Ngoại Ngữ Khó Đấy Nhưng Bạn Tự Học Được
Học ngoại ngữ rất quan trọng trọng trong xu thế toàn cầu hoá như hiện nay. Cần nhất có lẽ vẫn là tiếng Anh, nhưng những ngoại ngữ khác cũng đang dần chứng minh tầm quan trọng không kém như tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Hàn, tiếng Pháp, tiếng Đức, v.v.
Nếu bạn đang đọc cuốn sách này, có nghĩa là bạn đang muốn học một ngoại ngữ mới. Có thể bạn đã đạt được một trình độ nhất định nào đó, nhưng đang bị bế tắc vì đã lâu mà vẫn chưa có cái thiện đáng kể. Hoặc cũng có thể bạn đã thử học nhiều lần, dành nhiều tâm huyết theo đuổi ngoại ngữ bạn thích, nhưng đều thất bại và chán nản. Có rất nhiều lí do bạn chọn đọc cuốn sách này, nhưng dù lí do có là gì, mình tin chắc những thông tin ở đây sẽ dù ít dù nhiều giúp ích cho bạn. Nếu bạn đang ở mốc số 1 trong thang điểm 10 và bạn áp dụng những chia sẻ trong cuốn sách này, một năm sau bạn có thể nhảy vọt lên đến mốc 5–7. Nếu bạn đang ở mốc 7, nhiều khả năng bạn sẽ chỉ cải thiện được một chút lên mốc 8–9, nhưng chắc chắn sẽ có những thông tin thú vị mình nghĩ bạn chưa từng đọc hoặc nghĩ tới. Dù thế nào, cuốn sách này cũng sẽ có ích với bạn.
Đây không phải là một cuốn sách dài, nên có thể bạn sẽ đọc hết trong một hai ngày. Nó cũng không dạy bạn ngữ pháp, hay từ vựng gì cả, vì ngoài kia đã có vô vàn cuốn sách viết chuyên sâu về những chủ đề đó. Ngoại ngữ là đại dương vô biên, đi không bao giờ hết, không có hải đăng chỉ đường, bạn sẽ bị lạc lõng, nản lòng, và bỏ cuộc. Trong đại dương bao la ấy, đại đa số những thứ mà bạn nhìn thấy đều không quan trọng, 10% trong số chúng sẽ đem lại cho bạn 90% thành quả thực tế trong cuộc sống. Cuốn sách này sẽ phần nào giúp bạn định hướng để tìm ra 10% ấy cho mình.
Điều đặc biệt ở cuốn sách này mà ít nơi có được là những bí quyết, kinh nghiệm thực tiễn mà tác giả tổng hợp lại trên con đường chinh phục tiếng Anh và tiếng Trung của chính mình, được truyền tải đến bạn thông qua những câu chuyện và ví dụ thực tế. Hành trình đó có đầy rẫy những khó khăn, vấp váp, biết bao lần sai ngã rồi lại đứng dậy đi tiếp, biết bao nhiêu thời gian tác giả mày mò nghiên cứu nhằm chọn ra con đường ngắn nhất, hiệu quả nhất để học tiếng Anh và tiếng Trung, để rồi hai thứ ngôn ngữ ấy đem đến.
Mục lục:
Lời mở đầu
Đôi lời về tác giả
Chương 1: Phá bỏ những lối mòn thường gặp khi học ngoại ngữ
Chương 2: Cách học ngoại ngữ hiệu quả - Lí thuyết
Chương 3: Cụ thể mình đã học ngoại ngữ như thế nào? (Thực tế)
Trích đoạn sách hay:
Tại sao chúng ta nên học ngoại ngữ?
Đầu tiên có lẽ phải nói đến thu nhập. Việc sở hữu thêm một ngoại ngữ khiến cơ hội tìm việc của bạn tăng lên đáng kể, nhất là trong xu thế toàn cầu hoá như hiện hay. Có thể bạn sẽ tìm được việc ở chi nhánh của một công ty đa quốc gia trong nước với mức lương mơ ước, hoặc bạn có thể xin thẳng ra trụ sở chính ở nước ngoài. Kể cả khi bạn vẫn ở công ty hiện tại, việc thành thạo tiếng Anh sẽ khiến khả năng bạn được tăng lương, thăng chức cao hơn.
Thứ hai là làm giàu thêm tri thức. Việc có thêm ngoại ngữ mở ra một bầu trời mới bên ngoài lãnh thổ nước nhà. Tất nhiên, nhiều đầu sách hay, công trình nghiên cứu nổi tiếng đã được dịch ra tiếng Việt để đáp ứng nhu cầu bạn đọc trong nước. Nhưng nếu thông thạo ngoại ngữ thì bạn có thể chủ động tìm tòi thêm nhiều ý tưởng, quan điểm, kiến thức mới mỗi ngày mà không cần phải đợi đến lúc sách được dịch. Ngoài ra, bản dịch phần nào đó là dựa theo ý hiểu của người dịch, chưa chắc diễn tả được 100% ý gốc mà tác giả muốn truyền đạt, do vậy nếu mình có thể đọc trực tiếp bản gốc thì sẽ tốt hơn. Đồng thời, đọc báo, xem phim ảnh nước ngoài cũng giúp chúng ta hiểu thêm được văn hóa, tư tưởng của nước bạn, làm giàu thêm vốn sống của bản thân, v.v. Bạn sẽ trở thành một người học nhiều hiểu rộng trong con mắt người khác.
Thứ ba là làm não chúng ta hoạt động linh hoạt hơn. Trên thực tế, khi bạn nói được hai loại ngôn ngữ khác nhau, “bộ nhớ” của não bạn sẽ chứa gấp đôi lượng từ vựng so với người chỉ biết tiếng Việt. Thêm nữa, não bộ phải vận hành cùng lúc nhiều hoạt động phức tạp thì bạn mới nói, viết được ra theo đúng phát âm, ngữ pháp mà ít/không bị lẫn lộn. Qua nhiều năm liên tục “tập thể dục” như vậy, bạn sẽ có một bộ não tốt hơn, thông minh hơn người bình thường. Khi còn trẻ, việc này giúp bạn multi–task (kỹ năng đa nhiệm) tốt hơn, nhớ lâu hơn, suy nghĩ nhanh hơn, từ đó khiến cuộc sống của bạn giàu có hơn cả về vật chất lẫn tinh thần. Khi về già, nhiều khả năng chứng mất trí nhớ hoặc các bệnh liên quan đến não bộ sẽ đến chậm hơn. Đã có nhiều nghiên cứu nói về vấn đề này, bạn có thể tìm hiểu thêm chi tiết trên mạng.
Thứ tư là bạn sẽ tự do hơn. Còn gì thú vị hơn khi đi du lịch mà không cần hướng dẫn viên, cũng không cần Google Translate; bạn muốn đi đâu, làm gì hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của bạn, không cần dựa dẫm vào ai? Hay khi một cuốn sách nổi tiếng ở nước ngoài mới ra mắt gần đây và chưa có bản tiếng Việt, không gì có thể cản được bạn tìm đọc nó luôn và ngay. Hay khi thấy một cô gái ngoại quốc thật xinh, một chàng trai nước bạn thật dễ thương, bạn cũng sẽ chẳng cần phải do dự mà tự tin tiến đến bắt chuyện với họ. Biết đâu bạn còn lấy được số điện thoại của họ và cùng nhau tạo nên vô vàn những kỷ niệm đẹp khác thì sao?
Tóm lại là bạn sẽ thấy tự tin, yêu đời, lạc quan hơn, sống có chất lượng hơn.
Trạm Cuối Cuộc Đời - Kế Hoạch Cho Bạn Và Cả Người Thân Yêu
Với kinh nghiệm hơn một thập kỷ làm y tá và hoạt động trong lĩnh vực chăm sóc giảm nhẹ, tác giả từng đạt giải Pushcart Sallie Tisdale chia sẻ những suy ngẫm thẳng thắn và giàu lòng trắc ẩn về điều mà bất cứ ai cũng phải đối diện.
“Trạm cuối cuộc đời: Kế hoạch cho bạn và cả người thân yêu” không chỉ là cuốn cẩm nang hướng dẫn hay một cuốn kinh thánh tâm linh mà còn là tuyển tập những câu chuyện trung thực và gần gũi dựa trên những cái chết mà Tisdale chứng kiến trong công việc và cuộc sống của mình, cũng như những câu chuyện từ các nền văn hóa, truyền thống và văn học trên khắp thế giới.
Tisdale khám phá tất cả những trải nghiệm đau lòng, đẹp đẽ, đáng sợ, khó hiểu, ngớ ngẩn và thậm chí vui vẻ đi kèm với quá trình hấp hối. Cuốn sách này sẽ cùng bạn khám phá: Một cái chết tốt đẹp. Chết “một cách tốt đẹp” có nghĩa là gì? Tôi có thể làm gì để cái chết của tôi hoặc của những người thân yêu được tốt đẹp? Nghệ thuật giao tiếp trong “thời điểm này”: Những gì nên và không nên nói, những gì nên hỏi và khi nào nên hỏi, đối với những người sắp chết, người thân yêu, bác sĩ, v.v..
Tháng, tuần, ngày và giờ cuối cùng: Những điều bạn có thể mong muốn, về mặt thể chất và tinh thần, bao gồm những giới hạn, quyền tự do, nỗi đau và niềm vui trong khoảng thời gian đặc biệt này. Cơ thể: Điều gì xảy ra với cơ thể sau khi chết? Sau khi tôi chết, tôi sẽ có những lựa chọn nào và tôi phải chọn như thế nào, và làm sao để đảm bảo những mong muốn của tôi được thực hiện? Trạm cuối cuộc đời: Kế hoạch cho bạn và cả người thân yêu cung cấp thông tin và sự trấn an mà tất cả chúng ta cần để lập kế hoạch cho những ngày cuối đời của mình
Khoa Học Thần Kinh Dành Cho Các Nhà Lãnh Đạo
“Tôi tin chắc rằng kết quả kinh doanh là kết quả trực tiếp của những nỗ lực tập thể, được dẫn dắt bởi một tầm nhìn mạnh mẽ và bởi sự lãnh đạo thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, cho đến bây giờ, vẫn rất khó giải thích bản chất thực sự của sự lãnh đạo, bất kể việc chúng ta trải nghiệm nó hàng ngày. Tiến sĩ Dimitriadis và Tiến sĩ Psychogios đã cố gắng để bật mí bí ẩn về sự lãnh đạo hiệu quả thông qua làm rõ cách thức bộ não hoạt động trong môi trường kinh doanh phức tạp. Bạn hãy đọc sách, thực hành, và trở thành một nhà lãnh đạo vĩ đại!” - Tổng Giám đốc, Coca-Cola HBC Slovenia, Croatia, Bosnia và Herzegovina.
Cuốn sách “Khoa học thần kinh dành cho các nhà lãnh đạo” đã bật mí bí ẩn về sự lãnh đạo, nó bắt nguồn từ một nơi rất cụ thể và hữu hình: bộ não con người. Tuy nhiên, dường như mọi người ít quan tâm đến nghiên cứu và phát triển các phương pháp thực hành để giúp các nhà lãnh đạo nhận thức được tính khả biến và năng lực của bộ não, cũng như chính xác những nhân tố này ảnh hưởng thế nào đến thái độ lãnh đạo trong thực tế.
Thông qua sử dụng các nghiên cứu đa dạng và tiên tiến trên phạm vi toàn cầu, nhóm tác giả đã xây dựng một phương pháp toàn diện, cụ thể, nhưng đồng thời cũng đơn giản khi áp dụng để giúp các nhà quản lý và các chuyên gia nâng cao năng lực lãnh đạo của họ. Xuất phát từ suy nghĩ đó, chúng tôi đề xuất phương pháp BAL (brain-adaptive leadership) – sự lãnh đạo thích ứng với bộ não như một phương pháp suy nghĩ, cảm nhận và hành động bên trong các thực thể xã hội có tổ chức. Phương pháp bao gồm 04 trụ cột chính: Tư duy, cảm xúc, tính tự động của bộ não và các mối quan hệ.
BAL là một cách tiếp cận về thái độ mà các cá nhân có thể làm theo để cố gắng hiểu bộ não và ảnh hưởng của nó đến hành vi của họ, để lãnh đạo các dự án, quá trình và con người. Cách tiếp cận này có thể là một phần của lĩnh vực khoa học thần kinh ứng dụng rộng lớn hơn. Đặc biệt “tính ứng dụng” của cuốn sách này dành cho những người cần triển khai phương pháp lãnh đạo mới và hiệu quả nhất có thể.
Mục lục
Trụ cột 1: Tư duy
01. Bộ não khỏe mạnh, nhà lãnh đạo mạnh mẽ
02. Đầu óc minh mẫn, đường lối rõ ràng
03. Hiệu suất cao hơn, nhiều người ủng hộ hơn
Trụ cột 2. Cảm xúc
04 Nhiều cảm xúc hơn, quyết định sáng suốt hơn
05. Cảm xúc đúng, hành động đúng
TRỤ CỘT 3. Tính tự động của bộ não
06. Phản ứng bằng cảm xúc, giải pháp nhanh hơn
TRỤ CỘT 4. Các mối quan hệ
07. Kết nối nhiều hơn, thành công hơn
08. Giao tiếp bằng não, thuyết phục tốt hơn 3
Kết luận
Tương lai của khoa học về bộ não, sự lãnh đạo và phương pháp BAL
Lời kết
Đôi nét về tác giả:
Tiến sĩ Nikolaos Dimitriadis
Ông là chuyên gia truyền thông, nhà giáo dục và nhà tư vấn từng đoạt nhiều giải thưởng. Ông là đồng tác giả của cuốn sách Khoa học thần kinh dành cho các nhà lãnh đạo: Phương pháp lãnh đạo thích ứng với bộ não - và Quản lý Tiếp thị nâng cao: Các nguyên tắc, kỹ năng và công cụ (cả hai đều do Kogan Page xuất bản).
Ông đã nghiên cứu hơn 5.000 bộ não, ở 25 quốc gia cho các mục đích tiếp thị, lãnh đạo và nhân sự. Ông đã làm việc với các thương hiệu lớn như IKEA, IBM, JTI, Nestle, Johnson & Johnson, AstraZeneca, T-Mobile, Dell, Pierre Fabre, Coca-Cola, Banca Intesa Sanpaolo, Microsoft, CISCO, SAP, Unicredit, VMware, Emirates NBD, Ngân hàng Raiffeisen, Société Générale, Credit Agricole USAID và nhiều thương hiệu khác.
Ông cũng là Giám đốc Dịch vụ Tư vấn Thần kinh ở OptimalHRGroup, chuyên cung cấp dịch vụ nghiên cứu thần kinh, tư vấn thần kinh và đào tạo thần kinh. Năm 2017 ông là đồng sáng lập và quản lý công ty khởi nghiệp khoa học thần kinh ứng dụng Trizma Neuro. Đồng thời là Giám đốc Quốc gia về Serbia ở Đại học Sheffield Khoa Quốc tế, City College.
Giáo sư Alexandros Psychogios
Ông là Giáo sư về quản lý nguồn nhân lực ở Trường Kinh doanh quốc tế Thành phố Birmingham thuộc Đại học Thành phố Birmingham. Ông cũng là Giáo sư thỉnh giảng tại Học viện Quản lý Liên quốc gia Cyprus (CIIM), và là Trợ lý nghiên cứu ở Trung tâm Nghiên cứu Đông Nam Âu (SEERC). Chuyên môn và lĩnh vực nghiên cứu mà ông ấy quan tâm là Quản trị nhân sự quốc tế; sự lãnh đạo, khoa học thần kinh và sự phức tạp, và quản lý hiệu suất.
Công việc của ông tập trung vào các vấn đề quản lý và lãnh đạo trong các bối cảnh khác nhau, nhưng tương đối thách thức, chẳng hạn như các công ty vừa và nhỏ, các nền kinh tế mới nổi và khủng hoảng, các tổ chức làm việc theo dự án, v.v. Giáo sư Psychogios có nhiều kinh nghiệm nhờ tham gia nhiều dự án nghiên cứu, tư vấn, đào tạo liên quan đến lãnh đạo và quản lý hiệu suất. Tháng 8 năm 2020, ông được nhận Giải thưởng từ Bộ phận Tư vấn Quản lý của Học viện Quản lý Đại học Benedictine cho Công trình nghiên cứu nổi bật về các vấn đề đạo đức trong tư vấn, cho công trình nghiên cứu của ông về lãnh đạo khủng hoảng.
Cha Mẹ Bận Rộn
Là cha mẹ, đặc biệt là khi bạn là một bậc cha mẹ bận rộn, vừa phải đi làm, vừa phải nuôi con, làm sao bạn có thể trải qua thời kì khủng hoảng và những áp lực trong cuộc sống. Cuốn sách đưa ra các bài thực hành tâm lý có thể giúp bạn thay đổi suy nghĩ, cảm xúc và trải nghiệm bằng cách hướng dẫn bạn thoát khỏi lối tư duy vô ích, chấp nhận hơn những điều khó chịu không thể tránh khỏi. Chúng giúp bạn lựa chọn các hành động sao cho hiệu quả nhất cho cả công việc và con cái, dựa trên những hiểu biết từ bản thân và từ khoa học về vấn đề này. Các thực hành tâm lý cũng có thể giúp bạn tự mình định nghĩa hạnh phúc một cách sáng suốt, tự cân bằng các loại hạnh phúc khác nhau một cách có chiến lược, và tận hưởng niềm vui trong từng vai trò của bản thân, từ đó vun đắp hạnh phúc bền vững hơn.
Việc áp dụng những thực hành tâm lý này không làm cho hành trình vừa đi làm vừa nuôi con trở nên dễ dàng. Suy cho cùng, chúng ta đang nói về tâm lý học, chứ không phải phép thuật. Nhưng nếu chuyển sang hướng tiếp cận từ trong ra ngoài, bạn có thể thấy mình hành động hiệu quả hơn, kể cả khi vẫn phải đối mặt với những vấn đề cũ.
Bạn có biết: Mọi sự đều liên quan đến chuyện nghỉ ngơi?
Bản thân và xã hội xung quanh bạn kỳ vọng rằng bạn phải làm việc như thể bạn không vướng bận con cái và phải làm cha mẹ như thể bạn không đi làm. Kỳ vọng đó có thể khiến bạn kiệt sức trong cả hai vai trò. Theo định nghĩa của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), kiệt sức là do căng thẳng kéo dài ở nơi làm việc và dẫn đến tình trạng cạn kiệt năng lượng, chán chường công việc và hiệu suất làm việc giảm sút. Không chỉ trong công việc, kiệt sức cũng xuất hiện ở nhiều phương diện khác. Nhưng kiệt sức khi làm cha mẹ ngày càng phổ biến và khác với kiệt sức trong công việc hoặc trầm cảm. Các khảo sát gần đây chỉ ra rằng khoảng một phần tư lực lượng lao động Mỹ “luôn” hoặc “rất thường xuyên” cảm thấy kiệt sức và ba phần tư “thỉnh thoảng” cảm thấy kiệt sức. Theo thống kê, khoảng 5 - 20% các bậc cha mẹ đã bị kiệt sức khi chăm sóc con.
Kiệt sức không chỉ là một phiền phức khó chịu; nó còn kéo theo những hệ quả tâm lý và sinh lý nghiêm trọng. Bạn có thể trở nên mất kết nối, kể cả với những người mà bạn yêu thương hoặc với công việc mà bình thường bạn rất để tâm (hoặc công việc mà bạn muốn tiếp tục làm). Bạn có thể kiệt sức đến mức rất khó có thể “phục hồi” sau một tuần gian nan hoặc một cuộc trò chuyện khó chịu với con cái. Bạn có thể bắt đầu cảm thấy dù có làm gì đi nữa, bạn cũng không thể cảm thấy hiệu quả và thỏa mãn khi hoàn thành các nhiệm vụ hoặc kết nối với đồng nghiệp hoặc gia đình. Không một hệ quả nào trong số này góp phần tạo nên những ngày tháng hay những tuần lễ vui vẻ dễ chịu. Và nếu bạn cần có một lý do cấp thiết hơn để nghiêm túc xem xét tình trạng kiệt sức, thì đây: nó không chỉ ảnh hưởng đến một mình bạn. Nó còn tác động đến cơ quan của bạn và con cái bạn nữa.
Vậy thì bạn phải làm thế nào?
Cuốn sách này đưa ra những chỉ dẫn và bài tập giúp bạn vượt qua được thời gian khó khăn khi con cái còn quá nhỏ mà bạn vẫn phải đi làm. Hai vai trò, hai trách nhiệm lớn, bậc cha mẹ đi làm phải cân đối và điều chỉnh cảm xúc để không rơi vào bế tắc và kiệt sức.
Phòng Và Chữa Bệnh Ung Thư Theo Phương Thức Tự Nhiên
Người ta dự đoán rằng, vào năm 2020, số ca ung thư mắc mới sẽ tăng gấp đôi từ mức hiện tại là 10 triệu một năm lên đến 20 triệu ca một năm. Điều gì đã sai ở đây? Và tại sao?
Mọi người trên thế giới đang quá đề cao ý tưởng rằng khoa học và công nghệ là chìa khóa cho tiến bộ và thịnh vượng. Chúng ta đã quên làm một con người đơn giản và khiêm nhường - như những ""người bình thường"" đã vượt qua ung thư giai đoạn cuối mà chúng ta gặp trong các trang của Phòng và chữa bệnh ung thư theo phương thức tự nhiên.
Điều chắc chắn là ai mà không ấn tượng bởi những đổi mới của khoa học và công nghệ cao mà chúng ta thấy ngày hôm nay? Ai mà không bị ấn tượng bởi cái gọi là phương thuốc diệu kỳ hoặc bức xạ, máy móc chẩn đoán hình ảnh tinh vi được sử dụng để điều trị ung thư?
Một điều rất dễ hiểu là hầu hết các bệnh nhân đều cảm thấy rằng, với tất cả những đổi mới này, những bác sĩ và các chuyên gia của họ có thể dễ dàng đối phó với căn bệnh ung thư. Nhưng, xin đừng bị mê muội. Hãy lắng nghe những gì các Giáo sư Richard Deyo và Donald Patrick của Đại học Washington, Mỹ, đã nói: “Sự kết hợp của các ngành công nghiệp tham lam, sự thổi phồng của các phương tiện truyền thông, những thủ đoạn chính trị, và tư duy tiêu thụ công nghệ của chúng ta đang dẫn đến việc chúng ta ngày càng phụ thuộc nhiều hơn và thường xuyên hơn vào phương pháp điều trị tốn kém mà ít hiệu quả - và đôi khi hết sức nguy hiểm”.
Sau một thập niên giúp đỡ bệnh nhân ung thư, TS. Chris K.H.Teo đã đi đến kết luận đơn giản sau: học vấn của bạn càng cao hoặc bạn càng có nhiều tiền, thì khả năng bạn chết vì ung thư càng lớn! Cái chết này có thể là kết quả của phương pháp điều trị chứ không phải là do bản thân bệnh.
Lắng nghe thông điệp từ thiên nhiên... nhẹ nhàng dưỡng trị các tế bào nổi loạn của bạn để chúng trở lại bình thường
Thông điệp (từ thiên nhiên) rất đơn giản: cơ thể có năng lực vô hạn trong việc tự chữa lành. Tương tự như vậy, ung thư không phải là do mầm bệnh hoặc vi trùng. Về cơ bản là do hệ thống miễn dịch đi sai hướng. Hóa trị, xạ trị và uống thuốc có tính độc lại tiếp tục phá hủy hệ thống miễn dịch của cơ thể. Như vậy, làm sao bạn mong đợi cơ thể có thể tự chữa lành bệnh được?
Trong cuốn sách của mình, Cuộc chiến với Ung thư - Một giải phẫu về sự thất bại (The War on Cancer – An Anatomy of Failure) Tiến sĩ Guy Faguet viết rằng việc cố gắng giết tất cả các tế bào ung thư (bằng liệu pháp hóa trị hoặc xạ trị) là dựa trên lý thuyết sai lầm. Đơn giản là nó không có nghĩa gì cả. Và làm bất cứ điều gì mà dựa vào những lý thuyết không hoàn thiện chắc chắn là cam chịu thất bại.
Nhưng mặt khác, có rất nhiều Nhà chữa bệnh theo tự nhiên, những người được nêu điển hình trong cuốn sách Phòng và chữa bệnh ung thư theo phương thức tự nhiên, những người dạy cho bệnh nhân phải sống với căn bệnh ung thư của mình như thế nào. Cố gắng để tiêu diệt kẻ thù bên trong bằng cách tạo ra một kho vũ khí tàn phá sẽ không đánh bại được kẻ thù. Thay vào đó, chính chủ nhà sẽ bị giết đầu tiên.
Cuốn sách này chứa đựng nhiều câu chuyện gợi cảm hứng của những người sống sót sau ung thư. Hãy tìm hiểu kinh nghiệm của họ, sao cho bạn cũng có thể phòng tránh và vượt qua được căn bệnh ung thư.
Chuyện Kể Về Cuộc Đời Đức Phật
“CHUYỆN VỀ CUỘC ĐỜI ĐỨC PHẬT” Dành cho các bé từ độ tuổi 5+. Cuốn sách này là câu chuyện giản dị và ngắn gọn về cuộc đời của Tất Đạt Đa Cồ Đàm, hoàng tử sẽ trở thành vị Phật giác ngộ. Các bé sẽ được tiếp xúc với thế giới Phật giáo một cách nhẹ nhàng nhất thông qua giọng kể chậm rãi của tác giả.
“Giữa tiết trời xuân muôn hoa đua nở, trong một khu vườn xinh đẹp, ở một nơi được gọi là Lâm Tỳ Ni, một vị thái tử đã chào đời.”
Thế là bắt đầu câu chuyện phi thường của cuộc đời Tất Đạt Đa Cồ Đàm, hoàng tử sẽ trở thành vị Phật giác ngộ.
Câu chuyện cổ bạn đang cầm trên tay kể về hành trình tìm kiếm và khám phá chân lý của thái tử Tất Đạt Đa cùng những cuộc gặp gỡ thay đổi cuộc đời của Ngài với nỗi đau của con người và sự giác ngộ Tứ Diệu Đế.
Ngày nay, hàng triệu người trên khắp thế giới tuân theo lời dạy của Đức Phật về thiền định, lòng vị tha và lòng từ bi. Bằng những hình minh họa màu nước nguyên bản tinh xảo, câu chuyện đầy cảm hứng này trở nên sống động đối với những độc giả trẻ tò mò về một trong những con người vĩ đại nhất trong lịch sử Phật giáo.
Trích đoạn sách hay
1.Giữa tiết trời xuân muôn hoa đua nở, trong một khu vườn xinh đẹp, ở một nơi được gọi là Lâm Tỳ Ni, một vị thái tử đã chào đời. Cậu bé tên là Tất Đạt Đa. Ở giữa khu vườn có một cây sala cổ thụ. Thái tử Tất Đạt Đa cùng mẹ, Hoàng hậu Ma Da, ngồi bên nhau dưới bóng cây mát lành. Cả hai đều biết Thái tử đã được sinh ra vào đúng thời khắc, dưới đúng bóng cây, ở đúng khu vườn và trong đúng gia đình.
Không lâu sau khi sinh cậu bé ra, Hoàng hậu qua đời, để lại Tất Đạt Đa cho em gái là Ba Xà Ba Đề chăm sóc. Ba Xà Ba Đề rất yêu thương Thái tử bé bỏng và nuôi nấng cậu bằng trái tim dịu dàng của một người mẹ.
Khi Tất Đạt Đa còn rất nhỏ, một nhà tiên tri đã tiên đoán rằng ngài sẽ trở thành hoặc một vị vua vĩ đại, hoặc một nhà tu hành vĩ đại. Cha của Tất Đạt Đa, Đức vua Tịnh Phạn, muốn con trai trở thành một vị vua giống như mình, nên Ngài đã giữ con trong cung điện, đem đến cho cậu mọi thú vui và nền giáo dục phù hợp với một thái tử nhỏ.
Và rồi Thái tử lớn lên giữa rừng của ngon vật lạ, sơn hào hải vị và những người bầu bạn luôn yêu chiều cậu. Trong cung điện đó, một đứa trẻ bình thường rất dễ lầm đường lạc lối nhưng Thái tử Tất Đạt Đa thì không.
Chàng tốt bụng và yêu thương mọi người xung quanh. Và trong chàng lúc nào cũng đầy ắp trí tò mò…
2.Chàng bắt gặp năm người thánh thiện sống khổ hạnh trong rừng, xa rời cuộc sống đời thường. Họ không ăn nhiều. Họ không nói nhiều. Họ không tắm nhiều. Họ không bao giờ chơi bất kỳ trò chơi nào. Năm người đàn ông nói rằng cách của họ có thể giúp Tất Đạt Đa tìm ra chân lý về khổ đau và làm sao để chấm dứt nó, vì vậy chàng quyết định gia nhập cùng họ. Nhưng sau một thời gian, chàng trở nên rất gầy và yếu.
Một hôm, có một nhóm các cô gái đi ngang qua. Các nàng ca hát, cười nói và chơi đàn. Tất Đạt Đa nghe thấy tiếng nhạc vui tươi của họ và nhận ra mình đã đi sai hướng trong cuộc tìm kiếm. Cơ thể chàng yếu đến mức nó giống như dây đàn bị kéo quá căng, sẵn sàng đứt bất cứ lúc nào. “Nếu mình cứ tiếp tục tu hành nghiêm ngặt như thế này,” chàng nghĩ, “cơ thể mình có thể sẽ héo hon trước khi mình tìm ra được chân lý. Vậy thì còn có ích gì?”.
Chàng bước xuống sông tắm. Một cô gái tên là Tu Xà Đa mời chàng cháo và sữa. Và chàng đã ăn, lần đầu tiên sau một thời gian rất dài.
Quán Thế Âm Bồ Tát
“QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT” Dành cho các bé từ độ tuổi 5+. Cuốn sách này là câu chuyện giản dị và ngắn gọn, một góc nhìn khác về hành trình trở thành vị Bồ tát của nàng công chúa Diệu Thiện. Thông qua giọng kể nhẹ nhàng, chậm rãi, tác giả giúp các bé hiểu thêm về Quán Thế Âm Bồ Tát và lòng từ bi vị tha của người.
Diệu Thiện không phải là công chúa điển hình. Nàng thích dành thời gian lặng lẽ thiền định với các sinh vật trong rừng. Trái tim của Diệu Thiện tràn đầy tình yêu thương đến nỗi ước mơ của nàng là lan tỏa hạnh phúc khắp vùng đất và giúp đỡ mọi người không ngừng nghỉ. Nhưng nhà vua lại có kế hoạch khác dành cho nàng – ông định gả nàng cho một vị hoàng tử để củng cố liên minh quốc gia. Với sự giúp đỡ của em gái Linh, Diệu Thiện trốn thoát và bắt đầu hành trình khám phá ý nghĩa thực sự của lòng trắc ẩn.
Trong cuộc phiêu lưu của họ, Linh và Diệu Thiện cuối cùng cũng bị chia cắt. Linh phải vượt qua những nghi ngờ, sợ hãi và cô đơn để nhận ra điều mà chị gái đã nói với nàng từ lâu – rằng tình yêu thương là sức mạnh vĩ đại nhất trên thế giới. Sau khi hai chị em đoàn tụ, Diệu Thiện nhận ra tiếng gọi thực sự của mình, nàng trở thành Quán Thế Âm Bồ Tát, hiện thân của lòng từ bi. Một câu chuyện phiêu lưu của công chúa nhưng cũng là câu chuyện ca ngợi tình chị em, sức mạnh và việc kiên trì đi theo con đường của riêng mình.
Trích đoạn sách hay
1.Sáng nào cũng vậy, cứ mỗi khi thức dậy, công chúa Linh đều thấy chị gái ngồi ở cuối giường. Công chúa Diệu Thiện luôn ngồi thật yên, nụ cười dịu dàng trên môi. Linh sẽ dõi mắt theo từng chuyển động lên xuống của chiếc áo lụa khi chị nàng hít vào, thở ra, thật sâu, thật đều, đắm mình trong thiền định.
Toàn thân Diệu Thiện tỏa ra một niềm an yên cùng hương sen thơm ngọt lan khắp căn phòng.
Nhưng sáng nay, Linh chợt giật mình tỉnh giấc bởi tiếng kẽo kẹt của tấm mành gỗ trên cửa sổ phòng ngủ. Nàng mở choàng mắt và bắt gặp đuôi áo của Diệu Thiện tuột khỏi bậu cửa sổ. “Chờ em với!” Linh vừa la lên vừa nhảy xuống sàn. Nàng lao đến cửa sổ vừa kịp lúc thấy bóng dáng người chị yêu dấu biến mất trong khu rừng bao
quanh hoàng cung.
Khi đến phòng ăn, Linh bắt gặp một hàng dài các hoàng tử đang háo hức chờ đợi. Mỗi người đều cầm trên tay những món quà hiếm có và xa hoa với hy vọng giành được trái tim công chúa Diệu Thiện xinh đẹp nổi danh thiên hạ. Ngay lập tức, Linh hiểu ra tại sao chị mình lại bỏ đi.
2.Linh dường như không tin vào những gì mình thấy, nàng dụi mắt. Công chúa Diệu Thiện ngồi đó, thư thái và tự nhiên, xung quanh là một đàn thú hoang nằm yên bình dưới chân nàng. Một vầng sáng nhạt bao phủ tất cả. Diệu Thiện xả thiền và nhìn lên, mỉm cười, ra hiệu cho Linh lại gần.
Nhẹ nhõm khi tìm được chị, Linh bước vào vầng sáng. Một con hổ cái to lớn đang nằm ngủ như một chú mèo con. Một con lợn rừng đang thả lỏng cặp nanh giữa đôi chân duỗi thẳng. Chẳng chút e sợ, chim, chuột, bươm bướm và bọ nghỉ ngơi bên một con diều hâu khổng lồ, cùng đám cáo, lợn rừng và hổ cái. Thế rồi Diệu Thiện làm một cử chỉ nhẹ nhàng để chào tạm biệt những người bạn của mình. Chúng từ từ đứng dậy, và ngay khi bước ra khỏi vầng sáng, chúng lao ngay vào rừng, trở lại với bản năng hoang dã của mình. Khi con vật cuối cùng rời đi, vầng sáng bao quanh hai nàng công chúa tan biến.
“Gặp được em, chị vui quá!” Diệu Thiện thốt lên, ôm chầm lấy Linh. “Sáng nay chị rất buồn vì đi mà chưa kịp tạm biệt em.”
“Làm sao chị làm được những điều này thế?” Linh trầm trồ.
Công chúa Diệu Thiện nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Linh. “Tất cả là nhờ sức mạnh của tình yêu thương đấy, em gái yêu quý của chị ạ”. Nàng nháy mắt. “Chị có rất nhiều điều để chia sẻ với em, nhưng chúng ta còn cả ngày dài mà.”
“Không đâu, chị ơi!” Linh chợt nhớ ra. “Phụ hoàng đã phái người đi tìm chị rồi. Họ sẽ sớm tìm ra chị em mình và Phụ hoàng sẽ phạt chị đấy!”
“Phải, cha sẽ phạt chị vì từ chối kết hôn theo ý người,” Diệu Thiện trả lời. “Người không chấp nhận việc chị chọn đi theo con đường tâm linh thay vì con đường thế tục, muốn xoa dịu nỗi đau của người khác hơn là cai trị họ. Nhưng em đừng lo, Linh. Chị hứa với em là dù có đi xa, chị vẫn sẽ tìm em khi đến lúc. Giống như em đã tìm chị hôm nay.”
Linh tin lời chị và yên tâm hơn một chút.
Chánh Niệm, Hỷ Lạc Và Giác Ngộ
Chánh niệm, hỷ lạc và giác ngộ là cuốn sách hướng dẫn hành thiền vô cùng hữu ích và tinh tế, do một nhà sư đầy kinh nghiệm và uyên thâm viết nên. Thiền sư Ajahn Brahm thuộc thế hệ tăng sĩ phương Tây mới. Thầy đã nghiên cứu, thực hành và nắm vững nhiều giáo lý Phật giáo quan trọng và giờ đây, cống hiến những giáo lý ấy cho các thiền giả chân thành khắp thế giới hiện đại.
Trong Chánh niệm, hỷ lạc và giác ngộ, bạn sẽ tìm thấy một bộ giáo lý kỹ lưỡng tường tận giúp phát triển và đào sâu việc hành thiền, đặc biệt nhằm mục đích nhập định, hay jhāna samādhi, và mở ra những tuệ giác theo sau. Thiền sư Ajahn Brahm mang đến cho chúng ta một sự hiểu biết kỹ lưỡng và tinh tế về cách chuyển hóa những khó khăn ban đầu và hướng tâm tới trạng thái sướng mê ly, hạnh phúc, khinh an và ổn định sâu của định (jhāna). Sau đó, Thầy chuyển sự chú ý tập trung này để soi sáng tính vô ngã, mang lại sự hiểu biết giải thoát.
108 câu chuyện trong cuốn sách này của Thiền sư Ajahn Brahm được kể lại một cách cuốn hút và đôi khi thật hài hước, có lúc lại thấm thía. Đây là một cuốn sách đã được định sẵn để đọc đi đọc lại và được trân quý, đọc to cho bạn bè và gia đình cùng nghe. Nó sẽ khiến bạn không thể rời mắt!
Trích đoạn nội dung:
1. Khi bạn làm việc với tâm của mình, bạn sẽ thấy nó thật kỳ lạ. Nó có thể làm những điều kỳ diệu và bất ngờ. Những thiền sinh đang gặp khó khăn trong việc đạt được một trạng thái tâm bình an đôi khi bắt đầu nghĩ: “Lại thêm một giờ khó chịu nữa rồi”. Nhưng thường thì điều gì đó kỳ lạ sẽ xảy ra: mặc dù họ e dè trước thất bại nhưng lại đạt được một trạng thái thiền rất an tịnh.
Gần đây, tôi nghe nói về một thiền sinh tham dự khóa nhập thất mười ngày đầu tiên. Sau ngày nhập thất đầu tiên, cậu ấy thấy đau đến mức xin về nhà. Vị thầy hướng dẫn nói: “Tôi hứa với cậu là chỉ cần ở lại thêm một ngày nữa thì cơn đau sẽ biến mất”. Thế là cậu ấy ở lại thêm một ngày nữa, nhưng cơn đau còn trở nên tệ hơn. Vì vậy, một lần nữa cậu ấy lại muốn về nhà. Vị thầy lặp lại lời hướng dẫn của mình: “Chỉ một ngày nữa là cơn đau sẽ biến mất”. Cậu ấy ở lại đến ngày thứ ba, nhưng cơn đau thậm chí còn tệ hơn. Suốt chín ngày đầu tiên, tối nào cậu ấy cũng đến gặp vị thầy và xin về nhà. Và vị thầy vẫn nói: “Chỉ một ngày nữa thôi là cơn đau sẽ biến mất”. Trước sự kinh ngạc của cậu ấy, trong lần ngồi đầu tiên vào buổi sáng của ngày cuối cùng, cơn đau đã biến mất và không còn trở lại. Cậu ấy có thể ngồi lâu mà không đau chút nào. Cậu ấy ngạc nhiên trước tâm tuyệt vời này là gì và sao nó lại có thể tạo ra kết quả bất ngờ đến vậy. Vì vậy, bạn không thể biết được tương lai. Nó có thể rất kỳ lạ, rất khó hiểu, hoàn toàn vượt xa những gì bạn mong đợi. Những trải nghiệm như của thiền sinh này có thể cho bạn trí tuệ và dũng cảm để buông bỏ mọi suy nghĩ và kỳ vọng về tương lai.
2. Trong một khóa thiền thất do tôi hướng dẫn, vào một buổi gặp gỡ riêng, một người phụ nữ nói với tôi rằng bà ấy đã giận tôi cả ngày, nhưng vì hai lý do khác nhau. Trong những buổi thiền tập đầu tiên, bà đã gặp nhiều khó khăn và bực bội với tôi vì không rung chuông kết thúc sớm buổi tập. Trong những buổi thiền sau, bà ấy đã bước vào những trạng thái tuyệt đẹp, bình yên và nổi giận với tôi vì rung chuông quá sớm. Các buổi thiền tập đều có cùng khoảng thời gian, đúng một tiếng.
3. Suốt một thời gian dài, thầy tôi, ngài Ajahn Chah, bị bệnh, ngài thường ngưng thở. Mỗi lần như thế, trong ca trực, người y tá mới đã hoảng sợ. Cậu ấy biết ngài Ajahn Chah hẳn sẽ ra đi một ngày nào đó, nhưng cậu ấy không muốn điều đó diễn ra trong ca trực của mình! Các vị sư thị giả túc trực ngày hôm đó phải bảo đảm với cậu y tá rằng, ngài Ajahn Chah đã ngưng thở như thế nhiều lần và đó chỉ là dấu hiệu của nhập định thâm sâu. Cậu y tá vẫn lo lắng và vì thế cứ vài phút lại lấy máu để thử trong suốt nhiều giờ ngài ngưng thở, để bảo đảm rằng máu của ngài vẫn còn đủ oxy. Sau cùng, miễn là còn đủ oxy trong máu thì cơ thể chẳng có gì tổn hại cả. Người y tá khám phá ra rằng, mặc dù ngài Ajahn Chah đã ngưng thở rất lâu nhưng mức độ oxy trong máu của ngài vẫn ổn định. Trong khi nhập định, tiến trình trao đổi chất trong cơ thể đã giảm xuống đến mức gần như không sử dụng năng lượng. Bạn không cần phải thở.
Mục lục:
PHẦN I - HẠNH PHÚC CỦA HÀNH THIỀN
Chương 1: Phương pháp hành thiền căn bản I
Chương 2: Phương pháp hành thiền căn bản II
Chương 3: Những chướng ngại trong hành thiền I
Chương 4: Những chướng ngại trong hành thiền II
Chương 5: Phẩm chất của chánh niệm
Chương 6: Sử dụng tính đa dạng để làm tươi mới việc hành thiền
Chương 7: Hơi thở tuyệt đẹp
Chương 8: Bốn trọng tâm của chánh niệm (Tứ Niệm Xứ)
PHẦN 2 - HỶ LẠC VÀ GIÁC NGỘ
Chương 9: Tầng thiền thứ nhất (sơ thiền): Hỷ lạc
Chương 10: Tầng thiền thứ hai (nhị thiền): Hỷ lạc ngập tràn hỷ lạc
Chương 11: Tầng thiền thứ ba (tam thiền): Hỷ lạc tầng tầng lớp lớp
Chương 12: Bản chất của tuệ giác/chánh trí
Chương 13: Tuệ giải thoát
Chương 14: Giác ngộ: Nhập vào dòng Thánh
Chương 15: Tiến đến giác ngộ hoàn toàn
Kết luận: Buông xả đến tận cùng
Tài liệu tham khảo
Ehon Thực Phẩm Tâm Hồn Cho Bé - Tập Làm Sumo
Ehon là sách tranh dành cho lứa tuổi từ 0 - 10. Ehon được ví như thực phẩm của tâm hồn, thói quen đọc Ehon cho con nghe được ví như bữa ăn hàng ngày cha mẹ Nhật để nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ cho con.
Đọc Ehon chính là cách cha mẹ Nhật thể hiện tình yêu thương, giúp con phát triển ngôn ngữ, trí tưởng tượng và nuôi dưỡng tâm hồn phong phú. Ehon có mặt trong tủ sách của mọi gia đình và ở thư viện trên khắp nước Nhật, là người bạn đồng hành với trẻ trong suốt những năm tháng ấu thơ.
Tâm hồn trẻ được nuôi dưỡng thông qua tình yêu của cha mẹ, tình cảm với người thân, qua bài học đến từ những câu chuyện trong sách, qua tình huống ứng xử hàng ngày... Truyện có tranh minh họa dành cho trẻ em chính là một trong những người bạn tốt nhất để dạy cho trẻ về tâm hồn và trí tưởng tượng. Đó cũng chính là lí do vì sao mà cha mẹ Nhật ai cũng đọc Ehon cho con mình, từ đó mối quan hệ của cha mẹ và con cái trở nên rất gắn kết. Thời kì ấu thơ là thời kì quan trọng nuôi dưỡng trí tuệ và cảm xúc. Giọng nói của cha mẹ, cách trò chuyện của cha mẹ sẽ được trẻ lưu nhớ dần dần vào trong não, khi đã lí giải đầy đủ rồi trẻ sẽ biểu hiện nó ra ngoài. Chính vì thế càng nghe được tiếng của cha mẹ nhiều thì ấn tượng trong não trẻ càng lớn, sợ dây liên hết càng bền chặt.
Tại sao Ehon lại hấp dẫn các bạn nhỏ?
Bởi trong các cuốn Ehon, ngôn ngữ được chắt lọc kĩ lưỡng khi chuyển ngữ, những từ tượng hình, tượng thanh được lặp lại, dưới ngôn ngữ biểu cảm của cha mẹ khi đọc tạo nên nhạc điệu trong ngôn ngữ khiến các bé vô cùng thích thú!
Tập làm Sumo
Trên sa mạc có bạn xương rồng mọc thẳng đứng, trong bình bạn cá vàng bơi lon ton, lon ton, cả hai bạn đều nhảy bịch để chạy lạch bạch, lạch bạch đến chỗ bạn Momo chơi vật tập làm sumo…
Thất Kiếm Ma Thuật Thống Trị Thế Giới - Tập 1
Từ tác giả được bầu chọn thuộc top những tác giả light novel xuất sắc nhất trong thập kỷ vừa qua theo tạp chí Kono light novel ga sugoi!, Thất kiếm ma thuật thống trị thế giới mang tới những màu sắc phép thuật tương tự như trong tác phẩm kinh điển Harry Potter, lại giao thoa với thể loại học viện đại chiến vốn rất được ưa chuộng trong giới light novel.
Câu chuyện tập trung vào nhân vật chính Oliver và hành trình của cậu tại trường phép thuật Kimberly. Mùa xuân đến, Oliver cùng rất nhiều học sinh mới nhập học tại Kimberly. Khoác lên mình tấm áo choàng đen , bên hông mang đũa phép trắng và thanh trượng kiếm, với niềm kiêu hãnh và sứ mệnh ẩn giấu trong tim, những mầm non pháp sư ấy được chào đón bởi con đường hoa nở rợp bóng anh đào và đoàn diễu hành sinh vật phép thuật hoành tráng.
Tuy nhiên, sự phấn khích và hy vọng ấy cũng chẳng mấy chốc đã vụt qua. Họ liên tục phải hứng chịu những đợt tấn công từ rất nhiều mối đe doạ đang được thai nghén trong chính Kimberly. Một mê cung dưới lòng đất ngẫu nhiên nuốt chửng các học sinh, những đàn anh đàn chị chẳng khác gì quái vật, những đợt sóng ngầm từ những phe phái đối lập như đại diện cho một xã hội phép thuật thu nhỏ.
Trong khi cố gắng cùng bạn bè của mình sống sót ở một nơi ma quỷ như vậy, Oliver đã bén duyên cùng với một cô gái – Nanao – một nữ samurai với thanh kiếm Nhật vắt trên hông. Thành tố phép thuật của cô ấy tinh khiết và trắng ngần, tựa như một người vô cùng thân thuộc với Oliver. Khoảnh khắc cả hai giao kiếm trong trận đấu tập, cả Oliver và Nanao đều ngay lập tức nhận ra đối phương chính là định mệnh không thể tách rời trong con đường pháp sư cũng như kiếm phép thuật của mình.
Câu chuyện xoay quanh kiếm ma thuật của hai người họ giờ đây chính thức bắt đầu.
Mục lục:
Dẫn nhập
Chương 1: Lễ nhập học
Chương 2: Kiếm phép thuật
Chương 3: Đấu trường vòng tròn
Chương 4: Xà nhãn
Phần kết
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Bokuto Uno
Tôi là một tác giả lang thang. Lúc nào tôi cũng bận rộn di chuyển tới lui giữa thành phố và nông thôn. Dành thời gian ở nhiều nơi xen kẽ như vậy tôi thấy tươi mới. Sau khi bình yên hoàn thành hạn nộp, tôi muốn có một chuyến đi phượt nhàn nhã dọc theo bờ biển trong tiết trời mùa thu mát mẻ.
Ruria Miyuki
Đối với một hoạ sĩ minh hoạ khép mình như tôi thì mỗi lần đến phần bình luận này tôi đều chẳng biết phải nói gì…
Nhưng mà nhé…! Nhân lúc tinh thần đang lên cao vì mùa hè, tôi đã quyết định bắt đầu đi bộ đấy.
Trích đoạn sách:
Và rồi tiết học đầu tiên cũng đã đến.
Nhóm Oliver và khoảng năm mươi học sinh khác cùng tập hợp trong một căn phòng lớn không có bàn ghế, giáo viên đầu tiên của họ xuất hiện với tấm áo choàng trắng bay phấp phới.
“Hừm, có mặt đông đủ rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu thôi, chào mừng các em đến với lớp học kiếm phép thuật.”
Một thầy giáo với trang phục bảnh bao, độ khoảng ngoài ba mươi tuổi. Một số học sinh nữ kêu lên vui mừng, Nanao cũng thốt ra một tiếng “Ồ” nhưng với lý do hoàn toàn khác với họ.
Oliver cũng hiểu cảm giác của cô ấy. Nếu đã có nền tảng kiến thức đủ tốt, thì chỉ cần một bước chân thôi cũng đủ để đánh giá thực lực của đối phương.
“Tôi tên Luther Garland, là giáo viên phụ trách. Tôi sẽ là người dạy các em về kỹ năng kiếm phép thuật trong ít nhất là bốn năm, còn nhiều thì là bảy năm tới.”
“Các em có thể gọi tôi là thầy Garland, hoặc sư phụ Garland cũng được, tôi không bận tâm đâu. Ở đây chúng ta không khắt khe về lễ nghi phép tắc đến thế. Bản thân tôi cũng không giỏi những chuyện đó lắm.”
Thầy Garland giới thiệu với giọng điệu thân thiện, có thể thầy ấy muốn giảm bớt sự căng thẳng của học sinh chăng. Nhận thấy việc đó đã phát huy chút tác dụng, thầy tiếp tục nói.
“Rồi, chúng ta đi ngay vào trượng kiếm… dù rất muốn thế, nhưng buổi học đầu tiên bắt buộc phải là tìm hiểu khái niệm đã. Tuy nghe có thể nhàm chán, nhưng hãy để tôi giúp các em ôn lại nguồn gốc của kiếm phép thuật.”
“Có em nào có thể trình bày nguồn gốc của lĩnh vực này không?”
“Em ạ, thưa sư phụ Garland!”
Đứng bên cạnh Oliver, Pete là người đầu tiên giơ tay. Thầy Garland nhìn cậu ấy mỉm cười.
“Trả lời hay lắm, Mr. Reston, vậy thì tôi xin nhờ em. Em cứ từ tốn giải thích không cần gấp.”
Gương mặt Pete sáng rực lên sau khi được thầy cho phép. Sau khi hắn giọng vài lần, cậu trai hăng hái phát biểu.
“Ngày nay, mỗi chúng ta đều vắt trên hông một thanh trượng kiếm và một cây đũa phép trắng. Nhưng trước kia, thứ duy nhất các pháp sư mang theo bên mình là một cây “đũa phép” theo đúng nghĩa đen. Giống với thứ chúng ta gọi là đũa phép trắng hiện giờ đây.
Dù không có lưỡi kiếm, nhưng chúng cũng đã là quá đủ để có thể thi triển phép thuật. Thậm chí một pháp sư mang theo kiếm có thể bị xem là hành động nhục nhã. Không hề quá khi nói chúng chỉ là vũ khí của những người bình thường không thể chạm đến những điều mầu nhiệm.”
“Em nói rất chính xác. Tiếp tục đi.”
“Vâng. Xu hướng đó thay đổi vào bốn trăm năm trước, năm 1132 theo đại lịch. Mọi chuyện bắt đầu khi đại pháp sư thời gian Wilf Barawell bị một kiếm sĩ người bình thường chém chết.
Tuy việc người bình thường ra tay giết được pháp sư đã xảy ra khá nhiều trong quá khứ, nhưng điểm đặc biệt đầu tiên trong vụ này chính là nạn nhân của nó. Ngài Badawell là một pháp sư có thực lực và tầm ảnh hưởng, đến mức được xưng tụng là “Cơn lốc Darmwall”. Còn điểm đặc biệt thứ hai… thứ hai là… ờm…”
Pete ngập ngừng. Có vẻ do đột nhiên phải nói quá nhiều mà bỗng cậu chẳng thể nhớ ra phần nội dung sau tiếp sau đó nữa.
Thấy bạn mình đang gặp khó, Oliver đứng bên cạnh thì thầm.
“Đó không phải ám sát.”
“Đ-Đúng rồi. Điểm đặc biệt thứ hai là đây không phải một vụ ám sát bất ngờ. Đây là một trận đấu đường đường chính chính sau khi cả hai đã biết rõ ý định chiến đấu của nhau.”
“Tôi bất ngờ vì em còn nhớ được cả biệt danh của ngài Badawell đấy, tiếp tục đi.”
“Vâng. Cho đến khi sự kiện này xảy ra, người ta thường cho rằng pháp sư mà bị người thường giết chỉ có thể là do họ bất cẩn thôi. Cơ sở khiến họ nói thế là vì cho rằng chỉ một câu thần chú cơ bản niệm nhanh thôi cũng có thể vô hiệu hóa người bình thường rồi.”
“Thế nhưng, một bộ phận pháp sư tận mắt chứng kiến cái chết của ngài Badawell đã nhận ra, rằng bọn họ quá chậm.”
Oliver gật đầu đồng ý trong lòng… Một nhát chém qua rèn luyện thậm chí còn nhanh hơn chiều một câu thần chú tức thời.
“Sau đó, bọn họ bắt đầu nghiêm túc phân tích nguyên nhân dẫn đến sự thất bại ấy, và sớm đi đến một kết luận thực tế và rất khắc nghiệt.
“Trong một khoảng cách nhất định, dù có là pháp sư giỏi đến đâu đi nữa thì vẫn sẽ bịđối phương chém chết trước khi kịp niệm bất kỳ một câu thần chú nào.”
Đây chính xác là lý do tại sao người được xưng tụng nhờ có tốc độ niệm phép nhanh như ngài Badawell lại thua. Chẳng có sự bất cẩn nào ở đây cả, ngài ấy đã thua chính quy luật.”
Nhận thấy rằng bài phát biểu đã kết thúc, Garland vỗ mạnh hai tay khiến chúng phát ra tiếng bộp bộp.
“Rất tuyệt vời, Mr. Reston. Tôi dám đóng dấu xác nhận đây là bài khái quát dễ hiểu nhất tôi được nghe trong vài năm qua. Tôi còn muốn mời em tiếp tục cơ, nhưng như thế tôi sẽ không còn gì để nói mất. Nên tôi có thể yêu cầu em tạm nghỉ tại đó không?”
“À-À vâng! Em xin phép ạ!”
Má của Pete đỏ bừng sau khi nhận được lời khen từ thầy giáo. Điều đó khiến Oliver mỉm cười, nhưng đồng thời cậu cũng phát hiện ra một số học sinh xung quanh đang bí mật thì thầm gì đó với nhau.
Họ ghen tị với cậu ấy chăng?
Đối với những học sinh được sinh ra và “giáo dục tốt” trong gia đình pháp sư thì việc một học sinh xuất thân từ gia đình không sử dụng phép thuật đạt được thành tích nổi trội chắc chắn không phải việc gì vừa mắt.
“Thật ngại khi phải thừa cơ hội nối tiếp bài phát biểu của em ấy… Nhưng tóm lại, đó chính là lý do khiến pháp sư chúng ta phải bắt đầu mang theo kiếm. Để đối phó với các đòn tấn công tầm gần mà thần chú không thể xử lý kịp, chúng ta cũng cần phải có vũ khí trong tay. Để không phải chịu chung số phận như ngài Badawell.”
Ngừng nói một đoạn, thầy Garland bắt đầu đặt tay lên thanh kiếm đang vắt trên hông mình.
“Nhưng vấn đề chính là ở đây. Nếu chỉ đơn giản là mang theo kiếm, như vậy chúng ta cũng chỉ có cùng điều kiện chiến đấu với đối thủ thôi. Đương nhiên các em sẽ cảm thấy bất an có phải không?
Nếu đãở khoảng cách gần đến mức không có thời gian niệm chú, vậy việc chúng ta là pháp sư còn cóý nghĩa gì nữa?
Các em Không cần lo lắng, nếu thật vậy thì từ đầu đã chẳng thành lập môn học này rồi.”
Nói xong, thầy Garland rút thanh trượng kiếm của mình ra, giơ cao lên đầu để các học sinh đều có thể dễ dàng nhìn thấy.
Ngay lập tức, từ lưỡi kiếm bốc lên một ngọn lửa bùng lên dữ dội. Vung thanh kiếm rực lửa của mình sang hai bên, Garland tuyên bố.
“Cho dù không thể sử dụng thần chú đi nữa, chúng ta vẫn có những cách sử dụng phép thuật như thế này. Bắt lửa ngay lập tức trong khi chẳng cần phải nói một lời nào, gọi gió mời sét… những việc như thế là hoàn toàn khả thi.”
Ngọn lửa vừa tắt, một tia sét trắng xanh lóe lên nơi mũi kiếm, khiến các học sinh đều phải “Ồ” lên cảm thán.
“Đương nhiên, uy lực của nó chẳng đáng gì khi so với thi triển phép thuật bằng thần chú. Các em gần như không thể đánh bại một người khác chỉ bằng cách này. Do rất khó kiểm soát và cũng chẳng có ích gì ngay cả khi đã thành thục, lĩnh vực này đã bị các pháp sư trước thời Badawell ngó lơ. Nhưng giờ chắc các em hiểu rồi chứ. Nếu “kết hợp chúng với một thanh kiếm” thì sao?”
Các học sinh đều thấu hiểu một cách rõ ràng. Phải, cho dù sức sát thương của chúng có yếu đi nữa, nhưng có rất nhiều cách để ứng dụng như làm mù mắt hay đánh lạc hướng. Kết hợp những thứ này với kiếm thuật sẽ làm tăng đáng kể sự đa dạng của tấn công và phòng thủ. Đến mức người ta phải thành lập ra cả một hệ thống kỹ thuật mới.
Ngừng phép thuật lại, Garland đưa thanh trượng kiếm về vị trí ngang người và làm động tác chém xuống trước mặt.
“Khoảng cách chỉ cần bước lên một bước thôi là có thể chém chết đối phương bằng trượng kiếm. Người ta gọi đó là khoảng cách một bước một trượng. Lý thuyết và kỹ thuật kết hợp kiếm và phép thuật để cạnh tranh trong không gian giới hạn này được gọi là “Kiếm phép thuật”.”
Giải thích xong khái niệm, Garland đảo mắt một vòng nhìn mặt các học sinh. Sau khi xác nhận tất cả có vẻ đã hiểu, thầy nói thêm bổ sung vào nội dung.
“Nghe đến đây có thể một trong số các em sẽ muốn đặt câu hỏi. Đặc biệt nếu là những em xuất thân từ gia đình xem trọng phép thuật truyền thống thì có thể sẽ thấy phản cảm. Hay nói cách khác, có thể các em nghĩ thay vì học cái gọi là kiếm phép thuật tà đạo này, thôi thì ngay từ đầu học phép thuật như một pháp sư chân chính để hạ gục kẻ địch từ trước khi chúng vào phạm vi kiếm đi còn tốt hơn. Điều đó có thể đúng. Chỉ là tôi có một vài sự thật muốn những học sinh có suy nghĩ như vậy phải biết.
Đầu tiên, kiếm phép thuật được xem trọng trên phương diện là một kỹ thuật tự vệ. Không ai có thể mãi giữ khoảng cách với người khác một cách tuyệt đối được. Học kỹ thuật chuẩn bị và đối phó với những cuộc tấn công bất ngờ chẳng thiệt gì cho các em cả. Thế giới này chẳng ai an toàn tới mức các em có thể dõng dạc nói mình không cần đề phòng đâu. Thậm chí ngay cả ở Kimberly này cũng vậy.
Và điều thứ hai là, hiện tại lĩnh vực kiếm phép thuật này đã được phát triển phổ biến, nó không còn gói gọn là một kỹ thuật tự vệ chống lại người bình thường nữa rồi. Ngược lại, lý thuyết và kỹ thuật ngày càng được đào sâu hơn thông qua trận chiến giữa các pháp sư.
Thêm nữa, trong chiến đấu, khi thực lực của hai pháp sư càng tiệm cận với nhau, họ càng có xu hướng thu hẹp về khoảng cách dứt điểm cho thật gần. Chỉ xét riêng điều này thôi thì học kiếm phép thuật đã mang lại cho các em lợi thế rất lớn rồi.”
Oliver thầm ấn tượng với cách thầy lợi dụng các ý kiến phản đối để trình bày thêm về lợi ích. Vào buổi học đầu tiên hôm nay, việc trước nhất thầy giáo này làm chính là thuyết phục các học sinh bằng lòng học kiếm phép thuật, còn kỹ thuật sẽ được dạy sau. Có vẻ như thứ tự hướng dẫn cũng rất quan trọng đây.
“Nói dông dài vậy thôi, chứ tôi chắc có kha khá người đã được học kiếm phép thuật ở nhà rồi đúng không? Vậy nên, theo tục lệ hàng năm, tôi sẽ mời những em đã có kinh nghiệm lên đây để so tài nhằm nâng cao bầu không khí.”
Nghe xong những lời đó, đám học sinh đồng loạt tỏ ra vừa lo vừa phấn khích.
Cười khổ vì phản ứng của các học sinh y hệt như năm ngoái, Garland đảo mắt nhìn các gương mặt đang xếp hàng.
“Gì vậy? Chỉ là một sự kiện nhỏ thôi mà. Nếu không có ai ứng cử thì thôi vậy… nhưng có ai muốn không?”
Căng thẳng lan tràn khắp phòng học. Sự tự tin về năng lực của bản thân và sự tự ti khi phải vung kiếm trước vô số ánh mắt. Cảm giác muốn thể hiện nhưng cũng phải cảnh giác các học sinh xung quanh. Tất cả những điều đó đan xen vào nhau khiến họ chần chừ trong việc đưa ra quyết định.
“Có tại hạ! Tại hạ mong được thử ạ!”
Và thế rồi kết quả, người đầu tiên giơ tay không ai khác chính là cô gái phương đông, trong lòng cô chẳng hề có cảm giác muốn thể hiện, cần cảnh giác hay bất cứ toan tính gì.
Garland khoanh tay tỏ vẻ bối rối.
“Ms. Hibiya, tôi đánh giá cao sự nhiệt tình khác thường đó, nhưng em đã có kinh nghiệm chưa?”
“Thầy Garland, xin cho phép cả em nữa.”
Một học sinh khác giơ tay. Đó là một chàng trai tóc dài đứng chéo phía sau Oliver. Điệu bộ, ngôn từ và không khí cậu ta tỏa ra có gì đó giống với Chela, có thể đoán rằng cậu cũng là một người xuất thân từ gia đình quyền quý.
Thế nhưng, có cái gì đó không trung thực trong nụ cười nở ở khóe môi cậu ta.
“Em nghe nói vào ngày lễ nhập học, bạn ấy đã hạ con Troll chỉ bằng một nhát kiếm. Nếu câu chuyện đó không phải dựng lên thì em mong nhân cơ hội này được chiêm ngưỡng kiếm thuật phương đông của bạn ấy ạ.”
Nói rồi, cậu ta liếc nhìn Nanao với ánh mắt không có một chút thiện chí. Các học sinh đứng xung quanh thì tủm tỉm cười. Nhìn thấy điều đó, trong lòng Oliver đã tin chắc, tất cả công trạng của Nanao khi liều mạng đánh bại con Troll, hắn định sẽ cướp hết tất cả ngay tại đây. Tận dụng lợi thế đối thủ của hắn chỉ là một người chỉ mới làm quen với kiếm phép thuật.
“Hừm, được thôi, nếu cả hai em đều đồng ý.”
“Em mong được so tài với bạn Nanao ạ.”
Vừa kịp nhận ra, đã thấy Oliver giơ cao cánh tay dõng dạc nói thế. Căn phòng trở nên ồn ào. Tên học sinh nam bị phá đám ném cho cậu một ánh mắt đầy khó chịu.
“Này cậu, chờ chút nào. Tôi mới là người giơ tay trước mà phải không?”
“Cậu mới phải chờ đấy. Tôi quen với Nanao trước, còn từng có duyên cùng cô ấy chiến đấu với con Troll nữa.”
Oliver chẳng nhún nhường đáp lời. Khiến tên học sinh nam nóng bừng mặt nhăn nhó. Nhìn thấy thế, Oliver đã đoán được lý do và “À” lên một tiếng. Chắc hẳn hắn cũng là một trong đám đông học sinh quay lưng bỏ chạy trong vụ việc con Troll đây mà. Dù cậu cũng chẳng thể đổ lỗi cho hắn vì chuyện đó được.
“Mày…!”
Bị kích động cảm giác mắc nợ, sự thù địch của tên học sinh nam giờ đã tập trung hết sang Oliver. Cậu cũng trừng mắt nhìn lại không chút sợ hãi. Trong ánh mắt thể hiện rõ suy nghĩ “Giờ có muốn tôi làm đối thủ thì tôi cũng chẳng bận tâm đâu”.
“Tôi sẽ làm đối thủ của cậu, Mr. Andrews.”
Ngay sau khi Oliver vừa hạ quyết tâm, một giọng nói thanh lịch đột nhiên chen ngang. Đó chính là giọng của Chela, cô ấy đang đứng ngay hàng đầu bên cạnh Katie. Tên học sinh nam giật mình vì đột nhiên bị gọi bằng họ, quay sang nhìn cô.
“Ms. McFarlane…”
“Kiếm thuật của Nanao đúng là rất tuyệt vời, nhưng với tư cách một pháp sư thì cô ấy cũng chỉ mới chập chững bước vào nghề. Thật khó khi bắt cô ấy phải đối đầu với kiếm phép thuật mà cậu đã dày công khổ luyện ở nhà ngay lần đầu nhìn thấy không phải sao.”
“Cùng là so tài thôi, nếu cậu đánh bại tôi không phải chiến công sẽ hiển hách hơn sao?”
Tên học sinh nam chẳng có cách nào phản đối lại đề xuất quá hợp lý như thế. Thấy vậy còn chưa đủ, Chela tung thêm một cú chốt hạ.
“Hay là cậu quá sợ phải đối đầu với tôi ở nơi công cộng đây?”
“Làm gì có chuyện đó!”
Tên học sinh nam trả lời ngay lập tức, như thể với cái họ hắn đang mang thì chẳng còn câu trả lời nào khác thích hợp hơn nữa.
Theo dõi cuộc đối thoại đó, trong lòng Oliver lúc này, cậu đang cúi đầu thật sâu trước cô gái tóc lọn. Cô ấy vừa nhận một nửa sự hận thù mà đáng lẽ cậu phải gánh chịu.
“À, các em bàn bạc xong chưa? Tôi quyết định cặp đầu tiên sẽ là Ms. Hibiya đấu với Mr. Horn, cặp thứ hai sẽ mà Mr. Andrews đấu với Ms. McFarlane. Như vậy là được rồi chứ? Còn ứng viên nào không?”
Có lẽ không muốn can thiệp vào chuyện xích mích của học sinh, thầy Garland chẳng thèm chen một lời vào cuộc đấu khẩu đang nổ ra trước mắt. Chỉ đơn giản là chờ mọi chuyện lắng xuống rồi tiến hành thôi.
“Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi. Tất cả các em, mở ra một khoảng trống chính giữa phòng học nào. Đúng rồi, như thế đấy. Mr. Horn, Ms. Hibiya, sau khi các bạn xong thì hai em vào trung tâm đứng đi.”
Các học sinh nghe theo hướng dẫn của thầy Garland để tự sắp xếp cho mình một vị trí đứng xem. Ánh mắt họ dán chặt vào Oliver và Nanao đang di chuyển đến chính giữa phòng học. Cả hai đứng đối mặt cách nhau khoảng cách một bước một trượng như lời thầy giải thích trước đó.
“Cúi chào, rút kiếm.”
Nghe tiếng thúc giục, cả hai đồng thời rút trượng kiếm đang vắt trên hông mình ra khỏi vỏ. Không chần chừ, Garland niệm chú.
“Không cắt xuyên, không đâm thủng (Securus).”
Ngay lập tức, trượng kiếm của Oliver và Nanao được nhuộm trong một luồng ánh sáng trắng.
Sau vài giây, ánh sáng đó đã biến mất. Garland hướng về phía hai học sinh đang trên sàn đấu, đặc biệt là Nanao đang ngây ra để giải thích.
“Tôi đã niệm một câu thần chú bất tử lên cả hai thanh trượng kiếm. Chỉ cần nó không bị phá vỡ, thần chú này có thể đảm bảo rằng dù có đâm chém cỡ nào, các em cũng sẽ không bị thương. Dù vốn từ đầu trượng kiếm của các em đã không có lưỡi rồi, nhưng làm thế này là để đảm bảo cho các em được an toàn tuyệt đối.”
Nghe xong, Nanao liền lén lấy ngón tay ấn vào mũi kiếm. Ngay lập tức, tay cô bị đẩy ra bởi một lực đàn hồi bí ẩn. Cảm thấy thú vị, Nanao ngày càng dùng nhiều sức hơn, để rồi cuối cùng ấn nguyên bàn tay vào mũi kiếm. Tuy nhiên, dù làm đến vậy mà vẫn không có một giọt máu vào chảy ra, Nanao lộ rõ vẻ ấn tượng.
“Ồ, thật luôn này.”
“Theo nguyên tắc, các học sinh chỉ được cho phép thử sức với nhau trong trạng thái được niệm thần chú này. Nếu có em nào phá luật thì sẽ phải hứng chịu hình phạt rấấấất khắc nghiệt đấy, nên nhớ cẩn thận. Cứ chờ sau khi lên lớp cao hơn đi, các em sẽ có quyền làm suy yếu hiệu quả để có cảm giác thực chiến hơn.”
Sau khi ra cảnh báo, Garland tiếp tục công bố quy định của trận đấu.
"Tuy trong lúc chiến đấu, các em có thể sẽ nới giãn khoảng cách với nhau, nhưng dù trong trường hợp đó thì lần này cũng không được dùng thần chú. Trong tiết học kiếm phép thuật mà đột nhiên dùng thần chú thì khó coi lắm.
Không có giới hạn thời gian, trận đấu sẽ kết thúc khi một trong hai bên ra được đòn chí mạng trước, tôi sẽ là người phán định. Điều tôi muốn các em chú ý là một đòn vào cánh tay đang cầm trượng kiếm cũng sẽ tính là đòn chí mạng, tương tự như khi đánh trúng đầu và ngực.
Trong trường hợp cánh tay còn lại trúng đòn, trừ khi đòn đánh chỉ trúng vào giáp tay, còn lại tôi sẽ cấm sử dụng cánh tay đó và cho tiếp tục trận đấu.”
Garland dứt lời sau khi đã hoàn thành bổn phận giải thích và để cho hai học sinh một khoảng thời gian để hiểu rõ. Oliver gật đầu, trong khi Nanao vẫn cố nghĩ thêm một chút trước khi đặt câu hỏi.
“Sư phụ Garland, trong trường hợp cầm kiếm bằng cả hai tay thì sao ạ?”
Garland tròn mắt, nhìn xuống tay Nanao, đúng thật cô ấy đang cầm chuôi kiếm bằng cả hai tay. Trong khi quy định thầy vừa công bố chỉ để áp dụng cho người cầm trượng kiếm bằng một tay.
Giáo viên môn kiếm phép thuật khoanh tay nghĩ ngợi, nhưng rồi nhún vai như thể mình đành bó tay.
“Do có quá ít tiền lệ nên tôi chưa thể ra quy định, nhưng chỉ riêng hôm nay thôi, cứ cho là tay nào bị đánh trúng cũng đều là đòn chí mạng đi.”
“Đã rõ.”
Nanao gật đầu. Từ cuộc trao đổi vừa rồi, Oliver thầm tái khẳng định một sự thật mà cậu đã để ý từ lâu.
Lúc chiến đấu với con Troll cô ấy cũng cầm kiếm bằng hai tay, vậy ra đó đúng là một thanh kiếm hai tay sao?
Trượng kiếm mà các pháp sư sử dụng thường chỉ là những thanh đoản kiếm giới hạn trong độ dài từ 13 inch (33cm) đến 22 inch (56cm) thôi. Nếu dài hơn sẽ tốn thời gian để vung kiếm, như vậy thì niệm một câu thần chú sẽ nhanh hơn. Và do kiếm ngắn nên cầm nó bằng một tay trở thành một việc đương nhiên.
Nhưng rõ ràng thanh kiếm của Nanao dài hơn 22 inch, nếu cộng cả chuôi kiếm có khi nó còn dài hơn 25 inch (63.5cm). Cứ cho là nó không dài bằng những thanh “kiếm dài” mà người bình thường sử dụng đi, nhưng có thể nói rằng chiều dài của nó rất bất tiện nếu dùng như một thanh trượng kiếm.
“Giải thích như thế đủ rồi. Hai bên thủ thế.”
Nghe giọng của Garland, Oliver đưa chân phải và tay phải về phía trước vào thế nửa người. Hiển nhiên dùng nó như một thanh trượng kiếm sẽ rất bất tiện, do trước giờ Nanao chưa từng được học về phép thuật nên cô cũng không biết những kiến thức thông thường trong môn kiếp phép thuật này.
Từđầu đây đã là cuộc đối đầu giữa người có kinh nghiệm và dân nghiệp dư rồi. Cứ xem nhưđây là cơ hội phong ấn phép thuật để tận hưởng niềm vui giao lưu với kiếm thuật nước ngoài là được. Chỉ biết nghĩ về thắng bại thì thật đúng là thô lỗ. Hãy đánh cho thật vui rồi chọn thời điểm tốt để hạ màn thôi. Oliver quán triệt tư tưởng một cách rạch ròi trước khi đối đầu với đối phương.
“Phù.”
Phía bên kia, Nanao chầm chậm giơ cao thanh kiếm lên trên đầu. Đó là một thế đại thượng đoạn mà chàng trai chưa từng được học.
“Bắt đầu!”
Oliver vẫn bất động, giữ nguyên tư thế bất chấp việc Garland đã ra tín hiệu bắt đầu. Đúng như dự tính, cậu sẽ phòng thủ trước để quan sát tình hình, đã quyết định thế thì việc đầu tiên cần làm là chờ đối phương hành động.
Nhưng như vậy mà cũng được sao?
Một con ớn lạnh như có điện chạy dọc sống lưng Oliver, tựa như nó đang cười chế giễu vào sự ngu ngốc đó của cậu.
Nhìn thấy cái cơ thểđó rồi mà mày vẫn có suy nghĩ vớ vẩn như vậy được sao?
Khung cảnh lúc sáng hiện về một cách sống động. Cơ thể trần trụi đầy sẹo chiếm lấy tâm trí Oliver. Một cơn ớn lạnh dâng trào từ tận đáy lòng, chẳng khác gì chính bản năng vừa gióng lên hồi chuông cảnh báo.
“Nào Oliver. Lên thôi.”
Khoảnh khắc Oliver vừa vào tư thế chuẩn bị chiến đấu sau khi được linh cảm mách bảo thì toàn bộ cơ thể của cô gái phương đông đã biến thành một cơn gió.
“Ư!?”
Thoái lui là chết. Cảm nhận được điều đó, Oliver mạnh dạn bước lên phía trước. Khoảnh khắc tiếp theo, một đòn mãnh liệt đập vào thanh trượng kiếm đang chống đỡ trên tay phải của cậu.
Hai thanh kiếm va vào nhau tóe lửa ngang tầm mắt. Sự kinh hãi lấp đầy lồng ngực chàng trai. Nhanh quá, và nặng quá!
“Ư…!”
Áp lực đè lên Oliver thông qua thanh kiếm. Mới chỉ một giây sau khi nhận đòn công kích đầu tiên thôi mà tiếng răng rắc phát ra đã cho Oliver biết cổ tay cậu đã tới giới hạn rồi.
Nhưng Oliver không có thời gian để xác nhận điều đó. Cứ thế này cậu sẽ bị đẩy thẳng xuống mất!
Vừa nghĩ thế, các chiêu thức Oliver từng học như ùa về với cậu.
“Mư!?”
Tư thế của Nanao đột ngột lảo đảo. Như một lẽ hiển nhiên, bàn chân phải đáng lẽ đang trụ vững trên mặt đất đang chìm xuống sàn đến tận mắt cá chân.
Kiếm phép thuật phái Lanoff, tác động địa hình “Nghĩa trang đất lún” (Grave Soil).
Dưới sự can thiệp của phép thuật, mặt đất trở nên mềm như bùn lầy bắt lấy chân cô gái.
“Phư…!”
Với cơ thể đang sụp xuống, Nanao ngay lập tức bị gạt qua một bên. Oliver tung một đòn truy kích nhắm vào lưng cô ấy. Mặc dù trong đầu chẳng có chút mảy may ý định nương tay nào, nhưng khi đi được nửa quỹ đạo thì thanh kiếm của Oliver lại đáp xuống vai đối thủ.
“Ư!?”
Cảm nhận được sự nguy hiểm, Oliver liền nhảy lùi ra sau. Ngay sau đó, cậu nhận ra mũi kiếm chỉ đang nằm cách mặt mình 5 inch (12,7cm).
Một cú đâm thẳng trong tư thế lưng vẫn lộ ra. Thay vì quay lại và đâm, chính bản thân động tác quay lại đã được chuyển thành một cú đâm.
“Phư…”
Đó cũng là một cách để lấy lại tư thế, lợi thế về vị trí Oliver cướp đi bằng “Nghĩa trang đất lún” cũng đã không còn nữa.
Chàng trai cần phải ra quyết định thật nhanh, bởi vì giờ đây trước mặt cậu, tóc cô gái đã chuyển sang màu trắng tinh khiết nhờ nguồn sức mạnh phép thuật tích tụ. Và khoảng cách giữa họ hiện tại đang gần hơn cả một bước một trượng!
“Ha!”
Chuẩn bị cho cú va chạm tiếp theo, một vòng xoáy sức mạnh phép thuật bao quanh lưỡi kiếm, Oliver đang đặt toàn bộ kiếm thuật của mình vào trong trận đấu này.
Cả hai bước lên và gần như đồng thời tung ra cú chém bổ đầu. Hai thanh kiếm chạy trên cùng một đường thẳng rồi va chạm, đường kiếm chất chồng rồi ma sát, cắt lẫn nhau.
“Kư!”
“Ư!”
Khoảnh khắc đối đầu chỉ diễn ra trong tích tắc, động lực của bước chân khiến cả hai sượt qua đối phương. Khi khoảng cách vừa được nới rộng, Oliver lập tức xoay người để vào tư thế đánh chặn.
“Hộc hộc…”
Dù đã nới rộng được khoảng cách, toàn thân Oliver vẫn không thể ngừng nổi da gà.
Không đùa được đâu, kiếm của cô gái này là thứ dùng để giết người. Đối thủ chết dưới lưỡi kiếm ấy không chỉ một hay hai, thậm chí có khi còn nhiều hơn mười hay hai mươi người nữa kìa.
Rốt cuộc cô ấy đã tắm bao nhiêu máu đểđạt đến mức này? Thanh kiếm thật sự của một chiến binh mà chỉ những ai đãđi đến cuối con đường mới có được!
“Ở đây…”
Nanao thốt lên. Nhưng Oliver đang quá tập trung phân tích để có thể nghe thấy.
Giờ nên tận dụng phép thuật đểđánh chặn, hay là tấn công phủđầu trước? Dù cách nào đi nữa thì những chiêu thức hời hợt cũng sẽ không có tác dụng.
Biết đâu có thể từ ánh mắt để suy ra nơi cô gái sẽ nhắm tới trong lần va chạm tiếp theo. Nghĩ thế, Oliver khẽ liếc nhìn gương mặt đối thủ.
“...Thì ra, là ở đây.”
Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến Oliver ngay lập tức không nói nên lời.
Những giọt nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài trên má cô gái. Cố rặn ra từng chữ bằng đôi môi đang run rẩy vì vui mừng.
Sau khi hoàn hồn lại, Oliver mới nhận ra cô gái đang nhìn thẳng vào mình, nước mắt vẫn liên tục chảy ra không ngừng.
“...”
Suy nghĩ của Oliver trở nên trắng xóa. Lần đầu được nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô gái, trái tim cậu cảm giác như vừa bị đâm xuyên.
Chẳng hiểu nổi. Chỉ mới đọ kiếm có hai lần thôi mà, cô gái đã nhìn thấy gì ở cậu qua trận chiến kéo dài chưa quá mấy chục giây này chứ. Chỉ mới gặp nhau có hai ngày thôi mà, chẳng có cách nào để cậu suy đoán ra được cảm xúc của cô ấy.
“Đừng khóc…”
Dù là thế, dù vẫn chưa hiểu được chút gì, nhưng trong lòng Oliver vẫn chợt nghĩ. Cậu muốn dùng tất cả những gì có thể, không nương tay, không giấu giếm để ngăn những giọt nước mắt đó.
“Này. Đừng khóc mà…”
Trước ánh mắt của Nanao, chàng trai thay đổi tư thế, từ thế thủ trung bình chính thống của trường phái kiếm phép thuật Lanoff, sang một tư thế cầm kiếm ngang hạ thấp khác với ba trường phái chính.
Nhiều khả năng đây không phải tư thế của một trường phái chính đạo, nhưng xem ra không một ai có mặt ở đây hiểu được ý nghĩa thật sự của nó cả.
Chỉ duy nhất.
“Đa tạ.”
Chỉ có duy nhất cô gái phương đông là hiểu được. Điều đó có nghĩa là chàng trai đã thật sự nghiêm túc.
Tinh thần chiến đấu của cả hai dâng cao và hòa hợp vào nhau. Như để đáp lại điều đó, ánh sáng từ lời nguyền bất tử trói buộc trượng kiếm trên tay cả hai bắt đầu mờ đi và tan biến. Không chỉ thế, trong không gian nhận thức của cả hai, ngoài đối phương ra tất cả những thứ khác cũng đều lần lượt biến mất.
Tất cả tạp âm đều đã bị triệt tiêu. Thế giới đã khép lại, thật thuần khiết và thanh tịnh, chỉ để dành riêng cho họ.
Và rồi cả hai hạ quyết tâm, họ sẽ chém nhau ở đây cho đến khi một trong hai tắt thở.
Chẳng chút do dự, cả hai đồng thời bước lên chuẩn bị cho pha va chạm tiếp theo.
“Dừng lại ngay!”
Ngay trước khi đọ kiếm lần thứ ba. Thầy Garland đã lấy thân mình ra, quyết ngăn chặn trận đấu của cả hai lại.
“Dừng lại ngay, Mr. Horn, Ms. Hibiya! Ngay lập tức thu kiếm lại!”
Thất Kiếm Ma Thuật Thống Trị Thế Giới - Tập 1
Từ tác giả được bầu chọn thuộc top những tác giả light novel xuất sắc nhất trong thập kỷ vừa qua theo tạp chí Kono light novel ga sugoi!, Thất kiếm ma thuật thống trị thế giới mang tới những màu sắc phép thuật tương tự như trong tác phẩm kinh điển Harry Potter, lại giao thoa với thể loại học viện đại chiến vốn rất được ưa chuộng trong giới light novel.
Câu chuyện tập trung vào nhân vật chính Oliver và hành trình của cậu tại trường phép thuật Kimberly. Mùa xuân đến, Oliver cùng rất nhiều học sinh mới nhập học tại Kimberly. Khoác lên mình tấm áo choàng đen , bên hông mang đũa phép trắng và thanh trượng kiếm, với niềm kiêu hãnh và sứ mệnh ẩn giấu trong tim, những mầm non pháp sư ấy được chào đón bởi con đường hoa nở rợp bóng anh đào và đoàn diễu hành sinh vật phép thuật hoành tráng.
Tuy nhiên, sự phấn khích và hy vọng ấy cũng chẳng mấy chốc đã vụt qua. Họ liên tục phải hứng chịu những đợt tấn công từ rất nhiều mối đe doạ đang được thai nghén trong chính Kimberly. Một mê cung dưới lòng đất ngẫu nhiên nuốt chửng các học sinh, những đàn anh đàn chị chẳng khác gì quái vật, những đợt sóng ngầm từ những phe phái đối lập như đại diện cho một xã hội phép thuật thu nhỏ.
Trong khi cố gắng cùng bạn bè của mình sống sót ở một nơi ma quỷ như vậy, Oliver đã bén duyên cùng với một cô gái – Nanao – một nữ samurai với thanh kiếm Nhật vắt trên hông. Thành tố phép thuật của cô ấy tinh khiết và trắng ngần, tựa như một người vô cùng thân thuộc với Oliver. Khoảnh khắc cả hai giao kiếm trong trận đấu tập, cả Oliver và Nanao đều ngay lập tức nhận ra đối phương chính là định mệnh không thể tách rời trong con đường pháp sư cũng như kiếm phép thuật của mình.
Câu chuyện xoay quanh kiếm ma thuật của hai người họ giờ đây chính thức bắt đầu.
Mục lục:
Dẫn nhập
Chương 1: Lễ nhập học
Chương 2: Kiếm phép thuật
Chương 3: Đấu trường vòng tròn
Chương 4: Xà nhãn
Phần kết
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Bokuto Uno
Tôi là một tác giả lang thang. Lúc nào tôi cũng bận rộn di chuyển tới lui giữa thành phố và nông thôn. Dành thời gian ở nhiều nơi xen kẽ như vậy tôi thấy tươi mới. Sau khi bình yên hoàn thành hạn nộp, tôi muốn có một chuyến đi phượt nhàn nhã dọc theo bờ biển trong tiết trời mùa thu mát mẻ.
Ruria Miyuki
Đối với một hoạ sĩ minh hoạ khép mình như tôi thì mỗi lần đến phần bình luận này tôi đều chẳng biết phải nói gì…
Nhưng mà nhé…! Nhân lúc tinh thần đang lên cao vì mùa hè, tôi đã quyết định bắt đầu đi bộ đấy.
Trích đoạn sách:
Và rồi tiết học đầu tiên cũng đã đến.
Nhóm Oliver và khoảng năm mươi học sinh khác cùng tập hợp trong một căn phòng lớn không có bàn ghế, giáo viên đầu tiên của họ xuất hiện với tấm áo choàng trắng bay phấp phới.
“Hừm, có mặt đông đủ rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu thôi, chào mừng các em đến với lớp học kiếm phép thuật.”
Một thầy giáo với trang phục bảnh bao, độ khoảng ngoài ba mươi tuổi. Một số học sinh nữ kêu lên vui mừng, Nanao cũng thốt ra một tiếng “Ồ” nhưng với lý do hoàn toàn khác với họ.
Oliver cũng hiểu cảm giác của cô ấy. Nếu đã có nền tảng kiến thức đủ tốt, thì chỉ cần một bước chân thôi cũng đủ để đánh giá thực lực của đối phương.
“Tôi tên Luther Garland, là giáo viên phụ trách. Tôi sẽ là người dạy các em về kỹ năng kiếm phép thuật trong ít nhất là bốn năm, còn nhiều thì là bảy năm tới.”
“Các em có thể gọi tôi là thầy Garland, hoặc sư phụ Garland cũng được, tôi không bận tâm đâu. Ở đây chúng ta không khắt khe về lễ nghi phép tắc đến thế. Bản thân tôi cũng không giỏi những chuyện đó lắm.”
Thầy Garland giới thiệu với giọng điệu thân thiện, có thể thầy ấy muốn giảm bớt sự căng thẳng của học sinh chăng. Nhận thấy việc đó đã phát huy chút tác dụng, thầy tiếp tục nói.
“Rồi, chúng ta đi ngay vào trượng kiếm… dù rất muốn thế, nhưng buổi học đầu tiên bắt buộc phải là tìm hiểu khái niệm đã. Tuy nghe có thể nhàm chán, nhưng hãy để tôi giúp các em ôn lại nguồn gốc của kiếm phép thuật.”
“Có em nào có thể trình bày nguồn gốc của lĩnh vực này không?”
“Em ạ, thưa sư phụ Garland!”
Đứng bên cạnh Oliver, Pete là người đầu tiên giơ tay. Thầy Garland nhìn cậu ấy mỉm cười.
“Trả lời hay lắm, Mr. Reston, vậy thì tôi xin nhờ em. Em cứ từ tốn giải thích không cần gấp.”
Gương mặt Pete sáng rực lên sau khi được thầy cho phép. Sau khi hắn giọng vài lần, cậu trai hăng hái phát biểu.
“Ngày nay, mỗi chúng ta đều vắt trên hông một thanh trượng kiếm và một cây đũa phép trắng. Nhưng trước kia, thứ duy nhất các pháp sư mang theo bên mình là một cây “đũa phép” theo đúng nghĩa đen. Giống với thứ chúng ta gọi là đũa phép trắng hiện giờ đây.
Dù không có lưỡi kiếm, nhưng chúng cũng đã là quá đủ để có thể thi triển phép thuật. Thậm chí một pháp sư mang theo kiếm có thể bị xem là hành động nhục nhã. Không hề quá khi nói chúng chỉ là vũ khí của những người bình thường không thể chạm đến những điều mầu nhiệm.”
“Em nói rất chính xác. Tiếp tục đi.”
“Vâng. Xu hướng đó thay đổi vào bốn trăm năm trước, năm 1132 theo đại lịch. Mọi chuyện bắt đầu khi đại pháp sư thời gian Wilf Barawell bị một kiếm sĩ người bình thường chém chết.
Tuy việc người bình thường ra tay giết được pháp sư đã xảy ra khá nhiều trong quá khứ, nhưng điểm đặc biệt đầu tiên trong vụ này chính là nạn nhân của nó. Ngài Badawell là một pháp sư có thực lực và tầm ảnh hưởng, đến mức được xưng tụng là “Cơn lốc Darmwall”. Còn điểm đặc biệt thứ hai… thứ hai là… ờm…”
Pete ngập ngừng. Có vẻ do đột nhiên phải nói quá nhiều mà bỗng cậu chẳng thể nhớ ra phần nội dung sau tiếp sau đó nữa.
Thấy bạn mình đang gặp khó, Oliver đứng bên cạnh thì thầm.
“Đó không phải ám sát.”
“Đ-Đúng rồi. Điểm đặc biệt thứ hai là đây không phải một vụ ám sát bất ngờ. Đây là một trận đấu đường đường chính chính sau khi cả hai đã biết rõ ý định chiến đấu của nhau.”
“Tôi bất ngờ vì em còn nhớ được cả biệt danh của ngài Badawell đấy, tiếp tục đi.”
“Vâng. Cho đến khi sự kiện này xảy ra, người ta thường cho rằng pháp sư mà bị người thường giết chỉ có thể là do họ bất cẩn thôi. Cơ sở khiến họ nói thế là vì cho rằng chỉ một câu thần chú cơ bản niệm nhanh thôi cũng có thể vô hiệu hóa người bình thường rồi.”
“Thế nhưng, một bộ phận pháp sư tận mắt chứng kiến cái chết của ngài Badawell đã nhận ra, rằng bọn họ quá chậm.”
Oliver gật đầu đồng ý trong lòng… Một nhát chém qua rèn luyện thậm chí còn nhanh hơn chiều một câu thần chú tức thời.
“Sau đó, bọn họ bắt đầu nghiêm túc phân tích nguyên nhân dẫn đến sự thất bại ấy, và sớm đi đến một kết luận thực tế và rất khắc nghiệt.
“Trong một khoảng cách nhất định, dù có là pháp sư giỏi đến đâu đi nữa thì vẫn sẽ bịđối phương chém chết trước khi kịp niệm bất kỳ một câu thần chú nào.”
Đây chính xác là lý do tại sao người được xưng tụng nhờ có tốc độ niệm phép nhanh như ngài Badawell lại thua. Chẳng có sự bất cẩn nào ở đây cả, ngài ấy đã thua chính quy luật.”
Nhận thấy rằng bài phát biểu đã kết thúc, Garland vỗ mạnh hai tay khiến chúng phát ra tiếng bộp bộp.
“Rất tuyệt vời, Mr. Reston. Tôi dám đóng dấu xác nhận đây là bài khái quát dễ hiểu nhất tôi được nghe trong vài năm qua. Tôi còn muốn mời em tiếp tục cơ, nhưng như thế tôi sẽ không còn gì để nói mất. Nên tôi có thể yêu cầu em tạm nghỉ tại đó không?”
“À-À vâng! Em xin phép ạ!”
Má của Pete đỏ bừng sau khi nhận được lời khen từ thầy giáo. Điều đó khiến Oliver mỉm cười, nhưng đồng thời cậu cũng phát hiện ra một số học sinh xung quanh đang bí mật thì thầm gì đó với nhau.
Họ ghen tị với cậu ấy chăng?
Đối với những học sinh được sinh ra và “giáo dục tốt” trong gia đình pháp sư thì việc một học sinh xuất thân từ gia đình không sử dụng phép thuật đạt được thành tích nổi trội chắc chắn không phải việc gì vừa mắt.
“Thật ngại khi phải thừa cơ hội nối tiếp bài phát biểu của em ấy… Nhưng tóm lại, đó chính là lý do khiến pháp sư chúng ta phải bắt đầu mang theo kiếm. Để đối phó với các đòn tấn công tầm gần mà thần chú không thể xử lý kịp, chúng ta cũng cần phải có vũ khí trong tay. Để không phải chịu chung số phận như ngài Badawell.”
Ngừng nói một đoạn, thầy Garland bắt đầu đặt tay lên thanh kiếm đang vắt trên hông mình.
“Nhưng vấn đề chính là ở đây. Nếu chỉ đơn giản là mang theo kiếm, như vậy chúng ta cũng chỉ có cùng điều kiện chiến đấu với đối thủ thôi. Đương nhiên các em sẽ cảm thấy bất an có phải không?
Nếu đãở khoảng cách gần đến mức không có thời gian niệm chú, vậy việc chúng ta là pháp sư còn cóý nghĩa gì nữa?
Các em Không cần lo lắng, nếu thật vậy thì từ đầu đã chẳng thành lập môn học này rồi.”
Nói xong, thầy Garland rút thanh trượng kiếm của mình ra, giơ cao lên đầu để các học sinh đều có thể dễ dàng nhìn thấy.
Ngay lập tức, từ lưỡi kiếm bốc lên một ngọn lửa bùng lên dữ dội. Vung thanh kiếm rực lửa của mình sang hai bên, Garland tuyên bố.
“Cho dù không thể sử dụng thần chú đi nữa, chúng ta vẫn có những cách sử dụng phép thuật như thế này. Bắt lửa ngay lập tức trong khi chẳng cần phải nói một lời nào, gọi gió mời sét… những việc như thế là hoàn toàn khả thi.”
Ngọn lửa vừa tắt, một tia sét trắng xanh lóe lên nơi mũi kiếm, khiến các học sinh đều phải “Ồ” lên cảm thán.
“Đương nhiên, uy lực của nó chẳng đáng gì khi so với thi triển phép thuật bằng thần chú. Các em gần như không thể đánh bại một người khác chỉ bằng cách này. Do rất khó kiểm soát và cũng chẳng có ích gì ngay cả khi đã thành thục, lĩnh vực này đã bị các pháp sư trước thời Badawell ngó lơ. Nhưng giờ chắc các em hiểu rồi chứ. Nếu “kết hợp chúng với một thanh kiếm” thì sao?”
Các học sinh đều thấu hiểu một cách rõ ràng. Phải, cho dù sức sát thương của chúng có yếu đi nữa, nhưng có rất nhiều cách để ứng dụng như làm mù mắt hay đánh lạc hướng. Kết hợp những thứ này với kiếm thuật sẽ làm tăng đáng kể sự đa dạng của tấn công và phòng thủ. Đến mức người ta phải thành lập ra cả một hệ thống kỹ thuật mới.
Ngừng phép thuật lại, Garland đưa thanh trượng kiếm về vị trí ngang người và làm động tác chém xuống trước mặt.
“Khoảng cách chỉ cần bước lên một bước thôi là có thể chém chết đối phương bằng trượng kiếm. Người ta gọi đó là khoảng cách một bước một trượng. Lý thuyết và kỹ thuật kết hợp kiếm và phép thuật để cạnh tranh trong không gian giới hạn này được gọi là “Kiếm phép thuật”.”
Giải thích xong khái niệm, Garland đảo mắt một vòng nhìn mặt các học sinh. Sau khi xác nhận tất cả có vẻ đã hiểu, thầy nói thêm bổ sung vào nội dung.
“Nghe đến đây có thể một trong số các em sẽ muốn đặt câu hỏi. Đặc biệt nếu là những em xuất thân từ gia đình xem trọng phép thuật truyền thống thì có thể sẽ thấy phản cảm. Hay nói cách khác, có thể các em nghĩ thay vì học cái gọi là kiếm phép thuật tà đạo này, thôi thì ngay từ đầu học phép thuật như một pháp sư chân chính để hạ gục kẻ địch từ trước khi chúng vào phạm vi kiếm đi còn tốt hơn. Điều đó có thể đúng. Chỉ là tôi có một vài sự thật muốn những học sinh có suy nghĩ như vậy phải biết.
Đầu tiên, kiếm phép thuật được xem trọng trên phương diện là một kỹ thuật tự vệ. Không ai có thể mãi giữ khoảng cách với người khác một cách tuyệt đối được. Học kỹ thuật chuẩn bị và đối phó với những cuộc tấn công bất ngờ chẳng thiệt gì cho các em cả. Thế giới này chẳng ai an toàn tới mức các em có thể dõng dạc nói mình không cần đề phòng đâu. Thậm chí ngay cả ở Kimberly này cũng vậy.
Và điều thứ hai là, hiện tại lĩnh vực kiếm phép thuật này đã được phát triển phổ biến, nó không còn gói gọn là một kỹ thuật tự vệ chống lại người bình thường nữa rồi. Ngược lại, lý thuyết và kỹ thuật ngày càng được đào sâu hơn thông qua trận chiến giữa các pháp sư.
Thêm nữa, trong chiến đấu, khi thực lực của hai pháp sư càng tiệm cận với nhau, họ càng có xu hướng thu hẹp về khoảng cách dứt điểm cho thật gần. Chỉ xét riêng điều này thôi thì học kiếm phép thuật đã mang lại cho các em lợi thế rất lớn rồi.”
Oliver thầm ấn tượng với cách thầy lợi dụng các ý kiến phản đối để trình bày thêm về lợi ích. Vào buổi học đầu tiên hôm nay, việc trước nhất thầy giáo này làm chính là thuyết phục các học sinh bằng lòng học kiếm phép thuật, còn kỹ thuật sẽ được dạy sau. Có vẻ như thứ tự hướng dẫn cũng rất quan trọng đây.
“Nói dông dài vậy thôi, chứ tôi chắc có kha khá người đã được học kiếm phép thuật ở nhà rồi đúng không? Vậy nên, theo tục lệ hàng năm, tôi sẽ mời những em đã có kinh nghiệm lên đây để so tài nhằm nâng cao bầu không khí.”
Nghe xong những lời đó, đám học sinh đồng loạt tỏ ra vừa lo vừa phấn khích.
Cười khổ vì phản ứng của các học sinh y hệt như năm ngoái, Garland đảo mắt nhìn các gương mặt đang xếp hàng.
“Gì vậy? Chỉ là một sự kiện nhỏ thôi mà. Nếu không có ai ứng cử thì thôi vậy… nhưng có ai muốn không?”
Căng thẳng lan tràn khắp phòng học. Sự tự tin về năng lực của bản thân và sự tự ti khi phải vung kiếm trước vô số ánh mắt. Cảm giác muốn thể hiện nhưng cũng phải cảnh giác các học sinh xung quanh. Tất cả những điều đó đan xen vào nhau khiến họ chần chừ trong việc đưa ra quyết định.
“Có tại hạ! Tại hạ mong được thử ạ!”
Và thế rồi kết quả, người đầu tiên giơ tay không ai khác chính là cô gái phương đông, trong lòng cô chẳng hề có cảm giác muốn thể hiện, cần cảnh giác hay bất cứ toan tính gì.
Garland khoanh tay tỏ vẻ bối rối.
“Ms. Hibiya, tôi đánh giá cao sự nhiệt tình khác thường đó, nhưng em đã có kinh nghiệm chưa?”
“Thầy Garland, xin cho phép cả em nữa.”
Một học sinh khác giơ tay. Đó là một chàng trai tóc dài đứng chéo phía sau Oliver. Điệu bộ, ngôn từ và không khí cậu ta tỏa ra có gì đó giống với Chela, có thể đoán rằng cậu cũng là một người xuất thân từ gia đình quyền quý.
Thế nhưng, có cái gì đó không trung thực trong nụ cười nở ở khóe môi cậu ta.
“Em nghe nói vào ngày lễ nhập học, bạn ấy đã hạ con Troll chỉ bằng một nhát kiếm. Nếu câu chuyện đó không phải dựng lên thì em mong nhân cơ hội này được chiêm ngưỡng kiếm thuật phương đông của bạn ấy ạ.”
Nói rồi, cậu ta liếc nhìn Nanao với ánh mắt không có một chút thiện chí. Các học sinh đứng xung quanh thì tủm tỉm cười. Nhìn thấy điều đó, trong lòng Oliver đã tin chắc, tất cả công trạng của Nanao khi liều mạng đánh bại con Troll, hắn định sẽ cướp hết tất cả ngay tại đây. Tận dụng lợi thế đối thủ của hắn chỉ là một người chỉ mới làm quen với kiếm phép thuật.
“Hừm, được thôi, nếu cả hai em đều đồng ý.”
“Em mong được so tài với bạn Nanao ạ.”
Vừa kịp nhận ra, đã thấy Oliver giơ cao cánh tay dõng dạc nói thế. Căn phòng trở nên ồn ào. Tên học sinh nam bị phá đám ném cho cậu một ánh mắt đầy khó chịu.
“Này cậu, chờ chút nào. Tôi mới là người giơ tay trước mà phải không?”
“Cậu mới phải chờ đấy. Tôi quen với Nanao trước, còn từng có duyên cùng cô ấy chiến đấu với con Troll nữa.”
Oliver chẳng nhún nhường đáp lời. Khiến tên học sinh nam nóng bừng mặt nhăn nhó. Nhìn thấy thế, Oliver đã đoán được lý do và “À” lên một tiếng. Chắc hẳn hắn cũng là một trong đám đông học sinh quay lưng bỏ chạy trong vụ việc con Troll đây mà. Dù cậu cũng chẳng thể đổ lỗi cho hắn vì chuyện đó được.
“Mày…!”
Bị kích động cảm giác mắc nợ, sự thù địch của tên học sinh nam giờ đã tập trung hết sang Oliver. Cậu cũng trừng mắt nhìn lại không chút sợ hãi. Trong ánh mắt thể hiện rõ suy nghĩ “Giờ có muốn tôi làm đối thủ thì tôi cũng chẳng bận tâm đâu”.
“Tôi sẽ làm đối thủ của cậu, Mr. Andrews.”
Ngay sau khi Oliver vừa hạ quyết tâm, một giọng nói thanh lịch đột nhiên chen ngang. Đó chính là giọng của Chela, cô ấy đang đứng ngay hàng đầu bên cạnh Katie. Tên học sinh nam giật mình vì đột nhiên bị gọi bằng họ, quay sang nhìn cô.
“Ms. McFarlane…”
“Kiếm thuật của Nanao đúng là rất tuyệt vời, nhưng với tư cách một pháp sư thì cô ấy cũng chỉ mới chập chững bước vào nghề. Thật khó khi bắt cô ấy phải đối đầu với kiếm phép thuật mà cậu đã dày công khổ luyện ở nhà ngay lần đầu nhìn thấy không phải sao.”
“Cùng là so tài thôi, nếu cậu đánh bại tôi không phải chiến công sẽ hiển hách hơn sao?”
Tên học sinh nam chẳng có cách nào phản đối lại đề xuất quá hợp lý như thế. Thấy vậy còn chưa đủ, Chela tung thêm một cú chốt hạ.
“Hay là cậu quá sợ phải đối đầu với tôi ở nơi công cộng đây?”
“Làm gì có chuyện đó!”
Tên học sinh nam trả lời ngay lập tức, như thể với cái họ hắn đang mang thì chẳng còn câu trả lời nào khác thích hợp hơn nữa.
Theo dõi cuộc đối thoại đó, trong lòng Oliver lúc này, cậu đang cúi đầu thật sâu trước cô gái tóc lọn. Cô ấy vừa nhận một nửa sự hận thù mà đáng lẽ cậu phải gánh chịu.
“À, các em bàn bạc xong chưa? Tôi quyết định cặp đầu tiên sẽ là Ms. Hibiya đấu với Mr. Horn, cặp thứ hai sẽ mà Mr. Andrews đấu với Ms. McFarlane. Như vậy là được rồi chứ? Còn ứng viên nào không?”
Có lẽ không muốn can thiệp vào chuyện xích mích của học sinh, thầy Garland chẳng thèm chen một lời vào cuộc đấu khẩu đang nổ ra trước mắt. Chỉ đơn giản là chờ mọi chuyện lắng xuống rồi tiến hành thôi.
“Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi. Tất cả các em, mở ra một khoảng trống chính giữa phòng học nào. Đúng rồi, như thế đấy. Mr. Horn, Ms. Hibiya, sau khi các bạn xong thì hai em vào trung tâm đứng đi.”
Các học sinh nghe theo hướng dẫn của thầy Garland để tự sắp xếp cho mình một vị trí đứng xem. Ánh mắt họ dán chặt vào Oliver và Nanao đang di chuyển đến chính giữa phòng học. Cả hai đứng đối mặt cách nhau khoảng cách một bước một trượng như lời thầy giải thích trước đó.
“Cúi chào, rút kiếm.”
Nghe tiếng thúc giục, cả hai đồng thời rút trượng kiếm đang vắt trên hông mình ra khỏi vỏ. Không chần chừ, Garland niệm chú.
“Không cắt xuyên, không đâm thủng (Securus).”
Ngay lập tức, trượng kiếm của Oliver và Nanao được nhuộm trong một luồng ánh sáng trắng.
Sau vài giây, ánh sáng đó đã biến mất. Garland hướng về phía hai học sinh đang trên sàn đấu, đặc biệt là Nanao đang ngây ra để giải thích.
“Tôi đã niệm một câu thần chú bất tử lên cả hai thanh trượng kiếm. Chỉ cần nó không bị phá vỡ, thần chú này có thể đảm bảo rằng dù có đâm chém cỡ nào, các em cũng sẽ không bị thương. Dù vốn từ đầu trượng kiếm của các em đã không có lưỡi rồi, nhưng làm thế này là để đảm bảo cho các em được an toàn tuyệt đối.”
Nghe xong, Nanao liền lén lấy ngón tay ấn vào mũi kiếm. Ngay lập tức, tay cô bị đẩy ra bởi một lực đàn hồi bí ẩn. Cảm thấy thú vị, Nanao ngày càng dùng nhiều sức hơn, để rồi cuối cùng ấn nguyên bàn tay vào mũi kiếm. Tuy nhiên, dù làm đến vậy mà vẫn không có một giọt máu vào chảy ra, Nanao lộ rõ vẻ ấn tượng.
“Ồ, thật luôn này.”
“Theo nguyên tắc, các học sinh chỉ được cho phép thử sức với nhau trong trạng thái được niệm thần chú này. Nếu có em nào phá luật thì sẽ phải hứng chịu hình phạt rấấấất khắc nghiệt đấy, nên nhớ cẩn thận. Cứ chờ sau khi lên lớp cao hơn đi, các em sẽ có quyền làm suy yếu hiệu quả để có cảm giác thực chiến hơn.”
Sau khi ra cảnh báo, Garland tiếp tục công bố quy định của trận đấu.
"Tuy trong lúc chiến đấu, các em có thể sẽ nới giãn khoảng cách với nhau, nhưng dù trong trường hợp đó thì lần này cũng không được dùng thần chú. Trong tiết học kiếm phép thuật mà đột nhiên dùng thần chú thì khó coi lắm.
Không có giới hạn thời gian, trận đấu sẽ kết thúc khi một trong hai bên ra được đòn chí mạng trước, tôi sẽ là người phán định. Điều tôi muốn các em chú ý là một đòn vào cánh tay đang cầm trượng kiếm cũng sẽ tính là đòn chí mạng, tương tự như khi đánh trúng đầu và ngực.
Trong trường hợp cánh tay còn lại trúng đòn, trừ khi đòn đánh chỉ trúng vào giáp tay, còn lại tôi sẽ cấm sử dụng cánh tay đó và cho tiếp tục trận đấu.”
Garland dứt lời sau khi đã hoàn thành bổn phận giải thích và để cho hai học sinh một khoảng thời gian để hiểu rõ. Oliver gật đầu, trong khi Nanao vẫn cố nghĩ thêm một chút trước khi đặt câu hỏi.
“Sư phụ Garland, trong trường hợp cầm kiếm bằng cả hai tay thì sao ạ?”
Garland tròn mắt, nhìn xuống tay Nanao, đúng thật cô ấy đang cầm chuôi kiếm bằng cả hai tay. Trong khi quy định thầy vừa công bố chỉ để áp dụng cho người cầm trượng kiếm bằng một tay.
Giáo viên môn kiếm phép thuật khoanh tay nghĩ ngợi, nhưng rồi nhún vai như thể mình đành bó tay.
“Do có quá ít tiền lệ nên tôi chưa thể ra quy định, nhưng chỉ riêng hôm nay thôi, cứ cho là tay nào bị đánh trúng cũng đều là đòn chí mạng đi.”
“Đã rõ.”
Nanao gật đầu. Từ cuộc trao đổi vừa rồi, Oliver thầm tái khẳng định một sự thật mà cậu đã để ý từ lâu.
Lúc chiến đấu với con Troll cô ấy cũng cầm kiếm bằng hai tay, vậy ra đó đúng là một thanh kiếm hai tay sao?
Trượng kiếm mà các pháp sư sử dụng thường chỉ là những thanh đoản kiếm giới hạn trong độ dài từ 13 inch (33cm) đến 22 inch (56cm) thôi. Nếu dài hơn sẽ tốn thời gian để vung kiếm, như vậy thì niệm một câu thần chú sẽ nhanh hơn. Và do kiếm ngắn nên cầm nó bằng một tay trở thành một việc đương nhiên.
Nhưng rõ ràng thanh kiếm của Nanao dài hơn 22 inch, nếu cộng cả chuôi kiếm có khi nó còn dài hơn 25 inch (63.5cm). Cứ cho là nó không dài bằng những thanh “kiếm dài” mà người bình thường sử dụng đi, nhưng có thể nói rằng chiều dài của nó rất bất tiện nếu dùng như một thanh trượng kiếm.
“Giải thích như thế đủ rồi. Hai bên thủ thế.”
Nghe giọng của Garland, Oliver đưa chân phải và tay phải về phía trước vào thế nửa người. Hiển nhiên dùng nó như một thanh trượng kiếm sẽ rất bất tiện, do trước giờ Nanao chưa từng được học về phép thuật nên cô cũng không biết những kiến thức thông thường trong môn kiếp phép thuật này.
Từđầu đây đã là cuộc đối đầu giữa người có kinh nghiệm và dân nghiệp dư rồi. Cứ xem nhưđây là cơ hội phong ấn phép thuật để tận hưởng niềm vui giao lưu với kiếm thuật nước ngoài là được. Chỉ biết nghĩ về thắng bại thì thật đúng là thô lỗ. Hãy đánh cho thật vui rồi chọn thời điểm tốt để hạ màn thôi. Oliver quán triệt tư tưởng một cách rạch ròi trước khi đối đầu với đối phương.
“Phù.”
Phía bên kia, Nanao chầm chậm giơ cao thanh kiếm lên trên đầu. Đó là một thế đại thượng đoạn mà chàng trai chưa từng được học.
“Bắt đầu!”
Oliver vẫn bất động, giữ nguyên tư thế bất chấp việc Garland đã ra tín hiệu bắt đầu. Đúng như dự tính, cậu sẽ phòng thủ trước để quan sát tình hình, đã quyết định thế thì việc đầu tiên cần làm là chờ đối phương hành động.
Nhưng như vậy mà cũng được sao?
Một con ớn lạnh như có điện chạy dọc sống lưng Oliver, tựa như nó đang cười chế giễu vào sự ngu ngốc đó của cậu.
Nhìn thấy cái cơ thểđó rồi mà mày vẫn có suy nghĩ vớ vẩn như vậy được sao?
Khung cảnh lúc sáng hiện về một cách sống động. Cơ thể trần trụi đầy sẹo chiếm lấy tâm trí Oliver. Một cơn ớn lạnh dâng trào từ tận đáy lòng, chẳng khác gì chính bản năng vừa gióng lên hồi chuông cảnh báo.
“Nào Oliver. Lên thôi.”
Khoảnh khắc Oliver vừa vào tư thế chuẩn bị chiến đấu sau khi được linh cảm mách bảo thì toàn bộ cơ thể của cô gái phương đông đã biến thành một cơn gió.
“Ư!?”
Thoái lui là chết. Cảm nhận được điều đó, Oliver mạnh dạn bước lên phía trước. Khoảnh khắc tiếp theo, một đòn mãnh liệt đập vào thanh trượng kiếm đang chống đỡ trên tay phải của cậu.
Hai thanh kiếm va vào nhau tóe lửa ngang tầm mắt. Sự kinh hãi lấp đầy lồng ngực chàng trai. Nhanh quá, và nặng quá!
“Ư…!”
Áp lực đè lên Oliver thông qua thanh kiếm. Mới chỉ một giây sau khi nhận đòn công kích đầu tiên thôi mà tiếng răng rắc phát ra đã cho Oliver biết cổ tay cậu đã tới giới hạn rồi.
Nhưng Oliver không có thời gian để xác nhận điều đó. Cứ thế này cậu sẽ bị đẩy thẳng xuống mất!
Vừa nghĩ thế, các chiêu thức Oliver từng học như ùa về với cậu.
“Mư!?”
Tư thế của Nanao đột ngột lảo đảo. Như một lẽ hiển nhiên, bàn chân phải đáng lẽ đang trụ vững trên mặt đất đang chìm xuống sàn đến tận mắt cá chân.
Kiếm phép thuật phái Lanoff, tác động địa hình “Nghĩa trang đất lún” (Grave Soil).
Dưới sự can thiệp của phép thuật, mặt đất trở nên mềm như bùn lầy bắt lấy chân cô gái.
“Phư…!”
Với cơ thể đang sụp xuống, Nanao ngay lập tức bị gạt qua một bên. Oliver tung một đòn truy kích nhắm vào lưng cô ấy. Mặc dù trong đầu chẳng có chút mảy may ý định nương tay nào, nhưng khi đi được nửa quỹ đạo thì thanh kiếm của Oliver lại đáp xuống vai đối thủ.
“Ư!?”
Cảm nhận được sự nguy hiểm, Oliver liền nhảy lùi ra sau. Ngay sau đó, cậu nhận ra mũi kiếm chỉ đang nằm cách mặt mình 5 inch (12,7cm).
Một cú đâm thẳng trong tư thế lưng vẫn lộ ra. Thay vì quay lại và đâm, chính bản thân động tác quay lại đã được chuyển thành một cú đâm.
“Phư…”
Đó cũng là một cách để lấy lại tư thế, lợi thế về vị trí Oliver cướp đi bằng “Nghĩa trang đất lún” cũng đã không còn nữa.
Chàng trai cần phải ra quyết định thật nhanh, bởi vì giờ đây trước mặt cậu, tóc cô gái đã chuyển sang màu trắng tinh khiết nhờ nguồn sức mạnh phép thuật tích tụ. Và khoảng cách giữa họ hiện tại đang gần hơn cả một bước một trượng!
“Ha!”
Chuẩn bị cho cú va chạm tiếp theo, một vòng xoáy sức mạnh phép thuật bao quanh lưỡi kiếm, Oliver đang đặt toàn bộ kiếm thuật của mình vào trong trận đấu này.
Cả hai bước lên và gần như đồng thời tung ra cú chém bổ đầu. Hai thanh kiếm chạy trên cùng một đường thẳng rồi va chạm, đường kiếm chất chồng rồi ma sát, cắt lẫn nhau.
“Kư!”
“Ư!”
Khoảnh khắc đối đầu chỉ diễn ra trong tích tắc, động lực của bước chân khiến cả hai sượt qua đối phương. Khi khoảng cách vừa được nới rộng, Oliver lập tức xoay người để vào tư thế đánh chặn.
“Hộc hộc…”
Dù đã nới rộng được khoảng cách, toàn thân Oliver vẫn không thể ngừng nổi da gà.
Không đùa được đâu, kiếm của cô gái này là thứ dùng để giết người. Đối thủ chết dưới lưỡi kiếm ấy không chỉ một hay hai, thậm chí có khi còn nhiều hơn mười hay hai mươi người nữa kìa.
Rốt cuộc cô ấy đã tắm bao nhiêu máu đểđạt đến mức này? Thanh kiếm thật sự của một chiến binh mà chỉ những ai đãđi đến cuối con đường mới có được!
“Ở đây…”
Nanao thốt lên. Nhưng Oliver đang quá tập trung phân tích để có thể nghe thấy.
Giờ nên tận dụng phép thuật đểđánh chặn, hay là tấn công phủđầu trước? Dù cách nào đi nữa thì những chiêu thức hời hợt cũng sẽ không có tác dụng.
Biết đâu có thể từ ánh mắt để suy ra nơi cô gái sẽ nhắm tới trong lần va chạm tiếp theo. Nghĩ thế, Oliver khẽ liếc nhìn gương mặt đối thủ.
“...Thì ra, là ở đây.”
Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến Oliver ngay lập tức không nói nên lời.
Những giọt nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài trên má cô gái. Cố rặn ra từng chữ bằng đôi môi đang run rẩy vì vui mừng.
Sau khi hoàn hồn lại, Oliver mới nhận ra cô gái đang nhìn thẳng vào mình, nước mắt vẫn liên tục chảy ra không ngừng.
“...”
Suy nghĩ của Oliver trở nên trắng xóa. Lần đầu được nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô gái, trái tim cậu cảm giác như vừa bị đâm xuyên.
Chẳng hiểu nổi. Chỉ mới đọ kiếm có hai lần thôi mà, cô gái đã nhìn thấy gì ở cậu qua trận chiến kéo dài chưa quá mấy chục giây này chứ. Chỉ mới gặp nhau có hai ngày thôi mà, chẳng có cách nào để cậu suy đoán ra được cảm xúc của cô ấy.
“Đừng khóc…”
Dù là thế, dù vẫn chưa hiểu được chút gì, nhưng trong lòng Oliver vẫn chợt nghĩ. Cậu muốn dùng tất cả những gì có thể, không nương tay, không giấu giếm để ngăn những giọt nước mắt đó.
“Này. Đừng khóc mà…”
Trước ánh mắt của Nanao, chàng trai thay đổi tư thế, từ thế thủ trung bình chính thống của trường phái kiếm phép thuật Lanoff, sang một tư thế cầm kiếm ngang hạ thấp khác với ba trường phái chính.
Nhiều khả năng đây không phải tư thế của một trường phái chính đạo, nhưng xem ra không một ai có mặt ở đây hiểu được ý nghĩa thật sự của nó cả.
Chỉ duy nhất.
“Đa tạ.”
Chỉ có duy nhất cô gái phương đông là hiểu được. Điều đó có nghĩa là chàng trai đã thật sự nghiêm túc.
Tinh thần chiến đấu của cả hai dâng cao và hòa hợp vào nhau. Như để đáp lại điều đó, ánh sáng từ lời nguyền bất tử trói buộc trượng kiếm trên tay cả hai bắt đầu mờ đi và tan biến. Không chỉ thế, trong không gian nhận thức của cả hai, ngoài đối phương ra tất cả những thứ khác cũng đều lần lượt biến mất.
Tất cả tạp âm đều đã bị triệt tiêu. Thế giới đã khép lại, thật thuần khiết và thanh tịnh, chỉ để dành riêng cho họ.
Và rồi cả hai hạ quyết tâm, họ sẽ chém nhau ở đây cho đến khi một trong hai tắt thở.
Chẳng chút do dự, cả hai đồng thời bước lên chuẩn bị cho pha va chạm tiếp theo.
“Dừng lại ngay!”
Ngay trước khi đọ kiếm lần thứ ba. Thầy Garland đã lấy thân mình ra, quyết ngăn chặn trận đấu của cả hai lại.
“Dừng lại ngay, Mr. Horn, Ms. Hibiya! Ngay lập tức thu kiếm lại!”
Thất Kiếm Ma Thuật Thống Trị Thế Giới - Tập 1
Từ tác giả được bầu chọn thuộc top những tác giả light novel xuất sắc nhất trong thập kỷ vừa qua theo tạp chí Kono light novel ga sugoi!, Thất kiếm ma thuật thống trị thế giới mang tới những màu sắc phép thuật tương tự như trong tác phẩm kinh điển Harry Potter, lại giao thoa với thể loại học viện đại chiến vốn rất được ưa chuộng trong giới light novel.
Câu chuyện tập trung vào nhân vật chính Oliver và hành trình của cậu tại trường phép thuật Kimberly. Mùa xuân đến, Oliver cùng rất nhiều học sinh mới nhập học tại Kimberly. Khoác lên mình tấm áo choàng đen , bên hông mang đũa phép trắng và thanh trượng kiếm, với niềm kiêu hãnh và sứ mệnh ẩn giấu trong tim, những mầm non pháp sư ấy được chào đón bởi con đường hoa nở rợp bóng anh đào và đoàn diễu hành sinh vật phép thuật hoành tráng.
Tuy nhiên, sự phấn khích và hy vọng ấy cũng chẳng mấy chốc đã vụt qua. Họ liên tục phải hứng chịu những đợt tấn công từ rất nhiều mối đe doạ đang được thai nghén trong chính Kimberly. Một mê cung dưới lòng đất ngẫu nhiên nuốt chửng các học sinh, những đàn anh đàn chị chẳng khác gì quái vật, những đợt sóng ngầm từ những phe phái đối lập như đại diện cho một xã hội phép thuật thu nhỏ.
Trong khi cố gắng cùng bạn bè của mình sống sót ở một nơi ma quỷ như vậy, Oliver đã bén duyên cùng với một cô gái – Nanao – một nữ samurai với thanh kiếm Nhật vắt trên hông. Thành tố phép thuật của cô ấy tinh khiết và trắng ngần, tựa như một người vô cùng thân thuộc với Oliver. Khoảnh khắc cả hai giao kiếm trong trận đấu tập, cả Oliver và Nanao đều ngay lập tức nhận ra đối phương chính là định mệnh không thể tách rời trong con đường pháp sư cũng như kiếm phép thuật của mình.
Câu chuyện xoay quanh kiếm ma thuật của hai người họ giờ đây chính thức bắt đầu.
Mục lục:
Dẫn nhập
Chương 1: Lễ nhập học
Chương 2: Kiếm phép thuật
Chương 3: Đấu trường vòng tròn
Chương 4: Xà nhãn
Phần kết
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Bokuto Uno
Tôi là một tác giả lang thang. Lúc nào tôi cũng bận rộn di chuyển tới lui giữa thành phố và nông thôn. Dành thời gian ở nhiều nơi xen kẽ như vậy tôi thấy tươi mới. Sau khi bình yên hoàn thành hạn nộp, tôi muốn có một chuyến đi phượt nhàn nhã dọc theo bờ biển trong tiết trời mùa thu mát mẻ.
Ruria Miyuki
Đối với một hoạ sĩ minh hoạ khép mình như tôi thì mỗi lần đến phần bình luận này tôi đều chẳng biết phải nói gì…
Nhưng mà nhé…! Nhân lúc tinh thần đang lên cao vì mùa hè, tôi đã quyết định bắt đầu đi bộ đấy.
Trích đoạn sách:
Và rồi tiết học đầu tiên cũng đã đến.
Nhóm Oliver và khoảng năm mươi học sinh khác cùng tập hợp trong một căn phòng lớn không có bàn ghế, giáo viên đầu tiên của họ xuất hiện với tấm áo choàng trắng bay phấp phới.
“Hừm, có mặt đông đủ rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu thôi, chào mừng các em đến với lớp học kiếm phép thuật.”
Một thầy giáo với trang phục bảnh bao, độ khoảng ngoài ba mươi tuổi. Một số học sinh nữ kêu lên vui mừng, Nanao cũng thốt ra một tiếng “Ồ” nhưng với lý do hoàn toàn khác với họ.
Oliver cũng hiểu cảm giác của cô ấy. Nếu đã có nền tảng kiến thức đủ tốt, thì chỉ cần một bước chân thôi cũng đủ để đánh giá thực lực của đối phương.
“Tôi tên Luther Garland, là giáo viên phụ trách. Tôi sẽ là người dạy các em về kỹ năng kiếm phép thuật trong ít nhất là bốn năm, còn nhiều thì là bảy năm tới.”
“Các em có thể gọi tôi là thầy Garland, hoặc sư phụ Garland cũng được, tôi không bận tâm đâu. Ở đây chúng ta không khắt khe về lễ nghi phép tắc đến thế. Bản thân tôi cũng không giỏi những chuyện đó lắm.”
Thầy Garland giới thiệu với giọng điệu thân thiện, có thể thầy ấy muốn giảm bớt sự căng thẳng của học sinh chăng. Nhận thấy việc đó đã phát huy chút tác dụng, thầy tiếp tục nói.
“Rồi, chúng ta đi ngay vào trượng kiếm… dù rất muốn thế, nhưng buổi học đầu tiên bắt buộc phải là tìm hiểu khái niệm đã. Tuy nghe có thể nhàm chán, nhưng hãy để tôi giúp các em ôn lại nguồn gốc của kiếm phép thuật.”
“Có em nào có thể trình bày nguồn gốc của lĩnh vực này không?”
“Em ạ, thưa sư phụ Garland!”
Đứng bên cạnh Oliver, Pete là người đầu tiên giơ tay. Thầy Garland nhìn cậu ấy mỉm cười.
“Trả lời hay lắm, Mr. Reston, vậy thì tôi xin nhờ em. Em cứ từ tốn giải thích không cần gấp.”
Gương mặt Pete sáng rực lên sau khi được thầy cho phép. Sau khi hắn giọng vài lần, cậu trai hăng hái phát biểu.
“Ngày nay, mỗi chúng ta đều vắt trên hông một thanh trượng kiếm và một cây đũa phép trắng. Nhưng trước kia, thứ duy nhất các pháp sư mang theo bên mình là một cây “đũa phép” theo đúng nghĩa đen. Giống với thứ chúng ta gọi là đũa phép trắng hiện giờ đây.
Dù không có lưỡi kiếm, nhưng chúng cũng đã là quá đủ để có thể thi triển phép thuật. Thậm chí một pháp sư mang theo kiếm có thể bị xem là hành động nhục nhã. Không hề quá khi nói chúng chỉ là vũ khí của những người bình thường không thể chạm đến những điều mầu nhiệm.”
“Em nói rất chính xác. Tiếp tục đi.”
“Vâng. Xu hướng đó thay đổi vào bốn trăm năm trước, năm 1132 theo đại lịch. Mọi chuyện bắt đầu khi đại pháp sư thời gian Wilf Barawell bị một kiếm sĩ người bình thường chém chết.
Tuy việc người bình thường ra tay giết được pháp sư đã xảy ra khá nhiều trong quá khứ, nhưng điểm đặc biệt đầu tiên trong vụ này chính là nạn nhân của nó. Ngài Badawell là một pháp sư có thực lực và tầm ảnh hưởng, đến mức được xưng tụng là “Cơn lốc Darmwall”. Còn điểm đặc biệt thứ hai… thứ hai là… ờm…”
Pete ngập ngừng. Có vẻ do đột nhiên phải nói quá nhiều mà bỗng cậu chẳng thể nhớ ra phần nội dung sau tiếp sau đó nữa.
Thấy bạn mình đang gặp khó, Oliver đứng bên cạnh thì thầm.
“Đó không phải ám sát.”
“Đ-Đúng rồi. Điểm đặc biệt thứ hai là đây không phải một vụ ám sát bất ngờ. Đây là một trận đấu đường đường chính chính sau khi cả hai đã biết rõ ý định chiến đấu của nhau.”
“Tôi bất ngờ vì em còn nhớ được cả biệt danh của ngài Badawell đấy, tiếp tục đi.”
“Vâng. Cho đến khi sự kiện này xảy ra, người ta thường cho rằng pháp sư mà bị người thường giết chỉ có thể là do họ bất cẩn thôi. Cơ sở khiến họ nói thế là vì cho rằng chỉ một câu thần chú cơ bản niệm nhanh thôi cũng có thể vô hiệu hóa người bình thường rồi.”
“Thế nhưng, một bộ phận pháp sư tận mắt chứng kiến cái chết của ngài Badawell đã nhận ra, rằng bọn họ quá chậm.”
Oliver gật đầu đồng ý trong lòng… Một nhát chém qua rèn luyện thậm chí còn nhanh hơn chiều một câu thần chú tức thời.
“Sau đó, bọn họ bắt đầu nghiêm túc phân tích nguyên nhân dẫn đến sự thất bại ấy, và sớm đi đến một kết luận thực tế và rất khắc nghiệt.
“Trong một khoảng cách nhất định, dù có là pháp sư giỏi đến đâu đi nữa thì vẫn sẽ bịđối phương chém chết trước khi kịp niệm bất kỳ một câu thần chú nào.”
Đây chính xác là lý do tại sao người được xưng tụng nhờ có tốc độ niệm phép nhanh như ngài Badawell lại thua. Chẳng có sự bất cẩn nào ở đây cả, ngài ấy đã thua chính quy luật.”
Nhận thấy rằng bài phát biểu đã kết thúc, Garland vỗ mạnh hai tay khiến chúng phát ra tiếng bộp bộp.
“Rất tuyệt vời, Mr. Reston. Tôi dám đóng dấu xác nhận đây là bài khái quát dễ hiểu nhất tôi được nghe trong vài năm qua. Tôi còn muốn mời em tiếp tục cơ, nhưng như thế tôi sẽ không còn gì để nói mất. Nên tôi có thể yêu cầu em tạm nghỉ tại đó không?”
“À-À vâng! Em xin phép ạ!”
Má của Pete đỏ bừng sau khi nhận được lời khen từ thầy giáo. Điều đó khiến Oliver mỉm cười, nhưng đồng thời cậu cũng phát hiện ra một số học sinh xung quanh đang bí mật thì thầm gì đó với nhau.
Họ ghen tị với cậu ấy chăng?
Đối với những học sinh được sinh ra và “giáo dục tốt” trong gia đình pháp sư thì việc một học sinh xuất thân từ gia đình không sử dụng phép thuật đạt được thành tích nổi trội chắc chắn không phải việc gì vừa mắt.
“Thật ngại khi phải thừa cơ hội nối tiếp bài phát biểu của em ấy… Nhưng tóm lại, đó chính là lý do khiến pháp sư chúng ta phải bắt đầu mang theo kiếm. Để đối phó với các đòn tấn công tầm gần mà thần chú không thể xử lý kịp, chúng ta cũng cần phải có vũ khí trong tay. Để không phải chịu chung số phận như ngài Badawell.”
Ngừng nói một đoạn, thầy Garland bắt đầu đặt tay lên thanh kiếm đang vắt trên hông mình.
“Nhưng vấn đề chính là ở đây. Nếu chỉ đơn giản là mang theo kiếm, như vậy chúng ta cũng chỉ có cùng điều kiện chiến đấu với đối thủ thôi. Đương nhiên các em sẽ cảm thấy bất an có phải không?
Nếu đãở khoảng cách gần đến mức không có thời gian niệm chú, vậy việc chúng ta là pháp sư còn cóý nghĩa gì nữa?
Các em Không cần lo lắng, nếu thật vậy thì từ đầu đã chẳng thành lập môn học này rồi.”
Nói xong, thầy Garland rút thanh trượng kiếm của mình ra, giơ cao lên đầu để các học sinh đều có thể dễ dàng nhìn thấy.
Ngay lập tức, từ lưỡi kiếm bốc lên một ngọn lửa bùng lên dữ dội. Vung thanh kiếm rực lửa của mình sang hai bên, Garland tuyên bố.
“Cho dù không thể sử dụng thần chú đi nữa, chúng ta vẫn có những cách sử dụng phép thuật như thế này. Bắt lửa ngay lập tức trong khi chẳng cần phải nói một lời nào, gọi gió mời sét… những việc như thế là hoàn toàn khả thi.”
Ngọn lửa vừa tắt, một tia sét trắng xanh lóe lên nơi mũi kiếm, khiến các học sinh đều phải “Ồ” lên cảm thán.
“Đương nhiên, uy lực của nó chẳng đáng gì khi so với thi triển phép thuật bằng thần chú. Các em gần như không thể đánh bại một người khác chỉ bằng cách này. Do rất khó kiểm soát và cũng chẳng có ích gì ngay cả khi đã thành thục, lĩnh vực này đã bị các pháp sư trước thời Badawell ngó lơ. Nhưng giờ chắc các em hiểu rồi chứ. Nếu “kết hợp chúng với một thanh kiếm” thì sao?”
Các học sinh đều thấu hiểu một cách rõ ràng. Phải, cho dù sức sát thương của chúng có yếu đi nữa, nhưng có rất nhiều cách để ứng dụng như làm mù mắt hay đánh lạc hướng. Kết hợp những thứ này với kiếm thuật sẽ làm tăng đáng kể sự đa dạng của tấn công và phòng thủ. Đến mức người ta phải thành lập ra cả một hệ thống kỹ thuật mới.
Ngừng phép thuật lại, Garland đưa thanh trượng kiếm về vị trí ngang người và làm động tác chém xuống trước mặt.
“Khoảng cách chỉ cần bước lên một bước thôi là có thể chém chết đối phương bằng trượng kiếm. Người ta gọi đó là khoảng cách một bước một trượng. Lý thuyết và kỹ thuật kết hợp kiếm và phép thuật để cạnh tranh trong không gian giới hạn này được gọi là “Kiếm phép thuật”.”
Giải thích xong khái niệm, Garland đảo mắt một vòng nhìn mặt các học sinh. Sau khi xác nhận tất cả có vẻ đã hiểu, thầy nói thêm bổ sung vào nội dung.
“Nghe đến đây có thể một trong số các em sẽ muốn đặt câu hỏi. Đặc biệt nếu là những em xuất thân từ gia đình xem trọng phép thuật truyền thống thì có thể sẽ thấy phản cảm. Hay nói cách khác, có thể các em nghĩ thay vì học cái gọi là kiếm phép thuật tà đạo này, thôi thì ngay từ đầu học phép thuật như một pháp sư chân chính để hạ gục kẻ địch từ trước khi chúng vào phạm vi kiếm đi còn tốt hơn. Điều đó có thể đúng. Chỉ là tôi có một vài sự thật muốn những học sinh có suy nghĩ như vậy phải biết.
Đầu tiên, kiếm phép thuật được xem trọng trên phương diện là một kỹ thuật tự vệ. Không ai có thể mãi giữ khoảng cách với người khác một cách tuyệt đối được. Học kỹ thuật chuẩn bị và đối phó với những cuộc tấn công bất ngờ chẳng thiệt gì cho các em cả. Thế giới này chẳng ai an toàn tới mức các em có thể dõng dạc nói mình không cần đề phòng đâu. Thậm chí ngay cả ở Kimberly này cũng vậy.
Và điều thứ hai là, hiện tại lĩnh vực kiếm phép thuật này đã được phát triển phổ biến, nó không còn gói gọn là một kỹ thuật tự vệ chống lại người bình thường nữa rồi. Ngược lại, lý thuyết và kỹ thuật ngày càng được đào sâu hơn thông qua trận chiến giữa các pháp sư.
Thêm nữa, trong chiến đấu, khi thực lực của hai pháp sư càng tiệm cận với nhau, họ càng có xu hướng thu hẹp về khoảng cách dứt điểm cho thật gần. Chỉ xét riêng điều này thôi thì học kiếm phép thuật đã mang lại cho các em lợi thế rất lớn rồi.”
Oliver thầm ấn tượng với cách thầy lợi dụng các ý kiến phản đối để trình bày thêm về lợi ích. Vào buổi học đầu tiên hôm nay, việc trước nhất thầy giáo này làm chính là thuyết phục các học sinh bằng lòng học kiếm phép thuật, còn kỹ thuật sẽ được dạy sau. Có vẻ như thứ tự hướng dẫn cũng rất quan trọng đây.
“Nói dông dài vậy thôi, chứ tôi chắc có kha khá người đã được học kiếm phép thuật ở nhà rồi đúng không? Vậy nên, theo tục lệ hàng năm, tôi sẽ mời những em đã có kinh nghiệm lên đây để so tài nhằm nâng cao bầu không khí.”
Nghe xong những lời đó, đám học sinh đồng loạt tỏ ra vừa lo vừa phấn khích.
Cười khổ vì phản ứng của các học sinh y hệt như năm ngoái, Garland đảo mắt nhìn các gương mặt đang xếp hàng.
“Gì vậy? Chỉ là một sự kiện nhỏ thôi mà. Nếu không có ai ứng cử thì thôi vậy… nhưng có ai muốn không?”
Căng thẳng lan tràn khắp phòng học. Sự tự tin về năng lực của bản thân và sự tự ti khi phải vung kiếm trước vô số ánh mắt. Cảm giác muốn thể hiện nhưng cũng phải cảnh giác các học sinh xung quanh. Tất cả những điều đó đan xen vào nhau khiến họ chần chừ trong việc đưa ra quyết định.
“Có tại hạ! Tại hạ mong được thử ạ!”
Và thế rồi kết quả, người đầu tiên giơ tay không ai khác chính là cô gái phương đông, trong lòng cô chẳng hề có cảm giác muốn thể hiện, cần cảnh giác hay bất cứ toan tính gì.
Garland khoanh tay tỏ vẻ bối rối.
“Ms. Hibiya, tôi đánh giá cao sự nhiệt tình khác thường đó, nhưng em đã có kinh nghiệm chưa?”
“Thầy Garland, xin cho phép cả em nữa.”
Một học sinh khác giơ tay. Đó là một chàng trai tóc dài đứng chéo phía sau Oliver. Điệu bộ, ngôn từ và không khí cậu ta tỏa ra có gì đó giống với Chela, có thể đoán rằng cậu cũng là một người xuất thân từ gia đình quyền quý.
Thế nhưng, có cái gì đó không trung thực trong nụ cười nở ở khóe môi cậu ta.
“Em nghe nói vào ngày lễ nhập học, bạn ấy đã hạ con Troll chỉ bằng một nhát kiếm. Nếu câu chuyện đó không phải dựng lên thì em mong nhân cơ hội này được chiêm ngưỡng kiếm thuật phương đông của bạn ấy ạ.”
Nói rồi, cậu ta liếc nhìn Nanao với ánh mắt không có một chút thiện chí. Các học sinh đứng xung quanh thì tủm tỉm cười. Nhìn thấy điều đó, trong lòng Oliver đã tin chắc, tất cả công trạng của Nanao khi liều mạng đánh bại con Troll, hắn định sẽ cướp hết tất cả ngay tại đây. Tận dụng lợi thế đối thủ của hắn chỉ là một người chỉ mới làm quen với kiếm phép thuật.
“Hừm, được thôi, nếu cả hai em đều đồng ý.”
“Em mong được so tài với bạn Nanao ạ.”
Vừa kịp nhận ra, đã thấy Oliver giơ cao cánh tay dõng dạc nói thế. Căn phòng trở nên ồn ào. Tên học sinh nam bị phá đám ném cho cậu một ánh mắt đầy khó chịu.
“Này cậu, chờ chút nào. Tôi mới là người giơ tay trước mà phải không?”
“Cậu mới phải chờ đấy. Tôi quen với Nanao trước, còn từng có duyên cùng cô ấy chiến đấu với con Troll nữa.”
Oliver chẳng nhún nhường đáp lời. Khiến tên học sinh nam nóng bừng mặt nhăn nhó. Nhìn thấy thế, Oliver đã đoán được lý do và “À” lên một tiếng. Chắc hẳn hắn cũng là một trong đám đông học sinh quay lưng bỏ chạy trong vụ việc con Troll đây mà. Dù cậu cũng chẳng thể đổ lỗi cho hắn vì chuyện đó được.
“Mày…!”
Bị kích động cảm giác mắc nợ, sự thù địch của tên học sinh nam giờ đã tập trung hết sang Oliver. Cậu cũng trừng mắt nhìn lại không chút sợ hãi. Trong ánh mắt thể hiện rõ suy nghĩ “Giờ có muốn tôi làm đối thủ thì tôi cũng chẳng bận tâm đâu”.
“Tôi sẽ làm đối thủ của cậu, Mr. Andrews.”
Ngay sau khi Oliver vừa hạ quyết tâm, một giọng nói thanh lịch đột nhiên chen ngang. Đó chính là giọng của Chela, cô ấy đang đứng ngay hàng đầu bên cạnh Katie. Tên học sinh nam giật mình vì đột nhiên bị gọi bằng họ, quay sang nhìn cô.
“Ms. McFarlane…”
“Kiếm thuật của Nanao đúng là rất tuyệt vời, nhưng với tư cách một pháp sư thì cô ấy cũng chỉ mới chập chững bước vào nghề. Thật khó khi bắt cô ấy phải đối đầu với kiếm phép thuật mà cậu đã dày công khổ luyện ở nhà ngay lần đầu nhìn thấy không phải sao.”
“Cùng là so tài thôi, nếu cậu đánh bại tôi không phải chiến công sẽ hiển hách hơn sao?”
Tên học sinh nam chẳng có cách nào phản đối lại đề xuất quá hợp lý như thế. Thấy vậy còn chưa đủ, Chela tung thêm một cú chốt hạ.
“Hay là cậu quá sợ phải đối đầu với tôi ở nơi công cộng đây?”
“Làm gì có chuyện đó!”
Tên học sinh nam trả lời ngay lập tức, như thể với cái họ hắn đang mang thì chẳng còn câu trả lời nào khác thích hợp hơn nữa.
Theo dõi cuộc đối thoại đó, trong lòng Oliver lúc này, cậu đang cúi đầu thật sâu trước cô gái tóc lọn. Cô ấy vừa nhận một nửa sự hận thù mà đáng lẽ cậu phải gánh chịu.
“À, các em bàn bạc xong chưa? Tôi quyết định cặp đầu tiên sẽ là Ms. Hibiya đấu với Mr. Horn, cặp thứ hai sẽ mà Mr. Andrews đấu với Ms. McFarlane. Như vậy là được rồi chứ? Còn ứng viên nào không?”
Có lẽ không muốn can thiệp vào chuyện xích mích của học sinh, thầy Garland chẳng thèm chen một lời vào cuộc đấu khẩu đang nổ ra trước mắt. Chỉ đơn giản là chờ mọi chuyện lắng xuống rồi tiến hành thôi.
“Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi. Tất cả các em, mở ra một khoảng trống chính giữa phòng học nào. Đúng rồi, như thế đấy. Mr. Horn, Ms. Hibiya, sau khi các bạn xong thì hai em vào trung tâm đứng đi.”
Các học sinh nghe theo hướng dẫn của thầy Garland để tự sắp xếp cho mình một vị trí đứng xem. Ánh mắt họ dán chặt vào Oliver và Nanao đang di chuyển đến chính giữa phòng học. Cả hai đứng đối mặt cách nhau khoảng cách một bước một trượng như lời thầy giải thích trước đó.
“Cúi chào, rút kiếm.”
Nghe tiếng thúc giục, cả hai đồng thời rút trượng kiếm đang vắt trên hông mình ra khỏi vỏ. Không chần chừ, Garland niệm chú.
“Không cắt xuyên, không đâm thủng (Securus).”
Ngay lập tức, trượng kiếm của Oliver và Nanao được nhuộm trong một luồng ánh sáng trắng.
Sau vài giây, ánh sáng đó đã biến mất. Garland hướng về phía hai học sinh đang trên sàn đấu, đặc biệt là Nanao đang ngây ra để giải thích.
“Tôi đã niệm một câu thần chú bất tử lên cả hai thanh trượng kiếm. Chỉ cần nó không bị phá vỡ, thần chú này có thể đảm bảo rằng dù có đâm chém cỡ nào, các em cũng sẽ không bị thương. Dù vốn từ đầu trượng kiếm của các em đã không có lưỡi rồi, nhưng làm thế này là để đảm bảo cho các em được an toàn tuyệt đối.”
Nghe xong, Nanao liền lén lấy ngón tay ấn vào mũi kiếm. Ngay lập tức, tay cô bị đẩy ra bởi một lực đàn hồi bí ẩn. Cảm thấy thú vị, Nanao ngày càng dùng nhiều sức hơn, để rồi cuối cùng ấn nguyên bàn tay vào mũi kiếm. Tuy nhiên, dù làm đến vậy mà vẫn không có một giọt máu vào chảy ra, Nanao lộ rõ vẻ ấn tượng.
“Ồ, thật luôn này.”
“Theo nguyên tắc, các học sinh chỉ được cho phép thử sức với nhau trong trạng thái được niệm thần chú này. Nếu có em nào phá luật thì sẽ phải hứng chịu hình phạt rấấấất khắc nghiệt đấy, nên nhớ cẩn thận. Cứ chờ sau khi lên lớp cao hơn đi, các em sẽ có quyền làm suy yếu hiệu quả để có cảm giác thực chiến hơn.”
Sau khi ra cảnh báo, Garland tiếp tục công bố quy định của trận đấu.
"Tuy trong lúc chiến đấu, các em có thể sẽ nới giãn khoảng cách với nhau, nhưng dù trong trường hợp đó thì lần này cũng không được dùng thần chú. Trong tiết học kiếm phép thuật mà đột nhiên dùng thần chú thì khó coi lắm.
Không có giới hạn thời gian, trận đấu sẽ kết thúc khi một trong hai bên ra được đòn chí mạng trước, tôi sẽ là người phán định. Điều tôi muốn các em chú ý là một đòn vào cánh tay đang cầm trượng kiếm cũng sẽ tính là đòn chí mạng, tương tự như khi đánh trúng đầu và ngực.
Trong trường hợp cánh tay còn lại trúng đòn, trừ khi đòn đánh chỉ trúng vào giáp tay, còn lại tôi sẽ cấm sử dụng cánh tay đó và cho tiếp tục trận đấu.”
Garland dứt lời sau khi đã hoàn thành bổn phận giải thích và để cho hai học sinh một khoảng thời gian để hiểu rõ. Oliver gật đầu, trong khi Nanao vẫn cố nghĩ thêm một chút trước khi đặt câu hỏi.
“Sư phụ Garland, trong trường hợp cầm kiếm bằng cả hai tay thì sao ạ?”
Garland tròn mắt, nhìn xuống tay Nanao, đúng thật cô ấy đang cầm chuôi kiếm bằng cả hai tay. Trong khi quy định thầy vừa công bố chỉ để áp dụng cho người cầm trượng kiếm bằng một tay.
Giáo viên môn kiếm phép thuật khoanh tay nghĩ ngợi, nhưng rồi nhún vai như thể mình đành bó tay.
“Do có quá ít tiền lệ nên tôi chưa thể ra quy định, nhưng chỉ riêng hôm nay thôi, cứ cho là tay nào bị đánh trúng cũng đều là đòn chí mạng đi.”
“Đã rõ.”
Nanao gật đầu. Từ cuộc trao đổi vừa rồi, Oliver thầm tái khẳng định một sự thật mà cậu đã để ý từ lâu.
Lúc chiến đấu với con Troll cô ấy cũng cầm kiếm bằng hai tay, vậy ra đó đúng là một thanh kiếm hai tay sao?
Trượng kiếm mà các pháp sư sử dụng thường chỉ là những thanh đoản kiếm giới hạn trong độ dài từ 13 inch (33cm) đến 22 inch (56cm) thôi. Nếu dài hơn sẽ tốn thời gian để vung kiếm, như vậy thì niệm một câu thần chú sẽ nhanh hơn. Và do kiếm ngắn nên cầm nó bằng một tay trở thành một việc đương nhiên.
Nhưng rõ ràng thanh kiếm của Nanao dài hơn 22 inch, nếu cộng cả chuôi kiếm có khi nó còn dài hơn 25 inch (63.5cm). Cứ cho là nó không dài bằng những thanh “kiếm dài” mà người bình thường sử dụng đi, nhưng có thể nói rằng chiều dài của nó rất bất tiện nếu dùng như một thanh trượng kiếm.
“Giải thích như thế đủ rồi. Hai bên thủ thế.”
Nghe giọng của Garland, Oliver đưa chân phải và tay phải về phía trước vào thế nửa người. Hiển nhiên dùng nó như một thanh trượng kiếm sẽ rất bất tiện, do trước giờ Nanao chưa từng được học về phép thuật nên cô cũng không biết những kiến thức thông thường trong môn kiếp phép thuật này.
Từđầu đây đã là cuộc đối đầu giữa người có kinh nghiệm và dân nghiệp dư rồi. Cứ xem nhưđây là cơ hội phong ấn phép thuật để tận hưởng niềm vui giao lưu với kiếm thuật nước ngoài là được. Chỉ biết nghĩ về thắng bại thì thật đúng là thô lỗ. Hãy đánh cho thật vui rồi chọn thời điểm tốt để hạ màn thôi. Oliver quán triệt tư tưởng một cách rạch ròi trước khi đối đầu với đối phương.
“Phù.”
Phía bên kia, Nanao chầm chậm giơ cao thanh kiếm lên trên đầu. Đó là một thế đại thượng đoạn mà chàng trai chưa từng được học.
“Bắt đầu!”
Oliver vẫn bất động, giữ nguyên tư thế bất chấp việc Garland đã ra tín hiệu bắt đầu. Đúng như dự tính, cậu sẽ phòng thủ trước để quan sát tình hình, đã quyết định thế thì việc đầu tiên cần làm là chờ đối phương hành động.
Nhưng như vậy mà cũng được sao?
Một con ớn lạnh như có điện chạy dọc sống lưng Oliver, tựa như nó đang cười chế giễu vào sự ngu ngốc đó của cậu.
Nhìn thấy cái cơ thểđó rồi mà mày vẫn có suy nghĩ vớ vẩn như vậy được sao?
Khung cảnh lúc sáng hiện về một cách sống động. Cơ thể trần trụi đầy sẹo chiếm lấy tâm trí Oliver. Một cơn ớn lạnh dâng trào từ tận đáy lòng, chẳng khác gì chính bản năng vừa gióng lên hồi chuông cảnh báo.
“Nào Oliver. Lên thôi.”
Khoảnh khắc Oliver vừa vào tư thế chuẩn bị chiến đấu sau khi được linh cảm mách bảo thì toàn bộ cơ thể của cô gái phương đông đã biến thành một cơn gió.
“Ư!?”
Thoái lui là chết. Cảm nhận được điều đó, Oliver mạnh dạn bước lên phía trước. Khoảnh khắc tiếp theo, một đòn mãnh liệt đập vào thanh trượng kiếm đang chống đỡ trên tay phải của cậu.
Hai thanh kiếm va vào nhau tóe lửa ngang tầm mắt. Sự kinh hãi lấp đầy lồng ngực chàng trai. Nhanh quá, và nặng quá!
“Ư…!”
Áp lực đè lên Oliver thông qua thanh kiếm. Mới chỉ một giây sau khi nhận đòn công kích đầu tiên thôi mà tiếng răng rắc phát ra đã cho Oliver biết cổ tay cậu đã tới giới hạn rồi.
Nhưng Oliver không có thời gian để xác nhận điều đó. Cứ thế này cậu sẽ bị đẩy thẳng xuống mất!
Vừa nghĩ thế, các chiêu thức Oliver từng học như ùa về với cậu.
“Mư!?”
Tư thế của Nanao đột ngột lảo đảo. Như một lẽ hiển nhiên, bàn chân phải đáng lẽ đang trụ vững trên mặt đất đang chìm xuống sàn đến tận mắt cá chân.
Kiếm phép thuật phái Lanoff, tác động địa hình “Nghĩa trang đất lún” (Grave Soil).
Dưới sự can thiệp của phép thuật, mặt đất trở nên mềm như bùn lầy bắt lấy chân cô gái.
“Phư…!”
Với cơ thể đang sụp xuống, Nanao ngay lập tức bị gạt qua một bên. Oliver tung một đòn truy kích nhắm vào lưng cô ấy. Mặc dù trong đầu chẳng có chút mảy may ý định nương tay nào, nhưng khi đi được nửa quỹ đạo thì thanh kiếm của Oliver lại đáp xuống vai đối thủ.
“Ư!?”
Cảm nhận được sự nguy hiểm, Oliver liền nhảy lùi ra sau. Ngay sau đó, cậu nhận ra mũi kiếm chỉ đang nằm cách mặt mình 5 inch (12,7cm).
Một cú đâm thẳng trong tư thế lưng vẫn lộ ra. Thay vì quay lại và đâm, chính bản thân động tác quay lại đã được chuyển thành một cú đâm.
“Phư…”
Đó cũng là một cách để lấy lại tư thế, lợi thế về vị trí Oliver cướp đi bằng “Nghĩa trang đất lún” cũng đã không còn nữa.
Chàng trai cần phải ra quyết định thật nhanh, bởi vì giờ đây trước mặt cậu, tóc cô gái đã chuyển sang màu trắng tinh khiết nhờ nguồn sức mạnh phép thuật tích tụ. Và khoảng cách giữa họ hiện tại đang gần hơn cả một bước một trượng!
“Ha!”
Chuẩn bị cho cú va chạm tiếp theo, một vòng xoáy sức mạnh phép thuật bao quanh lưỡi kiếm, Oliver đang đặt toàn bộ kiếm thuật của mình vào trong trận đấu này.
Cả hai bước lên và gần như đồng thời tung ra cú chém bổ đầu. Hai thanh kiếm chạy trên cùng một đường thẳng rồi va chạm, đường kiếm chất chồng rồi ma sát, cắt lẫn nhau.
“Kư!”
“Ư!”
Khoảnh khắc đối đầu chỉ diễn ra trong tích tắc, động lực của bước chân khiến cả hai sượt qua đối phương. Khi khoảng cách vừa được nới rộng, Oliver lập tức xoay người để vào tư thế đánh chặn.
“Hộc hộc…”
Dù đã nới rộng được khoảng cách, toàn thân Oliver vẫn không thể ngừng nổi da gà.
Không đùa được đâu, kiếm của cô gái này là thứ dùng để giết người. Đối thủ chết dưới lưỡi kiếm ấy không chỉ một hay hai, thậm chí có khi còn nhiều hơn mười hay hai mươi người nữa kìa.
Rốt cuộc cô ấy đã tắm bao nhiêu máu đểđạt đến mức này? Thanh kiếm thật sự của một chiến binh mà chỉ những ai đãđi đến cuối con đường mới có được!
“Ở đây…”
Nanao thốt lên. Nhưng Oliver đang quá tập trung phân tích để có thể nghe thấy.
Giờ nên tận dụng phép thuật đểđánh chặn, hay là tấn công phủđầu trước? Dù cách nào đi nữa thì những chiêu thức hời hợt cũng sẽ không có tác dụng.
Biết đâu có thể từ ánh mắt để suy ra nơi cô gái sẽ nhắm tới trong lần va chạm tiếp theo. Nghĩ thế, Oliver khẽ liếc nhìn gương mặt đối thủ.
“...Thì ra, là ở đây.”
Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến Oliver ngay lập tức không nói nên lời.
Những giọt nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài trên má cô gái. Cố rặn ra từng chữ bằng đôi môi đang run rẩy vì vui mừng.
Sau khi hoàn hồn lại, Oliver mới nhận ra cô gái đang nhìn thẳng vào mình, nước mắt vẫn liên tục chảy ra không ngừng.
“...”
Suy nghĩ của Oliver trở nên trắng xóa. Lần đầu được nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô gái, trái tim cậu cảm giác như vừa bị đâm xuyên.
Chẳng hiểu nổi. Chỉ mới đọ kiếm có hai lần thôi mà, cô gái đã nhìn thấy gì ở cậu qua trận chiến kéo dài chưa quá mấy chục giây này chứ. Chỉ mới gặp nhau có hai ngày thôi mà, chẳng có cách nào để cậu suy đoán ra được cảm xúc của cô ấy.
“Đừng khóc…”
Dù là thế, dù vẫn chưa hiểu được chút gì, nhưng trong lòng Oliver vẫn chợt nghĩ. Cậu muốn dùng tất cả những gì có thể, không nương tay, không giấu giếm để ngăn những giọt nước mắt đó.
“Này. Đừng khóc mà…”
Trước ánh mắt của Nanao, chàng trai thay đổi tư thế, từ thế thủ trung bình chính thống của trường phái kiếm phép thuật Lanoff, sang một tư thế cầm kiếm ngang hạ thấp khác với ba trường phái chính.
Nhiều khả năng đây không phải tư thế của một trường phái chính đạo, nhưng xem ra không một ai có mặt ở đây hiểu được ý nghĩa thật sự của nó cả.
Chỉ duy nhất.
“Đa tạ.”
Chỉ có duy nhất cô gái phương đông là hiểu được. Điều đó có nghĩa là chàng trai đã thật sự nghiêm túc.
Tinh thần chiến đấu của cả hai dâng cao và hòa hợp vào nhau. Như để đáp lại điều đó, ánh sáng từ lời nguyền bất tử trói buộc trượng kiếm trên tay cả hai bắt đầu mờ đi và tan biến. Không chỉ thế, trong không gian nhận thức của cả hai, ngoài đối phương ra tất cả những thứ khác cũng đều lần lượt biến mất.
Tất cả tạp âm đều đã bị triệt tiêu. Thế giới đã khép lại, thật thuần khiết và thanh tịnh, chỉ để dành riêng cho họ.
Và rồi cả hai hạ quyết tâm, họ sẽ chém nhau ở đây cho đến khi một trong hai tắt thở.
Chẳng chút do dự, cả hai đồng thời bước lên chuẩn bị cho pha va chạm tiếp theo.
“Dừng lại ngay!”
Ngay trước khi đọ kiếm lần thứ ba. Thầy Garland đã lấy thân mình ra, quyết ngăn chặn trận đấu của cả hai lại.
“Dừng lại ngay, Mr. Horn, Ms. Hibiya! Ngay lập tức thu kiếm lại!”
Thất Kiếm Ma Thuật Thống Trị Thế Giới - Tập 1
Từ tác giả được bầu chọn thuộc top những tác giả light novel xuất sắc nhất trong thập kỷ vừa qua theo tạp chí Kono light novel ga sugoi!, Thất kiếm ma thuật thống trị thế giới mang tới những màu sắc phép thuật tương tự như trong tác phẩm kinh điển Harry Potter, lại giao thoa với thể loại học viện đại chiến vốn rất được ưa chuộng trong giới light novel.
Câu chuyện tập trung vào nhân vật chính Oliver và hành trình của cậu tại trường phép thuật Kimberly. Mùa xuân đến, Oliver cùng rất nhiều học sinh mới nhập học tại Kimberly. Khoác lên mình tấm áo choàng đen , bên hông mang đũa phép trắng và thanh trượng kiếm, với niềm kiêu hãnh và sứ mệnh ẩn giấu trong tim, những mầm non pháp sư ấy được chào đón bởi con đường hoa nở rợp bóng anh đào và đoàn diễu hành sinh vật phép thuật hoành tráng.
Tuy nhiên, sự phấn khích và hy vọng ấy cũng chẳng mấy chốc đã vụt qua. Họ liên tục phải hứng chịu những đợt tấn công từ rất nhiều mối đe doạ đang được thai nghén trong chính Kimberly. Một mê cung dưới lòng đất ngẫu nhiên nuốt chửng các học sinh, những đàn anh đàn chị chẳng khác gì quái vật, những đợt sóng ngầm từ những phe phái đối lập như đại diện cho một xã hội phép thuật thu nhỏ.
Trong khi cố gắng cùng bạn bè của mình sống sót ở một nơi ma quỷ như vậy, Oliver đã bén duyên cùng với một cô gái – Nanao – một nữ samurai với thanh kiếm Nhật vắt trên hông. Thành tố phép thuật của cô ấy tinh khiết và trắng ngần, tựa như một người vô cùng thân thuộc với Oliver. Khoảnh khắc cả hai giao kiếm trong trận đấu tập, cả Oliver và Nanao đều ngay lập tức nhận ra đối phương chính là định mệnh không thể tách rời trong con đường pháp sư cũng như kiếm phép thuật của mình.
Câu chuyện xoay quanh kiếm ma thuật của hai người họ giờ đây chính thức bắt đầu.
Mục lục:
Dẫn nhập
Chương 1: Lễ nhập học
Chương 2: Kiếm phép thuật
Chương 3: Đấu trường vòng tròn
Chương 4: Xà nhãn
Phần kết
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Bokuto Uno
Tôi là một tác giả lang thang. Lúc nào tôi cũng bận rộn di chuyển tới lui giữa thành phố và nông thôn. Dành thời gian ở nhiều nơi xen kẽ như vậy tôi thấy tươi mới. Sau khi bình yên hoàn thành hạn nộp, tôi muốn có một chuyến đi phượt nhàn nhã dọc theo bờ biển trong tiết trời mùa thu mát mẻ.
Ruria Miyuki
Đối với một hoạ sĩ minh hoạ khép mình như tôi thì mỗi lần đến phần bình luận này tôi đều chẳng biết phải nói gì…
Nhưng mà nhé…! Nhân lúc tinh thần đang lên cao vì mùa hè, tôi đã quyết định bắt đầu đi bộ đấy.
Trích đoạn sách:
Và rồi tiết học đầu tiên cũng đã đến.
Nhóm Oliver và khoảng năm mươi học sinh khác cùng tập hợp trong một căn phòng lớn không có bàn ghế, giáo viên đầu tiên của họ xuất hiện với tấm áo choàng trắng bay phấp phới.
“Hừm, có mặt đông đủ rồi nhỉ. Vậy thì bắt đầu thôi, chào mừng các em đến với lớp học kiếm phép thuật.”
Một thầy giáo với trang phục bảnh bao, độ khoảng ngoài ba mươi tuổi. Một số học sinh nữ kêu lên vui mừng, Nanao cũng thốt ra một tiếng “Ồ” nhưng với lý do hoàn toàn khác với họ.
Oliver cũng hiểu cảm giác của cô ấy. Nếu đã có nền tảng kiến thức đủ tốt, thì chỉ cần một bước chân thôi cũng đủ để đánh giá thực lực của đối phương.
“Tôi tên Luther Garland, là giáo viên phụ trách. Tôi sẽ là người dạy các em về kỹ năng kiếm phép thuật trong ít nhất là bốn năm, còn nhiều thì là bảy năm tới.”
“Các em có thể gọi tôi là thầy Garland, hoặc sư phụ Garland cũng được, tôi không bận tâm đâu. Ở đây chúng ta không khắt khe về lễ nghi phép tắc đến thế. Bản thân tôi cũng không giỏi những chuyện đó lắm.”
Thầy Garland giới thiệu với giọng điệu thân thiện, có thể thầy ấy muốn giảm bớt sự căng thẳng của học sinh chăng. Nhận thấy việc đó đã phát huy chút tác dụng, thầy tiếp tục nói.
“Rồi, chúng ta đi ngay vào trượng kiếm… dù rất muốn thế, nhưng buổi học đầu tiên bắt buộc phải là tìm hiểu khái niệm đã. Tuy nghe có thể nhàm chán, nhưng hãy để tôi giúp các em ôn lại nguồn gốc của kiếm phép thuật.”
“Có em nào có thể trình bày nguồn gốc của lĩnh vực này không?”
“Em ạ, thưa sư phụ Garland!”
Đứng bên cạnh Oliver, Pete là người đầu tiên giơ tay. Thầy Garland nhìn cậu ấy mỉm cười.
“Trả lời hay lắm, Mr. Reston, vậy thì tôi xin nhờ em. Em cứ từ tốn giải thích không cần gấp.”
Gương mặt Pete sáng rực lên sau khi được thầy cho phép. Sau khi hắn giọng vài lần, cậu trai hăng hái phát biểu.
“Ngày nay, mỗi chúng ta đều vắt trên hông một thanh trượng kiếm và một cây đũa phép trắng. Nhưng trước kia, thứ duy nhất các pháp sư mang theo bên mình là một cây “đũa phép” theo đúng nghĩa đen. Giống với thứ chúng ta gọi là đũa phép trắng hiện giờ đây.
Dù không có lưỡi kiếm, nhưng chúng cũng đã là quá đủ để có thể thi triển phép thuật. Thậm chí một pháp sư mang theo kiếm có thể bị xem là hành động nhục nhã. Không hề quá khi nói chúng chỉ là vũ khí của những người bình thường không thể chạm đến những điều mầu nhiệm.”
“Em nói rất chính xác. Tiếp tục đi.”
“Vâng. Xu hướng đó thay đổi vào bốn trăm năm trước, năm 1132 theo đại lịch. Mọi chuyện bắt đầu khi đại pháp sư thời gian Wilf Barawell bị một kiếm sĩ người bình thường chém chết.
Tuy việc người bình thường ra tay giết được pháp sư đã xảy ra khá nhiều trong quá khứ, nhưng điểm đặc biệt đầu tiên trong vụ này chính là nạn nhân của nó. Ngài Badawell là một pháp sư có thực lực và tầm ảnh hưởng, đến mức được xưng tụng là “Cơn lốc Darmwall”. Còn điểm đặc biệt thứ hai… thứ hai là… ờm…”
Pete ngập ngừng. Có vẻ do đột nhiên phải nói quá nhiều mà bỗng cậu chẳng thể nhớ ra phần nội dung sau tiếp sau đó nữa.
Thấy bạn mình đang gặp khó, Oliver đứng bên cạnh thì thầm.
“Đó không phải ám sát.”
“Đ-Đúng rồi. Điểm đặc biệt thứ hai là đây không phải một vụ ám sát bất ngờ. Đây là một trận đấu đường đường chính chính sau khi cả hai đã biết rõ ý định chiến đấu của nhau.”
“Tôi bất ngờ vì em còn nhớ được cả biệt danh của ngài Badawell đấy, tiếp tục đi.”
“Vâng. Cho đến khi sự kiện này xảy ra, người ta thường cho rằng pháp sư mà bị người thường giết chỉ có thể là do họ bất cẩn thôi. Cơ sở khiến họ nói thế là vì cho rằng chỉ một câu thần chú cơ bản niệm nhanh thôi cũng có thể vô hiệu hóa người bình thường rồi.”
“Thế nhưng, một bộ phận pháp sư tận mắt chứng kiến cái chết của ngài Badawell đã nhận ra, rằng bọn họ quá chậm.”
Oliver gật đầu đồng ý trong lòng… Một nhát chém qua rèn luyện thậm chí còn nhanh hơn chiều một câu thần chú tức thời.
“Sau đó, bọn họ bắt đầu nghiêm túc phân tích nguyên nhân dẫn đến sự thất bại ấy, và sớm đi đến một kết luận thực tế và rất khắc nghiệt.
“Trong một khoảng cách nhất định, dù có là pháp sư giỏi đến đâu đi nữa thì vẫn sẽ bịđối phương chém chết trước khi kịp niệm bất kỳ một câu thần chú nào.”
Đây chính xác là lý do tại sao người được xưng tụng nhờ có tốc độ niệm phép nhanh như ngài Badawell lại thua. Chẳng có sự bất cẩn nào ở đây cả, ngài ấy đã thua chính quy luật.”
Nhận thấy rằng bài phát biểu đã kết thúc, Garland vỗ mạnh hai tay khiến chúng phát ra tiếng bộp bộp.
“Rất tuyệt vời, Mr. Reston. Tôi dám đóng dấu xác nhận đây là bài khái quát dễ hiểu nhất tôi được nghe trong vài năm qua. Tôi còn muốn mời em tiếp tục cơ, nhưng như thế tôi sẽ không còn gì để nói mất. Nên tôi có thể yêu cầu em tạm nghỉ tại đó không?”
“À-À vâng! Em xin phép ạ!”
Má của Pete đỏ bừng sau khi nhận được lời khen từ thầy giáo. Điều đó khiến Oliver mỉm cười, nhưng đồng thời cậu cũng phát hiện ra một số học sinh xung quanh đang bí mật thì thầm gì đó với nhau.
Họ ghen tị với cậu ấy chăng?
Đối với những học sinh được sinh ra và “giáo dục tốt” trong gia đình pháp sư thì việc một học sinh xuất thân từ gia đình không sử dụng phép thuật đạt được thành tích nổi trội chắc chắn không phải việc gì vừa mắt.
“Thật ngại khi phải thừa cơ hội nối tiếp bài phát biểu của em ấy… Nhưng tóm lại, đó chính là lý do khiến pháp sư chúng ta phải bắt đầu mang theo kiếm. Để đối phó với các đòn tấn công tầm gần mà thần chú không thể xử lý kịp, chúng ta cũng cần phải có vũ khí trong tay. Để không phải chịu chung số phận như ngài Badawell.”
Ngừng nói một đoạn, thầy Garland bắt đầu đặt tay lên thanh kiếm đang vắt trên hông mình.
“Nhưng vấn đề chính là ở đây. Nếu chỉ đơn giản là mang theo kiếm, như vậy chúng ta cũng chỉ có cùng điều kiện chiến đấu với đối thủ thôi. Đương nhiên các em sẽ cảm thấy bất an có phải không?
Nếu đãở khoảng cách gần đến mức không có thời gian niệm chú, vậy việc chúng ta là pháp sư còn cóý nghĩa gì nữa?
Các em Không cần lo lắng, nếu thật vậy thì từ đầu đã chẳng thành lập môn học này rồi.”
Nói xong, thầy Garland rút thanh trượng kiếm của mình ra, giơ cao lên đầu để các học sinh đều có thể dễ dàng nhìn thấy.
Ngay lập tức, từ lưỡi kiếm bốc lên một ngọn lửa bùng lên dữ dội. Vung thanh kiếm rực lửa của mình sang hai bên, Garland tuyên bố.
“Cho dù không thể sử dụng thần chú đi nữa, chúng ta vẫn có những cách sử dụng phép thuật như thế này. Bắt lửa ngay lập tức trong khi chẳng cần phải nói một lời nào, gọi gió mời sét… những việc như thế là hoàn toàn khả thi.”
Ngọn lửa vừa tắt, một tia sét trắng xanh lóe lên nơi mũi kiếm, khiến các học sinh đều phải “Ồ” lên cảm thán.
“Đương nhiên, uy lực của nó chẳng đáng gì khi so với thi triển phép thuật bằng thần chú. Các em gần như không thể đánh bại một người khác chỉ bằng cách này. Do rất khó kiểm soát và cũng chẳng có ích gì ngay cả khi đã thành thục, lĩnh vực này đã bị các pháp sư trước thời Badawell ngó lơ. Nhưng giờ chắc các em hiểu rồi chứ. Nếu “kết hợp chúng với một thanh kiếm” thì sao?”
Các học sinh đều thấu hiểu một cách rõ ràng. Phải, cho dù sức sát thương của chúng có yếu đi nữa, nhưng có rất nhiều cách để ứng dụng như làm mù mắt hay đánh lạc hướng. Kết hợp những thứ này với kiếm thuật sẽ làm tăng đáng kể sự đa dạng của tấn công và phòng thủ. Đến mức người ta phải thành lập ra cả một hệ thống kỹ thuật mới.
Ngừng phép thuật lại, Garland đưa thanh trượng kiếm về vị trí ngang người và làm động tác chém xuống trước mặt.
“Khoảng cách chỉ cần bước lên một bước thôi là có thể chém chết đối phương bằng trượng kiếm. Người ta gọi đó là khoảng cách một bước một trượng. Lý thuyết và kỹ thuật kết hợp kiếm và phép thuật để cạnh tranh trong không gian giới hạn này được gọi là “Kiếm phép thuật”.”
Giải thích xong khái niệm, Garland đảo mắt một vòng nhìn mặt các học sinh. Sau khi xác nhận tất cả có vẻ đã hiểu, thầy nói thêm bổ sung vào nội dung.
“Nghe đến đây có thể một trong số các em sẽ muốn đặt câu hỏi. Đặc biệt nếu là những em xuất thân từ gia đình xem trọng phép thuật truyền thống thì có thể sẽ thấy phản cảm. Hay nói cách khác, có thể các em nghĩ thay vì học cái gọi là kiếm phép thuật tà đạo này, thôi thì ngay từ đầu học phép thuật như một pháp sư chân chính để hạ gục kẻ địch từ trước khi chúng vào phạm vi kiếm đi còn tốt hơn. Điều đó có thể đúng. Chỉ là tôi có một vài sự thật muốn những học sinh có suy nghĩ như vậy phải biết.
Đầu tiên, kiếm phép thuật được xem trọng trên phương diện là một kỹ thuật tự vệ. Không ai có thể mãi giữ khoảng cách với người khác một cách tuyệt đối được. Học kỹ thuật chuẩn bị và đối phó với những cuộc tấn công bất ngờ chẳng thiệt gì cho các em cả. Thế giới này chẳng ai an toàn tới mức các em có thể dõng dạc nói mình không cần đề phòng đâu. Thậm chí ngay cả ở Kimberly này cũng vậy.
Và điều thứ hai là, hiện tại lĩnh vực kiếm phép thuật này đã được phát triển phổ biến, nó không còn gói gọn là một kỹ thuật tự vệ chống lại người bình thường nữa rồi. Ngược lại, lý thuyết và kỹ thuật ngày càng được đào sâu hơn thông qua trận chiến giữa các pháp sư.
Thêm nữa, trong chiến đấu, khi thực lực của hai pháp sư càng tiệm cận với nhau, họ càng có xu hướng thu hẹp về khoảng cách dứt điểm cho thật gần. Chỉ xét riêng điều này thôi thì học kiếm phép thuật đã mang lại cho các em lợi thế rất lớn rồi.”
Oliver thầm ấn tượng với cách thầy lợi dụng các ý kiến phản đối để trình bày thêm về lợi ích. Vào buổi học đầu tiên hôm nay, việc trước nhất thầy giáo này làm chính là thuyết phục các học sinh bằng lòng học kiếm phép thuật, còn kỹ thuật sẽ được dạy sau. Có vẻ như thứ tự hướng dẫn cũng rất quan trọng đây.
“Nói dông dài vậy thôi, chứ tôi chắc có kha khá người đã được học kiếm phép thuật ở nhà rồi đúng không? Vậy nên, theo tục lệ hàng năm, tôi sẽ mời những em đã có kinh nghiệm lên đây để so tài nhằm nâng cao bầu không khí.”
Nghe xong những lời đó, đám học sinh đồng loạt tỏ ra vừa lo vừa phấn khích.
Cười khổ vì phản ứng của các học sinh y hệt như năm ngoái, Garland đảo mắt nhìn các gương mặt đang xếp hàng.
“Gì vậy? Chỉ là một sự kiện nhỏ thôi mà. Nếu không có ai ứng cử thì thôi vậy… nhưng có ai muốn không?”
Căng thẳng lan tràn khắp phòng học. Sự tự tin về năng lực của bản thân và sự tự ti khi phải vung kiếm trước vô số ánh mắt. Cảm giác muốn thể hiện nhưng cũng phải cảnh giác các học sinh xung quanh. Tất cả những điều đó đan xen vào nhau khiến họ chần chừ trong việc đưa ra quyết định.
“Có tại hạ! Tại hạ mong được thử ạ!”
Và thế rồi kết quả, người đầu tiên giơ tay không ai khác chính là cô gái phương đông, trong lòng cô chẳng hề có cảm giác muốn thể hiện, cần cảnh giác hay bất cứ toan tính gì.
Garland khoanh tay tỏ vẻ bối rối.
“Ms. Hibiya, tôi đánh giá cao sự nhiệt tình khác thường đó, nhưng em đã có kinh nghiệm chưa?”
“Thầy Garland, xin cho phép cả em nữa.”
Một học sinh khác giơ tay. Đó là một chàng trai tóc dài đứng chéo phía sau Oliver. Điệu bộ, ngôn từ và không khí cậu ta tỏa ra có gì đó giống với Chela, có thể đoán rằng cậu cũng là một người xuất thân từ gia đình quyền quý.
Thế nhưng, có cái gì đó không trung thực trong nụ cười nở ở khóe môi cậu ta.
“Em nghe nói vào ngày lễ nhập học, bạn ấy đã hạ con Troll chỉ bằng một nhát kiếm. Nếu câu chuyện đó không phải dựng lên thì em mong nhân cơ hội này được chiêm ngưỡng kiếm thuật phương đông của bạn ấy ạ.”
Nói rồi, cậu ta liếc nhìn Nanao với ánh mắt không có một chút thiện chí. Các học sinh đứng xung quanh thì tủm tỉm cười. Nhìn thấy điều đó, trong lòng Oliver đã tin chắc, tất cả công trạng của Nanao khi liều mạng đánh bại con Troll, hắn định sẽ cướp hết tất cả ngay tại đây. Tận dụng lợi thế đối thủ của hắn chỉ là một người chỉ mới làm quen với kiếm phép thuật.
“Hừm, được thôi, nếu cả hai em đều đồng ý.”
“Em mong được so tài với bạn Nanao ạ.”
Vừa kịp nhận ra, đã thấy Oliver giơ cao cánh tay dõng dạc nói thế. Căn phòng trở nên ồn ào. Tên học sinh nam bị phá đám ném cho cậu một ánh mắt đầy khó chịu.
“Này cậu, chờ chút nào. Tôi mới là người giơ tay trước mà phải không?”
“Cậu mới phải chờ đấy. Tôi quen với Nanao trước, còn từng có duyên cùng cô ấy chiến đấu với con Troll nữa.”
Oliver chẳng nhún nhường đáp lời. Khiến tên học sinh nam nóng bừng mặt nhăn nhó. Nhìn thấy thế, Oliver đã đoán được lý do và “À” lên một tiếng. Chắc hẳn hắn cũng là một trong đám đông học sinh quay lưng bỏ chạy trong vụ việc con Troll đây mà. Dù cậu cũng chẳng thể đổ lỗi cho hắn vì chuyện đó được.
“Mày…!”
Bị kích động cảm giác mắc nợ, sự thù địch của tên học sinh nam giờ đã tập trung hết sang Oliver. Cậu cũng trừng mắt nhìn lại không chút sợ hãi. Trong ánh mắt thể hiện rõ suy nghĩ “Giờ có muốn tôi làm đối thủ thì tôi cũng chẳng bận tâm đâu”.
“Tôi sẽ làm đối thủ của cậu, Mr. Andrews.”
Ngay sau khi Oliver vừa hạ quyết tâm, một giọng nói thanh lịch đột nhiên chen ngang. Đó chính là giọng của Chela, cô ấy đang đứng ngay hàng đầu bên cạnh Katie. Tên học sinh nam giật mình vì đột nhiên bị gọi bằng họ, quay sang nhìn cô.
“Ms. McFarlane…”
“Kiếm thuật của Nanao đúng là rất tuyệt vời, nhưng với tư cách một pháp sư thì cô ấy cũng chỉ mới chập chững bước vào nghề. Thật khó khi bắt cô ấy phải đối đầu với kiếm phép thuật mà cậu đã dày công khổ luyện ở nhà ngay lần đầu nhìn thấy không phải sao.”
“Cùng là so tài thôi, nếu cậu đánh bại tôi không phải chiến công sẽ hiển hách hơn sao?”
Tên học sinh nam chẳng có cách nào phản đối lại đề xuất quá hợp lý như thế. Thấy vậy còn chưa đủ, Chela tung thêm một cú chốt hạ.
“Hay là cậu quá sợ phải đối đầu với tôi ở nơi công cộng đây?”
“Làm gì có chuyện đó!”
Tên học sinh nam trả lời ngay lập tức, như thể với cái họ hắn đang mang thì chẳng còn câu trả lời nào khác thích hợp hơn nữa.
Theo dõi cuộc đối thoại đó, trong lòng Oliver lúc này, cậu đang cúi đầu thật sâu trước cô gái tóc lọn. Cô ấy vừa nhận một nửa sự hận thù mà đáng lẽ cậu phải gánh chịu.
“À, các em bàn bạc xong chưa? Tôi quyết định cặp đầu tiên sẽ là Ms. Hibiya đấu với Mr. Horn, cặp thứ hai sẽ mà Mr. Andrews đấu với Ms. McFarlane. Như vậy là được rồi chứ? Còn ứng viên nào không?”
Có lẽ không muốn can thiệp vào chuyện xích mích của học sinh, thầy Garland chẳng thèm chen một lời vào cuộc đấu khẩu đang nổ ra trước mắt. Chỉ đơn giản là chờ mọi chuyện lắng xuống rồi tiến hành thôi.
“Được rồi, vậy thì bắt đầu thôi. Tất cả các em, mở ra một khoảng trống chính giữa phòng học nào. Đúng rồi, như thế đấy. Mr. Horn, Ms. Hibiya, sau khi các bạn xong thì hai em vào trung tâm đứng đi.”
Các học sinh nghe theo hướng dẫn của thầy Garland để tự sắp xếp cho mình một vị trí đứng xem. Ánh mắt họ dán chặt vào Oliver và Nanao đang di chuyển đến chính giữa phòng học. Cả hai đứng đối mặt cách nhau khoảng cách một bước một trượng như lời thầy giải thích trước đó.
“Cúi chào, rút kiếm.”
Nghe tiếng thúc giục, cả hai đồng thời rút trượng kiếm đang vắt trên hông mình ra khỏi vỏ. Không chần chừ, Garland niệm chú.
“Không cắt xuyên, không đâm thủng (Securus).”
Ngay lập tức, trượng kiếm của Oliver và Nanao được nhuộm trong một luồng ánh sáng trắng.
Sau vài giây, ánh sáng đó đã biến mất. Garland hướng về phía hai học sinh đang trên sàn đấu, đặc biệt là Nanao đang ngây ra để giải thích.
“Tôi đã niệm một câu thần chú bất tử lên cả hai thanh trượng kiếm. Chỉ cần nó không bị phá vỡ, thần chú này có thể đảm bảo rằng dù có đâm chém cỡ nào, các em cũng sẽ không bị thương. Dù vốn từ đầu trượng kiếm của các em đã không có lưỡi rồi, nhưng làm thế này là để đảm bảo cho các em được an toàn tuyệt đối.”
Nghe xong, Nanao liền lén lấy ngón tay ấn vào mũi kiếm. Ngay lập tức, tay cô bị đẩy ra bởi một lực đàn hồi bí ẩn. Cảm thấy thú vị, Nanao ngày càng dùng nhiều sức hơn, để rồi cuối cùng ấn nguyên bàn tay vào mũi kiếm. Tuy nhiên, dù làm đến vậy mà vẫn không có một giọt máu vào chảy ra, Nanao lộ rõ vẻ ấn tượng.
“Ồ, thật luôn này.”
“Theo nguyên tắc, các học sinh chỉ được cho phép thử sức với nhau trong trạng thái được niệm thần chú này. Nếu có em nào phá luật thì sẽ phải hứng chịu hình phạt rấấấất khắc nghiệt đấy, nên nhớ cẩn thận. Cứ chờ sau khi lên lớp cao hơn đi, các em sẽ có quyền làm suy yếu hiệu quả để có cảm giác thực chiến hơn.”
Sau khi ra cảnh báo, Garland tiếp tục công bố quy định của trận đấu.
"Tuy trong lúc chiến đấu, các em có thể sẽ nới giãn khoảng cách với nhau, nhưng dù trong trường hợp đó thì lần này cũng không được dùng thần chú. Trong tiết học kiếm phép thuật mà đột nhiên dùng thần chú thì khó coi lắm.
Không có giới hạn thời gian, trận đấu sẽ kết thúc khi một trong hai bên ra được đòn chí mạng trước, tôi sẽ là người phán định. Điều tôi muốn các em chú ý là một đòn vào cánh tay đang cầm trượng kiếm cũng sẽ tính là đòn chí mạng, tương tự như khi đánh trúng đầu và ngực.
Trong trường hợp cánh tay còn lại trúng đòn, trừ khi đòn đánh chỉ trúng vào giáp tay, còn lại tôi sẽ cấm sử dụng cánh tay đó và cho tiếp tục trận đấu.”
Garland dứt lời sau khi đã hoàn thành bổn phận giải thích và để cho hai học sinh một khoảng thời gian để hiểu rõ. Oliver gật đầu, trong khi Nanao vẫn cố nghĩ thêm một chút trước khi đặt câu hỏi.
“Sư phụ Garland, trong trường hợp cầm kiếm bằng cả hai tay thì sao ạ?”
Garland tròn mắt, nhìn xuống tay Nanao, đúng thật cô ấy đang cầm chuôi kiếm bằng cả hai tay. Trong khi quy định thầy vừa công bố chỉ để áp dụng cho người cầm trượng kiếm bằng một tay.
Giáo viên môn kiếm phép thuật khoanh tay nghĩ ngợi, nhưng rồi nhún vai như thể mình đành bó tay.
“Do có quá ít tiền lệ nên tôi chưa thể ra quy định, nhưng chỉ riêng hôm nay thôi, cứ cho là tay nào bị đánh trúng cũng đều là đòn chí mạng đi.”
“Đã rõ.”
Nanao gật đầu. Từ cuộc trao đổi vừa rồi, Oliver thầm tái khẳng định một sự thật mà cậu đã để ý từ lâu.
Lúc chiến đấu với con Troll cô ấy cũng cầm kiếm bằng hai tay, vậy ra đó đúng là một thanh kiếm hai tay sao?
Trượng kiếm mà các pháp sư sử dụng thường chỉ là những thanh đoản kiếm giới hạn trong độ dài từ 13 inch (33cm) đến 22 inch (56cm) thôi. Nếu dài hơn sẽ tốn thời gian để vung kiếm, như vậy thì niệm một câu thần chú sẽ nhanh hơn. Và do kiếm ngắn nên cầm nó bằng một tay trở thành một việc đương nhiên.
Nhưng rõ ràng thanh kiếm của Nanao dài hơn 22 inch, nếu cộng cả chuôi kiếm có khi nó còn dài hơn 25 inch (63.5cm). Cứ cho là nó không dài bằng những thanh “kiếm dài” mà người bình thường sử dụng đi, nhưng có thể nói rằng chiều dài của nó rất bất tiện nếu dùng như một thanh trượng kiếm.
“Giải thích như thế đủ rồi. Hai bên thủ thế.”
Nghe giọng của Garland, Oliver đưa chân phải và tay phải về phía trước vào thế nửa người. Hiển nhiên dùng nó như một thanh trượng kiếm sẽ rất bất tiện, do trước giờ Nanao chưa từng được học về phép thuật nên cô cũng không biết những kiến thức thông thường trong môn kiếp phép thuật này.
Từđầu đây đã là cuộc đối đầu giữa người có kinh nghiệm và dân nghiệp dư rồi. Cứ xem nhưđây là cơ hội phong ấn phép thuật để tận hưởng niềm vui giao lưu với kiếm thuật nước ngoài là được. Chỉ biết nghĩ về thắng bại thì thật đúng là thô lỗ. Hãy đánh cho thật vui rồi chọn thời điểm tốt để hạ màn thôi. Oliver quán triệt tư tưởng một cách rạch ròi trước khi đối đầu với đối phương.
“Phù.”
Phía bên kia, Nanao chầm chậm giơ cao thanh kiếm lên trên đầu. Đó là một thế đại thượng đoạn mà chàng trai chưa từng được học.
“Bắt đầu!”
Oliver vẫn bất động, giữ nguyên tư thế bất chấp việc Garland đã ra tín hiệu bắt đầu. Đúng như dự tính, cậu sẽ phòng thủ trước để quan sát tình hình, đã quyết định thế thì việc đầu tiên cần làm là chờ đối phương hành động.
Nhưng như vậy mà cũng được sao?
Một con ớn lạnh như có điện chạy dọc sống lưng Oliver, tựa như nó đang cười chế giễu vào sự ngu ngốc đó của cậu.
Nhìn thấy cái cơ thểđó rồi mà mày vẫn có suy nghĩ vớ vẩn như vậy được sao?
Khung cảnh lúc sáng hiện về một cách sống động. Cơ thể trần trụi đầy sẹo chiếm lấy tâm trí Oliver. Một cơn ớn lạnh dâng trào từ tận đáy lòng, chẳng khác gì chính bản năng vừa gióng lên hồi chuông cảnh báo.
“Nào Oliver. Lên thôi.”
Khoảnh khắc Oliver vừa vào tư thế chuẩn bị chiến đấu sau khi được linh cảm mách bảo thì toàn bộ cơ thể của cô gái phương đông đã biến thành một cơn gió.
“Ư!?”
Thoái lui là chết. Cảm nhận được điều đó, Oliver mạnh dạn bước lên phía trước. Khoảnh khắc tiếp theo, một đòn mãnh liệt đập vào thanh trượng kiếm đang chống đỡ trên tay phải của cậu.
Hai thanh kiếm va vào nhau tóe lửa ngang tầm mắt. Sự kinh hãi lấp đầy lồng ngực chàng trai. Nhanh quá, và nặng quá!
“Ư…!”
Áp lực đè lên Oliver thông qua thanh kiếm. Mới chỉ một giây sau khi nhận đòn công kích đầu tiên thôi mà tiếng răng rắc phát ra đã cho Oliver biết cổ tay cậu đã tới giới hạn rồi.
Nhưng Oliver không có thời gian để xác nhận điều đó. Cứ thế này cậu sẽ bị đẩy thẳng xuống mất!
Vừa nghĩ thế, các chiêu thức Oliver từng học như ùa về với cậu.
“Mư!?”
Tư thế của Nanao đột ngột lảo đảo. Như một lẽ hiển nhiên, bàn chân phải đáng lẽ đang trụ vững trên mặt đất đang chìm xuống sàn đến tận mắt cá chân.
Kiếm phép thuật phái Lanoff, tác động địa hình “Nghĩa trang đất lún” (Grave Soil).
Dưới sự can thiệp của phép thuật, mặt đất trở nên mềm như bùn lầy bắt lấy chân cô gái.
“Phư…!”
Với cơ thể đang sụp xuống, Nanao ngay lập tức bị gạt qua một bên. Oliver tung một đòn truy kích nhắm vào lưng cô ấy. Mặc dù trong đầu chẳng có chút mảy may ý định nương tay nào, nhưng khi đi được nửa quỹ đạo thì thanh kiếm của Oliver lại đáp xuống vai đối thủ.
“Ư!?”
Cảm nhận được sự nguy hiểm, Oliver liền nhảy lùi ra sau. Ngay sau đó, cậu nhận ra mũi kiếm chỉ đang nằm cách mặt mình 5 inch (12,7cm).
Một cú đâm thẳng trong tư thế lưng vẫn lộ ra. Thay vì quay lại và đâm, chính bản thân động tác quay lại đã được chuyển thành một cú đâm.
“Phư…”
Đó cũng là một cách để lấy lại tư thế, lợi thế về vị trí Oliver cướp đi bằng “Nghĩa trang đất lún” cũng đã không còn nữa.
Chàng trai cần phải ra quyết định thật nhanh, bởi vì giờ đây trước mặt cậu, tóc cô gái đã chuyển sang màu trắng tinh khiết nhờ nguồn sức mạnh phép thuật tích tụ. Và khoảng cách giữa họ hiện tại đang gần hơn cả một bước một trượng!
“Ha!”
Chuẩn bị cho cú va chạm tiếp theo, một vòng xoáy sức mạnh phép thuật bao quanh lưỡi kiếm, Oliver đang đặt toàn bộ kiếm thuật của mình vào trong trận đấu này.
Cả hai bước lên và gần như đồng thời tung ra cú chém bổ đầu. Hai thanh kiếm chạy trên cùng một đường thẳng rồi va chạm, đường kiếm chất chồng rồi ma sát, cắt lẫn nhau.
“Kư!”
“Ư!”
Khoảnh khắc đối đầu chỉ diễn ra trong tích tắc, động lực của bước chân khiến cả hai sượt qua đối phương. Khi khoảng cách vừa được nới rộng, Oliver lập tức xoay người để vào tư thế đánh chặn.
“Hộc hộc…”
Dù đã nới rộng được khoảng cách, toàn thân Oliver vẫn không thể ngừng nổi da gà.
Không đùa được đâu, kiếm của cô gái này là thứ dùng để giết người. Đối thủ chết dưới lưỡi kiếm ấy không chỉ một hay hai, thậm chí có khi còn nhiều hơn mười hay hai mươi người nữa kìa.
Rốt cuộc cô ấy đã tắm bao nhiêu máu đểđạt đến mức này? Thanh kiếm thật sự của một chiến binh mà chỉ những ai đãđi đến cuối con đường mới có được!
“Ở đây…”
Nanao thốt lên. Nhưng Oliver đang quá tập trung phân tích để có thể nghe thấy.
Giờ nên tận dụng phép thuật đểđánh chặn, hay là tấn công phủđầu trước? Dù cách nào đi nữa thì những chiêu thức hời hợt cũng sẽ không có tác dụng.
Biết đâu có thể từ ánh mắt để suy ra nơi cô gái sẽ nhắm tới trong lần va chạm tiếp theo. Nghĩ thế, Oliver khẽ liếc nhìn gương mặt đối thủ.
“...Thì ra, là ở đây.”
Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến Oliver ngay lập tức không nói nên lời.
Những giọt nước mắt trong suốt như pha lê lăn dài trên má cô gái. Cố rặn ra từng chữ bằng đôi môi đang run rẩy vì vui mừng.
Sau khi hoàn hồn lại, Oliver mới nhận ra cô gái đang nhìn thẳng vào mình, nước mắt vẫn liên tục chảy ra không ngừng.
“...”
Suy nghĩ của Oliver trở nên trắng xóa. Lần đầu được nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cô gái, trái tim cậu cảm giác như vừa bị đâm xuyên.
Chẳng hiểu nổi. Chỉ mới đọ kiếm có hai lần thôi mà, cô gái đã nhìn thấy gì ở cậu qua trận chiến kéo dài chưa quá mấy chục giây này chứ. Chỉ mới gặp nhau có hai ngày thôi mà, chẳng có cách nào để cậu suy đoán ra được cảm xúc của cô ấy.
“Đừng khóc…”
Dù là thế, dù vẫn chưa hiểu được chút gì, nhưng trong lòng Oliver vẫn chợt nghĩ. Cậu muốn dùng tất cả những gì có thể, không nương tay, không giấu giếm để ngăn những giọt nước mắt đó.
“Này. Đừng khóc mà…”
Trước ánh mắt của Nanao, chàng trai thay đổi tư thế, từ thế thủ trung bình chính thống của trường phái kiếm phép thuật Lanoff, sang một tư thế cầm kiếm ngang hạ thấp khác với ba trường phái chính.
Nhiều khả năng đây không phải tư thế của một trường phái chính đạo, nhưng xem ra không một ai có mặt ở đây hiểu được ý nghĩa thật sự của nó cả.
Chỉ duy nhất.
“Đa tạ.”
Chỉ có duy nhất cô gái phương đông là hiểu được. Điều đó có nghĩa là chàng trai đã thật sự nghiêm túc.
Tinh thần chiến đấu của cả hai dâng cao và hòa hợp vào nhau. Như để đáp lại điều đó, ánh sáng từ lời nguyền bất tử trói buộc trượng kiếm trên tay cả hai bắt đầu mờ đi và tan biến. Không chỉ thế, trong không gian nhận thức của cả hai, ngoài đối phương ra tất cả những thứ khác cũng đều lần lượt biến mất.
Tất cả tạp âm đều đã bị triệt tiêu. Thế giới đã khép lại, thật thuần khiết và thanh tịnh, chỉ để dành riêng cho họ.
Và rồi cả hai hạ quyết tâm, họ sẽ chém nhau ở đây cho đến khi một trong hai tắt thở.
Chẳng chút do dự, cả hai đồng thời bước lên chuẩn bị cho pha va chạm tiếp theo.
“Dừng lại ngay!”
Ngay trước khi đọ kiếm lần thứ ba. Thầy Garland đã lấy thân mình ra, quyết ngăn chặn trận đấu của cả hai lại.
“Dừng lại ngay, Mr. Horn, Ms. Hibiya! Ngay lập tức thu kiếm lại!”
Fly Me To The Moon - Tóm Lại Là Em Dễ Thương, Được Chưa? - Tập 3
Fly me to the moon (tên gốc: Tonikaku kawaii) – Tóm lại là em dễ thương, được chưa là bộ manga được sáng tác bởi tác giả Hata Kenjirou, được đăng dài kỳ trên tạp chí Weekly shounen Sunday của NXB Shogakukan từ tháng 2 năm 2018. Tính đến nay, Fly me to the moon đã xuất bản tới tập 20 và đạt tích luỹ 4 triệu bản in tại thị trường Nhật. Bộ truyện cũng đã được chuyển thể TV series anime và sắp sửa công chiếu mùa thứ hai.
Anh sẽ dùng cả đời mình để chứng minh tình yêu này.
“Mình đi chào hỏi cha mẹ anh đi!”
Theo lời Tsukasa, Nasa đã cùng cô về nhà cha mẹ anh ở Nara.
Hai vợ chồng cùng nhau đi xa vài ngày… Thế này là đi tuần trăng mật rồi còn gì!?
Nào cùng đi tuần trăng mật (kiêm chào hỏi cha mẹ) thôi!!!
Tập ba đầy hào hứng và đốn tim!!
Tác giả:
Hata Kenjirou
Sinh ra tại Fukuoka, Nhật Bản. Là một mangaka người Nhật. Ông thích sưu tầm những đồ vật liên quan tới anime Nhật Bản như figure. Tác phẩm đầu tay là Chàng quản gia được phát hành dài tập trên Weekly Shounen Sunday từ tháng 10 năm 2004 tới tháng 4 năm 2017. Bộ truyện Fly me to the moon được tác giả sáng tác và đăng tải trên tạp chí Weekly Shounen Sunday từ tháng 2 năm 2018.
Fly Me To The Moon - Tóm Lại Là Em Dễ Thương, Được Chưa? - Tập 5
Fly me to the moon (tên gốc: Tonikaku kawaii) – Tóm lại là em dễ thương, được chưa là bộ manga được sáng tác bởi tác giả Hata Kenjirou, được đăng dài kỳ trên tạp chí Weekly shounen Sunday của NXB Shogakukan từ tháng 2 năm 2018. Tính đến nay, Fly me to the moon đã xuất bản tới tập 20 và đạt tích luỹ 4 triệu bản in tại thị trường Nhật. Bộ truyện cũng đã được chuyển thể TV series anime và mùa thứ 2 sẽ được phát sóng từ 7/4 tới đyaa.
Tiệc takoyaki, hẹn hò, tản bộ buổi đêm! Ngày thường nhật đầy hạnh phúc giữa hai người
Nasa và Tsukasa ở lại nhà Arisugawa cho đến khi tìm được nhà mới. Thêm người nhà Arisugawa và cả bọn Chitose, cuộc sống tân hôn vợ chồng Yuzaki ngày một náo nhiệt!
Tập năm với đủ thứ chuyện đầy hào hứng!
Tác giả:
Hata Kenjirou
Sinh ra tại Fukuoka, Nhật Bản. Là một mangaka người Nhật. Ông thích sưu tầm những đồ vật liên quan tới anime Nhật Bản như figure. Tác phẩm đầu tay là Chàng quản gia được phát hành dài tập trên Weekly Shounen Sunday từ tháng 10 năm 2004 tới tháng 4 năm 2017. Bộ truyện Fly me to the moon được tác giả sáng tác và đăng tải trên tạp chí Weekly Shounen Sunday từ tháng 2 năm 2018.
Ishura - Tu La Dị Giới - Tập 2: Bão Bụi Trần Nơi Sát Giới
Ishura – Tu la dị giới là bộ tiểu thuyết thể loại giả tưởng được phát hành bởi nhãn hiệu Dengeki Shin Bungei, một thương hiệu mới chuyên về giả tưởng, kỳ ảo, siêu nhiên của ông hoàng light novel Nhật Bản - Dengeki Bunko. Ngay khi ra mắt, Ishura đã tạo được tiếng vang lớn tại Nhật Bản, xuất sắc giành vị trí top 1 light novel hạng mục Tankobon từ bảng xếp hạng Light novel này thật tuyệt vời năm 2021.
Kết thúc trận chiến tại Lithia, kế hoạch về một giải đấu dũng sĩ với quy mô hoành tráng nhất lịch sử Nhân tộc của Hoàng đô cũng được đông đảo quần hùng khắp thế gian biết tới.
Dũng sĩ là người sẽ thay thế Chú thần, trở thành biểu tượng của thời đại mới, dẫn dắt nhân dân tiến tới một cuộc cách mạng, vượt qua mọi rào cản và những vết thương từ quá khứ.
Không chỉ nội bộ các quan chức Hoàng Đô, các thế lực còn lại cũng không ngưng nhăm nhe giải đấu, cố gắng đưa ứng viên của mình vào để tranh giành vị thế dũng sĩ, làm chỗ dựa cho chính mình ở thời đại mới.
Khởi đầu là phe cựu vương ủng hộ chế độ Vương quốc trung ương cũ - vốn là nền tảng chính xây dựng nên Hoàng Đô, tổ chức quân đội để lật đổ Hoàng Đô.
Hắc diệu đồng - tổ chức tình báo lớn nhất thế giới, từng đóng góp không biết bao chiến công trong thời đại ma vương chân chính, để rồi bị truy sát tận gốc khi hoà bình được lập lại, cũng một lần nữa muốn khuấy lại thời đại chiến loạn.
Hiệp hội thương nhân nắm giữ dòng lưu chuyển của hàng hoá, tiền tệ và đặc biệt là thông tin, đại diện là vị khách nhân "Đứa trẻ tóc bạc" thâm sâu khó dò, không ngừng gia tăng vũ trang cho cả phe Hoàng Đô lẫn phe Cựu vương nhằm thúc đẩy một cuộc chiến nổ ra, nhằm thăm dò động thái của những ứng viên dũng sĩ cùng khả năng ứng phó của các quan chức Hoàng Đô.
Ma vương tự phong Kiyazuna, người sáng tạo nên thành phố mê cung vốn dĩ là một quái vật golem khổng lồ, giờ đây trở lại với tuyệt tác Golem - Homunculus mới [Trí tương] Mestel-Eskir, nhằm trả thù những kẻ đã huỷ hoại những đứa con yêu quý của bà.
Cuối cùng là "Bão Bụi Trần", đấng tối cao được thờ phụng bởi cư dân đại mạc Yamaga. Cứ mỗi lần một nền văn minh nào đấy của Nhân tộc nổi lên, vị thần ấy lại xuất hiện, quét sạch mọi thứ trở về với cát bụi. Lịch sử ấy cứ lặp đi lặp lại suốt 200 năm nay.
Giữa vòng xoáy của biết bao tham vọng và ác ý, các đấng tu la lại tiếp tục bị cuốn vào cơn bão của sát giới kinh hoàng. Một trận chiến kinh thiên động địa nơi những vị thần tàn sát lẫn nhau. Một bữa tiệc hành động vô cùng thịnh soạn sẽ chờ đợi các bạn đọc trong tập 2 của Ishura - Tu la dị giới: Bão bụi trần nơi sát giới.
Mục lục:
Hồi III: Mắt bão
1. Địa hống Melle
2. Đại mạc Yamaga
3. Thành phố Togie
4. Phường sợi Shikuma
5. Đại đô thị Lithia
6. Kho quân dụng thành phố Togie
7. Hắc diệu Linaris
8. Toà nhà trung ương nghị viện
9. Hung hãn Trois
10. Phòng làm việc của Hoàng đô Tứ đại thần
11. Trí tương Mestel-Eksir
HỒI IV: Bão bụi trần nơi sát giới
12. Quốc lộ 1 – thành phố Togie
13. Điểm giao thương Gunama
14. Trạm quan trắc – Khu 163 kênh Tây
15. Hẻm núi Gunama
16. Bão bụi trần Atrazek
17. Sát giới
18. Điểm nhìn
19. Địa ngục
20. Tuyệt đỉnh Rosclay
21. Tin tưởng
22. Đông chi Lucnoca
23. Quyết đấu tay đôi
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Keiso (Silicon)
Nguyên tố số 14. Nguyên tố này tồn tại với số lượng lớn chủ yếu ở dạng Silic dioxide với vai trò là một nguyên tố cấu thành chính của vỏ trái đất. Nó cũng được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau trong công nghiệp, đa phần làm chất bán dẫn.
*Chú thích của người dịch: Keiso trong tiếng Nhật là Silicon (Si). Nguyên tố số 14 trong bảng tuần hoàn hóa học
Kureta
Trích đoạn sách:
Một cỗ xe bọc thép dị thường đang chạy trên con đường mòn giữa hai vách đá dựng đứng.
Cỗ xe này không cần ngựa kéo, cũng không phun ra hơi nước như những chiếc tàu hỏa chạy bằng hơi nước đang dần phổ biến ở Hoàng Đô.
Nó là một sản phẩm công nghệ chưa được biết tới ở thế giới này… nói cách khác là sản phẩm của Ma vương tự phong.
“Trời ạ, đám thương buôn đã rút cả rồi à? Ta đang hy vọng thu về ít quặng vô tuyến chất lượng tốt kia mà.”
Bà lão ngồi trên ghế lái của cỗ xe kỳ lạ kia chính là Xa Trục Kiyazuna. Kiệt tác đáng tự hào của bà, Trí Tương Mestel-Eksir, đang ngồi ở trên thùng sau không có mái của cỗ xe.
Thân thể nó quá to lớn, không chui vừa vào xe.
Thùng xe không chỉ chứa mỗi con Golem mà còn chất vô số đạo cụ to nhỏ khác nữa.
Đó là những vật tư họ cướp được từ phe Cựu vương. Các loại ma cụ và kim loại quý hiếm phục vụ cho việc sản xuất Golem.
Mestel-Eksir vung vẩy một thanh kiếm suốt từ nãy tới giờ, đấy cũng là biểu tượng của phe Cựu vương – Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya.
“Ha ha ha ha ha ha ha!”
“Con có vẻ thích cái đó nhỉ, Mestel-Eksir!”
“Vâng! Nó cho nổ tung cả đá, cả kim loại, th-thú vị ghê!”
“Phe Cựu vương rặt đám tạp nham, chỉ ăn may tích được đống bảo vật xịn sò. Con thấy rồi chứ, Mestel-Eksir? Ăn đạn cả lũ. Chẳng có nổi một kẻ dùng được vũ khí.”
“Ha ha ha ha ha ha! Nhưng, nhưng, vui lắm ạ! Bay tới tận nóc nhà!”
“Ừm, bay xa thật. Đánh bay Con người vui nhỉ?”
“Ưm. Nhưng đánh bay… nát bét thì kh-không-không nói được nữa. Tại sao vậy nhỉ?”
“Do nội tạng xổ hết ra đấy.”
“N-nội tạng là gì ạ?”
“… Ngoại trừ Ma tộc, trong bụng của sinh vật khác chứa những cơ quan giúp cơ thể vận động. Khác với con, cái mớ đó vừa oặt ẹo vừa không thể thay thế. Ờ, chẳng phải là thứ gì đáng biết ơn cho lắm.”
Cỗ xe tăng tốc.
“Con phải thắng, Mestel-Eksir! Không giống đám người vận động nhờ nội tạng, con mang thân bất tử. Con không bị giới hạn tuổi thọ như Homunculus, cũng không phải dựa dẫm vào khắc ấn sinh mệnh như Golem! Dù là ma kiếm hay bất cứ thứ gì khác, kẻ thắng có quyền cướp bóc! Dù địch thủ có là Bão Bụi Trần đi chăng nữa!”
“Vâng!”
Nó vùng dậy, hô ầm lên.
“A! Mẹ, mẹ ơi! Có rồi! Luồng, luồng, luồng…”
“Luồng không khí đó!”
Phần đầu tròn ủng của Mestel-Eksir đang xoay mòng mòng.
“Ừm, luồng không khí! Đến, đến từ hướng này. Nó đang tới gần!”
“Được rồi, ngược hướng với cơn gió tự nhiên nãy giờ… Đúng như tính toán, Bão Bụi Trần đang ở gần đây. Coi như chứng minh được cỗ xe tăng này đủ sức chạy từ thị trấn ven biển kia về đây và đuổi kịp Bão Bụi Trần. Muốn khoe với thằng cha Milluji quá đi.”
“Tài thật! Anh em, của con, tài thật đấy! Ha ha ha ha ha ha!”
Cỗ xe dị thường đang chở hai bọn họ, không phải xe cộ gì sất. Nó là một chiếc xe tăng Golem được thiết kế đặc biệt phục vụ di chuyển. Nó không có trái tim kiên định như Mestel-Eksir, nhưng có thể tự động di chuyển dựa vào Chú thuật với tốc độ vượt xa phương tiện thông thường của thời đại này.
“… Dù mối nghiệt duyên này không liên quan gì tới con, Mestel-Eksir.”
Hiện tượng khí tượng dị thường ở vùng biên giới. Nhiều dân thường có thể sống cả đời mà không đụng độ với nó. Một cái tên rất muốn quên trong lòng bà.
“Đâu chỉ có mỗi đứa này. Thuở xa xưa, ta từng có hàng nghìn người anh của con cơ. Chúng ta cư ngụ ở đầu bên kia Itarky, kẹp giữa Đại mạc Yamaga. Ta từng có một quốc gia riêng. Quốc gia của Golem.”
“Vậy, vậy sao ạ? Những người anh! Quốc gia, của mẹ! Tài ghê!”
“… Hê. Tài thật đấy. Nhưng quốc gia của ta đã bị giày xéo, các anh của con đã chết cả rồi. Bão Bụi Trần khốn nạn… thứ khốn nạn đó đã sổng ra khỏi sa mạc. Trước giờ, nó chưa bao giờ hành xử theo kiểu đó, lại đi phá hủy vương quốc của ta. Giờ càn quét tới Hoàng Đô… Cứ hễ vương quốc của Con người nắm được quyền lực, Bão Bụi Trần khốn nạn đó lại mò tới tàn phá. Theo những gì ta biết, nó là thảm họa tồi tệ nhất.”
Sinh ra với năng khiếu Công thuật vượt trội, thời thơ ấu của Kiyazuna chẳng có mấy chuyện vui.
Bà chỉ cười khi giở trò bạo lực lên ai khác, hoặc lúc làm việc với máy móc.
Chẳng biết bọn họ gọi bà là Ma vương tự phong và phần lớn Nhân tộc xoay ra thành kẻ thù từ bao giờ, Kiyazuna vẫn giữ nguyên vẻ cau có, dù không phải vì thất vọng hay đau buồn. Ngoài chính mình, những kẻ khác thuộc Nhân tộc chỉ mang tới bất mãn cho bà.
Giống như cách bà ghét cả thế giới, bà cũng chấp nhận chuyện cả thế giới ghét mình.
“Đừng coi thường ta. Sức mạnh có gì xấu chứ.”
Chính vì vậy, bà có rất ít đối tượng để giận dữ theo đúng nghĩa.
Khi các học giả đổ xô đến và xây dựng cả một thành phố quanh Đại mê cung Nagan do mình để lại, bà chỉ cảm thấy ngỡ ngàng nhưng không hề tức giận, mặc mọi chuyện diễn ra theo xu hướng tự nhiên.
Xa Trục Kiyazuna chỉ oán hận những kẻ giết lũ con mình.
“Kỹ thuật là bất tử. Khoa học không bao giờ từ bỏ. Bão Bụi Trần hay bất cứ điều gì, không ai giết nổi con… Mestel-Eksir. Con không ưa kẻ nào thì cứ triệt sạch chúng nó. Mãi chiến thắng đi. Đứa trẻ vô địch!”
“Ha ha ha ha ha ha! Các anh kh-không còn nữa c-cũng được! C-con là hùng mạnh nhất! Hùng mạnh nhất! C-con sẽ biến nguyện vọng của mẹ thành hiện thực!”
“…… Ừa. Cứ làm vậy tới khi con tìm được nguyện vọng của bản thân. Nhà vô địch thật sự sẽ dễ dàng chiến thắng và thừa sức biến giấc mơ của kẻ khác thành sự thật. Hãy cho cả thiên hạ biết rằng Bão Bụi Trần không xứng làm địch thủ của con!”
Xa Trục Kiyazuna muốn gây hấn với thảm họa. … Bất kể địch thủ là hiện tượng khí tượng mang tới sự thảm sát vượt qua tri thức con người hay là ‘Ma vương chân chính’.
Bà muốn được tự do thoát khỏi mọi mối uy hiếp.
Đó là mong mỏi của Xa Trục Kiyazuna.
Bà lái chiếc xe tăng Golem tới một vị trí trống trải nơi hẻm núi. Địa điểm thuận lợi để phục kích Bão Bụi Trần. Ngay trên đường tiến lên lại là…
“Này. Thằng khùng nào kia?”
Một bóng người to lớn.
Giữa tình cảnh Bão Bụi Trần sắp sửa đổ bộ vào hẻm núi, đứng đơn độc một mình không xe ngựa ở chốn này tương đương với đút đầu tự sát.
“Mẹ ơi! Mẹ ơi! Hay chưa! Nhiều, kiếm quá! Ha ha ha ha ha!”
“… Kiếm ư?”
Kiyazuna quan sát tình hình, không tin vào mắt mình.
Chiếc xe tăng Golem đồ sộ bỗng lật ngang.
Mestel-Eksir kịp thời phản ứng trước đòn chém bất thần, ôm thốc lấy Kiyazuna và nhảy ra khỏi xe.
Sáu cái bánh xe bị chém lìa một đường, bay vút lên không trung và rơi bịch xuống đất.
“Bày trò quái gì vậy, thằng kia? Phải chào hỏi tử tế chứ.”
“… Giao Ma kiếm Bộc Toái ra đây.”
Kẻ này sở hữu vóc người to lớn, dáng hơi ngả về phía trước như loài dã thú. Lưng đeo một lượng kiếm nhiều tới mức vô lý. Ánh mắt tựa tử thần đang nhìn chằm chằm Kiyazuna.
Thứ vũ khí có thể chém đứt bánh xe tăng Golem trong nháy mắt là một chiếc phủ thương khổng lồ gắn lưỡi liềm. Ma kiếm.
“Ha ha ha ha ha! Ai đây nhỉ! Có vẻ mạnh đấy! Kiếm! Ngầu, ngầu quá xá!”
“Ta giết ngươi. Xưng danh đi.”
Hắn là số phận tất yếu giáng xuống đầu những kẻ sở hữu ma kiếm. Hắn từng chết một lần, từng một lần rơi xuống Địa ngục.
“Hung Hãn Trois.”
Và hiện tại, kẻ sở hữu Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya là…
(Còn nữa)
Ishura - Tu La Dị Giới - Tập 2: Bão Bụi Trần Nơi Sát Giới
Ishura – Tu la dị giới là bộ tiểu thuyết thể loại giả tưởng được phát hành bởi nhãn hiệu Dengeki Shin Bungei, một thương hiệu mới chuyên về giả tưởng, kỳ ảo, siêu nhiên của ông hoàng light novel Nhật Bản - Dengeki Bunko. Ngay khi ra mắt, Ishura đã tạo được tiếng vang lớn tại Nhật Bản, xuất sắc giành vị trí top 1 light novel hạng mục Tankobon từ bảng xếp hạng Light novel này thật tuyệt vời năm 2021.
Kết thúc trận chiến tại Lithia, kế hoạch về một giải đấu dũng sĩ với quy mô hoành tráng nhất lịch sử Nhân tộc của Hoàng đô cũng được đông đảo quần hùng khắp thế gian biết tới.
Dũng sĩ là người sẽ thay thế Chú thần, trở thành biểu tượng của thời đại mới, dẫn dắt nhân dân tiến tới một cuộc cách mạng, vượt qua mọi rào cản và những vết thương từ quá khứ.
Không chỉ nội bộ các quan chức Hoàng Đô, các thế lực còn lại cũng không ngưng nhăm nhe giải đấu, cố gắng đưa ứng viên của mình vào để tranh giành vị thế dũng sĩ, làm chỗ dựa cho chính mình ở thời đại mới.
Khởi đầu là phe cựu vương ủng hộ chế độ Vương quốc trung ương cũ - vốn là nền tảng chính xây dựng nên Hoàng Đô, tổ chức quân đội để lật đổ Hoàng Đô.
Hắc diệu đồng - tổ chức tình báo lớn nhất thế giới, từng đóng góp không biết bao chiến công trong thời đại ma vương chân chính, để rồi bị truy sát tận gốc khi hoà bình được lập lại, cũng một lần nữa muốn khuấy lại thời đại chiến loạn.
Hiệp hội thương nhân nắm giữ dòng lưu chuyển của hàng hoá, tiền tệ và đặc biệt là thông tin, đại diện là vị khách nhân "Đứa trẻ tóc bạc" thâm sâu khó dò, không ngừng gia tăng vũ trang cho cả phe Hoàng Đô lẫn phe Cựu vương nhằm thúc đẩy một cuộc chiến nổ ra, nhằm thăm dò động thái của những ứng viên dũng sĩ cùng khả năng ứng phó của các quan chức Hoàng Đô.
Ma vương tự phong Kiyazuna, người sáng tạo nên thành phố mê cung vốn dĩ là một quái vật golem khổng lồ, giờ đây trở lại với tuyệt tác Golem - Homunculus mới [Trí tương] Mestel-Eskir, nhằm trả thù những kẻ đã huỷ hoại những đứa con yêu quý của bà.
Cuối cùng là "Bão Bụi Trần", đấng tối cao được thờ phụng bởi cư dân đại mạc Yamaga. Cứ mỗi lần một nền văn minh nào đấy của Nhân tộc nổi lên, vị thần ấy lại xuất hiện, quét sạch mọi thứ trở về với cát bụi. Lịch sử ấy cứ lặp đi lặp lại suốt 200 năm nay.
Giữa vòng xoáy của biết bao tham vọng và ác ý, các đấng tu la lại tiếp tục bị cuốn vào cơn bão của sát giới kinh hoàng. Một trận chiến kinh thiên động địa nơi những vị thần tàn sát lẫn nhau. Một bữa tiệc hành động vô cùng thịnh soạn sẽ chờ đợi các bạn đọc trong tập 2 của Ishura - Tu la dị giới: Bão bụi trần nơi sát giới.
Mục lục:
Hồi III: Mắt bão
1. Địa hống Melle
2. Đại mạc Yamaga
3. Thành phố Togie
4. Phường sợi Shikuma
5. Đại đô thị Lithia
6. Kho quân dụng thành phố Togie
7. Hắc diệu Linaris
8. Toà nhà trung ương nghị viện
9. Hung hãn Trois
10. Phòng làm việc của Hoàng đô Tứ đại thần
11. Trí tương Mestel-Eksir
HỒI IV: Bão bụi trần nơi sát giới
12. Quốc lộ 1 – thành phố Togie
13. Điểm giao thương Gunama
14. Trạm quan trắc – Khu 163 kênh Tây
15. Hẻm núi Gunama
16. Bão bụi trần Atrazek
17. Sát giới
18. Điểm nhìn
19. Địa ngục
20. Tuyệt đỉnh Rosclay
21. Tin tưởng
22. Đông chi Lucnoca
23. Quyết đấu tay đôi
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Keiso (Silicon)
Nguyên tố số 14. Nguyên tố này tồn tại với số lượng lớn chủ yếu ở dạng Silic dioxide với vai trò là một nguyên tố cấu thành chính của vỏ trái đất. Nó cũng được sử dụng cho nhiều mục đích khác nhau trong công nghiệp, đa phần làm chất bán dẫn.
*Chú thích của người dịch: Keiso trong tiếng Nhật là Silicon (Si). Nguyên tố số 14 trong bảng tuần hoàn hóa học
Kureta
Trích đoạn sách:
Một cỗ xe bọc thép dị thường đang chạy trên con đường mòn giữa hai vách đá dựng đứng.
Cỗ xe này không cần ngựa kéo, cũng không phun ra hơi nước như những chiếc tàu hỏa chạy bằng hơi nước đang dần phổ biến ở Hoàng Đô.
Nó là một sản phẩm công nghệ chưa được biết tới ở thế giới này… nói cách khác là sản phẩm của Ma vương tự phong.
“Trời ạ, đám thương buôn đã rút cả rồi à? Ta đang hy vọng thu về ít quặng vô tuyến chất lượng tốt kia mà.”
Bà lão ngồi trên ghế lái của cỗ xe kỳ lạ kia chính là Xa Trục Kiyazuna. Kiệt tác đáng tự hào của bà, Trí Tương Mestel-Eksir, đang ngồi ở trên thùng sau không có mái của cỗ xe.
Thân thể nó quá to lớn, không chui vừa vào xe.
Thùng xe không chỉ chứa mỗi con Golem mà còn chất vô số đạo cụ to nhỏ khác nữa.
Đó là những vật tư họ cướp được từ phe Cựu vương. Các loại ma cụ và kim loại quý hiếm phục vụ cho việc sản xuất Golem.
Mestel-Eksir vung vẩy một thanh kiếm suốt từ nãy tới giờ, đấy cũng là biểu tượng của phe Cựu vương – Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya.
“Ha ha ha ha ha ha ha!”
“Con có vẻ thích cái đó nhỉ, Mestel-Eksir!”
“Vâng! Nó cho nổ tung cả đá, cả kim loại, th-thú vị ghê!”
“Phe Cựu vương rặt đám tạp nham, chỉ ăn may tích được đống bảo vật xịn sò. Con thấy rồi chứ, Mestel-Eksir? Ăn đạn cả lũ. Chẳng có nổi một kẻ dùng được vũ khí.”
“Ha ha ha ha ha ha! Nhưng, nhưng, vui lắm ạ! Bay tới tận nóc nhà!”
“Ừm, bay xa thật. Đánh bay Con người vui nhỉ?”
“Ưm. Nhưng đánh bay… nát bét thì kh-không-không nói được nữa. Tại sao vậy nhỉ?”
“Do nội tạng xổ hết ra đấy.”
“N-nội tạng là gì ạ?”
“… Ngoại trừ Ma tộc, trong bụng của sinh vật khác chứa những cơ quan giúp cơ thể vận động. Khác với con, cái mớ đó vừa oặt ẹo vừa không thể thay thế. Ờ, chẳng phải là thứ gì đáng biết ơn cho lắm.”
Cỗ xe tăng tốc.
“Con phải thắng, Mestel-Eksir! Không giống đám người vận động nhờ nội tạng, con mang thân bất tử. Con không bị giới hạn tuổi thọ như Homunculus, cũng không phải dựa dẫm vào khắc ấn sinh mệnh như Golem! Dù là ma kiếm hay bất cứ thứ gì khác, kẻ thắng có quyền cướp bóc! Dù địch thủ có là Bão Bụi Trần đi chăng nữa!”
“Vâng!”
Nó vùng dậy, hô ầm lên.
“A! Mẹ, mẹ ơi! Có rồi! Luồng, luồng, luồng…”
“Luồng không khí đó!”
Phần đầu tròn ủng của Mestel-Eksir đang xoay mòng mòng.
“Ừm, luồng không khí! Đến, đến từ hướng này. Nó đang tới gần!”
“Được rồi, ngược hướng với cơn gió tự nhiên nãy giờ… Đúng như tính toán, Bão Bụi Trần đang ở gần đây. Coi như chứng minh được cỗ xe tăng này đủ sức chạy từ thị trấn ven biển kia về đây và đuổi kịp Bão Bụi Trần. Muốn khoe với thằng cha Milluji quá đi.”
“Tài thật! Anh em, của con, tài thật đấy! Ha ha ha ha ha ha!”
Cỗ xe dị thường đang chở hai bọn họ, không phải xe cộ gì sất. Nó là một chiếc xe tăng Golem được thiết kế đặc biệt phục vụ di chuyển. Nó không có trái tim kiên định như Mestel-Eksir, nhưng có thể tự động di chuyển dựa vào Chú thuật với tốc độ vượt xa phương tiện thông thường của thời đại này.
“… Dù mối nghiệt duyên này không liên quan gì tới con, Mestel-Eksir.”
Hiện tượng khí tượng dị thường ở vùng biên giới. Nhiều dân thường có thể sống cả đời mà không đụng độ với nó. Một cái tên rất muốn quên trong lòng bà.
“Đâu chỉ có mỗi đứa này. Thuở xa xưa, ta từng có hàng nghìn người anh của con cơ. Chúng ta cư ngụ ở đầu bên kia Itarky, kẹp giữa Đại mạc Yamaga. Ta từng có một quốc gia riêng. Quốc gia của Golem.”
“Vậy, vậy sao ạ? Những người anh! Quốc gia, của mẹ! Tài ghê!”
“… Hê. Tài thật đấy. Nhưng quốc gia của ta đã bị giày xéo, các anh của con đã chết cả rồi. Bão Bụi Trần khốn nạn… thứ khốn nạn đó đã sổng ra khỏi sa mạc. Trước giờ, nó chưa bao giờ hành xử theo kiểu đó, lại đi phá hủy vương quốc của ta. Giờ càn quét tới Hoàng Đô… Cứ hễ vương quốc của Con người nắm được quyền lực, Bão Bụi Trần khốn nạn đó lại mò tới tàn phá. Theo những gì ta biết, nó là thảm họa tồi tệ nhất.”
Sinh ra với năng khiếu Công thuật vượt trội, thời thơ ấu của Kiyazuna chẳng có mấy chuyện vui.
Bà chỉ cười khi giở trò bạo lực lên ai khác, hoặc lúc làm việc với máy móc.
Chẳng biết bọn họ gọi bà là Ma vương tự phong và phần lớn Nhân tộc xoay ra thành kẻ thù từ bao giờ, Kiyazuna vẫn giữ nguyên vẻ cau có, dù không phải vì thất vọng hay đau buồn. Ngoài chính mình, những kẻ khác thuộc Nhân tộc chỉ mang tới bất mãn cho bà.
Giống như cách bà ghét cả thế giới, bà cũng chấp nhận chuyện cả thế giới ghét mình.
“Đừng coi thường ta. Sức mạnh có gì xấu chứ.”
Chính vì vậy, bà có rất ít đối tượng để giận dữ theo đúng nghĩa.
Khi các học giả đổ xô đến và xây dựng cả một thành phố quanh Đại mê cung Nagan do mình để lại, bà chỉ cảm thấy ngỡ ngàng nhưng không hề tức giận, mặc mọi chuyện diễn ra theo xu hướng tự nhiên.
Xa Trục Kiyazuna chỉ oán hận những kẻ giết lũ con mình.
“Kỹ thuật là bất tử. Khoa học không bao giờ từ bỏ. Bão Bụi Trần hay bất cứ điều gì, không ai giết nổi con… Mestel-Eksir. Con không ưa kẻ nào thì cứ triệt sạch chúng nó. Mãi chiến thắng đi. Đứa trẻ vô địch!”
“Ha ha ha ha ha ha! Các anh kh-không còn nữa c-cũng được! C-con là hùng mạnh nhất! Hùng mạnh nhất! C-con sẽ biến nguyện vọng của mẹ thành hiện thực!”
“…… Ừa. Cứ làm vậy tới khi con tìm được nguyện vọng của bản thân. Nhà vô địch thật sự sẽ dễ dàng chiến thắng và thừa sức biến giấc mơ của kẻ khác thành sự thật. Hãy cho cả thiên hạ biết rằng Bão Bụi Trần không xứng làm địch thủ của con!”
Xa Trục Kiyazuna muốn gây hấn với thảm họa. … Bất kể địch thủ là hiện tượng khí tượng mang tới sự thảm sát vượt qua tri thức con người hay là ‘Ma vương chân chính’.
Bà muốn được tự do thoát khỏi mọi mối uy hiếp.
Đó là mong mỏi của Xa Trục Kiyazuna.
Bà lái chiếc xe tăng Golem tới một vị trí trống trải nơi hẻm núi. Địa điểm thuận lợi để phục kích Bão Bụi Trần. Ngay trên đường tiến lên lại là…
“Này. Thằng khùng nào kia?”
Một bóng người to lớn.
Giữa tình cảnh Bão Bụi Trần sắp sửa đổ bộ vào hẻm núi, đứng đơn độc một mình không xe ngựa ở chốn này tương đương với đút đầu tự sát.
“Mẹ ơi! Mẹ ơi! Hay chưa! Nhiều, kiếm quá! Ha ha ha ha ha!”
“… Kiếm ư?”
Kiyazuna quan sát tình hình, không tin vào mắt mình.
Chiếc xe tăng Golem đồ sộ bỗng lật ngang.
Mestel-Eksir kịp thời phản ứng trước đòn chém bất thần, ôm thốc lấy Kiyazuna và nhảy ra khỏi xe.
Sáu cái bánh xe bị chém lìa một đường, bay vút lên không trung và rơi bịch xuống đất.
“Bày trò quái gì vậy, thằng kia? Phải chào hỏi tử tế chứ.”
“… Giao Ma kiếm Bộc Toái ra đây.”
Kẻ này sở hữu vóc người to lớn, dáng hơi ngả về phía trước như loài dã thú. Lưng đeo một lượng kiếm nhiều tới mức vô lý. Ánh mắt tựa tử thần đang nhìn chằm chằm Kiyazuna.
Thứ vũ khí có thể chém đứt bánh xe tăng Golem trong nháy mắt là một chiếc phủ thương khổng lồ gắn lưỡi liềm. Ma kiếm.
“Ha ha ha ha ha! Ai đây nhỉ! Có vẻ mạnh đấy! Kiếm! Ngầu, ngầu quá xá!”
“Ta giết ngươi. Xưng danh đi.”
Hắn là số phận tất yếu giáng xuống đầu những kẻ sở hữu ma kiếm. Hắn từng chết một lần, từng một lần rơi xuống Địa ngục.
“Hung Hãn Trois.”
Và hiện tại, kẻ sở hữu Ma kiếm Bộc Toái Chalijisya là…
(Còn nữa)
Người Tối Giản
Người Tối Giản sẽ truyền cảm hứng cho bạn trẻ vận dụng phong cách sống tối giản và tư duy tối giản như một công cụ hữu hiệu để giải phóng bản thân khỏi những kẻ mang tên Bộn Bề. Điểm đích mà tác giả muốn trỏ đến đó là sự tự do về tinh thần. Việc hướng về một phong cách sống tối giản và rèn luyện tư duy tối giản không chỉ giúp bạn thoát khỏi những áp lực về công việc, những lo toan về tài chính, mà còn giúp bạn tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc sống này.
Tác giả Phạm Quỳnh Giang không chỉ coi lối sống tối giản là việc bạn có bao nhiều đồ đạc, những vật hiện thân bên ngoài mà cô tìm đến việc nắm bắt cái thần thái của những người tối giản _ một sự tự do tuyệt đối từ chính bên trong bản thân mỗi con người, “đó là những người có một cái tâm tĩnh lặng, một cái đầu biết tư duy mạch lạc về những thứ mình cần, và một đôi tay dám vứt bỏ những thứ thừa thãi trong cuộc sống của mình. Từ tư duy ấy mới khiến không gian sống của người tối giản không thể tinh gọn hơn và họ không còn sợ mất bất cứ điều gì, không còn bị ràng buộc vào bất cứ điều gì. Nói cách khác, đó là những con người tự do, tự do tuyệt đối.”
Tác giả:
Phạm Quỳnh Giang (1983) từng là giảng viên trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Thành phố Hồ Chí Minh và từng giữ cương vị Hiệu phó trường Quốc tế Song ngữ UK Academy Gia Lai. Tác giả hoạt động tích cực trong cộng đồng, là người sáng lập Câu lạc bộ Sách vàng truyền cảm hứng đọc sách cho thanh niên Việt Nam, là người sáng lập và là Chủ tịch Hội Nữ doanh nhân WLIN UP Gia Lai và Hội Nữ doanh nhân WLIN INSPIRE Sài Gòn (thuộc Mạng lưới Nữ lãnh đạo Quốc tế).
Người Tối Giản được xuất bản tại Hàn Quốc với tựa đề Hãy đánh thức Người Tối Giản trong bạn, và xuất bản phiên bản tiếng Anh với tựa đề The Minimalist who is not in favour Minimalism (Người Tối Giản không theo chủ nghĩa tối giản). Bên cạnh đó, cô còn là tác giả cuốn sách Vietnam: Paradise or Hell? (tiếng Anh) và dịch nhiều tựa sách khác như: Người Hàn Quốc là ai, Bộ ba xuất chúng, 1cm đến hạnh phúc, Đừng cố làm người tốt trong mắt tất cả mọi người…
Trích đoạn nội dung:
Còn trong cuốn sách Người tối giản này, bạn sẽ thấy tôi tiếp cận theo một cách hoàn toàn khác, trong đó nghiêng nhiều về tối giản hơn là tối thiểu, và nghiêng nhiều về mặt tinh thần bên trong (tư duy tối giản) hơn là mặt biểu hiện bên ngoài (lối sống tối giản). Trong hình dung của tôi, tinh thần cơ bản nhất của tư duy tối giản là đặt sinh mệnh con người vào vị trí trung tâm, xem sinh mệnh con người là một khởi điểm đẹp đẽ nhất, một sự “tối thiểu hóa” hay “tối giản hóa” hoàn hảo nhất. Ở trạng thái ấy, chúng ta sẽ cảm nhận được sự hòa hợp tuyệt đối với vũ trụ. Mà để làm được điều này, cần loại bỏ dần những dấu ấn xã hội trong tâm trí của chúng ta.
Tóm lại, các cuốn sách nói về chủ nghĩa tối giản cho đến nay hầu như tiếp cận từ bên ngoài vào, tức là dọn dẹp căn phòng ngoài đời thực. Còn cuốn sách này của tôi tiếp cận từ bên trong ra, tức là dọn dẹp căn phòng trong tâm trí. Người Tối Giản trong cuốn sách này không phải là người theo lối sống tối giản, mà là người có tư duy tối giản. Với cách tiếp cận này, chúng ta có thể tìm đến “cảnh giới” của bức tranh xanh lè và cục đá hình chữ C như tôi đã nói ở trên mà không phải buông bỏ hết vật chất, không phải ngừng kiếm tiền và sống khổ hạnh như các nhà sư. Bởi vì sao? Vì lối sống tối giản chỉ là một sợi dây để vươn đến tư duy tối giản. Tức là sao? Xin mời đọc tiếp!
Sống Trăm Năm Và Tôi Nhận Thấy…
Một người vẫn đang trưởng thành thì sẽ không già đi.
Thời kỳ hoàng kim của cuộc đời là từ 60 đến 75 tuổi.
Có những điều bạn chỉ có thể hiểu được khi bước sang tuổi 30. Và khi bạn bước sang tuổi 40, cuộc sống sẽ khác. Vậy nếu muốn sống đến năm 100 tuổi, cuộc sống của chúng ta sẽ như thế nào? Phải chăng cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nếu chúng ta biết trước những trí huệ đó?
Trong Sống trăm năm và tôi nhận thấy…, Giáo sư Hyungseok Kim, người đã sống hơn 100 tuổi chia sẻ suy nghĩ của mình về những vấn đề thực tế mà ai cũng phải nghĩ tới ít nhất một lần trong đời. Từ những chuyện nảy sinh trong gia đình cho tới những thử thách ngoài xã hội, về hạnh phúc, hôn nhân và gia đình, tình bạn và tôn giáo, tiền bạc, thành công, danh vọng, cuộc sống tuổi già…
Tác giả:
Hyungseok Kim sinh năm 1920, ông là giáo sư triết học tại Đại học Yonsei trong 31 năm kể từ năm 1954. Ông là người đặt nền móng cho triết học Hàn Quốc và bồi dưỡng các học giả trẻ. Kể từ khi nghỉ hưu năm 1985, ông tiếp tục cống hiến cho xã hội thông qua các bài giảng và nhiều tựa sách nổi bật, trong đó có Sống trăm năm và tôi nhận thấy…
Trích đoạn nội dung:
Phải chăng thành công là hạnh phúc?
Có những người muốn có được tất cả, cũng có người không mong cầu điều gì. Nhưng hạnh phúc thì ai cũng khát khao. Đó là lời của nhà triết học Aristoteles.
Nhưng nếu được hỏi hạnh phúc là gì thì mỗi người lại có cho mình một câu trả lời khác nhau. Định nghĩa hạnh phúc tùy thuộc vào quan điểm chủ quan của mỗi người và cho dù cùng một nội dung thì tùy theo thời gian và địa điểm, nội dung về hạnh phúc ấy cũng có thể thay đổi. Hạnh phúc đối với mỗi người cũng không nhất thiết phải giống hệt nhau. Có người hạnh phúc vì có tiền nhưng có người vì tiền mà cảm thấy bất hạnh.
Mỗi độ năm mới, chúng ta lại chúc phúc cho nhau. “Phúc” trong câu này mang ý nghĩa là may mắn. Đó là “phúc vận” tự tìm đến, chứ không phải là phúc có được từ những lựa chọn và nỗ lực của mỗi người. Điều này cũng giống như mong ước trúng xổ số độc đắc. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là trúng số sẽ khiến người ta trở nên hạnh phúc. “Phúc” tìm đến một cách “miễn phí” thường sẽ lấy đi nhiều hơn những gì ta nhận được.
Ăn Kiêng Eczema (Bệnh Chàm, Viêm Da Cơ Địa)
Ăn kiêng Eczema là gì?
Thoạt nhìn, Ăn kiêng Eczema có vẻ tương tự như một chế độ ăn kiêng thông thường, nhưng thực tế chúng lại khác nhau ở nhiều điểm. Ăn kiêng Eczema được thiết kế dành riêng cho những người bị bệnh eczema. Trong khi ăn kiêng, bạn cần tạm thời loại bỏ những thực phẩm gây kích ứng ra khỏi bữa ăn và thay bằng những thực phẩm ‘an toàn cho bệnh eczema’ để giúp tăng cường sức khỏe. Ăn kiêng Eczema vẫn cực kỳ bổ dưỡng và khi bạn (hoặc con bạn) khỏi bệnh, bạn có thể đa dạng hóa thức ăn và thưởng thức hầu hết - nếu không muốn nói là tất cả - các loại thực phẩm
mà không bị bệnh tái phát (nếu bạn bị dị ứng nghiêm trọng, hãy tiếp tục tránh các loại thực phẩm gây dị ứng cho đến khi được bác sĩ cho phép). Sau khi chức năng bảo vệ của da được phục hồi, mạt bụi sẽ không còn là vấn đề nữa và bạn có thể tiếp tục các hoạt động bình thường như bơi lội và chơi với thú cưng.
Trong cuốn sách “Ăn kiêng Eczema” của tác giả Karen Fischer sẽbao gồm ba phần. Phần 1 chứa tất cả thông tin về da cũng như rất nhiều lời khuyên về cách kiểm soát và khắc phục bệnh eczema. Phần 2 có những thông tin hữu ích khác ngoài chế độ ăn chẳng hạn như công thức pha nước tắm, kem dưỡng ẩm hay cách trị ngứa nhanh chóng mà bạn có thể tham khảo bất cứ lúc nào nếu cần. Và phần 3 bao gồm các công thức nấu ăn an toàn với eczema, hướng dẫn mua sắm, các biểu đồ thực phẩm và thực đơn cho từng nhóm tuổi cụ thể, từ trẻ sơ sinh đến người lớn, cũng như hướng dẫn về thức ăn tiệc tùng cho những dịp đặc biệt. Xin lưu ý rằng bạn sẽ cần điều chỉnh chúng sao cho phù hợp với tình trạng dị ứng, yêu cầu về thể chất và tình trạng bệnh eczema của bản thân mình. Sách cũng có các hướng dẫn riêng dành cho trẻ sơ sinh, trẻ em và người lớn.
Tác giả biết rằng khi bị eczema, bạn phải trải qua những cơn đau đớn và ngứa ngáy vô cùng. Và nếu con mình hoặc bạn bè bị bệnh thì bạn cũng khổ sở chẳng kém. Đôi khi những khổ sở đau đớn nhất lại là động lực mạnh mẽ nhất thúc đẩy bạn không ngừng tìm ra các phương pháp điều trị mới hiệu quả hơn và thực sự phù hợp với bản thân. Tác giả Karen hy vọng bạn thích chế độ ăn này và chúc bạn thành công trong nỗ lực chữa bệnh eczema và có một làn da tuyệt đẹp.
MỤC LỤC:
Giới thiệu
Câu chuyện thành công
Eczema + chế độ ăn
1. Da khỏe mạnh + eczema
2. Eczema + chế độ ăn: 60 năm nghiên cứu
3. Gan mạnh, da khỏe
4. Lợi ích của ăn kiêng eczema
5. Tốp 12 thực phẩm an toàn hàng đầu cho bệnh eczema + các nguyên liệu hữu ích khác
6. Thực phẩm chức năng cho người bị bệnh eczema
Thông tin ngoài chế độ ăn
7. Sản phẩm chăm sóc da, mỹ phẩm + cách chăm sóc da mỗi ngày
8. Khuyến nghị chung cho người bệnh eczema
9. Cách pha nước tắm + thuốc cắt ngứa khẩn cấp
10. Gàu
11. Viêm da tiết bã ở trẻ
Chương trình ăn kiêng, công thức nấu ăn + thực đơn
12. Bắt đầu
13. Eczema ở trẻ sơ sinh
14. Thực đơn cho trẻ + cách chuẩn bị cơm hộp
15. Đồ ăn vặt + bánh kẹo đãi tiệc
16. Thực đơn cho gia đình/người lớn
17. Giai đoạn 2: Mở rộng chế độ ăn kiêng
18. Công thức nấu ăn
19. Biểu đồ thực phẩm an toàn cho bệnh eczema
20. Hướng dẫn mua sắm an toàn cho bệnh eczema
21. Giải quyết vấn đề
Nhật ký ăn kiêng
Tài nguyên
Lời cảm ơn
Tài liệu tham khảo
Trích đoạn sách:
Eczema là một loại bệnh đặc biệt về da đi kèm với rất nhiều yếu tố khởi phát bệnh. Trong vòng 60 năm trở lại đây, những nghiên cứu y khoa đã mở ra một số manh mối hấp dẫn về ảnh hưởng của chế độ ăn (hay chế độ ăn của cha mẹ người bệnh) lên bệnh eczema. Mặc dù vẫn chưa giải thích được một số khía cạnh về căn bệnh này và sức khỏe di truyền nhưng chương này sẽ đưa ra một số nghiên cứu khoa học về tác động của chế độ ăn lên các gen có liên quan đến sự xuất hiện của eczema và quan trọng hơn hết là những ứng dụng đối với kiến thức này. Chương này bàn về tám yếu tố liên quan đến bệnh eczema (còn các yếu tố khác sẽ được đề cập trong chương 3, 6, và 8). Nếu bạn không quan tâm đến các thông tin khoa học trong chương 2, bạn có thể bỏ qua các đoạn này nếu muốn. Hãy lưu ý đọc mục Khuyến nghị trong các ô in đậm và các bài Trắc nghiệm để giúp bạn xác định vấn đề trong chế độ ăn uống và sức khỏe.
Khuyết tật di truyền
Bệnh eczema không lây nhiễm, nên bạn không bị mắc qua tiếp xúc da với người bệnh. Tuy nhiên, khả năng cao là bạn mắc bệnh do di truyền từ cha mẹ mình. Nếu chỉ mỗi cha hoặc mẹ bạn bị bệnh này, bạn sẽ có 20% nguy cơ mắc bệnh. Nếu cả cha và mẹ bạn đều bị một trong các bệnh eczema, sốt cỏ khô hay hen suyễn, con số này sẽ lên từ 50% đến 80%. Theo nghiên cứu, có bốn đến năm gen chính quy định cho bệnh eczema; một số gen tác động đến hệ miễn dịch trong khi số còn lại làm suy yếu hàng rào bảo vệ da.1 Ví dụ, toàn bộ các gen đều đi theo cặp và ở một số người mắc bệnh eczema, người ta đã phát hiện ra trong hệ gen của họ có thể có một hoặc hai bản sao khiếm khuyết của gen filaggrin (loại protein liên kết các sợi keratin trong tế bào biểu mô ở mô người).2 Khoảng 10% dân số nước Anh có một bản sao khiếm khuyết của gen này, khiến da họ bị khô và bong tróc.
Yếu tố di truyền và chế độ ăn
Chế độ ăn của bạn ảnh hưởng lên sức khỏe di truyền trên nhiều phương diện khác nhau. Trong Tạp chí American Journal of Clinical Nutrition (Dinh dưỡng Lâm sàng Hoa Kỳ), giáo sư Loren Cordain và các đồng nghiệp của bà cho rằng mười nghìn năm qua chế độ ăn uống của con người đã thay đổi với sự ra đời của nông nghiệp và chăn nuôi. Khoảng thời gian đó là quá ngắn ngủi để hệ gen của chúng ta thích nghi với những thay đổi ấy.
Chế độ ăn hiện đại tồn tại rất nhiều vấn đề, bao gồm:
- Chỉ số tải đường huyết (GL) tăng cao. Thực phẩm đã qua chế biến thường có chỉ số đường
huyết (GI) cao hơn, làm tăng nồng độ đường huyết và insulin.
- Chúng ta tiêu thụ sai tỷ lệ chất béo. Chế độ ăn của chúng ta ít omega-3 và nhiều chất béo bão hòa. Dầu thực vật đã qua chế biến và bơ thực vật gây ra việc tiêu thụ quá nhiều omega-6.
- Chúng ta có ít các chất dinh dưỡng vi lượng trong chế độ ăn uống. Thực phẩm chế biến sẵn thường chứa đường và bột mì trắng, chúng có rất ít vitamin và khoáng chất. Chỉ một chất dinh dưỡng bị thiếu đi là đã có thể gây ra các khuyết tật di truyền dẫn đến sự xuất hiện của bệnh eczema.5
- Mất cân bằng axit-kiềm. Chế độ ăn phương Tây có thể gây ra tình trạng nhiễm toan chuyển hóa cấp thấp, tình trạng này sẽ càng trầm trọng hơn khi tuổi lớn dần.
- Mất cân bằng natri-kali. Lượng muối ta ăn vào hiện nay tăng 400%, trong khi lượng tiêu thụ trái cây và rau quả giàu kali giảm mạnh.
- Hàm lượng chất xơ giảm. Đường tinh luyện, dầu thực vật, thức uống có cồn và các sản phẩm từ sữa động vật không hề chứa chất xơ; còn ngũ cốc tinh chế chứa ít chất xơ hơn ngũ cốc nguyên hạt rất nhiều.
Trong vòng 200 năm trở lại đây, các nhà máy sản xuất thực phẩm đã đưa vào cộng đồng vô số thực phẩm siêu chế biến chứa màu thực phẩm, chất bảo quản, chất tạo ngọt và chất điều vị. Cấu tạo sinh học của ta không có đủ thời gian để thích nghi với các chế phẩm nhân tạo này.8 Theo Mạng lưới Thực phẩm Không dung nạp (Food Intolerance Network) của Úc, vào năm 2009, Úc có 1154 sản phẩm thực phẩm có chứa chất phụ gia tạo màu không an toàn; ở Anh có hơn 1000 các sản phẩm tương tự. Những chất này có khả năng làm trầm trọng thêm bệnh eczema và gây ra một
loạt các tác dụng phụ. Các nghiên cứu về dân cư cũng chỉ ra rằng mụn trứng cá và bệnh eczema rất hiếm gặp trong những khu vực có lối sống truyền thống, ít dùng thực phẩm chế biến sẵn.
Sống Thông Minh - Kiểm Soát Sự Phân Tâm Trong Thời Đại Số Và Tận Hưởng Cuộc Sống Trọn Vẹn
Bạn có đang gặp khó khăn với bất kỳ điều nào sau đây?
- Tập trung
- Sự trì hoãn
- Sự lo lắng
- Lòng tự trọng
- Hay quên
- Khả năng sáng tạo
Ai là người nắm giữ số phận của bạn? Liệu có phải bạn không? Nếu bạn thấy mình không thể kéo dài hơn một vài phút mà không kiểm tra điện thoại hoặc trở thành nạn nhân của một số phiền nhiễu kỹ thuật số khác, thì bạn không đơn độc đâu. Tác động ăn mòn của sự xao lãng và làm nhiều việc cùng lúc là rất quan trọng và bạn biết mình có khả năng làm được nhiều hơn thế. Hãy đọc cuốn sách này để tìm hiểu cách bạn có thể làm chủ khả năng tập trung và sáng tạo, đồng thời ngừng để những phiền nhiễu làm chủ bạn.
Sống thông minh nói về:
- Hiện diện và lưu tâm trong cuộc sống thực và cuộc sống số của bạn
- Phá vỡ chu kỳ hài lòng tức thời để suy nghĩ chín chắn và sáng tạo
- Sống và làm việc trong hiện tại, tâm trí không lang thang đâu đó, lo lắng về việc bỏ lỡ hay nóng lòng chờ đợi điều tiếp theo.
- Lãng phí ít thời gian hơn cho những xao lãng, vì bạn có thể dành nhiều thời gian hơn để làm những gì bạn yêu thích với những người bạn yêu thương
- Nuôi dưỡng sự sáng tạo và trí tưởng tượng thông qua các nghi thức hàng ngày có tác dụng mạnh mẽ và thay đổi cuộc sống
Bạn có thể hạnh phúc và thành công nếu sống có ý thức, mục đích rõ ràng và khiến công nghệ phục vụ bạn (không phải ngược lại). Đạt được điều đó không khó như người ta tưởng - đó là làm những việc nhỏ mỗi ngày để xây dựng thói quen tốt, năng suất cao hơn và cuộc sống trọn vẹn hơn.
Mục lục
Nhận biết
Thức tỉnh
Giá trị
Im lặng
Giải phóng
Hình dung
Đắm chìm
Hãy bắt đầu đọc cuốn sách “Sống thông minh” của tác giả Brian Solis để mở ra những cấp độ mới về sự hài lòng, khả năng và niềm đam mê trong bạn.
Về tác giả:
Brian Solis được công nhận là một trong những nhà lãnh đạo có tư tưởng nổi bật nhất trong đổi mới doanh nghiệp. Là một nhà phân tích kỹ thuật số, nhà nhân chủng học, ông nghiên cứu về công nghệ đột phá và tác động của nó đối với doanh nghiệp và xã hội.
Blog của ông, BrianSolis.com, được xếp hạng là nguồn tài nguyên hàng đầu cung cấp những hiểu biết sâu sắc về tương lai của doanh nghiệp, công nghệ mới và marketing.
Làm Cha Mẹ Tỉnh Thức
Khi nuôi dạy con cái, ta thường xuyên bắt gặp mình đứng trước cuộc chiến giữa lý trí và con tim, như luôn phải đi thăng bằng trên dây. Một phản ứng không phù hợp có thể làm khô héo tâm hồn con, ngược lại, một lời khen ngợi đúng lúc có thể tạo cảm hứng để con thăng hoa. Trong mỗi khoảnh khắc, ta đều phải lựa chọn xây hay phá, sưởi ấm hay làm nguội lạnh tâm hồn con trẻ.
Hầu hết phụ huynh chúng ta đều vô tình vấp vào cái bẫy của việc áp đặt mong muốn của mình lên con cái. Hệ quả là thay vì nuôi dưỡng, mối quan hệ cha mẹ - con cái lại thường xuyên bóp chết tâm hồn đứa trẻ. Đây là lý do mấu chốt tại sao hiện nay rất nhiều trẻ em lớn lên trong hoang mang và trong nhiều trường hợp để lại hậu quả bệnh lý.
Điều quan trọng nhất bạn phải nhận ra khi nuôi dạy con là không phải mình đang nuôi dưỡng một "bản sao thu nhỏ", mà là một linh hồn sống động riêng biệt. Con cái không phải là vật sở hữu của ta theo bất cứ cách nào. Khi hiểu sâu sắc điều này, ta biết điều chỉnh cách nuôi dưỡng con theo nhu cầu của con, chứ không nhào nặn con cho vừa với nhu cầu của ta.
Làm cha mẹ tỉnh thức được viết ra với mong muốn độc giả, những người ngày ngày vật lộn với thiên chức làm cha mẹ - đặc biệt là những bậc phụ huynh đang có con ở tuổi vị thành niên, tìm thấy phao cứu sinh của mình.
Và không bao giờ là muộn ngay cả đối với những phụ huynh đang gặp khó khăn trong việc gần gũi với con ở bất kỳ lứa tuổi nào. Tất nhiên, nếu bạn có con nhỏ hơn thì việc thiết lập nền tảng vững chắc càng sớm càng mang lại nhiều lợi ích.
- Cuốn sách được ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA viết lời giới thiệu
Làm cha mẹ tỉnh thức cũng là sách New York Times Besteller 2019
4,7*/5 với 1,607 lượt đánh giá trên trang Amazon.com
4,2*/5 với 3,748 lượt đánh giá trên trang Goodreads.com
Mục lục:
Lời khen tặng
Lời tựa
Đôi điều gửi các bậc phụ huynh
Chương 1: Một con người đích thực, như chính ta
Chương 2: Mục đích tâm linh khi ta sinh con
Chương 3: Giải phóng con khỏi sự phán xét của ta
Chương 4: Thổi bay cái tôi
Chương 5: Có phải con đang lớn lên
Chương 6: Cuộc đời khôn ngoan
Chương 7: Trẻ sơ sinh và “khủng hoảng tuổi lên hai” – thử thách lớn của cuộc đời
Chương 8: Chuyển từ vai chính sang vai phụ
Chương 9: Sự điên rồ của việc làm cha mẹ
Chương 10: Dạy con bằng sự trọn vẹn thay vì những vết thương
Chương 11: Tổ ấm hiện tại
Chương 12: Sự kì diệu của những điều bình dị
Chương 13: Gạt bỏ những kì vọng lớn lao
Chương 14: Tạo không gian tỉnh thức trong cuộc sống của con
Chương 15: Luôn hiện hữu để kết nối với con
Chương 16: Đối mặt với lỗi sai của con
Chương 17: Đôi cánh đại bàng
Lời kết: Thấu hiểu sự vô minh
Phụ lục: Định hướng tỉnh thức
Thông tin tác giả:
Tiến sĩ Shefali Tsabary nhận bằng tiến sĩ chuyên ngành Tâm lý lâm sàng, Đại học Columbia, New York. Bà được tiếp cận với quan điểm phương Đông từ rất sớm và lồng ghép quan điểm đó vào tâm lý học phương Tây. Sự lồng ghép giao thoa giữa phương Đông và phương Tây giúp bà tiếp cận với độc giả toàn cầu. Khả năng thu hút độc giả thiên về tâm lý và độc giả thiên về ý thức đã giúp bà trở thành chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực nuôi dạy con.
Moonpower - Hé Lộ Sức Mạnh Huyền Bí Chi Phối Vận Mệnh
Cung Mặt Trăng dựa trên thời khắc mà bạn sinh ra sẽ giúp bạn thấu hiểu về tính cách và đường đời của mình. Nó thậm chí có thể mang tới những câu trả lời cho câu hỏi vốn đang đánh đố bạn về chính bản thân mình. Cùng với việc cho bạn biết về cung Mặt Trăng bẩm sinh của bạn, cuốn sách này còn giúp bạn hiểu được tác động của Mặt Trăng khi nó đi qua vị trí của từng cung Hoàng đạo mỗi tháng. Theo dõi Mặt Trăng bằng cách này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về tâm trạng và cảm xúc của mỗi ngày, đồng thời, chỉ ra thời điểm tốt nhất để bạn có thể hành động – hay khi nào tạm dừng và chờ đợi sẽ là khôn ngoan hơn. Cho dù bạn muốn biết khi nào nên nghiêm túc đầu tư, bước vào một cuộc đàm phán, bắt đầu một mối quan hệ mới, ứng tuyển một công việc mới, hòa giải với ai đó, nhận nuôi một chú thú cưng mới, mua một món đồ hay ho để bổ sung cho tủ đồ của mình, trồng thêm vài cây hoa… hay bất cứ hoạt động nào khác để hình thành đời sống nội tại của bạn, cuốn sách này sẽ giúp bạn thực hiện việc đó vào thời điểm đúng đắn nhất để đạt được kết quả tốt nhất.
Ngay cả khi bạn không biết gì về thuật chiêm tinh, việc tìm hiểu cung Mặt Trăng dựa trên thời khắc mà bạn sinh ra vẫn sẽ giúp bạn thấu hiểu về tính cách và đường đời của mình. Nó thậm chí có thể mang tới những câu trả lời cho câu hỏi vốn đang đánh đố bạn về chính bản thân mình. Cùng với việc cho bạn biết về cung Mặt Trăng bẩm sinh của bạn, cuốn sách này cũng sẽ giúp bạn hiểu được tác động của Mặt Trăng khi nó đi qua vị trí của từng cung Hoàng đạo mỗi tháng. Theo dõi Mặt Trăng bằng cách này sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về tâm trạng và cảm xúc của mỗi ngày, và cũng chỉ ra thời điểm tốt nhất để bạn có thể hành động – hay khi nào tạm dừng và chờ đợi sẽ là khôn ngoan hơn. Cho dù bạn muốn biết khi nào nên nghiêm túc đầu tư, bước vào một cuộc đàm phán, bắt đầu một mối quan hệ mới, ứng tuyển một công việc mới, hòa giải với ai đó, nhận nuôi một chú thú cưng mới, mua một món đồ hay ho để bổ sung cho tủ đồ của mình, trồng thêm vài cây hoa… hay bất cứ hoạt động nào khác để hình thành đời sống nội tại của bạn, cuốn sách này sẽ cho bạn thấy cách để thực hiện việc đó vào thời điểm đúng đắn nhất để bạn có thể đạt được kết quả tốt nhất.
Trích đoạn sách hay:
Cung mà Mặt Trăng ngự trị khi bạn sinh ra thể hiện tất cả những gì bạn thân thuộc. Đó là những khía cạnh của đời sống mà mỗi khi cần sự an ổn bạn sẽ tìm về, bao gồm cả tâm lý, tình cảm, hay thể chất. Mặt Trăng cũng đại diện cho các thói quen và bản năng của bạn. Các thói quen của bạn chỉ đơn giản là những hành vi đã trở thành bản chất tự nhiên thứ hai và một phần của cuộc đời bạn. Bản năng là những phản ứng bộc phát đến từ trực giác, thứ vốn dĩ xảy ra gần như vô thức. Mặt Trăng không liên quan tới lý lẽ và lý trí, do đó những phản hồi bản năng này đều dựa trên cảm xúc tức thời của bạn khi rơi vào những hoàn cảnh cụ thể. Đôi lúc, với thời gian, ta nhận ra rằng một vài trong số những phản hồi này – ví dụ như sự hoảng loạn hay thôi thúc muốn chạy trốn – có thể không hữu ích với ta và chúng ta tự rèn luyện mình lưu tâm tới chúng nhưng không nhất thiết là hành động dựa vào đó. Chúng ta có thể, ví dụ như, học kỹ thuật thở sâu để có thể bình tâm lại, hay tự nhắc bản thân nhớ giữ mình có mặt trong hiện tại để tìm ra những cách xử lý hiệu quả với những gì đang diễn ra. (Trang 26)
Happy Schools - Mỗi Ngày Đến Trường Là Một Ngày Vui
Happy schools là phần mở rộng đặc biệt của cuốn sách Happy Children (cùng tác giả), qua cuốn sách này, Tiến sĩ Hà Vĩnh Thọ và đội ngũ mong muốn mang đến cho các bậc phụ huynh, giáo viên và những nhà hoạch định chính sách giáo dục cùng nghiên cứu về giáo dục những phương án trong khuôn khổ Dự án Trường học Hạnh Phúc, mang đến cho những ai quan tâm đến sự an lạc của trẻ em và thanh thiếu niên một sự động viên, khích lệ thật sự cần thiết trong nỗ lực cải thiện hệ thống giáo dục toàn cầu và cung cấp những hướng dẫn hữu ích, có thể ứng dụng được trong nhà trường.
“Happy schools” của GS Hà Vĩnh Thọ đã phác hoạ những “đường nét” của một trường học hạnh phúc, bắt đầu với những mối quan hệ trong cộng đồng nhà trường và tâm thế tích cực của người thầy, cải thiện điều kiện làm việc cho giáo viên, trang bị những thực hành và kỹ năng giúp giáo viên an lạc, và rồi kiến tạo một môi trường học tập an toàn, thân thiện, ấm áp, nuôi dưỡng sự an lạc, tính kiên cường và trí tò mò ở học sinh.
Cuốn sách giúp giáo viên nhìn thấu suốt những cấu trúc và quy định giáo dục đã chi phối tâm trí ta, và giúp ta khám phá điều cốt lõi của việc cải thiện chất lượng giáo dục, đó là:
- Năng lực lắng nghe và hình dung, khơi mở quan điểm và đồng kiến tạo định nghĩa về thành công cũng như cách chúng ta nhìn nhận nó;
- Khả năng học hỏi và thiết kế, mang lại sự tò mò và tư duy phản biện, coi trọng quyền tự chủ của người học và hướng đến năng lực tư duy cao;
- Định hướng nuôi dưỡng tình thương và sự kết nối, xây dựng các mối quan hệ, nuôi dưỡng cảm thức thuộc về, dung dưỡng văn hóa và tính nhân văn;
- Sự sẵn lòng phản tư và học hỏi, đặt xuống những điều đã biết và học hỏi điều mới ở tất cả các cấp độ trong hệ thống giáo dục.
Với thông điệp từ cuốn sách Happy School – Thầy cô là cha mẹ, trường học là nhà, mong rằng mỗi ngày đến trường sẽ là một ngày hạnh phúc trọn vẹn đối với các học sinh.
Trích đoạn sách
Câu chuyện số 1: Chuyển dịch điểm nhìn: Niềm vui thay vì cạnh tranh
Giáo dục Việt Nam có văn hóa thi đua mạnh mẽ. Thi đua trong nhiều lĩnh vực như hát, múa, viết thư, vẽ tranh, làm thơ, sáng tạo khoa học, v.v... Ở trường mẫu giáo từng có các cuộc thi xem ai mặc đồng phục nhanh nhất và gọn gàng nhất. Thi đua được sử dụng như một phương pháp để thúc đẩy động lực tham gia, phấn đấu của học sinh. Kết quả là trẻ thường gắn “thành tích”, “cảm giác tự hào”, “chiến thắng”... với niềm vui. Áp lực “thành tích” cũng tác động đến giáo viên bởi thành tích của học sinh trở thành thước đo năng lực giáo dục của thầy cô.
Gần đây, chúng tôi được nghe câu chuyện của cô Nguyệt, một giáo viên lớp 4 thuộc Dự án Trường học Hạnh phúc ở Huế. Từ khi ra mắt chương trình giáo dục quốc gia mới – “Chương trình giáo dục phổ thông 2018”, các trường đã nỗ lực tổ chức các hoạt động học tập trải nghiệm nhiều hơn, với chủ ý dịch chuyển dần khỏi việc học tập thuần lý thuyết. Học kỳ trước đó, trường cô Nguyệt có tổ chức cuộc thi vẽ tranh với chủ đề tiết kiệm năng lượng, bảo vệ môi trường. Học sinh được khuyến khích vẽ những điều ước cho thiên nhiên nhằm xây dựng nhận thức về môi trường. Sau khi cuộc thi kết thúc, một nhóm học sinh ào đến chỗ cô và hỏi: “Cô ơi, lớp mình có giải không cô?”. Quan sát biểu hiện của các em, cô hỏi: “Hồi sáng, các con thi vẽ vui không?”. “Dạ vui, cô!”, các em đáp. Cô hỏi tiếp: “Vậy các con đã thể hiện được hết ý tưởng của mình chưa?”.
“Dạ rồi”, học sinh trả lời.
Cô Nguyệt nói: “Vậy là các con đã giành được một phần thưởng lớn rồi đó. Phần thưởng mang tên Niềm Vui”. Các em học sinh nghe vậy liền mỉm cười.
Sau đó, cô Nguyệt đã tường thuật lại sự việc và chia sẻ những suy nghĩ chân thành của bản thân lên trang cá nhân trên mạng xã hội: “Theo tôi, môn học hay trải nghiệm chỉ là một phương tiện để giúp các em phát huy tiềm năng của mình. Thông qua môn học hoặc trải nghiệm, con em chúng ta học cách thể hiện bản thân một cách tự tin, học cách chịu trách nhiệm, học cách hợp tác và cùng nhau đạt được kết quả, học cách hỗ trợ lẫn nhau. Và điều quan trọng nhất là các em học cách tham gia, khám phá với sự nhiệt tình cùng niềm đam mê, và các em tận hưởng niềm vui trong quá trình học tập đó. Đối với tôi, hóa ra đó mới chính là giải thưởng lớn lao nhất.”
Không ai tốt bằng bạn và không ai thông minh hơn bạn. Những người thành công đơn giản là những người bình thường đã luyện tập và áp dụng thành công 21 nguyên tắc này để đạt được tự do tài chính. Và bạn hoàn toàn có thể giống họ.
Triệu phú cũng là người bình thường, nhưng điểm khác biệt ở chỗ họ đã áp dụng 21 nguyên tắc này trong cuộc sống và công việc của mình.
"21 Nguyên tắc tự do tài chính" được viết với sự tóm lược ra ngắn ngọn và dễ hiểu của ông Brian Trancy. Với các nguyên tắc từ việc thay đổi suy nghĩ, đến đi vào tính hành động và hành động ngay lập tức, rồi tư duy rộng để đưa bản thân chạm đến sự thành công lớn với chính mình. Vậy 21 nguyên tắc đó là gì:
1. Mơ những giấc mơ lớn
2. Đưa ra chỉ dẫn rõ ràng
3. Coi mình là một người chủ
4. Hãy làm những điều bạn yêu thích
5. Cam kết với sự hoàn hảo
6. Làm việc lâu hơn, chăm chỉ hơn
7. Học tập suốt đời
8. Trước hết hãy trả công cho mình
9. Học mọi chi tiết về công việc của mình
10. Tận tâm phụng sự cho người khác
11. Thành thật tuyệt đối với chính mình và với người khác
12. Xác định điều ưu tiên cao nhất và tập trung toàn bộ tâm trí vào đó
13. Tạo dựng danh tiếng về tốc độ và độ tin cậy
14. Chuẩn bị để leo từ đỉnh cao này tới đỉnh cao kia
15. Tự rèn luyện kỷ luật trong tất cả mọi việc
16. Khai mở khả năng sáng tạo thiên bẩm của bạn
17. Giao du với đúng người
18. Hãy chăm sóc sức khoẻ thể chất của bạn
19. Quyết đoán và xu hướng hành động
20. Không bao giờ cho phép thất bại trở thành lựa chọn
21. Vượt qua "thử thách tính kiên trì"
Cuốn sách nhỏ này sẽ cung cấp cho bạn phương thức để bạn có thể trở thành triệu phú, cho dù bạn là ai và có xuất phát điểm hiện tại như thế nào. Bạn sẽ học được cách xác lập mục tiêu, lên kế hoạch và tổ chức hành động để có thể đạt được nhiều mục tiêu tài chính hơn những gì bạn mong muốn.
Kỹ Năng Thoát Nạn - Từ Một Số Sự Cố Thường Gặp Trong Cuộc Sống Hằng Ngày
Trong cuộc sống, chúng ta phải đối diện với rất nhiều sự cố có thể xảy ra: kẹt trong đám cháy, đuối nước, kẹt trong thang máy, điện giật,… Tuy những sự cố này ít khi xảy ra, nhưng mỗi lần xảy ra thì thiệt hại gây ra không nhỏ, có đôi khi là thiệt hại đến tính mạng của người gặp nạn lẫn người cứu nạn. Đa số các thiệt hại đáng tiếc xảy ra là do chúng ta không biết cách xử lý sự cố, không biết cách sơ cứu hoặc không có những kỹ năng cần thiết để giảm thiệt hại xuống mức thấp nhất.
Sau những vụ cháy chung cư, thiệt hại vô cùng nặng nề về cả người và của, người ta mới điều tra ra cả hàng trăm chung cư không thực hiện đúng quy định về phòng cháy chữa cháy. Mà trên hết, nguyên nhân dẫn đến thiệt hại càng nặng nề hơn, chính là do người dân không biết cách tự bảo vệ mình và người thân trong tình cảnh nguy hiểm này. Chính những sai lầm trong cách xử lý như xác định sai lối thoát nạn, di chuyển không an toàn, và áp dụng sai cách sơ cứu là những nguyên nhân chủ yếu. Hoặc những trường hợp đuối nước, giật điện, nếu như không biết cách xử lý, cả người gặp nạn và người cứu nạn đều sẽ rơi vào tình thế nguy cấp.
Suy nghĩ chủ quan, thiếu kiến thức sẽ đẩy bản thân bạn cùng người thân vào tình cảnh nguy hiểm. Cuốn sách Kỹ năng thoát nạn từ một số sự cố thường gặp trong cuộc sống hàng ngày tập hợp đầy đủ các kỹ năng và kiến thức cần thiết để quý độc giả có thể an toàn thoát khỏi hiểm cảnh.
Mục lục:
Phần I: KỸ NĂNG THOÁT NẠN TỪ CÁC SỰ CỐ THƯỜNG GẶP TRONG CUỘC SỐNG HÀNG NGÀY
KỸ NĂNG THOÁT NẠN TRONG ĐÁM CHÁY
Xác định đường và lối thoát nạn an toàn
Kỹ năng di chuyển an toàn trong quá trình thoát nạn
Kỹ năng sử dụng một số phương tiện chữa cháy
KỸ NĂNG THOÁT NẠN KHI MẮC KẸT Ở MỘT SỐ CÔNG TRÌNH VÀ PHƯƠNG TIỆN GIAO THÔNG CƠ GIỚI
Kỹ năng xử lý khi mắc kẹt trong thang máy
Kỹ năng thoát nạn khi mắc kẹt trong phương tiện giao thông
Kỹ năng thoát nạn khi xe ô tô lao xuống nước
Kỹ năng xử lý khi mắc kẹt trên cao
Kỹ năng sử dụng một số phương tiện thoát nạn
KỸ NĂNG PHÒNG, CHỐNG ĐUỐI NƯỚC
Một số lưu ý trong phòng, chống đuối nước
Kỹ năng bơi tự cứu khi bị đuối nước
Kỹ năng cứu người bị đuối nước
Kỹ năng thoát nạn khi cứu đuối nước
Phần II: KỸ THUẬT SƠ CẤP CỨU BAN ĐẦU CHO NẠN NHÂN TRONG CÁC TRƯỜNG HỢP BỊ ĐUỐI NƯỚC, ĐIỆN GIẬT, BỎNG
KỸ THUẬT SƠ CỨU CHO NẠN NHÂN BỊ ĐUỐI NƯỚC
KỸ THUẬT SƠ CỨU CHO NẠN NHÂN BỊ ĐIỆN GIẬT
KỸ THUẬT SƠ CỨU CHO NẠN NHÂN BỊ BỎNG
Mô Hình Xây Dựng Chiến Lược Và Kế Hoạch Kinh Doanh Dành Cho Doanh Nghiệp Vừa Và Nhỏ
Cuốn sách được viết dựa trên nền tảng hỗ trợ các doanh nghiệp và nhà quản lý muốn đưa ra chiến lược kinh doanh mới và kế hoạch kinh doanh nhằm gia tăng khách hàng mới và doanh thu trong giai đoạn suy thoái kinh tế nhưng chưa biết làm gì và như thế nào để bắt đầu quá trình thay đổi.
Quá trình lập kế hoạch kinh doanh hiệu quả theo quan điểm của tác giả thường bắt đầu từ xây dựng chiến lược kinh doanh; sau đó bắt tay vào lập kế hoạch kinh doanh năm, quý, tháng, tuần; và cuối cùng là thực thi các hoạt động kinh doanh hàng ngày.
Để tháo gỡ những khó khăn mà doanh nghiệp mình đang mắc phải, đây sẽ là một cuốn sách vô cùng hữu dụng.
Nội dung cuốn sách được chia làm ba phần:
- Phần 1: Mô hình xây dựng chiến lược kinh doanh
- Phần 2: Mô hình xây dựng kế hoạch kinh doanh
- Phần 3: Mô hình thực thi các hoạt động kinh doanh
Phương phương viết cuốn sách
Cuốn sách được tác giả viết dựa trên việc nghiên cứu các mô hình học thuật, tổng kết thực tiễn dựa trên trải nghiệm điều hành và tư vấn quản lý kinh doanh, đưa ra các giải pháp gợi mở để áp dụng. Cuốn sách được viết theo ba bước sau:
- Bước 1: Dựa vào các mô hình chuẩn mực mang tính học thuật cao
- Bước 2: Giải thích mô hình dễ hiểu nhất và ví dụ minh họa cho độc giả
- Bước 3: Gợi ý giải pháp áp dụng vào các tình huống thực tiễn của doanh nghiệp, đồng thời chia sẻ các kinh nghiệm điều hành và tư vấn kinh doanh của tác giả trong 20 năm qua.
Ai nên đọc cuốn sách này:
- Chủ doanh nghiệp
- Ban điều hành công ty
- Quản lý các phòng ban
Về tác giả:
Tiến sĩ Đào Xuân Khương là chuyên gia tư vấn, đào tạo về phát triển kênh phân phối và hệ thống cửa hàng bán lẻ. Tiến sĩ Khương là đối tác tư vấn và đào tạo của rất nhiều các tập đoàn lớn trên thế giới và Việt Nam. Các tập đoàn đa quốc gia có thể kể đến như Castrol, Piaggio, Nestle, K+, Panasonic, Denso, Saint-Gobain… Các tập đoàn Nhà nước có thể kể đến như Vinaphone, VietinBank, Vicem, VTC, Viettel, VNPost… Các tập đoàn tư nhân tiêu biểu là Vingroup, FPT, Vĩnh Tường, Tân Á Đại Thành, TNG, PNJ, Canifa…
Ngoài ra, ông còn là Chủ tịch Học viện bán lẻ và phân phối KCP. Ông được đánh giá là một trong những chuyên gia hàng đầu Việt Nam về phân phối và bán lẻ. Ông bảo vệ thành công luận án tiến sĩ về bán lẻ hiện đại năm 2014, thạc sĩ quản trị kinh doanh về kênh phân phối năm 2009. Tiến sĩ Khương nghiên cứu bán lẻ hiện đại tại Đức năm 2008 và nghiên cứu marketing tại Mỹ năm 2007. Ông từng là giảng viên cộng tác tham gia giảng dạy các chương trình cử nhân, thạc sĩ của các trường đại học và viện quản trị kinh doanh lớn ở Việt Nam như Đại học Kinh tế Quốc dân, Đại học kinh tế – Đại học Quốc gia, Viện quản trị kinh doanh FSA, Đại học FPT…
Trước khi chuyên tâm làm công tác tư vấn và đào tạo chuyên sâu về phân phối – bán lẻ cho các doanh nghiệp trong và ngoài nước. Ông từng là Giám đốc điều hành siêu thị Melinh Plaza với quy mô hơn 10.000m2, hơn 13 ngành hàng và trên 500 nhân viên. Ông cũng từng đảm nhiệm vị trí Giám đốc điều hành công ty Kowil với các nhãn hiệu như Winny và Owen. Trước đó, ông trải qua vị trí Giám đốc kinh doanh Tập đoàn Phú Thái – tập đoàn tư nhân tập trung vào phân phối với hơn 12 trung tâm kinh doanh. Công việc mà ông gắn bó hơn 5 năm là giám đốc bán hàng của P&G Việt nam với các nhãn hàng như Rejoice, Pantene, Tide, Downy, Pamper.
Lịch Sử Chữ Quốc Ngữ 1620-1659
1/ VỀ CUỐN SÁCH
Để thực hiện công cuộc truyền đạo của họ tại Đại Việt, các giáo sĩ Dòng Tên ngay từ khoảng đầu thế kỷ thứ XVII đã cố gắng tạo nên một lối chữ viết căn cứ trên mẫu tự La Tinh, nhờ đó có thể diễn tả ngôn ngữ Việt. Từ những sự dò dẫm phiên âm các nhân danh và địa danh lúc ban đầu, cho đến lúc Đắc Lộ cho xuất bản hai sách Quốc ngữ đầu tiên vào năm 1651, các cố gắng tập thể của các nhà truyền đạo Tây phương cho phép thành lập chữ viết của chúng ta ngày nay.
L.m. Đỗ Quang Chính đã dựa trên các tài liệu để lại bởi chính các giáo sĩ nói trên để nghiên cứu giai đoạn hình thành của chữ Quốc ngữ này. Sự tiếp xúc sâu rộng của tác giả với các tài liệu đầu tay, được phân tích theo một phương pháp sử học chặt chẽ, đã khiến tác giả vạch lại một cách cặn kẽ sự biến chuyển của cách thức viết chữ Quốc ngữ trong tiền bán thế kỷ thứ XVII. Sự khám phá những tài liệu mới mẻ nhờ ở sự kiên nhẫn tìm tòi trong các văn khố và thư viện Âu châu cũng lại cho phép tác giả chứng minh với những bằng cứ cụ thể là đã có nhiều người góp sức vào việc sáng tác chữ Quốc ngữ, trong đó có cả sự góp sức của chính người Việt nữa.
Lịch sử chữ Quốc ngữ (1620-1659) chắc chắn là một sự đóng góp đáng kể cho ngành Ngữ học Việt Nam, đồng thời cung hiến cho chúng ta một số dữ kiện mới mẻ về xã hội Thiên Chúa giáo ở Đại Việt trong tiền bán thế kỷ thứ XVII.
2/ HAI CUỐN SÁCH CHỮ QUỐC NGỮ ĐẦU TIÊN CỦA ĐẮC LỘ
Đắc Lộ không phải là người Âu châu đầu tiên học tiếng Việt, cũng không phải là người đầu tiên sáng tác chữ Quốc ngữ, hơn nữa, vào năm 1636, Đắc Lộ cũng không phải là người ghi chữ Quốc ngữ đúng được như một số Linh mục Dòng Tên Bồ Đào Nha ở Việt Nam thời đó. Thật ra, trong giai đoạn thành hình chữ Quốc ngữ, Đắc Lộ chỉ góp một phần trong công việc quan trọng này, mà rõ rệt nhất là soạn sách chữ Quốc ngữ và cho xuất bản đầu tiên.
1/ Cuốn Dictionarivm
Cuốn từ điển được soạn thảo bằng chữ Việt - Bồ - La (riêng tên sách lại chỉ đề bằng La ngữ), với hai mục đích đã được tác giả ghi rõ: thứ nhất, giúp các nhà truyền giáo học tiếng Việt, để có thể truyền giáo 193, thứ hai, Đắc Lộ đã làm theo ý muốn của một số vị Hồng y ở La Mã, thêm chữ La tinh vào, để người Việt Nam có thể học thêm La ngữ
2/ Cuốn Catechisms
Đây là một cuốn giáo lý mà tác giả muốn viết cho những người dạy giáo lý dùng. Cuốn sách được viết bằng hai thứ tiếng: La tinh và Việt Nam. Trên mỗi trang sách chia làm hai, có một gạch phân đôi từ trên xuống dưới: bên tay trái của người đọc sách là chữ La tinh (chữ xiên), bên tay phải là chữ Việt (chữ đứng). Để độc giả dễ dàng đối chiếu hai thứ chữ, Đắc Lộ đặt ở đầu mỗi ý tưởng chính mẫu tự abc... cho hai phần La Việt, rồi chính giữa trang cũng đặt mẫu tự abc... cho hai phần La Việt song song. Cuốn sách có 319 trang, không đề Lời tựa.
Letting Go - Lộ Trình Đi Đến Sự Buông Bỏ
Trong cuốn sách mang tính ứng dụng cao này, tiến sĩ, bác sĩ Hawkins làm sáng tỏ một kỹ thuật mà nhờ đó chúng ta có thể siêu việt bản ngã nhỏ bé và bứt phá để đạt được tự do mà ta mong đợi. Ông cho rằng trạng thái tự do và niềm hạnh phúc thuần khiết ở bên trong này chính là “quyền bẩm sinh” của chúng ta. Khi đọc, chúng ta sẽ cảm thấy được khích lệ và được truyền cảm hứng từ các ví dụ lâm sàng thực tiễn mà ông chia sẻ dựa trên nhiều thập kỷ điều trị các bệnh tâm thần của mình. Chúng ta thấy được sức mạnh của buông bỏ ứng nghiệm trong gần như mọi khía cạnh của đời sống: các mối quan hệ, sức khỏe thể chất, môi trường làm việc, các hoạt động tái sáng tạo, quá trình làm việc tâm linh, đời sống gia đình, tình dục, chữa lành cảm xúc và cai nghiện.
Trích đoạn sách hay:
Tiến sĩ, bác sĩ Hawkins nói rằng một trong những rào cản lớn nhất ngăn ta đến với hạnh phúc là niềm tin trong ta rằng đó là điều không thể: “Hẳn phải có cái bẫy nào đó”; “Mọi thứ tốt đẹp đến mức khó tin”; “Điều đó có thể xảy ra với ai khác chứ không phải với tôi. (Trang 12)
Chúng ta mang bên mình một bể chứa khổng lồ những cảm xúc, thái độ và niềm tin tiêu cực chồng chất. Áp lực chồng chất này khiến ta đau khổ và là mầm mống cho những căn bệnh cùng rắc rối của ta. Chúng ta cam chịu và lý giải rằng đó là “thân phận con người”. Chúng ta tìm đủ mọi cách để thoát khỏi nó. Cuộc đời bình thường của một con người được dành để né tránh và chạy trốn khỏi những xáo động nội tâm do sợ hãi và những mối đe dọa của khổ đau. Lòng tự trọng của mỗi người liên tục bị đe dọa từ bên ngoài và cả bên trong.
Nếu quan sát kỹ cuộc sống của loài người, ta sẽ thấy rằng về cơ bản, nó là một cuộc giằng co lâu dài mang vẻ ngoài trau chuốt nhằm thoát khỏi những nỗi sợ hãi cùng những kỳ vọng trong thâm tâm mà người ta đã phóng chiếu ra ngoài thế giới. Đâu đó rải rác có những giai đoạn chúng ta ăn mừng khi tạm thời thoát khỏi những nỗi sợ như thế, song chúng vẫn đang ở đó chờ đợi ta. Chúng ta trở nên sợ hãi những cảm xúc bên trong mình vì chúng mang theo một lượng tiêu cực khổng lồ mà ta sợ rằng mình sẽ không thể chống đỡ nổi nếu phải nhìn sâu hơn vào đó. Ta sợ những cảm xúc này vì không có cơ chế chủ động để đương đầu với chúng một khi ta để cho chúng xuất hiện trong tâm trí mình. Vì ta sợ phải đương đầu nên chúng cứ thế chồng chất, và đến cuối cùng, ta bắt đầu ngấm ngầm mong chờ cái chết hòng chấm dứt khổ đau này. Đau khổ không do suy nghĩ hay các sự kiện diễn ra mà do những cảm xúc đi kèm với chúng. Bản thân suy nghĩ không mang đau đớn, nhưng cảm xúc ẩn dưới suy nghĩ ấy thì có. (Trang 31)
Những cảm xúc mà ta chọn để kìm nén hay ức chế có liên quan đến các chương trình vô thức hay có ý thức mà ta mang trong mình xuất phát từ các phong tục xã hội và quá trình dạy dỗ của gia đình. Áp lực của những cảm xúc bị kìm nén sau này biểu hiện thành sự cáu gắt, buồn vui thất thường, căng cơ cổ và lưng, đau đầu, chuột rút, rối loạn kinh nguyệt, viêm ruột kết, khó tiêu, mất ngủ, tăng huyết áp, dị ứng và các bệnh thể chất khác. (Trang 33)
Vì cảm xúc phát ra một trường năng lượng dao động, chúng ảnh hưởng và quyết định đến những ai có mặt trong cuộc sống của chúng ta. Các sự kiện đời sống chịu ảnh hưởng bởi những cảm xúc bị đè nén và ức chế trong ta ở mức độ tâm linh. Do đó, cảm xúc giận dữ thu hút những suy nghĩ giận dữ. Nguyên tắc cơ bản của vũ trụ tâm linh là “những thứ giống nhau sẽ hút nhau.”
Tương tự, “tình yêu thúc đẩy tình yêu”, thế nên người đã buông bỏ nhiều tiêu cực bên trong sẽ được bao bọc bởi những suy nghĩ, sự kiện, con người và thú cưng đầy tình yêu thương. Hiện tượng này lý giải nhiều câu trích trong kinh thánh và những câu châm ngôn phổ biến khiến nhiều người tài trí cũng phải bối rối, chẳng hạn như, “Người giàu càng giàu lên còn người nghèo càng nghèo đi,” và “Những người đã có sẽ càng có thêm.” Quy tắc này là phổ quát, nên những ai có suy nghĩ thờ ơ, lãnh đạm sẽ đẩy cuộc đời họ vào tình cảnh nghèo khổ, còn những ai mang nhận thức thịnh vượng sẽ mang sự giàu sang vào cuộc sống của mình. (Trang 40)
Một Cuốn Sách Về Căng Thẳng Tích Cực
Bạn luôn nghe thấy mọi người nói rằng: căng thẳng gây ra bệnh tim; căng thẳng gây mất ngủ; căng thẳng gây hại cho bạn! Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu việc thay đổi cách bạn nghĩ về căng thẳng có thể giúp bạn hạnh phúc hơn, khỏe mạnh hơn và đạt được mục tiêu của mình tốt hơn? Dựa trên những nghiên cứu mới về khả năng phục hồi và tư duy, Tiến sĩ Kelly McGonigal chứng minh rằng căng thẳng không có hại cho bạn; việc gặp phải căng thẳng và tin rằng căng thẳng có hại cho bạn mới thực sự có hại. Trên thực tế, căng thẳng có nhiều lợi ích, từ việc mang lại sự tập trung và năng lượng cao hơn đến việc củng cố các mối quan hệ cá nhân của chúng ta. McGonigal chỉ cho độc giả cách nuôi dưỡng tư duy đón nhận căng thẳng và kích hoạt khả năng tự nhiên của bộ não để học hỏi từ những trải nghiệm đầy thử thách. Vừa thiết thực vừa có tác dụng thay đổi cuộc sống, Một cuốn sách về căng thẳng tích cực không phải là một hướng dẫn để loại bỏ căng thẳng, mà là một bộ công cụ giúp bạn trở nên tốt hơn - bằng cách hiểu, đón nhận và tận dụng nó để mang lại lợi ích cho mình.
Mục lục sách:
Phần 1: Suy nghĩ lại về căng thẳng
Chương 1: Làm thế nào để bạn thay đổi quan niệm về căng thẳng
Chương 2: Không chỉ có cơ chế chiến hay chạy
Chương 3: Một cuộc đời ý nghĩa là một cuộc đời căng thẳng
Phần 2: Chuyển hóa căng thẳng
Chương 4: Nhập cuộc – Lo lắng giúp bạn vươn lên trước thách thức
Chương 5: Kết nối – Sự quan tâm tạo ra sức bật
Chương 6: Trưởng thành: Áp lực tạo kim cương – nghịch cảnh giúp bạn trở nên mạnh mẽ hơn
Chương 7: Những suy niệm cuối
Trích đoạn sách hay:
Walton đã chọn cảm giác thuộc về tập thể làm mục tiêu của mình vì ông biết cảm giác không thuộc về ấy rất phổ biến – ở trường học, nơi làm việc hoặc trong một cộng đồng quan trọng với bạn. Tuy nhiên, rất ít người công khai thừa nhận điều này. Hầu hết mọi người đều nghĩ họ là người duy nhất cảm thấy không thể hòa nhập. (Trang 51)
Ví dụ, các nhà nghiên cứu tại Đại học Johns Hopkins đã nhận thấy thai nhi của những phụ nữ gặp nhiều căng thẳng trong thai kỳ khi sinh ra sẽ có não bộ phát triển trội hơn và sự thay đổi nhịp tim cao hơn, đo sinh học cho thấy có sức bền với căng thẳng hơn. Việc tiếp xúc với hormone căng thẳng của mẹ trong tử cung đã dạy cho hệ thần kinh đang phát triển của thai nhi cách xử lý căng thẳng. (Trang 77)
Thậm chí trong những trường hợp đau khổ cùng cực, con người vẫn có khả năng trời cho là tìm kiếm niềm hy vọng, đưa ra lựa chọn và tạo ra ý nghĩa cho chúng. Đó là lý do tại sao trong cuộc sống của chúng ta, những ảnh hưởng phổ biến nhất của căng thẳng lại thường bao gồm cả sức mạnh, sự trưởng thành và bản lĩnh kiên cường. (Trang 79)
Khi Ấy Là Một Đêm Đầy Sao
Ở một thiết lập hoàn toàn khác so với hiện tại, anh muốn gặp lại em một lần nữa.
Dù cho phải hiến tế thân thể này, tôi vẫn muốn cứu Yoshino. Tuy nhiên, tôi hiểu rất rõ nếu chỉ ao ước thôi thì không đủ để mang em về.
Một ngày bình thường của Hanabishi Junta luôn quanh quẩn trong chu trình: thức dậy => đến trường => đi chơi => ngủ, chỉ có như vậy thôi. Tiêu chí của cậu ấy chính là tiết kiệm năng lượng và làm mọi thứ ở mức vừa đủ
Còn Watarase Yoshino thì hoàn toàn ngược lại. Cô bé chính là dạng người thế này: nhạc nền dùng để nghe khi vẽ phải phù hợp với chủ đề của bức tranh, thức ăn phải để ở nhiệt độ thích hợp mới đủ ngon.
Hai con người trái ngược ấy lại tình cờ gặp nhau trong một buổi học phụ đạo nọ và giữa họ đã nảy sinh một thứ tình cảm rất gần với tình yêu. Tuy nhiên, Yoshino không thể nào chống chọi được với căn bệnh kỳ lạ đang tàn phá cơ thể mình…
Và rồi, kỳ tích đã xảy đến. Cậu và cô bé lớp dưới của cậu đã trở thành hai người xa lạ, người thì tính cách không còn như xưa, người thì giữ lại được sinh mệnh sắp tàn lụi.
Đây là một chuyện tình thanh xuân đẹp đẽ nhất nhưng cũng phù du nhất, một câu chuyện về những người đã chọn cách lướt qua đời nhau để đối phương có được hạnh phúc.
Mục lục:
Mở đầu
Chương 1: Cô bé lớp dưới hễ nhắc đến thứ mình thích là sẽ nói không ngừng
Chương 2: Cô bé lớp dưới hễ không chú ý lại cô đơn một mình
Chương 3: Cô bé lớp dưới sẽ cho tôi mượn đĩa CD những bài hát em giới thiệu
Chương 4: Cô bé lớp dưới lúc nào cũng ngưỡng mộ người khác
Chương 5: Cô bé lớp dưới đã sống một cách vô cùng vụng về
Chương 6: Cô bé lớp dưới đến quán có bánh ngọt và cà phê đắng
Chương 7: Cô bé lớp dưới đã mơ thấy một giấc mơ có kết thúc vô hậu nhưng hạnh phúc
Chương cuối: Senpai bầu bạn cùng tôi vào những giờ tan trường trong ký ức giả
Vĩ Thanh
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Milito Amasaki
Đây là một câu chuyện viết về thời điểm chuyển giao, khi mùa đông sắp kết thúc và mùa xuân thì chớm nở. Tôi đã cố gắng khắc hoạ lứa tuổi mẫn cảm của các nhân vật chính, từ lúc họ còn là những đứa trẻ cho tới khi trưởng thành. Vì vậy, nhờ vào việc kể lại câu chuyện của họ thông qua cuốn light novel này, tôi cũng đã trưởng thành hơn nhiều.
Nagu
Một hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ đến từ Canada. Tôi mê bánh quy lắm. Gần đây, tôi đang nghiên cứu xem “Liệu bánh gạo có phải là một loại bánh quy hay không?” Nhưng thôi kệ đi, vì cái nào cũng ngon hết.
Khi Ấy Là Một Đêm Đầy Sao
Ở một thiết lập hoàn toàn khác so với hiện tại, anh muốn gặp lại em một lần nữa.
Dù cho phải hiến tế thân thể này, tôi vẫn muốn cứu Yoshino. Tuy nhiên, tôi hiểu rất rõ nếu chỉ ao ước thôi thì không đủ để mang em về.
Một ngày bình thường của Hanabishi Junta luôn quanh quẩn trong chu trình: thức dậy => đến trường => đi chơi => ngủ, chỉ có như vậy thôi. Tiêu chí của cậu ấy chính là tiết kiệm năng lượng và làm mọi thứ ở mức vừa đủ
Còn Watarase Yoshino thì hoàn toàn ngược lại. Cô bé chính là dạng người thế này: nhạc nền dùng để nghe khi vẽ phải phù hợp với chủ đề của bức tranh, thức ăn phải để ở nhiệt độ thích hợp mới đủ ngon.
Hai con người trái ngược ấy lại tình cờ gặp nhau trong một buổi học phụ đạo nọ và giữa họ đã nảy sinh một thứ tình cảm rất gần với tình yêu. Tuy nhiên, Yoshino không thể nào chống chọi được với căn bệnh kỳ lạ đang tàn phá cơ thể mình…
Và rồi, kỳ tích đã xảy đến. Cậu và cô bé lớp dưới của cậu đã trở thành hai người xa lạ, người thì tính cách không còn như xưa, người thì giữ lại được sinh mệnh sắp tàn lụi.
Đây là một chuyện tình thanh xuân đẹp đẽ nhất nhưng cũng phù du nhất, một câu chuyện về những người đã chọn cách lướt qua đời nhau để đối phương có được hạnh phúc.
Mục lục:
Mở đầu
Chương 1: Cô bé lớp dưới hễ nhắc đến thứ mình thích là sẽ nói không ngừng
Chương 2: Cô bé lớp dưới hễ không chú ý lại cô đơn một mình
Chương 3: Cô bé lớp dưới sẽ cho tôi mượn đĩa CD những bài hát em giới thiệu
Chương 4: Cô bé lớp dưới lúc nào cũng ngưỡng mộ người khác
Chương 5: Cô bé lớp dưới đã sống một cách vô cùng vụng về
Chương 6: Cô bé lớp dưới đến quán có bánh ngọt và cà phê đắng
Chương 7: Cô bé lớp dưới đã mơ thấy một giấc mơ có kết thúc vô hậu nhưng hạnh phúc
Chương cuối: Senpai bầu bạn cùng tôi vào những giờ tan trường trong ký ức giả
Vĩ Thanh
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Milito Amasaki
Đây là một câu chuyện viết về thời điểm chuyển giao, khi mùa đông sắp kết thúc và mùa xuân thì chớm nở. Tôi đã cố gắng khắc hoạ lứa tuổi mẫn cảm của các nhân vật chính, từ lúc họ còn là những đứa trẻ cho tới khi trưởng thành. Vì vậy, nhờ vào việc kể lại câu chuyện của họ thông qua cuốn light novel này, tôi cũng đã trưởng thành hơn nhiều.
Nagu
Một hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ đến từ Canada. Tôi mê bánh quy lắm. Gần đây, tôi đang nghiên cứu xem “Liệu bánh gạo có phải là một loại bánh quy hay không?” Nhưng thôi kệ đi, vì cái nào cũng ngon hết.
Đức Phật Kể Con Nghe - Tập 3
Dành cho các bậc cha mẹ (Bao gồm các bậc cha mẹ là Phật tử), thầy cô giáo và những người quan tâm tới Phật giáo.
Là cuốn thứ ba trong bộ sách truyện kể Phật giáo: Đức Phật kể con nghe. Với những câu chuyện thấm đẫm tính nhân văn và giáo dục, cuốn sách rất phù hợp cho những ai muốn có một bộ truyện kể cho bé trước giờ đi ngủ. Kết hợp với giọng kể từ tốn, chậm rãi và bài học rút ra ở cuối mỗi truyện, chắc chắn đây sẽ là cuốn sách gối đầu giường cho bé.
Cũng giống như những mẩu chuyện trong sách Đức Phật kể con nghe tập 1 và 2, những truyện kể trong sách Đức Phật kể con nghe tập 3 đã được cập nhật văn phong để trở nên lôi cuốn và gần gũi hơn với bạn đọc trẻ ngày nay.
Những câu chuyện nhỏ này khám phá thế giới các nhân vật và bối cảnh để giúp trẻ tiếp cận với chân lý ngàn đời được chuyển tải trong từng câu chuyện. Những câu chuyện tập trung vào việc giải thích tám nguyên tắc quan trọng làm nền tảng của Đạo Phật, thường được biết đến với tên gọi: Bát Chánh đạo.
Những hướng dẫn chi tiết hơn về Bát Chánh đạo sẽ được đưa ra trong phần giới thiệu, nhưng về bản chất thì các nguyên tắc này cung cấp cho ta quy tắc ứng xử trong đời sống hằng ngày: Hành động với sự tử tế và lòng từ bi, nói năng thận trọng, mưu sinh có đạo đức và dùng năng lực của tâm để kiểm soát tư tưởng.
Mỗi câu chuyện được dựa trên một trong tám nguyên tắc của Bát Chánh đạo và rút ra những ý nghĩa then chốt trong đó. Ví dụ, bạn sẽ đọc thấy câu chuyện về một con ngựa non tính khí bồn chồn học cách kiểm soát những suy nghĩ âu lo; một cậu bé đánh bại đảng cướp bằng sức mạnh của thiền định; một người hà tiện hiểu ra rằng chỉ riêng việc kiếm nhiều tiền thôi thì không tạo nên cuộc sống hạnh phúc; đứa con trai hư hỏng của vị công tước học được cách ăn nói thận trọng và trải tâm từ đến với người khác...
Phương pháp xuyên suốt trong cuốn sách này là khuyến khích sự hiểu biết của một người học trò của Đức Phật, của một học trò đang học hỏi theo những phương pháp của vị thầy.
Kinh Bản Sanh (Jataka), hay những truyện về tiền thân Đức Phật, được dựa trên một truyền thống truyền khẩu từ xa xưa, qua đó, những người lớn tuổi muốn chia sẻ tri thức triết lý sáng suốt bằng lối kể chuyện mạnh mẽ vào lúc kết thúc công việc của một ngày, khi những người nghe giữ tâm bình thản, thư giãn và sẵn sàng suy ngẫm về việc làm thế nào để sống tốt nhất. Bằng cách kể những câu chuyện này cho trẻ con nghe vào giờ đi ngủ, bạn sẽ vận dụng được sức mạnh và sự kỳ diệu từ cổ xưa của truyền thống kể chuyện. Việc dành thời gian chia sẻ những câu chuyện này, quan sát và đáp lại những phản hồi của trẻ cũng như khuyến khích trí tưởng tượng của trẻ trong việc khám phá những nhân vật và tình tiết truyện sẽ giúp bạn làm hiển lộ trí tuệ phong phú trong nền tảng của mỗi câu chuyện và nêu bật lên những chân lý bất diệt để chia sẻ với trẻ.
Bạn cũng có thể khuyến khích trẻ trải nghiệm một trong những khía cạnh chính yếu của Đạo Phật là thiền tập. Những câu chuyện sẽ là điểm xuất phát hữu ích cho tiến trình này, giúp trẻ thư giãn và điềm tĩnh. Phần giới thiệu còn đưa ra lời khuyên về việc kết hợp thiền định tạo thành thói quen trước giờ đi ngủ của trẻ. Ở cuối sách, bạn sẽ thấy có những chỉ dẫn về các phương pháp thiền định được gợi lên từ những câu chuyện để bạn cùng thực hành với trẻ.
Quan trọng hơn hết là hãy tận hưởng cơ hội chia sẻ với con trẻ sự bình yên và việc hiểu được những câu chuyện kể Phật giáo đơn giản nhưng sâu sắc này có thể làm thức tỉnh tâm hồn.
Trích đoạn sách hay
Bà Ester đang ngồi một mình bên bếp lửa, chợt có tiếng gõ “cốc, cốc” ở cửa trước. Bà tự hỏi: “Ai lại đến vào lúc đêm khuya muộn mằn thế này nhỉ?” Bà ra mở cửa nhưng không nhìn thấy ai cả. Rồi bà bất chợt lùi lại, kinh ngạc vô cùng.
Trên bậc cửa là một cái giỏ lớn với một bé voi con bên trong! Ester lôi cái giỏ vào hẳn trong nhà. Voi con đang ngủ say, cuộn mình trong một chiếc chăn.
“Ừ, lá số tử vi của mình nói rằng mình sẽ nhận được một món quà bất ngờ. Hẳn là nó đây rồi”. Bà cười thầm, rồi mỉm cười với bé voi con đang say giấc. Bà lẩm bẩm: “Mình sẽ đặt tên cho nó là Lucky”.
Bà Ester chẳng bao giờ bận tâm đến việc vì sao Lucky được bỏ lại trên bậc cửa nhà bà. Chỉ là Lucky cần được ai đó chăm sóc và đó là việc bà đã làm. Công việc kể chuyện ở gánh xiếc chẳng kiếm được bao nhiêu tiền nên bà Ester nhận thêm việc giặt thuê và làm bất cứ công việc vặt vãnh nào khác để có thể nuôi nấng Lucky.
Lucky lớn lên thành một nàng voi con tràn đầy hạnh phúc. Mỗi ngày, nó cùng với những đứa trẻ trong làng bơi lội ở các vũng nước bên dưới thác nước trong rừng. Chúng chia nhau những ly nước chanh hay những cây kem, cùng rong chơi ngoài trời giữa những cây cổ thụ thân phủ đầy rêu xanh mướt.
Mùa thu, Lucky và lũ trẻ chơi đùa rượt đuổi nhau trên những đám lá rụng đầy. Khi mùa đông phủ tuyết xuống khắp nơi như một tấm thảm, chúng cùng nhau đắp lên những con voi bằng tuyết. Rồi trời ấm dần lên và mùa xuân lại về, mang theo những chồi non trên cây cối. Năm tháng dần trôi qua như thế, Lucky nhanh chóng lớn lên thành một nàng voi trưởng thành.
Một ngày nọ, Lucky nói với bà Ester: “Hôm nay mẹ hãy đi vào rừng. Trông mẹ mệt mỏi lắm. Chắc chắn việc đi dạo trong rừng sẽ rất tốt cho mẹ”.
“Nhưng mẹ phải đi làm”, bà Ester đáp lại. “Nếu mẹ không đi làm thì sẽ không có tiền mà không có tiền thì chúng ta không có thức ăn”.
Lucky chưa từng biết rằng việc kể chuyện của bà Ester không chỉ là để cho vui. Nó cũng không biết rằng toàn bộ công việc giặt thuê chỉ là để kiếm tiền mua thức ăn. Nó nhìn bà Ester kỹ hơn và lần đầu tiên, nó nhận ra bà đã già đi rất nhiều. Lucky suy nghĩ: “Mình còn trẻ và có sức mạnh. Mình cũng đã chơi đùa nhiều rồi. Bây giờ, nhất định mình phải dành thời gian làm việc”.
(Trích truyện: Bé voi hiếu thảo)
Aloka quấn một tấm chăn quanh mình và đi sang một cây sung gần đó để không khuấy động giấc ngủ của cả gia đình. Cậu bé muốn suy ngẫm về những ý tưởng êm ả và đi tới đi lui chậm rãi trong không khí mát lạnh của đêm. Khi chú tâm vào hơi thở, tâm ý cậu bé bắt đầu tĩnh lặng. Vị thầy của Aloka ở ngôi đền đã dạy cậu nên làm điều này khi nào thấy tâm ý quá xao động. Giờ đây cậu đã thấy tĩnh lặng và an ổn.
Điều mà Aloka hoàn toàn không biết là bản thân cậu và cả gia đình kia đang gặp phải một nguy cơ khủng khiếp. Từ xa, một băng cướp đã nhìn thấy đống lửa của họ và lặng lẽ băng rừng kéo đến. Vào lúc này, chúng đang ẩn núp sau một tảng đá, theo dõi Aloka và cả gia đình đang say ngủ.
Gã cầm đầu tên Cha thì thầm: “Trông có vẻ như cả gia đình kia đều đã ngủ say. Lúc này, trộm đồ của họ thật dễ dàng”.
Jao, tên phó đảng phụ họa: “Đúng vậy, trông qua dáng vẻ thì họ chỉ vừa mới ở chợ về. Hãy nhìn kìa, có hàng đống vải vóc!”
Cả gia đình ông Taai đang yên ổn say ngủ. Lúc này Aloka đã phát hiện ra những tên cướp nhưng cậu bé quyết định giữ bình tĩnh, đúng như những gì cậu đã học được. Aloka tự nhủ: “Nếu mình hốt hoảng lên thì sẽ chẳng ích gì”.
“Mình sẽ cố kiểm soát nỗi sợ hãi”. Cậu bé vẫn tiếp tục đi tới đi lui chậm rãi dưới gốc cây, luyện tập sự chú tâm.
(Trích truyện: Aloka và băng cướp)
Giải Mã Nước Tiểu - Đánh Giá Sức Khỏe Và Chẩn Đoán Bệnh Tật
Đi tiểu là hành động mang lại cảm giác thoải mái cho con người. Đi tiểu không thoải mái là một điểm trừ to lớn trong cuộc sống của chúng ta. Trong những năm gần đây, người ta đã làm rõ rằng việc đi tiểu nhiều lần hay số lần đi tiểu cực ít đều có khả năng cao là dấu hiệu của các bệnh nghiêm trọng.
Trong cuốn sách “Giải mã nước tiểu”, tác giả Shigeo Horie sẽ giới thiệu về sự nguy hiểm của các căn bệnh liên quan đến nước tiểu cùng mối liên hệ giữa các căn bệnh ấy với tuổi thọ của chúng ta. Tác giả cũng giải thích các cơ chế phía sau việc đi tiểu như xây dựng nền tảng cơ thể để đi tiểu thoải mái, hay việc chống lão hóa xem xét từ góc độ nước tiểu...
Hi vọng cuốn sách này có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa trong việc “hình thành nước tiểu khỏe mạnh” và sống thật thoải mái cho tới mãi về sau.
Ngay lời đầu của cuốn sách tác giả Shigeo Horie cũng đã nói: “Số lần thức dậy đi vệ sinh giữa đêm tăng dần. Kể cả ban ngày cũng thường xuyên muốn đi vệ sinh.
Thực tế, đây đều là những “dấu hiệu cho thấy tuổi thọ bị rút ngắn”.
Nghe được điều này hẳn nhiều người sẽ thấy “đang nói đùa gì vậy!”.
Thế nhưng, đây lại không hề là câu chuyện cường điệu hay phóng đại.
Tình trạng “thức dậy đi tiểu hơn một lần trong đêm” được gọi là “chứng tiểu đêm” và tình trạng “đi tiểu hơn tám lần ban ngày” mỗi ngày được gọi là “chứng tiểu nhiều lần”.
Chứng bệnh chỉ đơn giản là tình trạng “thường xuyên muốn đi tiểu”, tuy nhiên, trong thực tế, không ít trường hợp tình trạng này có liên quan một cách mật thiết tới các bệnh về lối sống như cao huyết áp, xơ cứng động mạch hay bệnh tiểu đường…
Bệnh cao huyết áp tạo ra gánh nặng lớn cho tim mạch, góp phần dẫn đến tình trạng xơ cứng động mạch.
Bệnh xơ cứng động mạch chuyển biến xấu sẽ khiến nguy cơ nhồi máu não hay nhồi máu cơ tim đồng loạt tăng cao.
Ngoài ra, bệnh tiểu đường cũng liên quan đến những biến chứng đáng sợ như bệnh võng mạc có thể dẫn đến mù lòa, bệnh thần kinh gây tê bì chân tay hoặc lở loét, hoặc dẫn đến tổn thương thận nghiêm trọng.
Như các bạn thấy, đây đều là các chứng bệnh nghiêm trọng, có thể hủy hoại cuộc sống khỏe mạnh, vui vẻ và thậm chí có thể ảnh hưởng tới tính mạng mỗi chúng ta. Và các bạn thử tưởng tượng đằng sau các bệnh trạng về tiểu tiện như tiểu đêm hay tiểu nhiều lần có khả năng tiềm ẩn nguy cơ các căn bệnh đó…
Bạn nghĩ gì về những thông tin đó? Kể cả câu nói ở phần đầu là “dấu hiệu cho thấy tuổi thọ bị rút ngắn” cũng không phải là nói quá, đúng không? Đây không phải là vấn đề mà bạn có thể coi thường theo kiểu “chỉ là chuyện đi tiểu thôi mà” hay “mặc dù tôi cũng có để tâm vì số lần đi tiểu hơi nhiều nhưng làm gì đến độ ảnh hưởng tới tính mạng được chứ”…
Mặc dù vậy, hẳn vẫn có không ít người cảm thấy nghi ngại về việc “tại sao lại coi tình trạng tiểu đêm, tiểu nhiều lần là dấu hiệu cho thấy cơ thể đang xuất hiện các căn bệnh nghiêm trọng hay đang đẩy nhanh quá trình lão hóa?”
Bệnh xơ cứng động mạch chuyển biến xấu sẽ khiến nguy cơ nhồi máu não hay nhồi máu cơ tim đồng loạt tăng cao.
Ngoài ra, bệnh tiểu đường cũng liên quan đến những biến chứng đáng sợ như bệnh võng mạc có thể dẫn đến mù lòa, bệnh thần kinh gây tê bì chân tay hoặc lở loét, hoặc dẫn đến tổn thương thận nghiêm trọng.
Như các bạn thấy, đây đều là các chứng bệnh nghiêm trọng, có thể hủy hoại cuộc sống khỏe mạnh, vui vẻ và thậm chí có thể ảnh hưởng tới tính mạng mỗi chúng ta.
Và các bạn thử tưởng tượng đằng sau các bệnh trạng về tiểu tiện như tiểu đêm hay tiểu nhiều lần có khả năng tiềm ẩn nguy cơ các căn bệnh đó…
Bạn nghĩ gì về những thông tin đó? Kể cả câu nói ở phần đầu là “dấu hiệu cho thấy tuổi thọ bị rút ngắn” cũng không phải là nói quá, đúng không? Đây không phải là vấn đề mà bạn có thể coi thường theo kiểu “chỉ là chuyện đi tiểu thôi mà” hay “mặc dù tôi cũng có để tâm vì số lần đi tiểu hơi nhiều nhưng làm gì đến độ ảnh hưởng tới tính mạng được chứ”… Mặc dù vậy, hẳn vẫn có không ít người cảm thấy nghi ngại về việc “tại sao lại coi tình trạng tiểu đêm, tiểu nhiều lần là dấu hiệu cho thấy cơ thể đang xuất hiện các căn bệnh nghiêm trọng hay đang đẩy nhanh quá trình lão hóa?”
Tất cả các bộ phận trong cơ thể của chúng ta đều có liên kết với nhau.
Khi chứng tiểu đêm, tiểu nhiều lần bắt đầu xuất hiện, sẽ rất khó để nói tình trạng xơ cứng động mạch hay sự lưu thông máu kém đang diễn ra chỉ ở bàng quang. Chứng tiểu đêm và chứng tiểu nhiều lần này thực tế đang muốn nói với chúng ta rằng “mạch máu toàn thân đang cứng dần rồi”.
Đây cũng là lí do vì sao nói triệu chứng “thường xuyên muốn đi tiểu có thể liên quan đến chứng xơ cứng động mạch, hay liên quan đến bệnh cao huyết áp với nguyên nhân chính gây bệnh này là chứng xơ cứng động mạch.
Một kết quả điều tra cho thấy có hơn 45 triệu người trên 40 tuổi ở cả nam và nữ mắc chứng tiểu đêm nhiều lần. Rất có thể đó cũng là số lượng những người đang tiềm ẩn các yếu tố dẫn đến một căn bệnh nào đó.
Vậy, việc nói “rất có thể bệnh tiểu đường đang âm thầm diễn ra phía sau chứng tiểu nhiều lần” rốt cuộc là thế nào? Thực ra vấn đề này có liên quan tới một vấn đề có hơi phức tạp một chút, đó là “cơ chế nước tiểu”.
Nước tiểu trước khi được tích trữ trong bàng quang còn trải qua một quá trình quan trọng là các chất cần thiết cho cơ thể trong nước tiểu sẽ thông qua mạch máu được hấp thụ ngược lại cơ thể.
Thêm vào đó, một tình trạng chung ở nhiều người là các vấn đề về nước tiểu này đều bị chấp nhận rằng “vì có tuổi rồi”, mặc dù nhiều trường hợp vẫn có khả năng khắc phục, cải thiện. Đứng dưới góc độ “chất lượng cuộc sống” mà nói, đây hẳn là một điều cực kỳ đáng tiếc. Đằng sau chuyện nước tiểu mà ta vẫn thường đối mặt mỗi ngày lại là cả một thế giới sâu xa đến bất ngờ.
[.]
MỤC LỤC:
Lời nói đầu
Lược đồ: Con đường hình thành nước tiểu
CHƯƠNG 1: “ĐI TIỂU MỘT CÁCH KHỎE MẠNH” LÀ GÌ?
Dù voi hay chó hay người, “đi tiểu một cách khỏe mạnh” đều tốn khoảng 21 giây
Điều kiện để “đi tiểu thoải mái”, đi hết nước tiểu là gì?
Tuổi tác và “mối lo ngại về nước tiểu” có mối quan hệ không rời
Người Nhật hay đi vệ sinh hơn người Âu Mỹ?
CHƯƠNG 2: NHƯ THẾ NÀO LÀ “ĐI TIỂU BẤT THƯỜNG”?
“Số lần đi tiểu” trong một ngày của bạn là khoảng bao nhiêu lần? 51
“Chứng bàng quang tăng hoạt” gây cảm giác buồn tiểu mạnh đột ngột là gì?
Hai nguyên nhân khiến bàng quang “co cứng”
Người béo hay đi vệ sinh
“Són ra rồi” tuy ít mà lại thành nỗi lo lớn
Đa phần nguyên nhân của các vấn đề về nước tiểu ở nam giới đều là “chứng phì đại tiền liệt tuyến”
Lí do bất ngờ cho tình trạng “tới lúc nhận ra thì quần đã bẩn!”
Tại sao lại có “chứng đái dầm ở người lớn”?
“Ít” đi vệ sinh cũng nguy hiểm! “Bàng quang giảm hoạt”
Bỉm chống són tiểu đáng tin cậy – Để tận hưởng các hoạt động xã hội tuyệt vời hơn
Người uống rượu giỏi khó gặp các vấn đề về nước tiểu?
CHƯƠNG 3: NHẬN BIẾT BỆNH TẬT QUA NƯỚC TIỂU?
“Người thức dậy đi tiểu từ ba lần trở lên trong đêm” khó có thể sống thọ?
Trong nước tiểu chứa nhiều “thông tin về cơ thể”
Nếu bạn đi tiểu và nhận ra những điều này…
Thực sự rất đau! Tại sao lại có “sỏi tiết niệu” chứ?
Thận một khi đã hỏng sẽ không thể phục hồi
Người bị thận kém cũng dễ mắc “bệnh Gout”
Cần nhập viện điều trị! “Viêm bể thận”, “viêm tuyến tiền liệt”
Câu chuyện về “ung thư” có liên hệ sâu sắc với nước tiểu
Cẩm nang khi thăm khám khoa tiết niệu
Trong tương lai gần, liệu người ta có biết được “các căn bệnh trong tương lai” từ nước tiểu hay không?
CHƯƠNG 4: SỐNG KHỎE MẠNH ĐẾN TRĂM TUỔI NHỜ “CÁC BÀI TẬP HỖ TRỢ TIỂU TIỆN”!
“Các bài tập hỗ trợ tiểu tiện” giúp phòng tránh, giảm nhẹ các vấn đề về nước tiểu!
Tôi muốn ăn các loại “thực phẩm giúp đi tiểu thoải mái” mỗi ngày
Quy tắc vàng bảo vệ thận và bàng quang tới lúc chết
Chế độ ăn hạn chế đường, ăn thịt là chính mới thực sự đáng sợ
Phương pháp đơn giản giúp phòng tránh căn bệnh “viêm bàng quang” vốn rất dễ tái phát
“Vị” của nước tiểu thay đổi do bệnh?
Law Of Lavender - Thiên Nga Quần Hội
Bộ sách giả tưởng mở ra những điều còn bí ẩn về một tổ chức kỳ lạ, những kẻ đã buộc cha mẹ Vương phải bỏ cậu bé và chạy trốn. Họ là ai và đang có âm mưu gì? Ông Liêm, cha nuôi của Vương đang che giấu điều gì?
Cậu bé Vương 10 tuổi bị cha mẹ bỏ lại ở một ngôi làng nhỏ, bị đẩy vào trại mồ côi. Nhờ vào lòng dũng cảm, không khuất phục trước hoàn cảnh, cậu được ngài Quân sư Liên mang về nhận làm con nuôi.
Lớn lên, cậu thi vào Law of Lavender – một tổ chức giữ gìn trật tự trị an tại thành phố Sago. Trong một lần đi giải quyết công việc, cậu chứng kiến một vụ án đặc biệt. Một cô gái đã chết rơi từ trên lầu cao xuống, ngay tại con đường có ít cư dân qua lại. Phát hiện điều bất thường, cậu cùng các đồng đội lao vào điều tra. Nhờ vào năng lực ngoại cảm của mình, cậu phát hiện nhiều điểm bất thường mà hầu hết mọi người đều bỏ qua.
Mục lục
Chương một: KẺ Ở LẠI
Chương hai: HỒNG CAO
Chương ba: QUÝ NHÂN
Chương bốn: LAW OF LAVENDER
Chương năm: CUNG KHÍ QUÁN
Chương sáu: NERITOXIN VÀ CÔ GÁI
Chương bảy: THIÊN NGA QUẦN HỘI
Chương tám: MẤT DẤU
Chương chín: LỆCH HƯỚNG
Chương mười: THIÊN NGA GÃY CÁNH
Chương mười một: MỐI ÁC CẢM CỦA RIN
Chương mười hai: LỜI THÚ TỘI
Chương mười ba: TIỄN ĐÀNG
Chương mười bốn: RƯỢT ĐUỔI
Chương mười lăm: PHẦN THƯỞNG
Trích đoạn sách hay
Làng Đóm không phải là nơi người ta có thể cân nhắc khi nghĩ tới một chốn nào đó an cư lạc nghiệp. Nó đứng hạng bét trong số những nơi không đáng sống nhất ở đất nước này và những cư dân nơi đây cũng đồng ý như vậy.
Vốn là một trong bốn khu vực tự trị xung quanh thành phố Sago, làng Đóm tọa lạc ở góc Đông Nam thành phố và nó cũng là nơi ít được thiên nhiên ưu ái nhất. Cả ngôi làng được bao bọc bởi hàng hàng lũy lũy những tre là tre, tạo thành một hàng rào bảo vệ vô cùng kiên cố. Đất đai ở đây khô cằn, việc trồng trọt dường như là bất khả thi, đương nhiên, trồng lúa nước cũng không phải là ưu tiên số một của người dân khi nghĩ tới kế sinh nhai. Họ chủ yếu
sống dựa trên việc buôn bán nhỏ lẻ. Mức sống ở đây, nói cho gọn thì rất tệ.
Ở ngôi làng này, có một gia đình mà theo dân làng nhận xét thì họ không có bạn. Họ sống khép kín đến kỳ quặc như thể nếu giao thiệp với hàng xóm một chút thôi thì bí mật to lớn nào đó của mình sẽ bị phơi bày. Đó là gia đình ông Hà Anh Kha và bà Hà Mỹ Ly cùng cậu quý tử mới mười tuổi tên Hà Nhất Vương.
Họ sống trong căn nhà gỗ lụp xụp nhất làng. Mái nhà lợp ngói vốn màu đỏ cam nay đã chuyển sang màu đen xỉn, các cột chống xung quanh nhà sau nhiều năm bị mọt gặm đã mục nát, mất đi hình thù ban đầu, cánh cửa chính lỏng lẻo đến nỗi tưởng như nó sắp bị bung ra khỏi khung cửa đến nơi.
Bằng tất cả sự chân thành, Trưởng làng đã tử tế đề nghị hỗ trợ tài chính giúp gia đình xây dựng, sửa chữa lại tổ ấm cho khang trang hơn nhưng chỉ nhận lại sự từ chối thẳng thừng. Điều này càng khiến gia đình ông Kha bị dân làng bài xích. Do bị từ chối, Trưởng làng cảm thấy vô cùng mất mặt. Để phục thù, lão đã tặng cho cậu quý tử của gia đình ông Kha một hộp kẹo Sour-Ball đã hư thối từ lâu nhân dịp Giáng sinh lúc cậu năm tuổi.
Đạo Phật Áp Dụng Vào Đời Sống Hằng Ngày
Qua cuốn sách này, Thiền sư Thích Nhất Hạnh và Hòa thượng Thích Huyền Quang đáng kính đã hết sức nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ứng dụng các giáo lý nhà Phật vào thế giới đương đại của chúng ta. Bằng niềm tin vững chắc, cuốn sách cho thấy tính khả dĩ vượt thời gian của Phật giáo trong việc điều hướng xã hội đương đại cùng tất cả những vấn đề phức tạp của nó. Từ giáo dục, y tế, chính trị, kinh tế, cơ cấu xã hội đến đời sống cá nhân và các vấn đề gia đình, hai tác giả nhiệt tình ủng hộ tích hợp các giáo lý sâu sắc vào Phật pháp.
Trích đoạn sách:
Áp dụng đạo Phật trong đời sống mới
Phật tử Việt Nam nhìn rõ thực tại tâm lý, kinh tế và xã hội của thời đại và áp dụng giáo lý đạo Phật một cách thông minh vào đời sống mới, không bị ràng buộc bởi thành kiến và thói quen. Đức Phật là một bậc Đại Đạo Sư, thâm hiểu những điều kiện tâm lý, kinh tế và xã hội con người của thời đại Ngài. Đức Phật đã truyền dạy những giáo lý thích hợp với con người của thời đại ấy. Giáo lý của đức Phật phù hợp với các điều kiện sinh hoạt tâm lý,
kinh tế và xã hội của con người cho nên được gọi là một giáo lý khế cơ. Trong suốt lịch sử của Phật giáo, ta thấy xuất hiện nhiều hệ thống giáo lý mới phát xuất từ Phật giáo Nguyên thủy, như giáo lý Tịnh độ, giáo lý Thiền, giáo lý Duy thức, giáo lý Thiên thai, v.v.. Những giáo lý này vừa khế hợp với căn bản đạo Phật vừa khế hợp với những điều kiện tâm lý và xã hội của con người đương thời. Phật giáo là một tôn giáo không bảo thủ, biết cởi mở và khai phóng để mở rộng chân trời tương lai.
Tuy cởi mở, khai phóng và tiến bộ như thế, đạo Phật vẫn không bị lạc gốc, cũng vẫn tiếp tục được truyền thống từ bi, khoan dung, vô úy và giải thoát. Thái độ bảo thủ vì thói quen, vì thành kiến và cố chấp là một thái độ trái ngược với tinh thần cởi mở và tiến bộ của đạo Phật. Người Phật tử không thể nhắm mắt làm theo tất cả những điều mà người xưa đã làm, lấy cớ “xưa bày nay làm”.
Người Phật tử phải xét xem những điều do người xưa bày ra hiện còn có giá trị trong hoàn cảnh hiện tại hay không. Nếu còn thì ta vẫn tiếp tục thi hành. Nhưng nếu những điều ấy không còn giá trị nữa thì ta phải bỏ và tìm ra những điều khác thích hợp với ta hơn. Ngày xưa khi còn tại thế, đức Phật và các môn đệ cùng thời với Ngài đã áp dụng pháp chế khất thực chẳng hạn. Ở các nước Tây Tạng, Trung Hoa và Nhật Bản trong suốt 10 thế kỷ, tăng sĩ ít khi thực hành pháp chế trì bát khất thực đó, tại vì điều kiện phong thổ và tập quán ở các nước này khác với Ấn Độ thuở xưa. Như thế không có nghĩa là Phật giáo các nước đó chống với Phật giáo và Ấn Độ. Như thế chỉ có nghĩa là Phật giáo tại các nước đó đã biết chuyển biến để khế hợp với những điều kiện sinh hoạt tại các nước đó mà thôi. Lấy ví dụ ấy mà xét thì nếu ta muốn cho đạo Phật có sinh khí, ta phải biết áp dụng đạo Phật một cách thông minh vào những điều kiện sinh hoạt tâm lý, kinh tế và xã hội của đời sống chúng ta. Đạo Phật không phải là của riêng của một số người ẩn dật nơi tự viện. Đạo Phật là của mọi lớp người: của thiếu nhi, của thanh niên, của phụ nữ, của lao động trí thức và lao động chân tay.
Đạo Phật chỉ có sinh lực khi nào giáo lý đạo Phật được áp dụng trong đời sống hằng ngày, trong các lĩnh vực giáo dục, y tế, chính trị, kinh tế tổ chức, trong đời sống cá nhân cũng như trong đời sống gia đình, quốc gia và xã hội. Người Phật tử phải đặt những câu hỏi tương tự như sau đây: Trong một xã hội mà con người bị lôi cuốn theo guồng máy kinh tế và chính trị đến nỗi khó có thể bảo tồn tự do và nhân tính của mình, đạo Phật dạy con người áp dụng thái độ nào và hành động gì để khôi phục tự do và nhân tính ấy? Đối với những cuộc chiến tranh diệt chủng và tàn phá sinh mệnh và giá trị con người, đạo Phật dạy ta hành động thế nào? Trước hiểm họa mà nhân loại đang phảiđương đầu, đạo Phật dạy ta con đường nào để có thể tự cứu? Nếu đạo Phật không trả lời được những câu hỏi như thế, thì ta không thể nói rằng đạo Phật là đạo của sự sống. Kỳ thực, người Phật tử tin rằng trong đạo Phật có hàm chứa những nguyên lý căn bản có thể trả lời được mọi vấn đề của sự sống; và do đó, đem những nguyên tắc kia áp dụng vào đời sống cá nhân và xã hội hiện tại, ta sẽ tìm thấy những câu trả lời thích hợp. Bản thân ta và sự sống của ta chính là môi trường thực nghiệm, từ đó được tìm ra những câu giải đáp, gọi là Đạo Phật Ứng Dụng. Những điều kiện sinh hoạt tâm lý, kinh tế và xã hội luôn luôn thay đổi cho nên mỗi thời đại và mỗi địa phương cần có một đạo Phật ứng dụng thích hợp. Thành kiến và thói quen thường khiến cho người ta sợ hãi sự đổi thay và sự sáng tạo. Đạo Phật là một đạo sống động, do đó cần sự đổi thay và sáng tạo liên tục. Phật tử đừng để cho thành kiến và thói quen bó buộc. Phật tử cần luôn luôn nhận định lại về sự sống để mà thực hiện những thay đổi và sáng tạo cần thiết làm cho đạo Phật luôn luôn là một đạo sống động chứ không khô chết trong những cái vỏ hình thức và thiếu sinh khí.
Mục lục:
CHƯƠNG 1: ĐẠO PHẬT VÀ SỰ SỐNG
Đạo Phật Việt Nam trong quá khứ
Đạo Phật Việt Nam trong hiện tại
Áp dụng đạo Phật trong đời sống mới
Con người là then chốt
Nhân cách Phật Thích Ca
Trí tuệ, từ bi và đại lực
Những đạo lý căn bản
Duyên khởi
Vô thường, không và vô ngã
Tứ diệu đế
Bát chánh đạo
Ý chỉ của đạo Phật nhập thế
CHƯƠNG 2: XÂY DỰNG BẢN THÂN
Con người và xã hội
Chánh niệm
Quán chiếu
Thiện tri thức
Bát quan trai
CHƯƠNG 3: XÂY DỰNG GIA ĐÌNH
Hạnh phúc gia đình
Hai thế hệ sống chung
Sự chia sẻ và tham dự của con cái
Con cái và ngân sách gia đình
Sự giàu có không phải là hạnh phúc
Học để làm người
Chia sẻ quan niệm
Sám hối và tụng giới
Đi chùa
Sáu nguyên tắc sống hòa hợp
CHƯƠNG 4: XÂY DỰNG XÓM LÀNG
Xây dựng từ dưới lên trên
Trường học địa phương
Chương trình học phải liên hệ mật thiết với thực trạng địa phương
Công tác xã hội
Chấm dứt thái độ thụ động
Kiểm điểm tình trạng
Tổ chức hợp tác xã
Cải tiến và phát triển
Tổ chức nghiệp đoàn
Tổ chức tương trợ
Hướng về nếp sống cộng đồng
Thắp đuốc mà đi
CHƯƠNG 5: XÂY DỰNG GIÁO HỘI
Đạo Phật phù hợp với đời sống mới
Mục đích đi chùa
Học theo đại bi, đại trí và đại nguyện
Bảo vệ ngôi chùa
Xây dựng ngôi chùa
Ủng hộ Phật sự của chùa
Phải học mới thật sự biết hành
“Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật”
Ủng hộ người thực hành chánh pháp
Trách nhiệm với hội đồng Giáo hội trung ương
Dung hợp hòa đồng
Thái độ cởi mở
CHƯƠNG 6: XÂY DỰNG QUỐC GIA
Việt Nam trong cộng đồng nhân loại
Không chờ đợi, không phó mặc
Lãnh thổ vẹn toàn
Không chấp nhận chiến tranh giữa người Việt
Đồng bào thiểu số là anh em ruột thịt
CHƯƠNG 7: XÂY DỰNG THẾ GIỚI
Hiểm họa đe dọa nhân loại
Tìm hiểu tình trạng
Lý tưởng quốc gia trong lý tưởng thế giới đại đồng
Hạn chế sinh sản
Bảo vệ Trái Đất
Liên đới trách nhiệm
Giải pháp đại đồng
Ném Cơn Giận Vào Tủ Lạnh
Có thể nói tức giận là cảm xúc duy nhất có khả năng phá hỏng cuộc sống của chúng ta trong chớp mắt. Vài lời buột miệng lúc nóng nảy đủ để hủy hoại mối quan hệ, lòng tin tưởng và sự tín nhiệm người khác dành cho ta, thậm chí là cả con đường công danh sự nghiệp mà ta đã cất công gây dựng từ trước đến nay.
Tuy nhiên, bản thân cảm xúc tức giận không nhất thiết là một điều tiêu cực, tồi tệ. Tức giận là cảm xúc mà con người sinh ra đã có, đồng thời là một cảm xúc cực kỳ thiết yếu trong quá trình sinh tồn của nhân loại.
Điều quan trọng là chúng ta phải kiểm soát thay vì để cho cảm xúc ấy điều khiển bản thân. Muốn làm được như vậy, chúng ta cần quản lý tức giận (anger management) – phương pháp sẽ được giới thiệu trong cuốn sách này.
Chắc hẳn trong số các bạn độc giả sẽ có người ngờ vực “Làm sao mà kiểm soát nổi một thứ như cảm xúc tức giận chứ?”. Có lẽ cũng có người băn khoăn “Bản thân mình sinh ra đã nóng tính rồi, làm sao mà sửa nổi.”
Tuy nhiên, các bạn không cần cảm thấy lo lắng. Chỉ cần sử dụng thành thạo kỹ năng quản lý tức giận, bất cứ ai cũng có thể kiểm soát tốt cảm xúc này. Quản lý tức giận là một chương trình giúp bạn có cái nhìn hợp lý và logic hơn về cảm xúc “tức giận”, để từ đó đưa ra những phương án đối phó thiết thực. Đây hoàn toàn không phải ước vọng vẩn vơ thiếu thực tế, mà là một kỹ năng mà tất cả mọi người đều có thể học hỏi và nắm vững.
Chúng ta có nhiều cách khác nhau để kiểm soát sự tức giận. Cuốn sách này sẽ giải thích về phương pháp kiểm soát tức giận theo 4 mục như sau:
- Phương pháp để kiềm chế cơn giận nhất thời
- Thói quen để tránh nổi giận
- Phương pháp để giữ tâm thái thoải mái, hạn chế nổi giận một cách vô ích
- Phương pháp để truyền đạt cảm xúc tức giận một cách khéo léo
Cuốn sách sẽ giới thiệu về những kỹ năng theo cách thú vị và dễ hiểu thông qua một loạt những mẩu truyện tranh cùng tranh minh họa phong phú. Nói cách khác, có thể coi đây là “phiên bản tuyệt vời nhất” giữa hàng loạt những ấn phẩm về quản lý tức giận.
Trích đoạn nội dung:
Mục đích của việc học về quản lý tức giận là gì?
Dạo gần đây, ngày càng có nhiều trò chơi điện tử cho phép chúng ta lựa chọn chơi với chế độ dễ (easy mode) hay chế độ khó (hard mode). Đương nhiên, lựa chọn chế độ khó chẳng phải chuyện gì xấu cả. Tuy vậy, những người không giỏi chơi điện tử có khả năng sẽ cảm thấy căng thẳng vì chế độ này quá ư hóc búa đối với họ. Lựa chọn chế độ dễ là giải pháp giúp họ chơi một cách thoải mái, không áp lực.
Quản lý tức giận chính là phương tiện cho phép bạn sống với “chế độ dễ”. Đúng vậy, mục đích đầu tiên của việc học kỹ năng này chính là để giúp cho bản thân sống một cách nhẹ nhàng thoải mái hơn.
Người sống với “chế độ dễ” thường có khuynh hướng dễ dàng kết bạn với mọi người xung quanh. Ngược lại, người sống với “chế độ khó” nhiều khả năng sẽ gặp phải toàn kẻ địch bên mình.
Bản thân tôi cũng đã từng sống với chế độ khó trước khi được học về quản lý tức giận. Lúc nào tôi cũng ganh đua và cố gắng để đứng trên người khác. Trong quá khứ, tôi không có bạn bè, luôn đánh giá đối phương dựa trên tiêu chí “có thể lợi dụng được hay không”. Đúng vào lúc cảm thấy kiệt sức với một cuộc sống như thế, tôi đã vô tình biết đến phương pháp quản lý tức giận.
Sau khi đucợ học về bộ môn này, tôi không chỉ bớt dần kẻ địch, mà số lần bị người khác nói xấu cũng giảm đi đáng kể. Dù đôi lúc vẫn phải chịu lời ra tiếng bào, nhưng nhờ tâm thái thích hợp, tôi hoàn toàn có thể nhanh chóng bỏ qua. Vì vậy, dần dà đến nay xung quanh tôi đã không còn kẻ địch. Bây giờ, cả công việc lẫn mối quan hệ của tôi đều trở nên thuận lợi hơn rất nhiều. Có thể nói kỹ năng kiểm soát tức giận đã giúp tôi biết cách sống với chế độ dễ.
Những Nguyên Tắc Thành Công - Thực Hành
Cần phải đáp ứng những điều kiện gì để có thể đạt được thành công trong bất kỳ khía cạnh nào mà bạn mong muốn trong cuộc sống?
Những người thành công nhất trên thế giới đã làm gì để trở nên xuất sắc trong sự nghiệp, tài chính, các hoạt động từ thiện, các mối quan hệ, và nhiều khía cạnh khác?
Phải chăng ở họ có điều gì đó đặc biệt – chẳng hạn như những phẩm chất mà người khác không có? Hay liệu có một “công thức bí mật” nào để tất cả chúng ta đều có thể làm theo và đạt được thành công?
Có đấy.
Và trong suốt 40 năm qua, nhóm tác giả đã dành cả cuộc đời mình để nghiên cứu, tìm hiểu – và sau đó là hướng dẫn cho mọi người – về những nguyên tắc “bí mật” của sự thành công.
Là cuốn sách hướng dẫn đi kèm với cuốn Những nguyên tắc thành công, cuốn sổ tay thực hành này được thiết kế để giúp bạn đi từ vị trí hiện tại mà bạn đang đứng đến vị trí mà bạn muốn đạt được. Bất luận bạn đã đọc cuốn sách Những nguyên tắc thành công nguyên bản hay chưa, cuốn sách này vẫn phù hợp với bạn, bởi nó được viết dành cho cả hai nhóm đối tượng độc giả.
Nếu bạn đã nắm được các nguyên tắc thành công, cuốn sách này sẽ giúp bạn đưa chúng vào thực hành trong cuộc sống hằng ngày. Còn nếu bạn mới làm quen với dòng sách phát triển cá nhân, mỗi chương trong cuốn sách sẽ cung cấp cho bạn những thông tin thiết yếu mà bạn cần học, hiểu, và thực hành các nguyên tắc mà bạn khám phá được.
Mục lục
Lời giới thiệu: Hướng dẫn cách sử dụng
1. Những yếu tố cơ bản của thành công
1. Nhận trách nhiệm 100% cho cuộc đời mình
2. Hãy hiểu rõ lý do vì sao bạn có mặt trên thế giới này: Xác định mục đích sống của bạn
3. Quyết định điều mà bạn muốn: Hình dung về cuộc sống lý tưởng
4. Sử dụng sức mạnh của việc đặt mục tiêu để đạt được tầm nhìn của bạn
5. Sử dụng lời khẳng định và các hình ảnh trực quan hóa
6. Hãy tin rằng điều đó có thể xảy ra
7. Hành động!
8. Mọi thứ bạn muốn đều nằm ở bờ bên kia của nỗi sợ hãi
9. Yêu cầu mà không sợ bị từ chối
10. Hỏi ý kiến phản hồi sớm và thường xuyên
11. Thực hành đức tính kiên trì
2. Biến đổi bản thân để thành công
12. Thực hành thiền
13. Dọn dẹp mớ hỗn loạn và những việc chưa hoàn thành của bạn
3. Xây dựng đội ngũ thành công của bạn
14. Huy động xung quanh bạn những người thành công
15. Thành lập một nhóm liên kết trí tuệ và làm việc với một đối tác báo cáo trách nhiệm
4. Tạo lập các mối quan hệ thành công
16. Hãy thổ lộ tâm tình
5. Thành công và tiền bạc
17. Phát triển một tư duy tích cực về tiền bạc
Nhật ký thành công trong cuộc sống
Về các tác giả của cuốn sách
Về tác giả:
Jack Canfield, được biết đến với danh xưng Huấn Luyện viên về Thành công số 1 nước Mỹ, là một tác giả sách bán chạy, diễn giả chuyên nghiệp, huấn luyện viên, và doanh nhân. Ông là nhà sáng lập kiêm chủ tịch của Tập đoàn Đào tạo Candfield chuyên cung cấp các khóa đào tạo cho các doanh nhân, nhà giáo dục, lãnh đạo doanh nghiệp, chuyên gia bán hàng, và các cá nhân có động lực về việc mở rộng tầm nhìn và đẩy nhanh tốc độ hoàn thành các mục tiêu của họ trong cuộc sống cá nhân và công việc.
Brandon Hall, Tiến sĩ, huấn luyện cho các cá nhân và đội nhóm về việc đạt được những thành tựu cao dựa trên động lực là sứ mệnh, đồng thời cung cấp các buổi diễn thuyết trước các công ty và hội nghị thông qua công ty của ông, Next-Achievement.com. Ông có bằng tiến sĩ chuyên ngành tâm lý học hành vi, là người nghiên cứu và giảng dạy về hiệu suất làm việc đỉnh cao trong nhiều thập niên.
Janet Switzer là nhân vật nổi bật hàng đầu trong các hoạt động hỗ trợ các tác giả là người nổi tiếng, các nhà lãnh đạo tư tưởng mới xuất hiện, và các doanh nhân hoạt động trong thị
Giúp Trẻ Xử Lý Cơn Cáu Giận - 57 Bài Luyện Tập Để Điều Khiển Cơn Giận Của Trẻ
Gửi tới các thầy cô giáo trong hiện tại, những người sẽ là giáo viên trong tương lai và những người đang làm trong ngành giáo dục!
Vài năm gần đây, hành vi bạo lực trong trường tiểu học đang ngày một gia tăng, đặc biệt có xu hướng trẻ hóa độ tuổi.
Tại sao trẻ lại thể hiện cảm giác giận dữ thành bạo lực? Bởi vì trẻ “không có cách biểu hiện nào khác” ngoài bạo lực. Cũng chính vì không biết cách kiểm soát cảm xúc của bản thân, trẻ bị rơi vào cái vòng luẩn quẩn từ bộc phát cơn giận đột ngột, tự chối bỏ bản thân dẫn tới cô lập với xung quanh…
Nhằm đưa trẻ thoát khỏi vòng luẩn quẩn này, việc “Quản lý cơn nóng giận” là rất có ích.
Chúng ta mong rằng tất cả trẻ em đều có thể tự điều khiển cảm xúc nóng giận của mình để không làm điều gì phải hối hận về sau.
Trong cuốn sách “Giúp trẻ xử lý cơn cáu giận – 57 bài luyện tập để điều khiển cơn giận của trẻ”, tác giả đã ghi lại những tình huống theo mục đích riêng, có thể dùng trong các giờ học hay những kỹ thuật nhằm quản lý “cơn giận”. Những ghi chép này sẽ rất có ích cho hoạt động giáo dục hằng ngày của các bạn.
Gửi tới các bậc phụ huynh!
Mỗi sáng, bạn có bực bội khi đưa con tới trường không? Bạn có thấy vô cùng hối hận nếu mình trót đem nỗi bực dọc ấy trút lên con không?
Bạn có bao giờ cảm thấy lo lắng vì con mình dễ “nổi khùng” hơn những đứa trẻ khác chưa?
Trong cuốn sách “Giúp trẻ xử lý cơn cáu giận – 57 bài luyện tập để điều khiển cơn giận của trẻ”, tác giả sẽ giải thích về cấu trúc của “cơn giận” và “cách quản lý cơn nóng giận” nhằm giúp tự điều khiển cơn giận của bản thân. Hơn nữa, tác giả cũng đưa ra rất nhiều tình huống có thể áp dụng vào đời sống thường nhật, phát huy biện pháp quản lý cơn giận này khi cha mẹ và con cái cùng chung sống dưới một mái nhà. Nhờ đó cha mẹ có thể xây dựng mối quan hệ tin cậy với con một cách tự nhiên nhất.
Thực chất, nổi nóng cũng không hẳn là điều xấu. Và việc thấu hiểu “cơn nóng giận” của con sẽ giúp các bậc phụ huynh có cơ hội trải qua những ngày tháng vui vẻ, trọn vẹn bên con hơn.
Mục lục:
PHẦN 1: KIẾN THỨC CƠ BẢN
Chương 1: Quản lý cơn nóng giận là gì?
Quản lý cơn nóng giận là gì?
Cơn nóng giận là gì?
Không được phép nóng giận sao?
Sẽ ra sao nếu nóng giận sai cách?
Trường hợp không nhận ra rằng mình đang nóng giận
Bốn cơn “nóng giận” có vấn đề mà bạn cần biết
Cấu trúc của cơn nóng giận 1: ~ Nóng giận là cảm xúc thứ cấp ~
Cấu trúc của cơn nóng giận 2: ~ Cảm xúc “nên/cần” khiến cho chúng ta giận ~
Cách phân chia cơn nóng giận là gì?
Đỉnh cao của cơn nóng giận là 6 giây
Ghi chép lại về cơn nóng giận là gì?
Chuyên mục: Những điều cần chú tâm trong đời sống thường ngày
Chương 2: Sử dụng hiệu quả phương pháp quản lý cơn nóng giận
Hãy hiểu cơn nóng giận của mình
Viết ra cơn nóng giận
Hãy hiểu cơn nóng giận của mình
Số hóa cơn nóng giận
Quyết định mục đích cuối cùng của cơn nóng giận
Để tiếp tục tương tác với những người có giá trị quan “cần/nên” khác mình
Hiểu rõ tính chất của cơn nóng giận
Thử nghĩ về tự truyện của bản thân
Để giọt nước không tràn ly
PHẦN 2: ÁP DỤNG THỰC TIỄN
Chương 3: Những phương pháp quản lý cơn nóng giận Sử dụng được ngay lập tức
Những phương pháp quản lý cơn nóng giận sử dụng được ngay lập tức
Cách truyền đạt cơn nóng giận theo mẫu
Cách biểu hiện sự tức giận theo tình huống
Giải lao (Time-out)
“Tiếp đất” (Grounding)
Ngưng suy nghĩ (Stop thinking)
Niệm chú
Đếm ngược
Thư giãn nhịp thở
Chương 4: Workshop quản lý cơn giận
Những công việc mà cuốn sách này có thể làm
Khi mở workshop Trước khi tổ chức workshop
Hiểu về tâm trạng – cơn nóng giận
Kiềm chế phản xạ tức giận
Hiểu về bản thân và cơn nóng giận của bản thân
Có rất nhiều mạch suy nghĩ
Lựa chọn tức giận hay không tức giận
Lựa chọn không nổi giận
Lựa chọn nổi giận
Chuyên mục: Phương pháp kích thích năm giác quan trong nhà
PHỤ LỤC:
Dự thảo các giờ thực hành trong sách
Chia sẻ của trẻ và các bậc phụ huynh sau khóa học
Tuyển tập những món đồ nhỏ nắm bắt được trái tim
***
Trích đoạn sách:
Trong chương này, tôi sẽ giới thiệu “các kỹ thuật quản lý cơn nóng giận có thể thực hiện ngay” và “cách truyền đạt cơn nóng giận” theo cảm xúc bộc phát ban đầu theo mẫu.
NGHĨ TỚI “CÁCH TRUYỀN ĐẠT”
Giao tiếp có 3 loại:
• Loại bị động (bản thân không OK/đối phương OK): Loại ưu tiên suy nghĩ và ý kiến của đối phương hơn của bản thân. Không thể nói điều muốn nói. Không tự tin, không có chính kiến.
• Loại công kích (bản thân Ok/đối phương không OK): Loại toàn ưu tiên ý kiến bản thân, không nghĩ tới đối phương. Do không nghe người khác nói nên dễ bị cô độc.
• Loại quyết đoán (bản thân OK/đối phương OK): Loại vừa tôn trọng bản thân lại vừa có thể tôn trọng đối phương. Người này có thể vừa có chính kiến lại vừa nhận thức được sự khác biệt, có thể tự lựa chọn hành động của bản thân sao cho không ảnh hưởng tới người khác.
Người thuộc dạng bị động không có chính kiến dễ hướng sự tức giận về bản thân. Còn người thuộc dạng công kích rất dễ nóng giận khi không vừa ý. Người quyết đoán sẽ không cố ép buộc bản thân mà sẽ biểu hiện tâm trạng của mình. Những người này do nhận thức được sự khác biệt với mọi người nên không thấy tức giận vô cớ. Quyết đoán cũng sẽ dẫn tới việc bạn không bị cơn giận làm phiền.
HƯỚNG TỚI DẠNG QUYẾT ĐOÁN
• Khi nói điều khó nói, hãy đặt chủ ngữ trung tâm là “tôi”: Ngược lại của “tôi” là “bạn”, tức là câu nói dùng đối phương làm chủ ngữ. Trung tâm: “Đến muộn thế!” thay bằng: “Cậu đến muộn làm mình lo đấy”… Câu trước khiến người nghe cảm thấy có sự công kích, câu sau sẽ khiến người nghe có cảm giác dễ chịu hơn.
• Học thông điệp phi ngôn ngữ: Trong hội thoại, con người có thể lấy được thông tin không chỉ qua ngôn ngữ mà còn qua những thông điệp phi ngôn ngữ như ánh mắt, biểu cảm khuôn mặt, điệu bộ…
• Cần phải biết nói không và biết chấp nhận khi bị nói không.
• Biết nhờ vả, biết xử lý thật khéo khi được nhờ vả.
Còn rất nhiều yếu tố khác ngoài những điều được kể ở trên để trở nên quyết đoán và cần nhiều thời gian cũng như rèn luyện, song đó là những thứ các bạn có thể ứng dụng được ngay. Hãy chú ý tôn trọng cả bản thân mình lẫn đối phương, cảm thấy có điểm khác biệt hãy sử dụng chủ ngữ “tôi”… Bằng cách áp dụng những kỹ thuật này, bạn sẽ có thể giao tiếp trôi chảy và tạo thêm nhiều niềm vui cho bản thân.
Bên cạnh đó, do truyền đạt được chính xác tâm trạng của bản thân nên cảm giác tức giận của bạn cũng được biểu đạt có tính xây dựng hơn.
Tiktok Master - Từ Cá Nhân Đến Doanh Nghiệp
Tik Tok là ngôi nhà của những điệu nhảy mới nhất dành cho tuổi teen và những video lan truyền về thú cưng. Nhưng đây cũng là một trong những ứng dụng tốt nhất để kết nối doanh nghiệp với khách hàng của mình.
Cuốn sách này sẽ chỉ cho bạn cách tạo hồ sơ, bảo mật tài khoản, quay video đầu tiên và gửi thông điệp của bạn tới khán giả của mình. Bạn sẽ khám phá điều gì làm nên sự khác biệt của những video được lan truyền và cách tạo kết nối thực sự với người xem để tăng lượng khán giả của bạn.
Mục lục
Lời giới thiệu
Phần 1: Làm quen với TikTok – phim trường trong túi bạn
Chương 1: Sử dụng TikTok lần đầu tiên
Chương 2: Duyệt TikTok
Chương 3: Tìm hiểu sâu hơn về việc tạo video trên TikTok
Chương 4: Xuất bản video TikTok
Chương 5: Làm quen với văn hóa và nghi lễ trên TikTok
Chương 6: Giữ an toàn trên TikTok
Phần 2: Xây dựng mạng lưới người theo dõi trên TikTok
Chương 7: Phân tích các số liệu thống kê trên hồ sơ của bạn
Chương 8: Tạo nội dung lan truyền
Chương 9: Tiếp cận khán giả mới với các tính năng nâng cao
Phần 3: Sử dụng TikTok như một công cụ kinh doanh
Chương 10: Sử dụng TikTok để phát triển doanh nghiệp của bạn
Chương 11: Tìm hiểu các công cụ phân tích của TikTok cho doanh nghiệp của bạn
Phần 4: Top 10
Chương 12: 10 tài khoản TikTok mà tôi yêu thích
Chương 13: 10 tài khoản TikTok doanh nghiệp có cách làm đúng
Chương 14: 10 cách để gia tăng số lượng người theo dõi
Về tác giả
Jesse Stay là một diễn giả thành đạt và nổi tiếng thế giới, đồng thời là một chuyên gia toàn diện về công nghệ, đặc biệt là trong lĩnh vực truyền thông xã hội và marketing truyền thông xã hội. (Facebook và Myspace là các khách hàng cũ của anh ấy!) Jesse ăn, thở, và ngủ trên TikTok, Facebook, Twitter cũng như các công nghệ kết nối và hướng đến tương lai khác.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi