Transcending The Levels Of Consciousness - Siêu Việt Các Tầng Ý Thức
Nội dung cuốn sách này đi sâu vào cá nhân và nghiên cứu những chướng ngại mang tính trải nghiệm chủ quan cản trở quá trình thăng tiến của ý thức, tức là quá trình đưa tới nhận thức tâm linh cao hơn và giúp các cá nhân tiến lên các tầng ý thức cao hơn nữa để chuẩn bị cho trạng thái cao cấp hơn gọi là Chứng ngộ.
Vì các tầng ý thức thấp hơn là đau đớn nhất và khó chịu đựng nhất, dường như tốt nhất là bắt đầu đi lên thang ý thức từ các tầng đáy, cũng là những tầng nhiều khổ đau. Tuy thế, điều đó không có nghĩa là những tầng này là khó siêu việt nhất. Ngược lại, chính đau đớn của những tầng thấp hơn lại thôi thúc người ta tiến lên để được giải thoát. Bằng cách phân tích những trở ngại khác nhau và các tầng cần siêu việt, những nguyên tắc hỗ trợ quá trình tiến hóa tâm linh sẽ tự bộc lộ.
Tác giả:
David R. Hawkins, M.D., Ph.D là cây bút, người thầy tâm linh và diễn giả nổi tiếng thế giới về trạng thái tâm linh thăng hoa, về nghiên cứu ý thức và Nhận ra Sự hiện diện của Chúa chính là Đại ngã.
Các tác phẩm đã xuất bản cũng như các bài giảng của ông được nhiều người công nhận là độc nhất vô nhị, theo nghĩa nhận thức mang tính tâm linh trong một người có kiến thức khoa học và lâm sàng, rồi sau đó có thể diễn đạt bằng từ ngữ và giải thích hiện tượng bất thường này một cách rõ ràng và dễ hiểu.
Mục lục:
Lời tựa
Lời giới thiệu
Dẫn nhập
Phần I: Quá trình tiến hóa của ý thức
Phần II: Sinh lý học của sự thật: Chuyển từ tâm trí thấp hơn lên tâm trí cao hơn
Phần III: Siêu việt nhị nguyên tuyến tính
Phần IV: Siêu việt
Phần V: Chuyển hóa tâm linh-
Phụ lục
Về tác giả
Trích đoạn nội dung:
- Bản đồ Ý thức là bản hướng dẫn rất hữu dụng và thực tiễn, giúp tìm hiểu các tầng tiến hóa ý thức cần phải siêu việt trong quá trình theo đuổi tiến bộ tâm linh, chứng ngộ hay phát triển cá nhân. Nó còn cung cấp bản đồ có tính thực tiễn về những trở ngại cần vượt qua trong quá trình vươn lên tới các tầng ý thức tối ưu hơn. Các điểm hiệu chỉnh không thiết lập sự thật mà chỉ xác nhận nó và đưa ra thêm bằng chứng để xác thực.
- Nếu coi bản ngã như kẻ thù thì không thể nào khuất phục được nó. Nó là di sản mang tính sinh học của con người, nếu không có nó thì sẽ chẳng một người nào có thể sống để mà than thở về những hạn chế của nó. Khi đã nắm được nguồn gốc và vai trò nội tại quan trọng của nó đối với sự sinh tồn, người ta sẽ hiểu bản ngã đem lại những lợi ích cực kỳ to lớn, nhưng nếu không xóa bỏ hay siêu việt được nó thì nó dễ trở thành con ngựa bất kham và gây ra nhiều vấn đề về cảm xúc, tâm lý và tâm linh.
Ehon Thực Phẩm Cho Tâm Hồn - Chơi Cùng Momo Chú Bé Quả Đào - Momo Đi Đâu Vội Thế?
Ehon là sách tranh dành cho lứa tuổi từ 0 – 10. Ehon được ví như thực phẩm của tâm hồn, thói quen đọc Ehon cho con nghe được ví như bữa ăn hàng ngày cha mẹ Nhật để nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ cho con.
Đọc Ehon chính là cách cha mẹ Nhật thể hiện tình yêu thương, giúp con phát triển ngôn ngữ, trí tưởng tượng và nuôi dưỡng tâm hồn phong phú. Ehon có mặt trong tủ sách của mọi gia đình và ở thư viện trên khắp nước Nhật, là người bạn đồng hành với trẻ trong suốt những năm tháng ấu thơ.
Tâm hồn trẻ được nuôi dưỡng thông qua tình yêu của cha mẹ, tình cảm với người thân, qua bài học đến từ những câu chuyện trong sách, qua tình huống ứng xử hàng ngày… Truyện có tranh minh họa dành cho trẻ em chính là một trong những người bạn tốt nhất để dạy cho trẻ về tâm hồn và trí tưởng tượng. Đó cũng chính là lí do vì sao mà cha mẹ Nhật ai cũng đọc Ehon cho con mình, từ đó mối quan hệ của cha mẹ và con cái trở nên rất gắn kết. Thời kì ấu thơ là thời kì quan trọng nuôi dưỡng trí tuệ và cảm xúc. Giọng nói của cha mẹ, cách trò chuyện của cha mẹ sẽ được trẻ lưu nhớ dần dần vào trong não, khi đã lí giải đầy đủ rồi trẻ sẽ biểu hiện nó ra ngoài. Chính vì thế càng nghe được tiếng của cha mẹ nhiều thì ấn tượng trong não trẻ càng lớn, sợ dây liên hết càng bền chặt.
Tại sao Ehon lại hấp dẫn các bạn nhỏ? Bởi trong các cuốn Ehon, ngôn ngữ được chắt lọc kĩ lưỡng khi chuyển ngữ, những từ tượng hình, tượng thanh được lặp lại, dưới ngôn ngữ biểu cảm của cha mẹ khi đọc tạo nên nhạc điệu trong ngôn ngữ khiến các bé vô cùng thích thú!
Momo đi đâu vội thế: Đây là cuốn miêu tả nhiều hình ảnh mang tính tượng thanh tượng hình nhất. Các cử động chạy của Momo, các chướng ngại mà Momo vượt qua, những hình ảnh đó kèm với những âm thanh mà bố mẹ phải phát ra cho bé sẽ giúp bé phát huy trí tưởng tượng khi nghe.
365 Ngày An Toàn Cho Bé - Hứa Với Mẹ, Bé Hãy An Toàn Khi Đi Học
Những điều bé nên biết về an toàn giao thông và an toàn học đường
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI ĐI HỌC” dành cho bé 3+, nằm trong bộ sách “365 ngày an toàn cho bé”. Bộ sách hướng dẫn các phụ huynh và các bé các quy tắc giữ an toàn cho các bé trong các trường hợp cụ thể: Ở trường học, ở nhà, khi đi ra ngoài và bảo vệ bản thân khỏi bạo lực, bắt cóc và lạm dụng.
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI ĐI HỌC” giới thiệu các quy tắc cần thực hiện để bé giữ an toàn cho bản thân khi đi học. Trường học là nơi an toàn, nhưng khi chơi đùa, tham gia các hoạt động thể chất hoặc di chuyển trên đường, bé sẽ có thể gặp các tình huống ngoài ý muốn.
Cuốn sách này nêu ra các quy tắc an toàn bé cần nhớ. Những chi tiết nhỏ nhất như không nên đeo chìa khóa trên cổ, nơi dễ thấy bởi như vậy có vẻ như bé ở nhà một mình, hay chi tiết như buộc chặt dây giày để bé không bị giẫm vào, dễ bị ngã… bé đều phải chú ý. Lâu dần, hình thành cho bé thói quen cẩn trọng và bình tĩnh đối mặt với những tình huống bất ngờ.
Các vụ tai nạn xảy ra tại trường học đang gia tăng rất nhanh. Các bậc phụ huynh có con em đang trong độ tuổi đi học vô cùng bất an mỗi khi chương trình thời sự trên ti vi đưa tin về các vụ tai nạn xảy ra với trẻ em. Giờ đây, hơn ai hết, các bậc phụ huynh phải là người hiểu rõ nhất về những mối nguy hiểm tiềm ẩn với con em mình tại trường học và những điều các bé cần chú ý. Đặc biệt, các tình huống có thể xảy ra tại trường học rất đa dạng tùy theo thời gian và địa điểm, vì vậy, bố mẹ nên hướng dẫn chi tiết cho các bé những nguyên tắc an toàn theo từng tình huống cụ thể. Ngoài ra, việc lưu ý cho các em những nơi không an toàn, những tai nạn giao thông có thể xảy ra trên đường đi học cũng rất quan trọng. Khi hướng dẫn nguyên tắc an toàn cho trẻ, điều quan trọng nhất là hãy để các bé tự giải quyết vấn đề và biết cách đề phòng tai nạn xảy ra.
Trích đoạn sách hay
GIỜ MỸ THUẬT VUI VẺ
Chú ý không vung tay lên khi đang cầm những đồ dùng có đầu nhọn như dao, bút chì vì có thể làm bạn khác bị thương.
Không cho vào miệng các DỤNG CỤ MỸ THUẬT như giấy màu, màu nước, đất sét... vì chúng có hại cho cơ thể.
Đặc biệt, hãy cẩn thận khi sử dụng kéo, dập ghim, dao rọc giấy...
GIỜ KHOA HỌC THÚ VỊ
Cẩn thận để không làm vỡ các dụng cụ thí nghiệm như cốc thủy tinh, lăng kính, kính lúp, kính hiển vi, ống tiêm...
Chỉ được sử dụng đèn cồn dưới sự giám sát của thầy cô. Với những vật dụng này, bé chỉ bất cẩn một chút thôi là có thể xảy ra hỏa hoạn.
Sắp xếp lại dụng cụ đã sử dụng vào vị trí cũ.
QUY TẮC AN TOÀN TRONG NHÀ VỆ SINH
Cẩn thận để không bị trượt chân do sàn nhà vệ sinh đọng nước. Không đùa nghịch làm nước trên sàn bắn lên.
Giữ gìn nhà vệ sinh sạch sẽ. Rửa tay sau khi đi vệ sinh.
Không nên sử dụng nhà vệ sinh bên ngoài, nơi ít người qua lại.
365 Ngày An Toàn Cho Bé - Hứa Với Mẹ, Bé Hãy An Toàn Khi Ở Nhà
Những điều bé nên biết về an toàn khi ở nhà và khi chơi đùa
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI Ở NHÀ” dành cho bé 3+,nằm trong bộ sách “365 ngày an toàn cho bé”. Bộ sách hướng dẫn các phụ huynh và các bé các quy tắc giữ an toàn cho các bé trong các trường hợp cụ thể: Ở trường học, ở nhà, khi đi ra ngoài và bảo vệ bản thân khỏi bạo lực, bắt cóc và lạm dụng.
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI Ở NHÀ” giới thiệu các quy tắc cần thực hiện để giữ an toàn cho bản thân, giúp các bé tránh được các tình huống nguy hiểm khi ở nhà.
Theo thống kê của Viện Người tiêu dùng Hàn Quốc, trên 60% vụ tai nạn ở trẻ em xảy ra tại nhà hoặc xung quanh nhà. Chỉ cần các bậc phụ huynh chú ý hơn một chút, thì hoàn toàn có thể phòng tránh các tai nạn dù nhỏ hay lớn. Trước tiên, phải tìm hiểu xem những địa điểm nào, những tình huống nào dễ gây ra tai nạn, sau đó, hãy biến ngôi nhà của gia đình thành không gian an toàn cho trẻ. Tiếp theo đó, phải dạy cho trẻ phân biệt được những hành động an toàn và hành động nguy hiểm, dạy trẻ cách tự bảo vệ bản thân khi có bất kỳ tình huống nào xảy ra. Cha mẹ hãy cùng trẻ đọc cuốn sách này, đi quanh nhà và tìm hiểu những nguyên tắc an toàn phải thực hiện. Bằng cách đó, chúng ta có thể bảo vệ sự an toàn cho những đứa con thân yêu của mình.
Trích đoạn sách hay
TRONG NHÀ VỆ SINH
Sau khi ra ngoài về, việc đầu tiên bé phải làm là rửa tay sạch sẽ. Khi ra vào nhà vệ sinh, bé nhớ phải cẩn thận, bởi ngay trong nhà vệ sinh cũng có thể xảy ra sự cố.
Sàn nhà vệ sinh trơn, rất dễ bị ngã nên bé tuyệt đối không được chạy nhảy ở đó. Việc trèo lên ghế và các nơi cao để đùa nghịch cũng rất nguy hiểm.
Bé hãy cẩn thận để không bị bỏng khi rửa tay ở vòi nước nóng. Sau khi dùng xong, bé nhớ xoay vòi lại về phía nước lạnh nhé.
Không được sờ vào phích điện khi tay đang ướt. Vì bé có thể bị điện giật và bị thương nghiêm trọng.
Bồn tắm rất trơn, vì vậy, bé phải cẩn thận khi bước ra. Không được leo lên thành bồn tắm và nhớ cẩn thận để không bị va vào vòi nước phía sau.
TRONG BẾP
Oa! Trong bếp có mùi gì thơm quá! Bếp lúc nào cũng ấm áp như lòng mẹ vậy. Thế nhưng, bé vẫn phải cẩn thận vì có nhiều đồ vật nguy hiểm lắm.
Phải cẩn thận khi chạm vào bát đang đựng thức ăn nóng. Nếu lỡ tay làm rơi bát thì có thể sẽ bị bỏng.
Không được lại gần khi người lớn đang sử dụng những đồ vật sắc nhọn như dao, kéo.
Nồi, chảo đặt trên bếp rất nóng. Vì vậy, tuyệt đối không được chạm tay vào. Bé phải cẩn thận vì hơi nước từ nồi cơm cũng có thể khiến bé bị bỏng.
Khi làm nóng thức ăn bằng lò vi sóng, phải sử dụng bát, đĩa dùng riêng cho lò vi sóng. Không cho trứng hoặc lọ thủy tinh đậy nắp vào quay trong lò vi sóng vì rất nguy hiểm.
Chơi đùa dưới bàn ăn rất nguy hiểm vì chén bát, đồ ăn trên bàn có thể rơi vào người.
365 Ngày An Toàn Cho Bé - Hứa Với Mẹ, Bé Hãy An Toàn Khi Ra Ngoài
Những điều bé nên biết về an toàn nơi công cộng
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI RA NGOÀI” dành cho bé 3+,nằm trong bộ sách “365 ngày an toàn cho bé”. Bộ sách hướng dẫn các phụ huynh và các bé các quy tắc giữ an toàn cho các bé trong các trường hợp cụ thể: Ở trường học, ở nhà, khi đi ra ngoài và bảo vệ bản thân khỏi bạo lực, bắt cóc và lạm dụng.
“HỨA VỚI MẸ, BÉ HÃY AN TOÀN KHI RA NGOÀI” giới thiệu các quy tắc cần thực hiện để bé giữ an toàn cho bản thân khi đi ra ngoài.
Cuốn sách này nêu ra các quy tắc an toàn bé cần nhớ khi đi ra ngoài, tới nơi công cộng. Khi đi ra ngoài, các bé thường chạy nhảy vui đùa rất hồn nhiên, cũng chính vì thế, nếu không để ý, sẽ có rất nhiều tai nạn dễ xảy ra. Để phòng tránh những tai nạn đáng tiếc, cha mẹ hãy trang bị cho các bé những nguyên tắc an toàn theo từng tình huống cụ thể. Cuốn sách này mang đến cho cha mẹ cùng các bé giải pháp để ngăn ngừa những rủi ro, giúp bé khỏe mạnh và vui vẻ mỗi ngày.
Trích đoạn sách hay
BÉ ĐI Ô TÔ CÙNG BỐ
Tại ghế lái, có nhiều thiết bị trông thật thú vị. Vì vậy, đôi lúc bé cũng muốn được lái xe giống như bố mẹ phải không nào? Nhưng ô tô không phải là đồ chơi đâu nhé. Một sai lầm nhỏ cũng có thể gây ra tai nạn lớn, vì vậy, bé phải luôn cẩn thận.
Không tự đóng, mở cửa một mình, tốt nhất là nên nhờ người lớn giúp. Vì bé chỉ bất cẩn một chút thôi cũng có thể bị kẹp tay.
Việc tự ý chạm vào các thiết bị trên xe ô tô rất nguy hiểm. Đặc biệt, nếu phanh tay bị nhả ra thì dù động cơ đang tắt, xe cũng có thể di chuyển được, vì vậy, bé tuyệt đối không được chạm vào.
Bé phải ngồi ở ghế sau. Túi khí ở ghế trước có tác dụng bảo vệ người ngồi khi xảy ra tai nạn, tuy nhiên, nó được thiết kế dành riêng cho người lớn nên trẻ em có thể bị ngạt thở.
Để không bị thương khi xe dừng đột ngột hoặc xảy ra tai nạn, bé cần sử dụng ghế an toàn dành riêng cho trẻ em và thắt dây an toàn.
Không ngồi tì vào cửa. Vì cửa xe có thể mở đột ngột hoặc cửa sổ bị đóng bất ngờ.
Không được thò đầu, đưa tay ra ngoài cửa sổ. Vì khi xe chạy, có thể xuất hiện đồ vật nguy hiểm bay từ nơi khác đến.
BÉ ĐI QUA CỬA KHỔNG LỒ
Cửa ra vào trong siêu thị hoặc trung tâm thương mại là nơi rất đông người qua lại. Bé hãy cẩn thận để không va vào người khác hoặc không bị kẹp tay, chân vào cửa nhé.
Không chơi gần cửa ra vào để tránh va chạm hoặc bị xô đẩy, dẫn tới bị thương.
Kiểm tra kĩ xem cửa tự động đã mở ra hoàn toàn chưa rồi mới bước vào. Cẩn thận để không bị va vào cửa hoặc kẹp tay.
Rất nhiều tai nạn xảy ra tại cửa quay, vì vậy, tốt nhất là bé nên sử dụng cửa thường ở bên cạnh. Khi đi qua cửa quay, không được đẩy quá nhanh hoặc quay tròn để đùa nghịch.
Lưu ý rằng một ô cửa quay không thể chứa được nhiều người, bé hãy cẩn thận để không bị kẹp áo, tay hay chân vào cửa.
365 Ngày An Toàn Cho Bé - Hứa Với Mẹ, Bé Luôn Giữ Gìn Cơ Thể Quý Giá
Những điều bé nên biết về ngăn chặn bắt cóc và lạm dụng trẻ em
“HỨA VỚI MẸ, BÉ LUÔN GIỮ GÌN CƠ THỂ QUÝ GIÁ” dành cho bé 3+, nằm trong bộ sách “365 ngày an toàn cho bé”. Bộ sách hướng dẫn các phụ huynh và các bé các quy tắc giữ an toàn cho các bé trong các trường hợp cụ thể: Ở trường học, ở nhà, khi đi ra ngoài và bảo vệ bản thân khỏi bạo lực, bắt cóc và lạm dụng.
“HỨA VỚI MẸ, BÉ LUÔN GIỮ GÌN CƠ THỂ QUÝ GIÁ” giới thiệu các quy tắc cần thực hiện để giữ an toàn cho bản thân, giúp các bé tránh được các tình huống nguy hiểm như bắt cóc, bạo hành, lạm dụng trẻ em…
Các tình huống đưa ra cực kỳ cụ thể, cùng những bài tập thực hành giúp bé nâng cao tính cảnh giác, biết cách giải quyết khi gặp phải tình huống nguy hiểm cho bản thân. Theo số liệu thống kê, hằng năm trên thế giới có đến 8 triệu trẻ em được thông báo mất tích. Số lượng trẻ em bị lạm dụng cũng rất lớn, các bé còn chưa nhận biết được những người có thể tin tưởng và những người không nên tin tưởng. Làm thế nào để kể ra với cha mẹ và người chăm sóc những sự việc đáng tiếc mà có thể do sợ hãi và bị đe dọa, bé không dám nói ra? Với tranh vẽ minh họa và cách diễn đạt rõ ràng, các bé sẽ cùng bố mẹ nắm chắc các kiến thức bổ ích và thiết thực.
Ai cũng mong muốn rằng tất cả mọi việc diễn ra hằng ngày với trẻ em đều là những chuyện vui, nhưng hiện thực đáng buồn là đôi khi, những vụ việc không hay vẫn còn xảy ra. Thỉnh thoảng, chương trình thời sự trên ti vi vẫn đưa tin về những đứa trẻ bị bắt cóc hay mất tích. Những việc này không quá đỗi xa vời. Bởi chỉ cần lơ là, không cẩn thận chút thôi là rủi ro có thể xảy ra với cả chúng ta nữa. Nếu bé thực hiện đúng các quy tắc an toàn thì chắc chắn sẽ khiến những người lớn có ý định xấu xa thất bại. Hãy cùng nhau thực hiện những quy tắc trong quyển sách này và tự bảo vệ cơ thể quý giá của mình nhé!
Trích đoạn sách hay
ĐỪNG TIN VÀO NHỮNG LỜI DỤ DỖ NGỌT NGÀO!
Khi một người lạ cho bé thứ gì đó, người đó có thể có ý đồ khác nữa. Lúc đầu, họ sẽ tỏ ra không cần gì từ bé, nhưng có thể sau đó họ sẽ làm điều xấu. Nếu bé đã nhận đồ của họ thì sẽ rất khó để từ chối. Vì vậy, bé phải đợi bố mẹ đồng ý rồi mới được nhận đồ của người lạ.
NGƯỜI LỚN CÓ Ý ĐỒ XẤU THƯỜNG DỤ DỖ BÉ BẰNG NHỮNG CÂU NÓI SAU:
1. Em đói lắm phải không?
Đi ăn hamburger cùng chị nhé!
2. Nhà cô có nhiều cún con dễ thương lắm, cháu đến mang một con về mà nuôi. Một mình cô nuôi vất vả quá.
3. Chú đang thu thập ý kiến của các bạn nhỏ về một loại bánh mới ra. Nếu cháu giúp chú làm phiếu điều tra, chú sẽ tặng cháu một khẩu súng đồ chơi!
4. Anh biết trò chơi này hay lắm! Em có muốn chơi cùng không?
KHI NGƯỜI LỚN RỦ BÉ ĐI THEO HỌ, HÃY NGHĨ ĐẾN BA ĐIỀU SAU:
1. Thật kỳ lạ phải không? Tại sao người đó lại thân thiện với mình như vậy?
2. Nếu mình đi theo người đó thì bố mẹ có biết mình đang ở đâu không?
3. Khi đi theo người đó, nhỡ có chuyện gì nguy hiểm xảy ra thì ai sẽ giúp đỡ mình? Nếu không thể trả lời một trong ba câu trên, bé tuyệt đối không được đi theo người lạ.
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3
Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của mình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử hội học sinh” với người đề cử là đàn chị Hinoharu Sachi!
Vốn đảm nhận công việc tổng vụ kiêm giám sát tài chính nên việc chị ấy ra ứng cử là điều chắc chắn.
Thông qua cuộc bầu cử, cậu sẽ xây dựng mối quan hệ với nhân vật nữ chính mà cậu muốn nuôi dưỡng. Một tình yêu bí mật sẽ nảy sinh…
Kouhei đã nhen nhóm ảo tưởng ấy trong lòng nhưng đàn chị dường như lại không định ra ứng cử!
Cậu đã làm đủ mọi cách nhưng ý chí của người ấy thật vững vàng.
Chứng kiến cảnh đó, Torisawa đã mang tới cho cậu một lối thoát…
Vượt qua vô vàn những suy nghĩ khác biệt, “chiến dịch hiện thực hoá rom-com thứ ba” chính thức được bắt đầu!
Mục lục:
??? Mở màn
Chương mở đầu: Ai dám bảo có thể hiện thực hoá rom-com chỉ với mấy thông tin sẵn có?
Chương I: Ai dám bảo có thể dự đoán suy nghĩ chỉ bằng mấy chuyện trong quá khứ?
Chương II: Ai dám bảo giải pháp tối ưu nhất chính là giải pháp tốt nhất?
Chuyện hậu trường: Sai lầm của “đồng phạm”
Chuyện III: Ai dám bảo… người ta sẽ “chộp” lấy ngay nếu món mình muốn xuất hiện trước mắt
Ngoại truyện: Cô độc
Chương IV: Ai dám bảo có chìa thì sẽ mở được khoá?
Chuyện hậu trường: Cô độc?
Ngoại truyện: Lý tưởng vui vẻ
Chương V: Ai dám bảo hội học sinh phải là hội học sinh?
Chuyện hậu trường: Phàm nhân
Chương kết: Ai dám bảo kết thúc tốt đẹp thì mọi thứ cũng ổn chứ?
Ngoại truyện: Phía trước là niềm vui
Giải lao: Chút đối thoại vặt vãnh
Lời tác giả
Thông tin tác giả:
So Hajikano:
Mùa xuân là phải ra ngoài! Nướng thịt bằng lửa trải, pha cà phê bằng nước lấy nước suối, rồi làm việc thôi! Rốt cuộc cũng làm việc!!
Minh hoạ bìa: Kuro Shiina
Tập này tôi đã biết được tầm quan trọng của thảo luận và đứng lên đối diện với Đấng toàn năng. Các bạn hãy từ từ thưởng thức nhé.
Trích đoạn sách:
Ba mươi phút sau, tôi đã đến quán cà phê hẹn gặp, ngồi chờ Uenohara ở phía sâu bên trong tầng 2.
Đã qua giờ cao điểm của buổi trưa nên bầu không khí trong quán có phần chậm rãi. Phía ngoài hiên có mái che, những gia đình dắt theo con nhỏ hoặc thú cưng đang thong thả đón nắng chiều, cạnh bức tường ở phía xa xa, một cặp đôi nom như sinh viên đang vui vẻ chuyện trò.
Quán cà phê mang tên “Dragon Cafe” này vừa khai trương cách đây không lâu, được trang trí theo phong cách Mỹ hiện đại cùng món cà phê chính thống do chính tay chủ nhân đã từng là một barista[1] pha chế.
Nhân tiện, nguồn gốc của tên quán xuất phát từ tên thông tục “Dragon garden” của công viên Aoyamadai nằm ngay bên cạnh.
Ban đầu, tôi đến đây chỉ nhằm điều tra thông tin cho “Sổ tay tụ điểm” của mình nhưng trong những lần trò chuyện với người chủ, tôi nhận ra chúng tôi khá hợp tính nên từ đó vẫn thường ghé qua chơi.
Chưa kể, vẫn hay có trường hợp gặp được “nữ chính” ở quán cà phê trong mấy vở rom-com còn gì? Biết đâu sẽ có một thiếu nữ ngọt ngào nào đó dành riêng cho người chỉ có thể chụp ra mấy bức hình nhòe nhoẹt như tôi.
“Đã để cậu chờ rồi.”
Trong khi tôi vẫn còn suy nghĩ vẩn vơ thì “đồng phạm” mặn mòi của riêng tôi đã đến. Trước 20 phút so với giờ hẹn.
Ừm, vẫn là gặp nhau trước giờ hẹn như thường lệ… à mà không, chỉ sớm hơn 5 phút.
“Hi, cậu vất vả… không, ừ, chào cậu nhỉ?”
“... Tại sao lại ở thể nghi vấn vậy?”
Uenohara nghiêng nhẹ đầu, vẻ khó hiểu.
Đây không phải cuộc họp, chào “Cậu vất vả rồi[2]” nghe cứ sai sai… nhưng mà chào như bình thường thì cũng cảm thấy không đúng.
“Sao cậu đến sớm thế. Đó giờ toàn trước 10 phút thôi mà.”
“Ừ vì hôm nay tôi đóng vai người mời, để cậu chờ thì không hay nên mới đến sớm.”
“Vậy à”, Uenohara đáp lại ngắn gọn, ngồi xuống ở phía đồi diện. Một hương thơm của cam quýt thoang thoảng qua khoang mũi tôi.
Ơ, mùi khác với thường ngày à? Bình thường là mùi vani mà nhỉ… Hay là cô ấy đang dùng chai lăn mồ hôi?
“Vậy giờ gọi món thế nào? Tôi bảo có hẹn gặp bạn nên được hướng dẫn lên thẳng trên đây trước…”
“Hửm? A… a… không có nhiều món lắm đâu, món ngọt thì tớ đã gọi rồi. Cậu cứ chọn nước đi, tôi sẽ đi gọi cho. Cà phê ở đây ngon hết sẩy.”
“Hư… m… vì đây là một cửa hàng chính hiệu mà. Giá hơi bị cao ha? Thật sự cậu mời tôi cũng không sao hả?”
Ha, thật hiếm thấy, cô ấy đang ngại ngần kìa. Vậy mà mấy hôm họp lại gọi quá trời món.
“Tôi không nói hai lời đâu. Để cảm ơn cho những gì cậu đã làm mọi ngày mà, đừng ngại, cứ gọi đi.”
“Ừm… vậy tôi sẽ nghe theo cậu.”
Nói rồi Uenohara xoay đầu nhìn sang tấm bảng ghi thực đơn.
Tôi đảo mắt liếc nhìn ngoại hình của Uenohara hôm nay, cô mặc một chiếc áo cộc tay nom mát mẻ bên trong áo khoác, kết hợp cùng váy dài.
Tuy đã gặp nhau vào ngày nghỉ không ít và cũng đã thấy trang phục ngày thường của Uenohara mấy lần nhưng so với khi họp, cảm nhận có chút khác biệt.
“Ừ… m… cái đó… về tổng thể trông chững chạc hơn thường lệ… ?”
“... Nè, tôi nghĩ cậu nên bỏ cái kiểu nhìn như quan sát ấy đi. Nếu là người khác thì họ đã nổi trận lôi đình rồi đấy.”
“A, xin lỗi. Tôi bị ‘lậm’ cái kiểu điều tra.”
Uehara nói trong khi quấn lọn tóc quanh ngón tay.
Ư, ừm. Nhưng mà cấm quan sát luôn thì khó quá. Cơ thể tôi đã quá quen với kiểu đó rồi, biết làm sao đây.
E hèm, trước ánh mắt nghiêm túc của đối phương, tôi nghĩ mình nên nói gì đó…
“Không — ý tôi là Uenohara vốn xinh nên mặc gì cũng hợp hết. Ừm, hợp lắm, hợp lắm.”
“... Ừm, cám ơn cậu.
Uenohara khẽ cúi đầu như đáp lại, mặt không chút cảm xúc.
Ơ… ủa? Cô ấy nhẹ nhàng cảm ơn kìa? Không thể hiện chút gì khó chịu luôn… Cách mình khen không đúng sao? Không đâu, cô ấy cứ ngoan ngoãn tiếp nhận luôn mà? Hửm?
“Kouhei trông cũng ổn lắm mà? Tôi thấy cậu lúc nào cũng hợp mốt và rất tươm tất.”
“A, ừ, khiến cậu bận tâm rồi.”
“Bận tâm…?”
“Tôi nhầm, xin lỗi.”
Ôi trời, lời khen quá tự nhiên ngoài mong đợi ấy khiến “phạm trù” ngôn ngữ trong tôi trở nên bấn loạn.
Trong khi tôi đang lúng ta lúng túng không thốt nên lời, Uenohara cầm menu trên tay, miệng lẩm bẩm.
“Vậy… cậu có biết món nào ngon không? Nhìn vào xuất xứ thôi cũng chẳng biết thế nào.”
“Ưm, à… tôi lúc nào cũng chỉ uống của Brazil, chẳng rõ có hợp với Uenohara không. Nó hơi bị đắng á. Hỏi thử chắc anh chủ sẽ gợi ý cho đó —.”
“Nè, Kouhei, chọn món được chưa?”
… Thời gian vừa khít như in, tiếng bước chân vang lên lộp cộp ở cầu thang, một gương mặt đầy râu ria xuất hiện.
“A, anh chủ. Đâu cần anh phải cất công lên tới tận chứ.”
“Ngay lúc đang rảnh tay nên không sao mà.”
Người chủ quán nói mạch lạc bằng chất giọng rõ ràng.
Anh tầm khoảng 30 tuổi, vẻ ngoài vô cùng thân thiện. Chiếc mũi cao như tạc tượng, gương mặt đẹp trai pha chút hoang dã hệt như một diễn viên nước ngoài.
Anh thuộc tuýp người cực kì giỏi giao tiếp, dễ dàng gây thiện cảm với người khác và kĩ thuật nói chuyện cũng thuộc hàng top trong số những người tôi biết. Nhìn cách anh nói chuyện với người mới gặp lần đầu, tìm hiểu được suy nghĩ thật sự trong lòng người đang ôm ấp lo toan, giúp tôi học hỏi được nhiều điều.
Bị cuốn hút bởi cách nói chuyện đầy khéo léo đó, tôi đã lỡ tiết lộ chút ít về kế hoạch. Nhưng thay vì ngăn cản, anh ấy đã nhiệt tình lắng nghe và còn bảo “Cái đó nghe cực thú vị luôn nha!”. Tiên sinh Uenohara thì không nói đi nhưng tôi cũng không rõ tại sao mấy người lớn lại rất có hứng thú với câu chuyện.
Anh chủ dịu dàng mỉm cười và bắt đầu nói.
“Mừng em lại đến. Tôi rất vui khi em còn dẫn cả bạn gái theo cùng.”
“Ơ, ở…? Kìa anh chủ! Mà phải rồi, bình thường nhìn vô sẽ nghĩ ngay là bạn gái mà!? Nhưng may mắn thay, lần này tôi có thể đáp lại theo mô típ của rom-com rằng ‘Không phải đâu! Ai mà lại… với cái người đó!’.”
Vừa dứt lời, cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, tôi lại quay về bản ngã của mình.
Ôi không! Tôi lại bị cuốn vào rom-com cùng với sự phấn khích của bản thân mất rồi!
Nhìn bộ dạng vội vàng dùng tay che miệng của tôi, anh chủ quán bật cười.
“Hahaha, câu trả lời kiểu gì vậy. Kouhei đúng là thú vị thật đó. Ở cùng cậu chắc không bao giờ chán đâu ha?”
“A, không… sẽ thấy mệt mỏi lắm đó ạ.”
Uenohara hơi bất ngờ trước những gì diễn ra nhưng nhanh chóng quay trở lại vẻ mặt như mọi ngày và đáp.
“À, cái đó thì… đối với kiểu người như cậu ấy, em đừng có làm căng. Cứ ngon ngọt vào.”
“Vâng, em cũng đã nhận ra từ trước.”
“Còn nữa, thi thoảng em cứ lồng mấy câu đẩy đưa vào, cậu ấy lâng lâng ngay tắp lự cho xem. Thực tế, mới đó mà đã khoái chí còn gì?”
“... Thì ra là vậy, cũng đúng. Cám ơn anh đã chỉ dạy.”
“Đây đâu phải là chuyện nên nói trước mặt đương sự chứ!?”
Gì chứ, bạn gái hiện tại của tôi vừa bãi bôi với tôi đấy hử!? Chết tiệt, tôi đã bị đưa vào tròng!
Trái ngược với vẻ mặt như vừa nhận được cú tát của tôi, anh chủ quán thản nhiên đứng bên cạnh Uenohara, dùng ngón tay gõ gõ vào thực đơn trên tay như thể đang chăm chú.
Sao cô ấy không chịu giữa khoảng cách với người mới gặp lần đầu thế nhỉ. Nhưng mà chắc cũng đâu có gì khó chịu nhỉ, vì người ấy là anh chủ. Và ảnh còn đẹp trai quá thể mà?
“Nhìn thực đơn không thì cũng khó nhỉ? Loại này mùi hương như trà trái cây nhẹ nhàng nên sẽ dễ uống đó. Capuchino cũng ngon lắm. Ayano thích ngọt mà đúng không?”
“Ơ? Sao anh biết tên em…?”
“Kouhei hay nhắc đến em lắm nên anh đoán vậy. Không đúng hả?”
“A… không, đúng rồi ạ…. Mà hay nhắc ư?”
“Anh có nghe kể rồi. Cái này, là quà tặng nhân dịp em ghé quán lần đầu.”
Không rõ từ đâu, anh lấy ra một chiếc túi nhỏ, đặt trước mặt Uenohara. Trong chiếc túi trong suốt được buộc miệng bằng dây ruy băng đỏ là những chiếc bánh quy nhà làm. Thậm chí còn có cả một tấm thiệp ghi lời nhắn.
Lần này còn có cả vụ tặng quà mà các cô gái ưa thích nữa chứ… Anh chàng này thật là khéo léo quá đi mà.
“Xem mấy người lập dị thì thú vị chứ còn chăm sóc họ thì hơi bị vất vả đó nha. Nhưng anh sẵn sàng lắng nghe mấy lời than phiền nên em hãy cứ đến nhé.”
“Vậy nên em mới nói là đừng có nói trước mặt đương sự rồi!”
Anh chủ bật cười ha hả đầy sảng khoái trước lời phàn nàn của tôi.
Choáng ngợp trước một chuỗi đối đáp nhưng Uenohara cũng từ từ thả lỏng khuôn miệng.
“— Vâng, khi đó em sẽ phàn nàn tùy thích ha.”
Hửm? Sao cô ấy lại cười nhỉ…?
“Gọi món thì cứ theo như anh đã gợi ý ạ.”
“Tôi hiểu rồi thưa quý khách.”
Trước câu trả lời đó, chủ quán mỉm cười hài lòng và trở xuống bên dưới.
Ha… cái người đó là sao vậy nhỉ. Dễ dàng khiến Uenohara lộ ra gương mặt thật luôn kìa.
Sao mà anh ấy có thể làm mọi thứ một cách trơn tru thế nhỉ. Nếu tôi cũng làm được như thế thì vụ khảo sát trực tiếp sẽ… nhưng mà hôm nay không được. Phải nói bao nhiêu lần nữa đây trời.
Đằng hắng một tiếng rõ to, tôi nhìn về phía Uenohara.
“Cơ mà hôm nay trời đẹp ghê, thật tốt vì mùa mưa kết thúc sớm ha. Đây là mùa hè đầu tiên của tôi ở đây đó, không biết sẽ ra sao nhỉ?”
“Sẽ phê lắm. Tới 35 độ thì còn chịu được nhưng hơn nữa thì cậu sẽ như người hấp hối. Qua 40 độ rồi sẽ khiến cậu giống như đang ‘thường trú’ trong phòng tắm hơi luôn đấy.”
“U ồ, tôi có nghe đồn rồi nhưng mà đến cỡ đó sao. Phải chi trong phòng học cũng có điều hòa thì đỡ biết mấy…”
“Tôi chịu nóng dở lắm nên mùa hè y như cực hình.”
“Hơ? Uenohara không chịu nóng được à. Nếu vậy mấy lúc như hẹn… hò này nọ chắc oải lắm, ừm.”
“.... Lúc chơi điền kinh[3] kinh khủng lắm. Mặt đường y như chảo rán á.”
“A, phải rồi, sao cậu không chơi điền kinh ở cao trung vậy? Cậu đã vượt qua vòng đấu quận và đến được giải toàn thành cơ mà? Tôi còn nghe nói cậu được chọn vào đội tuyển[4] nữa nhỉ.”
“Cũng chẳng có gì ghê gớm đâu. Vì thứ hạng của quận mình chẳng cao gì mấy.”
“Hửm, vậy sao… Nhưng dù sao thì đứng thứ 3 toàn quận cũng là quá dữ rồi.”
“Tôi chẳng thấy tự hào gì về thời gian đó chút nào. Thực tế mấy giải toàn thành chỉ là một mớ hỗn độn… Vả lại lúc đầu tôi làm không phải do yêu thích mà chỉ vì trường đó bắt buộc phải tham gia hoạt động ngoại khóa.”
“A… thì ra là vậy. Nhưng tại sao cậu lại chọn điền kinh mà không phải là một câu lạc bộ gì khác?”
“Cũng chẳng có lí do gì đặc biệt… Thì đại loại vì tôi nghĩ sẽ có khả năng giành được giải cao nhất thôi…”
“Hư… m, ra là vậy. Uenohara thường sẽ xem xét trước tỉ lệ giành chiến thắng nhỉ.”
“... Ừm. Vậy nên lên trung học tôi mới không tham gia.”
“Ra vậy —.”
“Ừm.”
Hừm, ủa…?
“À, không liên quan nhưng… lúc ở nhà Uenohara thường làm gì? Ngày nghỉ hoặc mấy lúc rảnh rỗi chẳng hạn?”
“Ơ thì tôi xem tivi hay Yuutube gì đó. Thứ bảy chủ nhật thì đi mua sắm với bạn bè.”
“Ồ, thích nhỉ. Mua sắm là mua quần áo á hả?”
“Đúng rồi. Có khi là xem đồ gia dụng hay mấy món lặt vặt. Cũng nhiều lúc tôi không chủ đích mua gì mà chỉ lượn vòng vòng.”
“Hể… đúng là con gái ha. Mà cậu thích đồ gia dụng với mấy món nho nhỏ hả, Uenohara. Tôi đang hình dung cậu trang trí rất điệu đà cho phòng mình.”
“Ừm, không, không đến mức thích đâu nhưng mà… cũng giống như mọi người thôi.”
“Vậy à… à mà khu này mọi người thường mua sắm ở đâu thế? Ở ga hả?”
“Gần đây thì chỉ có ga hoặc là Shimaoka nhưng mà tôi thường đến Aeon Kyogoku Heisei. Đi xe đạp hơi xa nhưng có thể ở trong đó cả ngày.”
“A, quả nhiên Aeon là nhất nhỉ… Gia đình tôi mà ra ngoài thì cũng đi Aeon. Ở đây gần cửa hàng chỗ quận bên cạnh nhất nên toàn đi ở đó thôi.”
“Vậy à.”
“Ừ.”
… Ư– m, sao ấy nhỉ.
Dẫu đang nói chuyện bình thường nhưng mà…
“Ha —, thì ra là vậy —...”
“... Ừm.”
Trò chuyện bình thường với Uenohara ấy… kiểu như thế này là ổn à?
Nghĩ kĩ… tôi chưa từng nói với Uenohara về những chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến kế hoạch.
Đương nhiên chúng tôi cũng có nói chuyện này chuyện kia trong khi họp nhưng kiểu chính thức như thế này thì đây là lần đầu.
“À — ...”
“...”
Sao bây giờ. Suy nghĩ đến đó tôi bỗng không biết nên nói gì.
Uenohara chống cằm, nhìn bâng quơ ra bên ngoài. Gương mặt lộ vẻ buồn chán.
Chết tiệt, tệ thật… Tiệc “cảm tạ lao động” mà như thế này “fail quá fail”.
Ơ – ừm – ơ, bình tĩnh, mấy lúc như thế này nói về sở thích hay mấy thứ yêu thích là đúng lý thuyết nhất. Uenohara chắc sẽ hứng thú với câu chuyện liên quan đến đồ ngọt nhỉ. Theo thông tin tìm hiểu được thì cậu ấy thuộc phe yêu bánh kẹo phương Tây, bản thân cậu ấy cũng có nói muốn thử làm nên nếu phát triển theo hướng đó chắc câu chuyện sẽ thú vị hơn chăng.
À, khoan đã…?
Vốn dĩ nói chuyện kiểu “sặc mùi kĩ thuật” vậy là ổn sao? Đây đâu phải “Sự kiện thường ngày” trong kế hoạch chứ.
Không, không, tiền đề của câu chuyện là...
… Uenohara đang nói chuyện với tôi như kiểu bạn bè bình thường, và như vậy là vui…?
Trong khi tôi ừm ừm đầy suy tư, Uenohara thở hắt ra “... Haa”.
“... Tôi đang làm gì thế này. Đâu phải như vậy.”
“Ể?”
Đoạn đưa tay chải tóc và nhìn về phía tôi.
“Nè.”
“Ha, hả?”
“Cậu không cần phải ngại ngùng kiểu kì cục vậy đâu. Nói về kế hoạch đi.”
“A, không… cái đó…”
“Đằng nào buổi tối cũng sẽ họp còn gì? Giờ làm luôn sẽ hiệu quả hơn đó. Không phải sao?”
“Như… nhưng mà… như vậy… thì Uenohara không được nghỉ ngơi mà. Đã lỡ off rồi —.”
“Cái không khí mờ ám này còn khiến tôi mệt hơn bội phần… Dù sao cũng đâu có chuyện gì thú vị để nói đâu.”
Nói rồi cô đưa tay tóm đại một chùm tóc và hất về phía sau.
Vậy à…
Quả nhiên, đối với Uenohara, nói chuyện bình thường với tôi chẳng chút thú vị nào.
“À, cái… nếu Uenohara thấy vậy ok thì…”
“...”
“Cứ như mọi lần nhé?”
“Ừm, được thôi.”
Uenohara khẽ gật đầu và trả lời chắc nịch.
Không hiểu vì sao lồng ngực tôi lại đau nhói trước lời đáp có phần chắc chắn ấy.
“— Kouhei! Xong rồi, phụ anh chút!”
“A, em đến ngay!”
Vừa lúc ấy, tiếng anh chủ vang lên từ tầng dưới, tôi đứng bật dậy.
Rời khỏi nơi này dù chỉ một chút thôi cũng giúp tôi thấy nhẹ nhõm. Tôi sải nhanh bước chân về phía cầu thang.
Ở phía đuôi mắt tôi vẫn còn thấy Uenohara vừa tháo đuôi tóc đang buộc.
(Còn nữa)
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3
Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của mình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử hội học sinh” với người đề cử là đàn chị Hinoharu Sachi!
Vốn đảm nhận công việc tổng vụ kiêm giám sát tài chính nên việc chị ấy ra ứng cử là điều chắc chắn.
Thông qua cuộc bầu cử, cậu sẽ xây dựng mối quan hệ với nhân vật nữ chính mà cậu muốn nuôi dưỡng. Một tình yêu bí mật sẽ nảy sinh…
Kouhei đã nhen nhóm ảo tưởng ấy trong lòng nhưng đàn chị dường như lại không định ra ứng cử!
Cậu đã làm đủ mọi cách nhưng ý chí của người ấy thật vững vàng.
Chứng kiến cảnh đó, Torisawa đã mang tới cho cậu một lối thoát…
Vượt qua vô vàn những suy nghĩ khác biệt, “chiến dịch hiện thực hoá rom-com thứ ba” chính thức được bắt đầu!
Mục lục:
??? Mở màn
Chương mở đầu: Ai dám bảo có thể hiện thực hoá rom-com chỉ với mấy thông tin sẵn có?
Chương I: Ai dám bảo có thể dự đoán suy nghĩ chỉ bằng mấy chuyện trong quá khứ?
Chương II: Ai dám bảo giải pháp tối ưu nhất chính là giải pháp tốt nhất?
Chuyện hậu trường: Sai lầm của “đồng phạm”
Chuyện III: Ai dám bảo… người ta sẽ “chộp” lấy ngay nếu món mình muốn xuất hiện trước mắt
Ngoại truyện: Cô độc
Chương IV: Ai dám bảo có chìa thì sẽ mở được khoá?
Chuyện hậu trường: Cô độc?
Ngoại truyện: Lý tưởng vui vẻ
Chương V: Ai dám bảo hội học sinh phải là hội học sinh?
Chuyện hậu trường: Phàm nhân
Chương kết: Ai dám bảo kết thúc tốt đẹp thì mọi thứ cũng ổn chứ?
Ngoại truyện: Phía trước là niềm vui
Giải lao: Chút đối thoại vặt vãnh
Lời tác giả
Thông tin tác giả:
So Hajikano:
Mùa xuân là phải ra ngoài! Nướng thịt bằng lửa trải, pha cà phê bằng nước lấy nước suối, rồi làm việc thôi! Rốt cuộc cũng làm việc!!
Minh hoạ bìa: Kuro Shiina
Tập này tôi đã biết được tầm quan trọng của thảo luận và đứng lên đối diện với Đấng toàn năng. Các bạn hãy từ từ thưởng thức nhé.
Trích đoạn sách:
Ba mươi phút sau, tôi đã đến quán cà phê hẹn gặp, ngồi chờ Uenohara ở phía sâu bên trong tầng 2.
Đã qua giờ cao điểm của buổi trưa nên bầu không khí trong quán có phần chậm rãi. Phía ngoài hiên có mái che, những gia đình dắt theo con nhỏ hoặc thú cưng đang thong thả đón nắng chiều, cạnh bức tường ở phía xa xa, một cặp đôi nom như sinh viên đang vui vẻ chuyện trò.
Quán cà phê mang tên “Dragon Cafe” này vừa khai trương cách đây không lâu, được trang trí theo phong cách Mỹ hiện đại cùng món cà phê chính thống do chính tay chủ nhân đã từng là một barista[1] pha chế.
Nhân tiện, nguồn gốc của tên quán xuất phát từ tên thông tục “Dragon garden” của công viên Aoyamadai nằm ngay bên cạnh.
Ban đầu, tôi đến đây chỉ nhằm điều tra thông tin cho “Sổ tay tụ điểm” của mình nhưng trong những lần trò chuyện với người chủ, tôi nhận ra chúng tôi khá hợp tính nên từ đó vẫn thường ghé qua chơi.
Chưa kể, vẫn hay có trường hợp gặp được “nữ chính” ở quán cà phê trong mấy vở rom-com còn gì? Biết đâu sẽ có một thiếu nữ ngọt ngào nào đó dành riêng cho người chỉ có thể chụp ra mấy bức hình nhòe nhoẹt như tôi.
“Đã để cậu chờ rồi.”
Trong khi tôi vẫn còn suy nghĩ vẩn vơ thì “đồng phạm” mặn mòi của riêng tôi đã đến. Trước 20 phút so với giờ hẹn.
Ừm, vẫn là gặp nhau trước giờ hẹn như thường lệ… à mà không, chỉ sớm hơn 5 phút.
“Hi, cậu vất vả… không, ừ, chào cậu nhỉ?”
“... Tại sao lại ở thể nghi vấn vậy?”
Uenohara nghiêng nhẹ đầu, vẻ khó hiểu.
Đây không phải cuộc họp, chào “Cậu vất vả rồi[2]” nghe cứ sai sai… nhưng mà chào như bình thường thì cũng cảm thấy không đúng.
“Sao cậu đến sớm thế. Đó giờ toàn trước 10 phút thôi mà.”
“Ừ vì hôm nay tôi đóng vai người mời, để cậu chờ thì không hay nên mới đến sớm.”
“Vậy à”, Uenohara đáp lại ngắn gọn, ngồi xuống ở phía đồi diện. Một hương thơm của cam quýt thoang thoảng qua khoang mũi tôi.
Ơ, mùi khác với thường ngày à? Bình thường là mùi vani mà nhỉ… Hay là cô ấy đang dùng chai lăn mồ hôi?
“Vậy giờ gọi món thế nào? Tôi bảo có hẹn gặp bạn nên được hướng dẫn lên thẳng trên đây trước…”
“Hửm? A… a… không có nhiều món lắm đâu, món ngọt thì tớ đã gọi rồi. Cậu cứ chọn nước đi, tôi sẽ đi gọi cho. Cà phê ở đây ngon hết sẩy.”
“Hư… m… vì đây là một cửa hàng chính hiệu mà. Giá hơi bị cao ha? Thật sự cậu mời tôi cũng không sao hả?”
Ha, thật hiếm thấy, cô ấy đang ngại ngần kìa. Vậy mà mấy hôm họp lại gọi quá trời món.
“Tôi không nói hai lời đâu. Để cảm ơn cho những gì cậu đã làm mọi ngày mà, đừng ngại, cứ gọi đi.”
“Ừm… vậy tôi sẽ nghe theo cậu.”
Nói rồi Uenohara xoay đầu nhìn sang tấm bảng ghi thực đơn.
Tôi đảo mắt liếc nhìn ngoại hình của Uenohara hôm nay, cô mặc một chiếc áo cộc tay nom mát mẻ bên trong áo khoác, kết hợp cùng váy dài.
Tuy đã gặp nhau vào ngày nghỉ không ít và cũng đã thấy trang phục ngày thường của Uenohara mấy lần nhưng so với khi họp, cảm nhận có chút khác biệt.
“Ừ… m… cái đó… về tổng thể trông chững chạc hơn thường lệ… ?”
“... Nè, tôi nghĩ cậu nên bỏ cái kiểu nhìn như quan sát ấy đi. Nếu là người khác thì họ đã nổi trận lôi đình rồi đấy.”
“A, xin lỗi. Tôi bị ‘lậm’ cái kiểu điều tra.”
Uehara nói trong khi quấn lọn tóc quanh ngón tay.
Ư, ừm. Nhưng mà cấm quan sát luôn thì khó quá. Cơ thể tôi đã quá quen với kiểu đó rồi, biết làm sao đây.
E hèm, trước ánh mắt nghiêm túc của đối phương, tôi nghĩ mình nên nói gì đó…
“Không — ý tôi là Uenohara vốn xinh nên mặc gì cũng hợp hết. Ừm, hợp lắm, hợp lắm.”
“... Ừm, cám ơn cậu.
Uenohara khẽ cúi đầu như đáp lại, mặt không chút cảm xúc.
Ơ… ủa? Cô ấy nhẹ nhàng cảm ơn kìa? Không thể hiện chút gì khó chịu luôn… Cách mình khen không đúng sao? Không đâu, cô ấy cứ ngoan ngoãn tiếp nhận luôn mà? Hửm?
“Kouhei trông cũng ổn lắm mà? Tôi thấy cậu lúc nào cũng hợp mốt và rất tươm tất.”
“A, ừ, khiến cậu bận tâm rồi.”
“Bận tâm…?”
“Tôi nhầm, xin lỗi.”
Ôi trời, lời khen quá tự nhiên ngoài mong đợi ấy khiến “phạm trù” ngôn ngữ trong tôi trở nên bấn loạn.
Trong khi tôi đang lúng ta lúng túng không thốt nên lời, Uenohara cầm menu trên tay, miệng lẩm bẩm.
“Vậy… cậu có biết món nào ngon không? Nhìn vào xuất xứ thôi cũng chẳng biết thế nào.”
“Ưm, à… tôi lúc nào cũng chỉ uống của Brazil, chẳng rõ có hợp với Uenohara không. Nó hơi bị đắng á. Hỏi thử chắc anh chủ sẽ gợi ý cho đó —.”
“Nè, Kouhei, chọn món được chưa?”
… Thời gian vừa khít như in, tiếng bước chân vang lên lộp cộp ở cầu thang, một gương mặt đầy râu ria xuất hiện.
“A, anh chủ. Đâu cần anh phải cất công lên tới tận chứ.”
“Ngay lúc đang rảnh tay nên không sao mà.”
Người chủ quán nói mạch lạc bằng chất giọng rõ ràng.
Anh tầm khoảng 30 tuổi, vẻ ngoài vô cùng thân thiện. Chiếc mũi cao như tạc tượng, gương mặt đẹp trai pha chút hoang dã hệt như một diễn viên nước ngoài.
Anh thuộc tuýp người cực kì giỏi giao tiếp, dễ dàng gây thiện cảm với người khác và kĩ thuật nói chuyện cũng thuộc hàng top trong số những người tôi biết. Nhìn cách anh nói chuyện với người mới gặp lần đầu, tìm hiểu được suy nghĩ thật sự trong lòng người đang ôm ấp lo toan, giúp tôi học hỏi được nhiều điều.
Bị cuốn hút bởi cách nói chuyện đầy khéo léo đó, tôi đã lỡ tiết lộ chút ít về kế hoạch. Nhưng thay vì ngăn cản, anh ấy đã nhiệt tình lắng nghe và còn bảo “Cái đó nghe cực thú vị luôn nha!”. Tiên sinh Uenohara thì không nói đi nhưng tôi cũng không rõ tại sao mấy người lớn lại rất có hứng thú với câu chuyện.
Anh chủ dịu dàng mỉm cười và bắt đầu nói.
“Mừng em lại đến. Tôi rất vui khi em còn dẫn cả bạn gái theo cùng.”
“Ơ, ở…? Kìa anh chủ! Mà phải rồi, bình thường nhìn vô sẽ nghĩ ngay là bạn gái mà!? Nhưng may mắn thay, lần này tôi có thể đáp lại theo mô típ của rom-com rằng ‘Không phải đâu! Ai mà lại… với cái người đó!’.”
Vừa dứt lời, cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, tôi lại quay về bản ngã của mình.
Ôi không! Tôi lại bị cuốn vào rom-com cùng với sự phấn khích của bản thân mất rồi!
Nhìn bộ dạng vội vàng dùng tay che miệng của tôi, anh chủ quán bật cười.
“Hahaha, câu trả lời kiểu gì vậy. Kouhei đúng là thú vị thật đó. Ở cùng cậu chắc không bao giờ chán đâu ha?”
“A, không… sẽ thấy mệt mỏi lắm đó ạ.”
Uenohara hơi bất ngờ trước những gì diễn ra nhưng nhanh chóng quay trở lại vẻ mặt như mọi ngày và đáp.
“À, cái đó thì… đối với kiểu người như cậu ấy, em đừng có làm căng. Cứ ngon ngọt vào.”
“Vâng, em cũng đã nhận ra từ trước.”
“Còn nữa, thi thoảng em cứ lồng mấy câu đẩy đưa vào, cậu ấy lâng lâng ngay tắp lự cho xem. Thực tế, mới đó mà đã khoái chí còn gì?”
“... Thì ra là vậy, cũng đúng. Cám ơn anh đã chỉ dạy.”
“Đây đâu phải là chuyện nên nói trước mặt đương sự chứ!?”
Gì chứ, bạn gái hiện tại của tôi vừa bãi bôi với tôi đấy hử!? Chết tiệt, tôi đã bị đưa vào tròng!
Trái ngược với vẻ mặt như vừa nhận được cú tát của tôi, anh chủ quán thản nhiên đứng bên cạnh Uenohara, dùng ngón tay gõ gõ vào thực đơn trên tay như thể đang chăm chú.
Sao cô ấy không chịu giữa khoảng cách với người mới gặp lần đầu thế nhỉ. Nhưng mà chắc cũng đâu có gì khó chịu nhỉ, vì người ấy là anh chủ. Và ảnh còn đẹp trai quá thể mà?
“Nhìn thực đơn không thì cũng khó nhỉ? Loại này mùi hương như trà trái cây nhẹ nhàng nên sẽ dễ uống đó. Capuchino cũng ngon lắm. Ayano thích ngọt mà đúng không?”
“Ơ? Sao anh biết tên em…?”
“Kouhei hay nhắc đến em lắm nên anh đoán vậy. Không đúng hả?”
“A… không, đúng rồi ạ…. Mà hay nhắc ư?”
“Anh có nghe kể rồi. Cái này, là quà tặng nhân dịp em ghé quán lần đầu.”
Không rõ từ đâu, anh lấy ra một chiếc túi nhỏ, đặt trước mặt Uenohara. Trong chiếc túi trong suốt được buộc miệng bằng dây ruy băng đỏ là những chiếc bánh quy nhà làm. Thậm chí còn có cả một tấm thiệp ghi lời nhắn.
Lần này còn có cả vụ tặng quà mà các cô gái ưa thích nữa chứ… Anh chàng này thật là khéo léo quá đi mà.
“Xem mấy người lập dị thì thú vị chứ còn chăm sóc họ thì hơi bị vất vả đó nha. Nhưng anh sẵn sàng lắng nghe mấy lời than phiền nên em hãy cứ đến nhé.”
“Vậy nên em mới nói là đừng có nói trước mặt đương sự rồi!”
Anh chủ bật cười ha hả đầy sảng khoái trước lời phàn nàn của tôi.
Choáng ngợp trước một chuỗi đối đáp nhưng Uenohara cũng từ từ thả lỏng khuôn miệng.
“— Vâng, khi đó em sẽ phàn nàn tùy thích ha.”
Hửm? Sao cô ấy lại cười nhỉ…?
“Gọi món thì cứ theo như anh đã gợi ý ạ.”
“Tôi hiểu rồi thưa quý khách.”
Trước câu trả lời đó, chủ quán mỉm cười hài lòng và trở xuống bên dưới.
Ha… cái người đó là sao vậy nhỉ. Dễ dàng khiến Uenohara lộ ra gương mặt thật luôn kìa.
Sao mà anh ấy có thể làm mọi thứ một cách trơn tru thế nhỉ. Nếu tôi cũng làm được như thế thì vụ khảo sát trực tiếp sẽ… nhưng mà hôm nay không được. Phải nói bao nhiêu lần nữa đây trời.
Đằng hắng một tiếng rõ to, tôi nhìn về phía Uenohara.
“Cơ mà hôm nay trời đẹp ghê, thật tốt vì mùa mưa kết thúc sớm ha. Đây là mùa hè đầu tiên của tôi ở đây đó, không biết sẽ ra sao nhỉ?”
“Sẽ phê lắm. Tới 35 độ thì còn chịu được nhưng hơn nữa thì cậu sẽ như người hấp hối. Qua 40 độ rồi sẽ khiến cậu giống như đang ‘thường trú’ trong phòng tắm hơi luôn đấy.”
“U ồ, tôi có nghe đồn rồi nhưng mà đến cỡ đó sao. Phải chi trong phòng học cũng có điều hòa thì đỡ biết mấy…”
“Tôi chịu nóng dở lắm nên mùa hè y như cực hình.”
“Hơ? Uenohara không chịu nóng được à. Nếu vậy mấy lúc như hẹn… hò này nọ chắc oải lắm, ừm.”
“.... Lúc chơi điền kinh[3] kinh khủng lắm. Mặt đường y như chảo rán á.”
“A, phải rồi, sao cậu không chơi điền kinh ở cao trung vậy? Cậu đã vượt qua vòng đấu quận và đến được giải toàn thành cơ mà? Tôi còn nghe nói cậu được chọn vào đội tuyển[4] nữa nhỉ.”
“Cũng chẳng có gì ghê gớm đâu. Vì thứ hạng của quận mình chẳng cao gì mấy.”
“Hửm, vậy sao… Nhưng dù sao thì đứng thứ 3 toàn quận cũng là quá dữ rồi.”
“Tôi chẳng thấy tự hào gì về thời gian đó chút nào. Thực tế mấy giải toàn thành chỉ là một mớ hỗn độn… Vả lại lúc đầu tôi làm không phải do yêu thích mà chỉ vì trường đó bắt buộc phải tham gia hoạt động ngoại khóa.”
“A… thì ra là vậy. Nhưng tại sao cậu lại chọn điền kinh mà không phải là một câu lạc bộ gì khác?”
“Cũng chẳng có lí do gì đặc biệt… Thì đại loại vì tôi nghĩ sẽ có khả năng giành được giải cao nhất thôi…”
“Hư… m, ra là vậy. Uenohara thường sẽ xem xét trước tỉ lệ giành chiến thắng nhỉ.”
“... Ừm. Vậy nên lên trung học tôi mới không tham gia.”
“Ra vậy —.”
“Ừm.”
Hừm, ủa…?
“À, không liên quan nhưng… lúc ở nhà Uenohara thường làm gì? Ngày nghỉ hoặc mấy lúc rảnh rỗi chẳng hạn?”
“Ơ thì tôi xem tivi hay Yuutube gì đó. Thứ bảy chủ nhật thì đi mua sắm với bạn bè.”
“Ồ, thích nhỉ. Mua sắm là mua quần áo á hả?”
“Đúng rồi. Có khi là xem đồ gia dụng hay mấy món lặt vặt. Cũng nhiều lúc tôi không chủ đích mua gì mà chỉ lượn vòng vòng.”
“Hể… đúng là con gái ha. Mà cậu thích đồ gia dụng với mấy món nho nhỏ hả, Uenohara. Tôi đang hình dung cậu trang trí rất điệu đà cho phòng mình.”
“Ừm, không, không đến mức thích đâu nhưng mà… cũng giống như mọi người thôi.”
“Vậy à… à mà khu này mọi người thường mua sắm ở đâu thế? Ở ga hả?”
“Gần đây thì chỉ có ga hoặc là Shimaoka nhưng mà tôi thường đến Aeon Kyogoku Heisei. Đi xe đạp hơi xa nhưng có thể ở trong đó cả ngày.”
“A, quả nhiên Aeon là nhất nhỉ… Gia đình tôi mà ra ngoài thì cũng đi Aeon. Ở đây gần cửa hàng chỗ quận bên cạnh nhất nên toàn đi ở đó thôi.”
“Vậy à.”
“Ừ.”
… Ư– m, sao ấy nhỉ.
Dẫu đang nói chuyện bình thường nhưng mà…
“Ha —, thì ra là vậy —...”
“... Ừm.”
Trò chuyện bình thường với Uenohara ấy… kiểu như thế này là ổn à?
Nghĩ kĩ… tôi chưa từng nói với Uenohara về những chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến kế hoạch.
Đương nhiên chúng tôi cũng có nói chuyện này chuyện kia trong khi họp nhưng kiểu chính thức như thế này thì đây là lần đầu.
“À — ...”
“...”
Sao bây giờ. Suy nghĩ đến đó tôi bỗng không biết nên nói gì.
Uenohara chống cằm, nhìn bâng quơ ra bên ngoài. Gương mặt lộ vẻ buồn chán.
Chết tiệt, tệ thật… Tiệc “cảm tạ lao động” mà như thế này “fail quá fail”.
Ơ – ừm – ơ, bình tĩnh, mấy lúc như thế này nói về sở thích hay mấy thứ yêu thích là đúng lý thuyết nhất. Uenohara chắc sẽ hứng thú với câu chuyện liên quan đến đồ ngọt nhỉ. Theo thông tin tìm hiểu được thì cậu ấy thuộc phe yêu bánh kẹo phương Tây, bản thân cậu ấy cũng có nói muốn thử làm nên nếu phát triển theo hướng đó chắc câu chuyện sẽ thú vị hơn chăng.
À, khoan đã…?
Vốn dĩ nói chuyện kiểu “sặc mùi kĩ thuật” vậy là ổn sao? Đây đâu phải “Sự kiện thường ngày” trong kế hoạch chứ.
Không, không, tiền đề của câu chuyện là...
… Uenohara đang nói chuyện với tôi như kiểu bạn bè bình thường, và như vậy là vui…?
Trong khi tôi ừm ừm đầy suy tư, Uenohara thở hắt ra “... Haa”.
“... Tôi đang làm gì thế này. Đâu phải như vậy.”
“Ể?”
Đoạn đưa tay chải tóc và nhìn về phía tôi.
“Nè.”
“Ha, hả?”
“Cậu không cần phải ngại ngùng kiểu kì cục vậy đâu. Nói về kế hoạch đi.”
“A, không… cái đó…”
“Đằng nào buổi tối cũng sẽ họp còn gì? Giờ làm luôn sẽ hiệu quả hơn đó. Không phải sao?”
“Như… nhưng mà… như vậy… thì Uenohara không được nghỉ ngơi mà. Đã lỡ off rồi —.”
“Cái không khí mờ ám này còn khiến tôi mệt hơn bội phần… Dù sao cũng đâu có chuyện gì thú vị để nói đâu.”
Nói rồi cô đưa tay tóm đại một chùm tóc và hất về phía sau.
Vậy à…
Quả nhiên, đối với Uenohara, nói chuyện bình thường với tôi chẳng chút thú vị nào.
“À, cái… nếu Uenohara thấy vậy ok thì…”
“...”
“Cứ như mọi lần nhé?”
“Ừm, được thôi.”
Uenohara khẽ gật đầu và trả lời chắc nịch.
Không hiểu vì sao lồng ngực tôi lại đau nhói trước lời đáp có phần chắc chắn ấy.
“— Kouhei! Xong rồi, phụ anh chút!”
“A, em đến ngay!”
Vừa lúc ấy, tiếng anh chủ vang lên từ tầng dưới, tôi đứng bật dậy.
Rời khỏi nơi này dù chỉ một chút thôi cũng giúp tôi thấy nhẹ nhõm. Tôi sải nhanh bước chân về phía cầu thang.
Ở phía đuôi mắt tôi vẫn còn thấy Uenohara vừa tháo đuôi tóc đang buộc.
(Còn nữa)
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3
Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của mình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử hội học sinh” với người đề cử là đàn chị Hinoharu Sachi!
Vốn đảm nhận công việc tổng vụ kiêm giám sát tài chính nên việc chị ấy ra ứng cử là điều chắc chắn.
Thông qua cuộc bầu cử, cậu sẽ xây dựng mối quan hệ với nhân vật nữ chính mà cậu muốn nuôi dưỡng. Một tình yêu bí mật sẽ nảy sinh…
Kouhei đã nhen nhóm ảo tưởng ấy trong lòng nhưng đàn chị dường như lại không định ra ứng cử!
Cậu đã làm đủ mọi cách nhưng ý chí của người ấy thật vững vàng.
Chứng kiến cảnh đó, Torisawa đã mang tới cho cậu một lối thoát…
Vượt qua vô vàn những suy nghĩ khác biệt, “chiến dịch hiện thực hoá rom-com thứ ba” chính thức được bắt đầu!
Mục lục:
??? Mở màn
Chương mở đầu: Ai dám bảo có thể hiện thực hoá rom-com chỉ với mấy thông tin sẵn có?
Chương I: Ai dám bảo có thể dự đoán suy nghĩ chỉ bằng mấy chuyện trong quá khứ?
Chương II: Ai dám bảo giải pháp tối ưu nhất chính là giải pháp tốt nhất?
Chuyện hậu trường: Sai lầm của “đồng phạm”
Chuyện III: Ai dám bảo… người ta sẽ “chộp” lấy ngay nếu món mình muốn xuất hiện trước mắt
Ngoại truyện: Cô độc
Chương IV: Ai dám bảo có chìa thì sẽ mở được khoá?
Chuyện hậu trường: Cô độc?
Ngoại truyện: Lý tưởng vui vẻ
Chương V: Ai dám bảo hội học sinh phải là hội học sinh?
Chuyện hậu trường: Phàm nhân
Chương kết: Ai dám bảo kết thúc tốt đẹp thì mọi thứ cũng ổn chứ?
Ngoại truyện: Phía trước là niềm vui
Giải lao: Chút đối thoại vặt vãnh
Lời tác giả
Thông tin tác giả:
So Hajikano:
Mùa xuân là phải ra ngoài! Nướng thịt bằng lửa trải, pha cà phê bằng nước lấy nước suối, rồi làm việc thôi! Rốt cuộc cũng làm việc!!
Minh hoạ bìa: Kuro Shiina
Tập này tôi đã biết được tầm quan trọng của thảo luận và đứng lên đối diện với Đấng toàn năng. Các bạn hãy từ từ thưởng thức nhé.
Trích đoạn sách:
Ba mươi phút sau, tôi đã đến quán cà phê hẹn gặp, ngồi chờ Uenohara ở phía sâu bên trong tầng 2.
Đã qua giờ cao điểm của buổi trưa nên bầu không khí trong quán có phần chậm rãi. Phía ngoài hiên có mái che, những gia đình dắt theo con nhỏ hoặc thú cưng đang thong thả đón nắng chiều, cạnh bức tường ở phía xa xa, một cặp đôi nom như sinh viên đang vui vẻ chuyện trò.
Quán cà phê mang tên “Dragon Cafe” này vừa khai trương cách đây không lâu, được trang trí theo phong cách Mỹ hiện đại cùng món cà phê chính thống do chính tay chủ nhân đã từng là một barista[1] pha chế.
Nhân tiện, nguồn gốc của tên quán xuất phát từ tên thông tục “Dragon garden” của công viên Aoyamadai nằm ngay bên cạnh.
Ban đầu, tôi đến đây chỉ nhằm điều tra thông tin cho “Sổ tay tụ điểm” của mình nhưng trong những lần trò chuyện với người chủ, tôi nhận ra chúng tôi khá hợp tính nên từ đó vẫn thường ghé qua chơi.
Chưa kể, vẫn hay có trường hợp gặp được “nữ chính” ở quán cà phê trong mấy vở rom-com còn gì? Biết đâu sẽ có một thiếu nữ ngọt ngào nào đó dành riêng cho người chỉ có thể chụp ra mấy bức hình nhòe nhoẹt như tôi.
“Đã để cậu chờ rồi.”
Trong khi tôi vẫn còn suy nghĩ vẩn vơ thì “đồng phạm” mặn mòi của riêng tôi đã đến. Trước 20 phút so với giờ hẹn.
Ừm, vẫn là gặp nhau trước giờ hẹn như thường lệ… à mà không, chỉ sớm hơn 5 phút.
“Hi, cậu vất vả… không, ừ, chào cậu nhỉ?”
“... Tại sao lại ở thể nghi vấn vậy?”
Uenohara nghiêng nhẹ đầu, vẻ khó hiểu.
Đây không phải cuộc họp, chào “Cậu vất vả rồi[2]” nghe cứ sai sai… nhưng mà chào như bình thường thì cũng cảm thấy không đúng.
“Sao cậu đến sớm thế. Đó giờ toàn trước 10 phút thôi mà.”
“Ừ vì hôm nay tôi đóng vai người mời, để cậu chờ thì không hay nên mới đến sớm.”
“Vậy à”, Uenohara đáp lại ngắn gọn, ngồi xuống ở phía đồi diện. Một hương thơm của cam quýt thoang thoảng qua khoang mũi tôi.
Ơ, mùi khác với thường ngày à? Bình thường là mùi vani mà nhỉ… Hay là cô ấy đang dùng chai lăn mồ hôi?
“Vậy giờ gọi món thế nào? Tôi bảo có hẹn gặp bạn nên được hướng dẫn lên thẳng trên đây trước…”
“Hửm? A… a… không có nhiều món lắm đâu, món ngọt thì tớ đã gọi rồi. Cậu cứ chọn nước đi, tôi sẽ đi gọi cho. Cà phê ở đây ngon hết sẩy.”
“Hư… m… vì đây là một cửa hàng chính hiệu mà. Giá hơi bị cao ha? Thật sự cậu mời tôi cũng không sao hả?”
Ha, thật hiếm thấy, cô ấy đang ngại ngần kìa. Vậy mà mấy hôm họp lại gọi quá trời món.
“Tôi không nói hai lời đâu. Để cảm ơn cho những gì cậu đã làm mọi ngày mà, đừng ngại, cứ gọi đi.”
“Ừm… vậy tôi sẽ nghe theo cậu.”
Nói rồi Uenohara xoay đầu nhìn sang tấm bảng ghi thực đơn.
Tôi đảo mắt liếc nhìn ngoại hình của Uenohara hôm nay, cô mặc một chiếc áo cộc tay nom mát mẻ bên trong áo khoác, kết hợp cùng váy dài.
Tuy đã gặp nhau vào ngày nghỉ không ít và cũng đã thấy trang phục ngày thường của Uenohara mấy lần nhưng so với khi họp, cảm nhận có chút khác biệt.
“Ừ… m… cái đó… về tổng thể trông chững chạc hơn thường lệ… ?”
“... Nè, tôi nghĩ cậu nên bỏ cái kiểu nhìn như quan sát ấy đi. Nếu là người khác thì họ đã nổi trận lôi đình rồi đấy.”
“A, xin lỗi. Tôi bị ‘lậm’ cái kiểu điều tra.”
Uehara nói trong khi quấn lọn tóc quanh ngón tay.
Ư, ừm. Nhưng mà cấm quan sát luôn thì khó quá. Cơ thể tôi đã quá quen với kiểu đó rồi, biết làm sao đây.
E hèm, trước ánh mắt nghiêm túc của đối phương, tôi nghĩ mình nên nói gì đó…
“Không — ý tôi là Uenohara vốn xinh nên mặc gì cũng hợp hết. Ừm, hợp lắm, hợp lắm.”
“... Ừm, cám ơn cậu.
Uenohara khẽ cúi đầu như đáp lại, mặt không chút cảm xúc.
Ơ… ủa? Cô ấy nhẹ nhàng cảm ơn kìa? Không thể hiện chút gì khó chịu luôn… Cách mình khen không đúng sao? Không đâu, cô ấy cứ ngoan ngoãn tiếp nhận luôn mà? Hửm?
“Kouhei trông cũng ổn lắm mà? Tôi thấy cậu lúc nào cũng hợp mốt và rất tươm tất.”
“A, ừ, khiến cậu bận tâm rồi.”
“Bận tâm…?”
“Tôi nhầm, xin lỗi.”
Ôi trời, lời khen quá tự nhiên ngoài mong đợi ấy khiến “phạm trù” ngôn ngữ trong tôi trở nên bấn loạn.
Trong khi tôi đang lúng ta lúng túng không thốt nên lời, Uenohara cầm menu trên tay, miệng lẩm bẩm.
“Vậy… cậu có biết món nào ngon không? Nhìn vào xuất xứ thôi cũng chẳng biết thế nào.”
“Ưm, à… tôi lúc nào cũng chỉ uống của Brazil, chẳng rõ có hợp với Uenohara không. Nó hơi bị đắng á. Hỏi thử chắc anh chủ sẽ gợi ý cho đó —.”
“Nè, Kouhei, chọn món được chưa?”
… Thời gian vừa khít như in, tiếng bước chân vang lên lộp cộp ở cầu thang, một gương mặt đầy râu ria xuất hiện.
“A, anh chủ. Đâu cần anh phải cất công lên tới tận chứ.”
“Ngay lúc đang rảnh tay nên không sao mà.”
Người chủ quán nói mạch lạc bằng chất giọng rõ ràng.
Anh tầm khoảng 30 tuổi, vẻ ngoài vô cùng thân thiện. Chiếc mũi cao như tạc tượng, gương mặt đẹp trai pha chút hoang dã hệt như một diễn viên nước ngoài.
Anh thuộc tuýp người cực kì giỏi giao tiếp, dễ dàng gây thiện cảm với người khác và kĩ thuật nói chuyện cũng thuộc hàng top trong số những người tôi biết. Nhìn cách anh nói chuyện với người mới gặp lần đầu, tìm hiểu được suy nghĩ thật sự trong lòng người đang ôm ấp lo toan, giúp tôi học hỏi được nhiều điều.
Bị cuốn hút bởi cách nói chuyện đầy khéo léo đó, tôi đã lỡ tiết lộ chút ít về kế hoạch. Nhưng thay vì ngăn cản, anh ấy đã nhiệt tình lắng nghe và còn bảo “Cái đó nghe cực thú vị luôn nha!”. Tiên sinh Uenohara thì không nói đi nhưng tôi cũng không rõ tại sao mấy người lớn lại rất có hứng thú với câu chuyện.
Anh chủ dịu dàng mỉm cười và bắt đầu nói.
“Mừng em lại đến. Tôi rất vui khi em còn dẫn cả bạn gái theo cùng.”
“Ơ, ở…? Kìa anh chủ! Mà phải rồi, bình thường nhìn vô sẽ nghĩ ngay là bạn gái mà!? Nhưng may mắn thay, lần này tôi có thể đáp lại theo mô típ của rom-com rằng ‘Không phải đâu! Ai mà lại… với cái người đó!’.”
Vừa dứt lời, cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, tôi lại quay về bản ngã của mình.
Ôi không! Tôi lại bị cuốn vào rom-com cùng với sự phấn khích của bản thân mất rồi!
Nhìn bộ dạng vội vàng dùng tay che miệng của tôi, anh chủ quán bật cười.
“Hahaha, câu trả lời kiểu gì vậy. Kouhei đúng là thú vị thật đó. Ở cùng cậu chắc không bao giờ chán đâu ha?”
“A, không… sẽ thấy mệt mỏi lắm đó ạ.”
Uenohara hơi bất ngờ trước những gì diễn ra nhưng nhanh chóng quay trở lại vẻ mặt như mọi ngày và đáp.
“À, cái đó thì… đối với kiểu người như cậu ấy, em đừng có làm căng. Cứ ngon ngọt vào.”
“Vâng, em cũng đã nhận ra từ trước.”
“Còn nữa, thi thoảng em cứ lồng mấy câu đẩy đưa vào, cậu ấy lâng lâng ngay tắp lự cho xem. Thực tế, mới đó mà đã khoái chí còn gì?”
“... Thì ra là vậy, cũng đúng. Cám ơn anh đã chỉ dạy.”
“Đây đâu phải là chuyện nên nói trước mặt đương sự chứ!?”
Gì chứ, bạn gái hiện tại của tôi vừa bãi bôi với tôi đấy hử!? Chết tiệt, tôi đã bị đưa vào tròng!
Trái ngược với vẻ mặt như vừa nhận được cú tát của tôi, anh chủ quán thản nhiên đứng bên cạnh Uenohara, dùng ngón tay gõ gõ vào thực đơn trên tay như thể đang chăm chú.
Sao cô ấy không chịu giữa khoảng cách với người mới gặp lần đầu thế nhỉ. Nhưng mà chắc cũng đâu có gì khó chịu nhỉ, vì người ấy là anh chủ. Và ảnh còn đẹp trai quá thể mà?
“Nhìn thực đơn không thì cũng khó nhỉ? Loại này mùi hương như trà trái cây nhẹ nhàng nên sẽ dễ uống đó. Capuchino cũng ngon lắm. Ayano thích ngọt mà đúng không?”
“Ơ? Sao anh biết tên em…?”
“Kouhei hay nhắc đến em lắm nên anh đoán vậy. Không đúng hả?”
“A… không, đúng rồi ạ…. Mà hay nhắc ư?”
“Anh có nghe kể rồi. Cái này, là quà tặng nhân dịp em ghé quán lần đầu.”
Không rõ từ đâu, anh lấy ra một chiếc túi nhỏ, đặt trước mặt Uenohara. Trong chiếc túi trong suốt được buộc miệng bằng dây ruy băng đỏ là những chiếc bánh quy nhà làm. Thậm chí còn có cả một tấm thiệp ghi lời nhắn.
Lần này còn có cả vụ tặng quà mà các cô gái ưa thích nữa chứ… Anh chàng này thật là khéo léo quá đi mà.
“Xem mấy người lập dị thì thú vị chứ còn chăm sóc họ thì hơi bị vất vả đó nha. Nhưng anh sẵn sàng lắng nghe mấy lời than phiền nên em hãy cứ đến nhé.”
“Vậy nên em mới nói là đừng có nói trước mặt đương sự rồi!”
Anh chủ bật cười ha hả đầy sảng khoái trước lời phàn nàn của tôi.
Choáng ngợp trước một chuỗi đối đáp nhưng Uenohara cũng từ từ thả lỏng khuôn miệng.
“— Vâng, khi đó em sẽ phàn nàn tùy thích ha.”
Hửm? Sao cô ấy lại cười nhỉ…?
“Gọi món thì cứ theo như anh đã gợi ý ạ.”
“Tôi hiểu rồi thưa quý khách.”
Trước câu trả lời đó, chủ quán mỉm cười hài lòng và trở xuống bên dưới.
Ha… cái người đó là sao vậy nhỉ. Dễ dàng khiến Uenohara lộ ra gương mặt thật luôn kìa.
Sao mà anh ấy có thể làm mọi thứ một cách trơn tru thế nhỉ. Nếu tôi cũng làm được như thế thì vụ khảo sát trực tiếp sẽ… nhưng mà hôm nay không được. Phải nói bao nhiêu lần nữa đây trời.
Đằng hắng một tiếng rõ to, tôi nhìn về phía Uenohara.
“Cơ mà hôm nay trời đẹp ghê, thật tốt vì mùa mưa kết thúc sớm ha. Đây là mùa hè đầu tiên của tôi ở đây đó, không biết sẽ ra sao nhỉ?”
“Sẽ phê lắm. Tới 35 độ thì còn chịu được nhưng hơn nữa thì cậu sẽ như người hấp hối. Qua 40 độ rồi sẽ khiến cậu giống như đang ‘thường trú’ trong phòng tắm hơi luôn đấy.”
“U ồ, tôi có nghe đồn rồi nhưng mà đến cỡ đó sao. Phải chi trong phòng học cũng có điều hòa thì đỡ biết mấy…”
“Tôi chịu nóng dở lắm nên mùa hè y như cực hình.”
“Hơ? Uenohara không chịu nóng được à. Nếu vậy mấy lúc như hẹn… hò này nọ chắc oải lắm, ừm.”
“.... Lúc chơi điền kinh[3] kinh khủng lắm. Mặt đường y như chảo rán á.”
“A, phải rồi, sao cậu không chơi điền kinh ở cao trung vậy? Cậu đã vượt qua vòng đấu quận và đến được giải toàn thành cơ mà? Tôi còn nghe nói cậu được chọn vào đội tuyển[4] nữa nhỉ.”
“Cũng chẳng có gì ghê gớm đâu. Vì thứ hạng của quận mình chẳng cao gì mấy.”
“Hửm, vậy sao… Nhưng dù sao thì đứng thứ 3 toàn quận cũng là quá dữ rồi.”
“Tôi chẳng thấy tự hào gì về thời gian đó chút nào. Thực tế mấy giải toàn thành chỉ là một mớ hỗn độn… Vả lại lúc đầu tôi làm không phải do yêu thích mà chỉ vì trường đó bắt buộc phải tham gia hoạt động ngoại khóa.”
“A… thì ra là vậy. Nhưng tại sao cậu lại chọn điền kinh mà không phải là một câu lạc bộ gì khác?”
“Cũng chẳng có lí do gì đặc biệt… Thì đại loại vì tôi nghĩ sẽ có khả năng giành được giải cao nhất thôi…”
“Hư… m, ra là vậy. Uenohara thường sẽ xem xét trước tỉ lệ giành chiến thắng nhỉ.”
“... Ừm. Vậy nên lên trung học tôi mới không tham gia.”
“Ra vậy —.”
“Ừm.”
Hừm, ủa…?
“À, không liên quan nhưng… lúc ở nhà Uenohara thường làm gì? Ngày nghỉ hoặc mấy lúc rảnh rỗi chẳng hạn?”
“Ơ thì tôi xem tivi hay Yuutube gì đó. Thứ bảy chủ nhật thì đi mua sắm với bạn bè.”
“Ồ, thích nhỉ. Mua sắm là mua quần áo á hả?”
“Đúng rồi. Có khi là xem đồ gia dụng hay mấy món lặt vặt. Cũng nhiều lúc tôi không chủ đích mua gì mà chỉ lượn vòng vòng.”
“Hể… đúng là con gái ha. Mà cậu thích đồ gia dụng với mấy món nho nhỏ hả, Uenohara. Tôi đang hình dung cậu trang trí rất điệu đà cho phòng mình.”
“Ừm, không, không đến mức thích đâu nhưng mà… cũng giống như mọi người thôi.”
“Vậy à… à mà khu này mọi người thường mua sắm ở đâu thế? Ở ga hả?”
“Gần đây thì chỉ có ga hoặc là Shimaoka nhưng mà tôi thường đến Aeon Kyogoku Heisei. Đi xe đạp hơi xa nhưng có thể ở trong đó cả ngày.”
“A, quả nhiên Aeon là nhất nhỉ… Gia đình tôi mà ra ngoài thì cũng đi Aeon. Ở đây gần cửa hàng chỗ quận bên cạnh nhất nên toàn đi ở đó thôi.”
“Vậy à.”
“Ừ.”
… Ư– m, sao ấy nhỉ.
Dẫu đang nói chuyện bình thường nhưng mà…
“Ha —, thì ra là vậy —...”
“... Ừm.”
Trò chuyện bình thường với Uenohara ấy… kiểu như thế này là ổn à?
Nghĩ kĩ… tôi chưa từng nói với Uenohara về những chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến kế hoạch.
Đương nhiên chúng tôi cũng có nói chuyện này chuyện kia trong khi họp nhưng kiểu chính thức như thế này thì đây là lần đầu.
“À — ...”
“...”
Sao bây giờ. Suy nghĩ đến đó tôi bỗng không biết nên nói gì.
Uenohara chống cằm, nhìn bâng quơ ra bên ngoài. Gương mặt lộ vẻ buồn chán.
Chết tiệt, tệ thật… Tiệc “cảm tạ lao động” mà như thế này “fail quá fail”.
Ơ – ừm – ơ, bình tĩnh, mấy lúc như thế này nói về sở thích hay mấy thứ yêu thích là đúng lý thuyết nhất. Uenohara chắc sẽ hứng thú với câu chuyện liên quan đến đồ ngọt nhỉ. Theo thông tin tìm hiểu được thì cậu ấy thuộc phe yêu bánh kẹo phương Tây, bản thân cậu ấy cũng có nói muốn thử làm nên nếu phát triển theo hướng đó chắc câu chuyện sẽ thú vị hơn chăng.
À, khoan đã…?
Vốn dĩ nói chuyện kiểu “sặc mùi kĩ thuật” vậy là ổn sao? Đây đâu phải “Sự kiện thường ngày” trong kế hoạch chứ.
Không, không, tiền đề của câu chuyện là...
… Uenohara đang nói chuyện với tôi như kiểu bạn bè bình thường, và như vậy là vui…?
Trong khi tôi ừm ừm đầy suy tư, Uenohara thở hắt ra “... Haa”.
“... Tôi đang làm gì thế này. Đâu phải như vậy.”
“Ể?”
Đoạn đưa tay chải tóc và nhìn về phía tôi.
“Nè.”
“Ha, hả?”
“Cậu không cần phải ngại ngùng kiểu kì cục vậy đâu. Nói về kế hoạch đi.”
“A, không… cái đó…”
“Đằng nào buổi tối cũng sẽ họp còn gì? Giờ làm luôn sẽ hiệu quả hơn đó. Không phải sao?”
“Như… nhưng mà… như vậy… thì Uenohara không được nghỉ ngơi mà. Đã lỡ off rồi —.”
“Cái không khí mờ ám này còn khiến tôi mệt hơn bội phần… Dù sao cũng đâu có chuyện gì thú vị để nói đâu.”
Nói rồi cô đưa tay tóm đại một chùm tóc và hất về phía sau.
Vậy à…
Quả nhiên, đối với Uenohara, nói chuyện bình thường với tôi chẳng chút thú vị nào.
“À, cái… nếu Uenohara thấy vậy ok thì…”
“...”
“Cứ như mọi lần nhé?”
“Ừm, được thôi.”
Uenohara khẽ gật đầu và trả lời chắc nịch.
Không hiểu vì sao lồng ngực tôi lại đau nhói trước lời đáp có phần chắc chắn ấy.
“— Kouhei! Xong rồi, phụ anh chút!”
“A, em đến ngay!”
Vừa lúc ấy, tiếng anh chủ vang lên từ tầng dưới, tôi đứng bật dậy.
Rời khỏi nơi này dù chỉ một chút thôi cũng giúp tôi thấy nhẹ nhõm. Tôi sải nhanh bước chân về phía cầu thang.
Ở phía đuôi mắt tôi vẫn còn thấy Uenohara vừa tháo đuôi tóc đang buộc.
(Còn nữa)
Fly Me To The Moon - Tóm Lại Là Em Dễ Thương, Được Chưa? - Tập 7
Fly me to the moon (tên gốc: Tonikaku kawaii) – Tóm lại là em dễ thương, được chưa là bộ manga được sáng tác bởi tác giả Hata Kenjirou, được đăng dài kỳ trên tạp chí Weekly shounen Sunday của NXB Shogakukan từ tháng 2 năm 2018. Tính đến nay, Fly me to the moon đã xuất bản tới tập 23 và đạt tích luỹ 4 triệu bản in tại thị trường Nhật.
Đôi vợ chồng thân thiết luôn ở bên nhau, giờ đây lại phải chia xa!?
Khoảng thời gian đầy thử thách dành cho đôi vợ chồng vốn luôn ríu rít bên nhau quanh năm suốt tháng sao…!?
Do nhận lời nhờ vả từ một đồng nghiệp cũ tại công ty trước, Nasa đã phải đi làm nguyên một ngày và không về nhà. Lần đầu tiên phải chia xa… Nỗi cô đơn của nàng vợ bộc phát mạnh mẽ!?
Và đương nhiên, sau đó sẽ là một màn cẩu lương tràn ngập hạnh phúc của hai cô cậu rồi. Tất cả sẽ có trong tập 7 này!!
Tác giả:
Hata Kenjirou
Sinh ra tại Fukuoka, Nhật Bản. Là một mangaka người Nhật. Ông thích sưu tầm những đồ vật liên quan tới anime Nhật Bản như figure. Tác phẩm đầu tay là Chàng quản gia được phát hành dài tập trên Weekly Shounen Sunday từ tháng 10 năm 2004 tới tháng 4 năm 2017. Bộ truyện Fly me to the moon được tác giả sáng tác và đăng tải trên tạp chí Weekly Shounen Sunday từ tháng 2 năm 2018.
Happy Children - Hiểu Về Sự Phát Triển Của Trẻ Để Nuôi Dạy Con An Lạc Và Hạnh Phúc
Sự chào đời là một sự kiện bí ẩn và đầy nghịch lý. Một mặt, sinh tử là trải nghiệm phổ quát nhất được chia sẻ bởi tất cả chúng sinh. Mặt khác, mỗi sự chào đời lại là một điều kỳ diệu, một sự kiện duy nhất thay đổi mãi mãi cuộc đời của rất nhiều người. Đó cũng là một sự kiện cuộc đời mà chúng ta chỉ biết qua lời kể của mọi người vì thường thì không ai có thể nhớ được gì về thời điểm quan trọng này, khi bản thân lần đầu tiên có mặt trên đời, trong hình hài của một con người.
Hạnh phúc biết bao khi một đứa trẻ chào đời khỏe mạnh, và cũng thật lo lắng biết bao khi đón một đứa trẻ gặp khó khăn hoặc bệnh tật ra đời. Là cha mẹ, chúng ta rất dễ bị tổn thương và tình yêu của chúng ta chính là nguồn gốc của sự lo lắng. Khoảnh khắc chào đời này chỉ là khởi đầu của một hành trình dài sẽ tiếp tục trong suốt cuộc đời của chúng ta.
Hầu hết các bậc cha mẹ đều mong muốn những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với con cái mình và đó là lý do tôi viết cuốn sách, với hy vọng nó sẽ phần nào hỗ trợ các bậc cha mẹ một số hiểu biết về trẻ em, sự phát triển, nhu cầu của chúng và bằng cách chia sẻ một số kinh nghiệm chăm sóc nuôi dạy trẻ, hy vọng sẽ giúp ích cho các bậc phụ huynh và các nhà giáo dục.
Ba khía cạnh phụ thuộc lẫn nhau trong phát triển khi chúng ta cố gắng tìm hiểu một đứa trẻ, có một số yếu tố tương tác theo những cách phức tạp:
- Đầu tiên là yếu tố di truyền. Yếu tố này đóng vai trò quan trọng nhưng, không giống như động vật, chỉ hiểu về yếu tố di truyền thì không đủ để hiểu sự phát triển và hành vi của con người.
- Yếu tố quan trọng thứ hai là môi trường, bắt đầu với gia đình, bạn bè và kế đến là xã hội nói chung.
- Nhưng cũng có một chiều thứ ba khá bí ẩn, đó là chính bản thân đứa trẻ.
Là cha mẹ, nếu ai có nhiều hơn một đứa con, chúng ta sẽ biết rất rõ rằng trải nghiệm sinh nở mỗi lần đều khác nhau và mỗi đứa trẻ sẽ là một cá thể duy nhất. Mặc dù hai đứa trẻ có cùng cha mẹ, lớn lên trong cùng một gia đình, cùng khu phố, học cùng trường và chơi với cùng bạn bè nhưng chúng có thể trở nên rất khác nhau, mỗi đứa có một tính cách khác biệt, có những thị hiếu, sở thích, tài năng riêng và có thể có nhiều điểm khác nhau khi lớn lên. Chúng ta phải nhận định rằng mỗi đứa trẻ là một cá thể duy nhất. Mỗi người được sinh ra với những thôi thúc riêng, ý định riêng, số phận riêng. Và chúng ta phải tôn trọng điều đó. Chúng ta không ở đây để quyết định đứa trẻ nên trở thành người như thế nào. Chúng ta ở đây để tạo điều kiện tốt nhất có thể giúp đứa trẻ dần dần tìm thấy sứ mệnh và số phận của chính mình.
Cuốn sách gồm 3 phần:
Phần 1 – Hiểu về sự phát triển của trẻ
Phần 2 - Nuôi dạy con với sự chú tâm
Phần 3 - Trường học Hạnh phúc
Trích đoạn sách hay
Trong những năm đầu đời, ở trẻ có hai khía cạnh phát triển chiếm ưu thế. Khía cạnh đầu tiên là dần dần thành thạo các kỹ năng vận động thô và tinh, khía cạnh còn lại là tỉnh thức với thế giới thông qua nhận thức giác quan.
Đứa trẻ đang dần nắm bắt được thân thể của mình, học cách sử dụng và điều khiển những thứ xung quanh nó thông qua các chuyển động như biểu hiện của ý chí. Sự kiên trì, quyết tâm và ý chí mà một đứa trẻ thể hiện khi tập đi, điều khiển đồ vật, xây dựng một tòa tháp nhỏ bằng các khối gỗ hoặc học cách tự ăn sẽ khiến ta vô cùng ấn tượng. Trẻ cố gắng nhiều lần, không để thất bại làm nản lòng và ngày càng thu nạp được nhiều kỹ năng hơn, bất chấp những trở ngại. Như đã đề cập, việc lặp đi lặp lại các chuyển động tạo ra các đường dẫn truyền thần kinh trong não, từ đó giúp tinh chỉnh các kỹ năng vận động. Quá trình tuần hoàn này cần thời gian, sự kiên nhẫn và bền bỉ. Nếu chúng ta có thể duy trì chỉ một phần cường độ này khi trưởng thành thì tiềm năng học tập của chúng ta sẽ là vô hạn.
….
Khía cạnh thiết yếu khác của thời thơ ấu là, lúc này, đứa trẻ giống như một miếng bọt biển. Nếu bạn đặt miếng bọt biển trong chất lỏng màu đỏ, miếng bọt biển sẽ thấm và chuyển thành màu đỏ; nếu bạn đặt miếng bọt biển trong chất lỏng màu xanh lam, miếng bọt biển sẽ dần chuyển sang màu xanh lam. Tương tự như vậy, dù ở trong môi trường nào, trẻ cũng sẽ hoàn toàn đắm mình trong môi trường đó, không có bộ lọc, không có sự lựa chọn. Toàn bộ xung quanh đều có tác động sâu sắc, thậm chí có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của não bộ và các cơ quan khác.
The Master Key System - 24 Bài Học Thần Kỳ Nhất Thế Giới
The Master Key System không đơn giản chỉ là một cuốn sách hướng dẫn cách trở thành một nhân viên hay một nhà sản xuất tốt, nó không dừng lại ở việc giúp bạn cải thiện tình hình tài chính. The Master Key System mở ra cánh cửa dẫn tới sự thành công toàn diện bao gồm các khía cạnh thân thể, tâm trí, và tinh thần. Trọng tâm của cuốn sách là làm sao để biến một người trở nên vĩ đại. Những ý tưởng và sự quan sát của Haanel tương tự với những ý tưởng đã dẫn dắt các bộ óc thiên tài như Van Gogh, Carnegie, Gates, và Buffet. The Master Key System sẽ giúp bạn khai thác sự thiên tài của chính mình.
Thông qua việc đọc và nghiên cứu kỹ về The Master Key System của Charles F. Haanel, bạn sẽ: - Học được các bí quyết giúp bạn có thể nhổ tận gốc những nỗi sợ hãi và lo lắng đang quấy rầy cuộc sống của bạn.
- Xây dựng lòng tự tin, sức mạnh, và sự hiểu biết về “hành động đúng đắn”. Mở khóa những tiềm năng đang ẩn giấu bên trong bạn.
- Thu hút những kiểu người và sự kiện có thể giúp bạn thực hiện được các ước mơ và mục tiêu của mình.
- Học cách tư duy mang tính xây dựng.
- Khám phá tâm trí của những thiên tài, những ông trùm tài chính, và những doanh nhân vĩ đại nhất mọi thời đại, đồng thời tìm hiểu cách tư duy của họ.
- Biến bản thân bạn trở thành khối nam châm thu hút sức khỏe, sự dồi dào thịnh vượng, và môi trường sống lý tưởng.
- Học cách xử lý những vấn đề xuất hiện trong cuộc sống của bạn, tiến tới học cách đẩy lui hoàn toàn những vấn đề đó.
- Xây dựng “tư duy triệu phú” giúp bạn kiếm tiền và tích lũy thêm ngày càng nhiều tiền.
Trong cuốn sách The Master Key System của Charles F. Haanel sẽ đề cập về thành công và về cách đạt được sự thành công ấy. Theo kiến giải của Haanel, sự thành công ở đây có nghĩa là bất kỳ điều gì mà bạn mong muốn và khao khát cho bản thân cũng như cho cuộc sống của mình. Thành công có thể là giảm được vài ki-lô-gam trọng lượng cơ thể, và thành công cũng có thể là xây dựng được một doanh nghiệp triệu đô. Định nghĩa về thành công tùy thuộc vào cá nhân mỗi người, nhưng bất luận nó là gì, The Master Key System của Charles F. Haanel cũng sẽ chỉ ra giúp bạn con đường đến với sự thành công ấy bằng đôi cánh của khoa học.
MỤC LỤC
Lời tựa
Lời nói đầu
Tiểu sử Charles F.Hannel (1866 – 1949)
Tuần 1. Giới thiệu về The Master Key System
Tuần 2. Những kiến thức cơ bản về tâm trí
Tuần 3. Nhận thức các nguồn lực tâm trí
Tuần 4. Đảo ngược quá trình - từ nguyên nhân tới kết quả
Tuần 5. Tâm trí sáng tạo
Tuần 6. Bộ não của con người
Tuần 7. Khai thác sức mạnh toàn năng
Tuần 8. Tư duy và kết quả của tư duy
Tuần 9. Những lời khẳng định và tâm trí của bạn
Tuần 10. Một nguyên nhân xác định nào đó
Tuần 11. Suy luận quy nạp và tâm trí khách quan
Tuần 12. Sức mạnh của sự tập trung
Tuần 13. Những giấc mơ của kẻ mơ mộng
Tuần 14. Sức mạnh sáng tạo của tư duy
Tuần 15. Các luật chi phối cuộc sống của chúng ta
Tuần 16. Sự hiểu biết về tinh thần
Tuần 17. Các biểu tượng và thực tế
Tuần 18. Luật hấp dẫn
Tuần 19. Thức ăn cho tâm trí
Tuần 20. Tinh thần của vạn vật
Tuần 21. Nghĩ lớn
Tuần 22. Những hạt giống tinh thần
Tuần 23. Luật thành công là sự phục vụ
Tuần 24. Thuật giả kim
Hỏi và đáp
Truth Vs Falsehood - Phân Biệt Thật Giả
Cho đến lúc này, nhân loại chẳng khác nào người thủy thủ đi trên đại dương nhưng không có la bàn để phân biệt thật giả. Do đó, cái giá phải trả, theo nghĩa những khổ đau mà người ta phải chịu, là rất lớn. Vốn dĩ mọi lỗi lầm hoặc hành động sai trái của con người đều là không cố ý, vì người ta chỉ có thể chọn những cái mà vào thời điểm đó họ tin là tốt đẹp và sẽ mang lại hạnh phúc. Lỗi lầm duy nhất của người đó là không thể phân biệt điều tốt thực sự với cái mà họ tưởng là tốt. Cuốn sách này nhằm khắc phục khiếm khuyết nghiêm trọng của tâm trí: nhận diện sai, coi dối trá là sự thật.
Đây là kết quả của cả một đời tận hiến cho quá trình khám phá cốt lõi, bản chất của chính Sự thật và cách người ta công nhận, thể hiện và định nghĩa nó. Thành quả là phát hiện về biện pháp phân biệt thật giả gây choáng váng vì nó tiết lộ bản chất cốt lõi của sự thật và hơn thế nữa, kỹ thuật này còn có thể áp dụng cho mọi thứ, mọi thời điểm và mọi không gian.
Mục lục:
Phần I: Sự thật là gì?
Chương 1: Quan điểm lịch sử
Chương 2: Khoa học về sự thật
Chương 3: Sự thật là điều bí ẩn: thách thức và đầu tranh
Chương 4: Quá trình tiến hoá của ý thức
Chương 5: Cơ cấu thiết yếu của sự thật
Chương 6: Hiển lộ và nhân quả: Sáng thế và Tiến hoá
Chương 7: Sinh lý học của sự thật
Chương 8: Sự kiện và hư cấu: Thực tại và Vọng tưởng
Phần II: Ứng dụng thực tế
Chương 9: Cơ cấu xã hội và sự thật chức năng
Chương 10: Nước Mỹ
Chương 11: Mặt trái của xã hội
Chương 12: Những vấn đề khó giải quyết
Phần III: Sự thật và Thế giới
Chương 13: Sự thật: Đường tới tự do (Freedom)
Chương 14: Các nước và chính trị
Chương 15: Sự thật và chiến tranh
Phần IV: Ý thức cao cấp hơn và sự thật
Chương 16: Tôn giáo và sự thật
Chương 17: Sự thật tâm linh
Chương 18: Tóm tắt và kết luận
Trích đoạn sách hay:
“Mục đích của công trình này là giảm bớt khổ đau bằng cách lấy sự thật thay thế cho dối trá và chia sẻ kiến thức về biện pháp tự truy tìm sự thật, vì con đường dẫn đến cội nguồn sự thật nằm ở bên trong mỗi người. Đối với những người nhất quán với sự thật, con đường sẽ tỏa sáng; còn với những người từ chối nó, con đường sẽ ngày càng tối tăm hơn. Tất cả chúng ta đều có quyền tự do lựa chọn.” (trang 13)
Dạy Con Theo Cá Tính Của Con
Dạy Con Theo Cá Tính Của Con Là Tái Bản Của Tựa Nuôi Dạy Trẻ - Làm Thế Nào Để Không Phát Điên?
Như mọi người, Wakamatsu Aki cũng là một bà mẹ gặp rất nhiều khó khăn trong quá trình nuôi dạy con. Bà có hai người con. Cô con gái lớn tên Non là đứa trẻ hiền lành, ít nói còn cậu em trai của Non là Dai lại là một đứa trẻ rất tinh nghịch. Mỗi ngày bà đều phải “đau đầu” để suy nghĩ cách nuôi dạy sao cho phù hợp với hai đứa con mình.
Cách đây bảy năm, Wakamatsu Aki đã từng làm giáo viên ở một nhà trẻ. Một lần, có một cậu bé đã hỏi bà rất hồn nhiên rằng “Nếu con chỉ ham chơi thì liệu sau này có thể làm việc hay không?”.
Sau đó, trường mẫu giáo bị đóng cửa nên bà vừa ở nhà đảm đương công việc nhà, nuôi dạy con, vừa mở lớp “dạy trẻ” tại nhà. Chín năm đã trôi qua, bà đã có khá nhiều cơ hội để tiếp xúc với những đứa trẻ (khoảng trên 500 em). Trong suốt quá trình tiếp xúc với những đứa trẻ ấy, bà luôn “day dứt” với hàng loạt câu hỏi như: “Tại sao cùng một cách nuôi dạy, cư xử mà có trẻ trở nên tốt, ngoan hơn nhưng có trẻ lại không được như vậy?”, “Tại sao khi cùng bị mắng như nhau nhưng có đứa lại phải ứng kiểu nổi loạn, có đứa lại khóc lóc sướt mướt”, “Tại sao khi nói ‘con hãy đi mua một món bánh kẹo con thích đi nhé’ thì cậu con trai là Dai ngay lập tức chạy đi mua sôcôla, còn cô chị là Non thì phải 15 phút sau mới đi...?"
Bà nghĩ câu hỏi quan trọng nhất đó là “Sự khác biệt trong ấy thể hiện điều gì?”.
Bạn có từng cảm thấy như vậy không? Mặc dù đứa trẻ nào cũng đều chui ra từ bụng mẹ nhưng mỗi đứa lại có một tính cách khác nhau. Đứa thì ít nói, đứa thì y như trẻ con hay nhõng nhẽo, đứa thì nghiêm trang, chín chắn như người lớn… Đứa thì đi đâu cũng lẽo đẽo theo mình, đứa thì nghịch ngợm, đi đâu cũng tự mình đi… Chắc cũng có lúc bạn cảm thấy khó hiểu và thích ứng với bọn trẻ. Nếu bạn có những vấn đề như đã đề cập thì đừng lo lắng. Chúng ta có thể giải quyết những điều đó qua những thông tin được chia sẻ trong cuốn sách này.
Mỗi đứa trẻ là một bài toán đố mà chúng ta phải đi tìm câu trả lời. Với phương pháp “hiểu cách phân loại trẻ” được trình bày cụ thể trong cuốn sách này,chúng tôi hy vọng rằng các bậc phụ huynh sẽ tìm được phương pháp phù hợp trong quá trình nuôi dạy con cái và hãy áp dụng nó như một “chiến thuật” hợp lí.
Mục lục
Lời mở đầu
Chương 1: Tìm hiểu về các loại tính cách của trẻ
Chương 2: Ba phút để hiểu trẻ: Các nhóm trẻ và cách ứng xử
Chương 3: [Phân loại] Không còn bực tức – Công thức của kỷ luật
Chương 4: [Phân loại] Gần gũi con nhiều hơn với nụ cười ấm áp
Chương 5: [Phân loại] Bài học sáng giá giúp cuộc sống hạnh phúc hơn
Lời kết
Tôi Lái Máy Bay Đến Đại Học - Làm Sao Để Một Học Sinh Mất Gốc Thi Đỗ Đại Học Top Đầu?
Đầu tiên, bạn sẽ hiểu rõ xuất thân và nghị lực của tôi, lý do vì sao tôi khác biệt, vì sao tôi thay đổi. Qua đó, bạn sẽ có niềm tin hơn vào chính bản thân mình và xây dựng một nguồn động lực mạnh mẽ bên trong bạn, đó chính xác là nội dung của chương một.
Ở chương hai, tôi tiếp tục kể câu chuyện của mình, những năm tháng cấp ba và những mục tiêu điên rồ ở thời điểm ấy. Kể về những lần bạn bè chế nhạo vì tôi quá ngông cuồng, và vì tôi dám mơ những giấc mơ điên rồ. Nhưng hơn hết, tôi đã hoàn thành nó và đang đạt được những kết quả không tưởng tại thời điểm hiện tại, và như đã chia sẻ, tôi sẽ hướng dẫn cho bạn từng bước cách hiểu rõ bản thân và vẽ tấm bản đồ tương lai cho mình.
Còn nội dung của chương ba, bốn, năm, sáu ư? Tôi đưa cho bạn chính xác công thức để trở thành thiên tài. Tôi dám chắc rằng, một người bình thường cũng có thể làm nên những thứ vĩ đại, phi thường khi sở hữu các phương pháp ấy. Đấy chính xác là những gì tôi đã làm từ một học sinh nghiện game trở nên nghiện học, tự học trong suốt thời áo trắng, lấy gốc môn Hóa và đứng nhất trường… Bạn sẽ không tìm thấy ở đâu có tấm bản đồ ngầm để trở thành người đứng TOP 20%, rồi 10% và vươn đến 5% trong mọi lĩnh vực như vậy, chỉ cần bạn làm đúng công thức.
Chương bảy, là chương quan trọng nhất, hay nhất… nói về 4 nguồn năng lượng giúp con người sống trọn vẹn và kiểm soát cuộc sống. Chỉ cần bạn sở hữu được 4 nguồn năng lượng này, bạn sẽ hạnh phúc trên chặng đường chinh phục hoài bão. Tôi đã hướng dẫn từng bước thông qua những nghi thức đơn giản mỗi ngày để bạn có thể áp dụng và trở nên bất bại trong mọi cuộc đua. Đấy chính xác là những gì tôi đang huấn luyện bản thân mình.
Còn ở chương cuối, tôi chỉ tản mạn tại sao chúng ta nên học tập thật tốt, phải đạt điểm số tối đa trong việc thi đại học… giúp bạn hiểu rõ hơn về cuộc chơi này và những lợi ích mà cấp ba mang lại. Đây là tóm tắt sách ư? Tất nhiên là không, làm sao có thể gói gọn mọi điều trong vài câu chữ như thế này được. Tôi mới chỉ nêu vài ý nổi bật để giúp bạn hiểu rõ hơn về những chặng đường mà chúng ta sẽ đi qua. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, bây giờ đến lượt bạn.
Mục lục:
Chương 1: Sinh nhật “thứ hai” của tôi và bạn
Chương 2: Định hướng tương lai khi là học sinh
Chương 3: Quan trọng là năng suất làm việc
Chương 4: Công thức trở thành thiên tài học tập
Chương 5: Phương pháp học tập đỉnh cao
Chương 6: Bản đồ ngầm đi đến cánh cửa đại học
Chương 7: Đời thay đổi khi bạn thay đổi
Chương 8: Lời gửi gắm cho tuổi trẻ rực lửa
Trích đoạn sách hay:
“Tiền, không phải là mục đích cuối cùng, giàu có cũng chỉ là trải nghiệm. Mọi thứ vương vấn lại trong ký ức trước khi bạn xuống với ông bà tổ tiên là trải nghiệm. Hãy vươn đôi cánh nhỏ, bay vào không gian, nhìn ngắm thế giới này.”
“Có người bảo xác suất để được sinh ra trên đời là 1 phần 4 trăm nghìn tỷ. Nên tôi chính là kết quả của một phép màu nhiệm, đang sống và đang thở.
Mỗi giây phút tôi có được trên đời đều là món quà quý giá, tôi sẽ không để nó trôi qua vô nghĩa. Mỗi ngày trôi qua miễn là vẫn còn sống, tôi sẽ tốt hơn bản thân của ngày hôm qua.
Khi cuộc sống khó khăn, tôi sẽ nỗ lực hơn nữa để vượt qua. Tôi không tìm lý do để thoái thác. Tôi đương đầu với những thử thách và chinh phục chúng. Tôi từ chối trở thành người ở mức trung bình.
Cho dù cả thế giới có cố dìm tôi xuống, bằng mọi giá tôi sẽ vươn lên. Niềm tin tôi đặt vào bản thân mạnh mẽ hơn bất kì điều gì. Không có gì gọi là quá sức, ép buộc hay mù quáng đối với tôi.
Nếu bạn chạy 5 dặm tôi sẽ chạy 7 dặm. Nếu bạn đẩy tạ 100kg tôi sẽ đẩy 110kg. Tôi sẽ thắng hoặc Tôi sẽ chết. Đó mới chính là tôi.
Tôi chưa từng gặp một trở ngại nào mà không thể vượt qua. Thế gian không phải chỉ toàn cho ta những rào cản. Nó còn mang lại những cơ hội bất tận.
Nếu vấp ngã tôi sẽ đứng dậy. Và nhờ cú ngã đó tôi tiến bộ hơn. Hai chữ “không thể” chỉ làm cho khao khát thành công của tôi bùng cháy dữ dội hơn mà thôi.
Tôi biết rằng con đường ít người đi là con đường khó khăn. Nhưng việc chuyển hướng không bao giờ là lựa chọn của tôi. Người duy nhất chịu trách nhiệm cho sự thành công của tôi chính là tôi.
Đến giây phút cuối cùng, khi nhìn lại cuộc đời mình, tôi sẽ không bao giờ hối hận. Vì tôi đã cố gắng hết mình. Những thứ tôi đã hy sinh: mồ hôi, nước mắt và máu. Vô số giờ luyện tập cực khổ, tất cả sẽ không là vô ích. Đó là ý chí làm nên nhà vô địch. Và đó cũng chính là tôi.”
Giáo Dục Tỉnh Thức - Workbook
Giáo Dục Tỉnh Thức: Workbook là sách giáo dục kết hợp thiền tỉnh thứ, thiên về các bài tập và giáo án cụ thể từ cuốn sách Giáo dục tỉnh thức.
Giáo dục tỉnh thức: Workbook đóng vai trò phụ trợ và minh họa cho các kiến thức và chiêm nghiệm của Daniel Rechtschaffen. Sách bài tập này là một giáo án chi tiết về các bài học tỉnh thức để phát triển cá nhân và nghề nghiệp. Các bài tập đơn giản mà thú vị trong đây được đặc biệt thiết kế để giúp các nhà giáo dục thu hút học sinh và trau dồi các thuộc tính tỉnh thức như chú tâm, trắc ẩn và hạnh phúc. Bên cạnh đó, tác giả phát triển phong phú các mẹo, kỹ thuật, bảng tính và bài tập hướng dẫn đơn giản và hiệu quả thông qua trải nghiệm thực tế sâu rộng với học sinh và giáo viên. Sách bài tập này trao cho người đọc tất cả các công cụ cần thiết để tích hợp giáo dục tỉnh thức vào nhà trường.
Sách bài tập này trao cho độc giả các công cụ cần thiết để tích hợp tỉnh thức vào môi trường học tập cũng như đời sống của mọi học sinh, giáo viên và bất cứ ai quan tâm đến giáo dục thế hệ tương lai.
Tác giả:
Daniel Rechtschaffen
Từ một nhà trị liệu tâm lý hướng đến đời sống hôn nhân và gia đình, Daniel thiết kế và khởi động khóa đào tạo “Lãnh đạo Giáo dục Tích cực”, hướng dẫn nghiên cứu cảm xúc và xã hội dựa trên tỉnh thức dành các nhà lãnh đạo trong ngành giáo dục. Bên cạnh các hoạt động giảng dạy và tư vấn cho nhiều tổ chức giáo dục, Daniel đi diễn thuyết về đào tạo tỉnh thức tại các hội nghị và trường học trên toàn cầu. Ông dạy tỉnh thức thông qua âm nhạc, thể thao, kể chuyện, trò chuyện, trò chơi và những phương pháp đầy sáng tạo và hấp dẫn khác. Ông mong muốn sử dụng tỉnh thức để giúp xã hội chú tâm hơn, từ bi hơn và cam kết chăm sóc thế giới kỳ diệu mà chúng ta đang sống.
Trích đoạn sách:
Bắt đầu từ bản thân
Hãy dành một chút thời gian để mở rộng tầm nhìn tỉnh thức của chúng ta và xem bản thân đang ở đâu. Cho dù đang sống trong một đô thị rộng lớn hay trong một trang trại nông thôn, chúng ta đều đang ở trong một mối quan hệ hoàn toàn phụ thuộc vào môi trường. Thức ăn chúng ta ăn, không khí chúng ta thở, tiếng chim chúng ta nghe, các mùa chúng ta sống qua – tất cả đều có ảnh hưởng sâu sắc đến con người của ta và cách ta sống. Cũng giống như cách chúng ta nhìn sâu vào hơi thở và cảm xúc của bản thân, ta có thể nhìn vào thế giới của riêng mình. Chúng ta có thể bắt đầu bằng cách tự hỏi những câu hỏi như:
Ngay lúc này, mình đang nhìn theo hướng nào?
Nước mình dùng tới từ đâu?
Điện mình đang sử dụng đến từ đâu và nó được tạo ra từ cái gì?
Rác của mình đi đâu?
Ai đã sống trên mảnh đất này 500 năm trước?
Văn hóa nơi mình sống là gì, cũng như từng nền văn hóa đã đến đây?
Tại sao chúng ta cần biết những điều này? Đầu tiên, chúng ta phải thật sự trân trọng những yếu tố giúp mình tồn tại mỗi ngày. Chúng ta biết ơn những cái cây cung cấp oxy cho ta, những cơn mưa mang nước cho cơ thể ta và mang sự sống cho đất. Đặt những câu hỏi này giúp chúng ta nhận thức rõ hơn về Trái Đất, tự nhiên và xã hội mình đang sống. Bằng cách tỉnh thức hơn về thế giới, chúng ta bày tỏ lòng tôn kính đối với các hệ thống tự nhiên và lòng trắc ẩn đối với mạng lưới liên kết mà ta là một phần của nó. Chúng ta thậm chí học cách mang sức khỏe và sự cân bằng đến cho môi trường xung quanh, rồi việc này sẽ mang sức khỏe và sự cân bằng trở lại cơ thể ta và cộng đồng.
Tỉnh thức nhập môn
Sự phát triển lý tưởng của tỉnh thức là phải bắt đầu từ khi ta còn nhỏ, vẫn ích kỷ một cách đáng yêu và tập trung chủ yếu vào bản thân mình. Dần dần, chúng ta lớn lên và đi ra thế giới, học cách trắc ẩn với những người xung quanh. Khi lớn hơn, chúng ta học cách thấu cảm thông qua khả năng nhìn nhận từ quan điểm của người khác. Sau đó, chúng ta xây dựng khả năng mở lòng trắc ẩn với tất cả nhân loại, ngay cả những người ta có thể phán xét hoặc không thích. Cuối cùng, chúng ta thấu hiểu và tôn kính mạng lưới sinh thái rộng lớn mà ta là một phần của nó. Như trong hầu hết các mô hình phát triển, chúng ta vẫn nán lại ở giai đoạn ban đầu trước khi mở rộng ra. Lòng trắc ẩn của chúng ta xuất hiện khi ta học cách tử tế với người khác và cuối cùng có được nhận thức về tính tương liên.
[…]
Trong tâm lý học, chúng ta thường nói mình cần xây dựng một ý thức mạnh mẽ về bản thân trước khi có thể quên đi bản thân. Trẻ nhỏ vẫn đang trong quá trình phát triển ý thức vững vàng về bản thân nên ban đầu, chúng ta cần giúp các em hiểu về bản thân trước khi thử những bài tập tỉnh thức mở rộng hơn. Cuối cùng, những bài tập này có thể hỗ trợ học sinh tìm hiểu các giả định, phán xét và cấu trúc suy nghĩ của mình để các em nhìn bản thân và thế giới rõ ràng hơn. Khi học sinh đã xây dựng được ý thức lành mạnh về bản thân, các em có khả năng mở rộng nhận thức của mình và tiếp nhận một thế giới quan lớn hơn cũng như có những hành động nhân ái.
Mục lục:
PHẦN I: BẮT ĐẦU TỪ BẢN THÂN
Nói đi đôi với làm
Những địa hạt tri thức tỉnh thức
Phiếu: Đánh giá nội tâm
Thiết lập thực hành thành công
Phiếu: Cam kết thực hành
Lời khuyên của các giáo viên về tỉnh thức
Nghệ thuật mặc tưởng
Phiếu: Trở thành giáo viên của chính mình
PHẦN II: TỈNH THỨC NHẬP MÔN
Các công cụ dạy tỉnh thức
Thu hút khán giả
Vun đắp một lớp học tỉnh thức
Phiếu: Lớp học tỉnh thức
Mô hình tỉnh thức phát triển
Phiếu: Tỉnh thức phát triển
Tính đa dạng và việc đặt câu hỏi về các giả định
Giảng dạy khi có kiến thức về sang chấn
Phiếu: Giảng dạy khi có kiến thức về sang chấn
PHẦN III : CÁC BÀI HỌC TỈNH THỨC DÀNH CHO HỌC SINH
Mục tiêu học tập tỉnh thức
Bố cục bài học tỉnh thức
Giới thiệu tỉnh thức cho học sinh
Năm địa hạt tri thức tỉnh thức
Phiếu: Suy ngẫm tỉnh thức
Các bài học về tri thức thể xác
Lắc lư lắc lư
Ngôn ngữ của cảm giác
Trò chơi tỉnh thức
Thư giãn sâu
Tỉnh thức bằng chuyển động chậm
Các bài học về tri thức tâm trí
Hơi thở mỏ neo
Nhìn tỉnh thức
Nghe tỉnh thức
Suy nghĩ bỏng ngô
Trò chơi xao lãng
Các bài học về tri thức cảm xúc
Lời từ ái
Cội rễ của cảm xúc
Cảm xúc khó chịu
Học cách biết ơn
Những phẩm chất tích cực
Các bài học về tri thức xã hội
Cũng giống như tôi…
Tuôn chảy và chia sẻ
“Bông hồng” và “cái gai”
Đặt câu hỏi về các giả định
Cam kết tỉnh thức
Các bài học về tri thức toàn cầu
Ăn tỉnh thức
Không gian tỉnh thức
Thế giới tự nhiên
Hiểu về thế giới của mình
Đánh giá vòng đời
Các bài tập tích hợp
Báo cáo thời tiết
Kiểm tra căng thẳng
Chuẩn bị cho bài kiểm tra bằng tỉnh thức
Ai đang lái xe?
Ai muốn đứng lên bục giảng nào?
PHẦN IV: NHỮNG LỜI KHUYÊN CHO VIỆC TÍCH HỢP
Một ngày của một lớp học tỉnh thức
Phiếu: Bài học giáo dục tỉnh thức
Giới thiệu tỉnh thức cho cộng đồng
Những góc nhìn và khuyến nghị sâu sắc
của các nhà lãnh đạo phong trào giáo dục tỉnh thức
Phiếu: Trình bày về tỉnh thức
Giáo Dục Tỉnh Thức
Giáo Dục Tỉnh Thức là một hướng dẫn thiết thực để nuôi dưỡng sự chú tâm, lòng trắc ẩn và hạnh phúc không chỉ ở những học sinh này mà còn ở chính giáo viên. Cuốn sách này đưa ra những ứng dụng thực tế của thực hành tỉnh thức trong chương trình giáo dục phổ thông bằng các giáo án, bài tập và các hoạt động phù hợp với nhóm tuổi cụ thể và học sinh có nhu cầu đặc biệt. Cuốn sách này mời các giáo viên, nhà quản lý và bất kỳ ai quan tâm đến giáo dục tận dụng những giá trị của tỉnh thức và trở thành những nhà giáo dục tỉnh thức và nhân ái..
Tác giả:
Daniel Rechtschaffen
Từ một nhà trị liệu tâm lý hướng đến đời sống hôn nhân và gia đình, Daniel thiết kế và khởi động khóa đào tạo “Lãnh đạo Giáo dục Tích cực”, hướng dẫn nghiên cứu cảm xúc và xã hội dựa trên tỉnh thức dành các nhà lãnh đạo trong ngành giáo dục. Bên cạnh các hoạt động giảng dạy và tư vấn cho nhiều tổ chức giáo dục, Daniel đi diễn thuyết về đào tạo tỉnh thức tại các hội nghị và trường học trên toàn cầu. Ông dạy tỉnh thức thông qua âm nhạc, thể thao, kể chuyện, trò chuyện, trò chơi và những phương pháp đầy sáng tạo và hấp dẫn khác. Ông mong muốn sử dụng tỉnh thức để giúp xã hội chú tâm hơn, từ bi hơn và cam kết chăm sóc thế giới kỳ diệu mà chúng ta đang sống.
Trích đoạn sách:
Phương pháp giáo dục tỉnh thức
Có cả một kho nghiên cứu về tỉnh thức đã qua bình duyệt xác nhận những điều mà những người thực tập đã biết đến sau hàng nghìn năm. Thực tập tỉnh thức đều đặn sẽ giúp cải thiện khả năng miễn dịch, nhận thức, chú tâm, điều phối cảm xúc, hạnh phúc và thậm chí là thấu cảm. Tỉnh thức đang được đưa vào quân đội, phòng họp hội đồng quản trị của các công ty Fortune 500 và thậm chí vào Thế vận hội, nơi bạn có thể thấy các vận động viên hít thở trong tỉnh thức để ổn định bản thân trước sự kiện lớn họ sắp tham gia. Những ví dụ khác về việc sử dụng tỉnh thức trong văn hóa đại chúng bao gồm nhóm ngồi thiền hằng tuần tại Quốc hội của Nghị sĩ Tim Ryan, “Trung tâm Dữ liệu về Chi tiêu Tỉnh thức” của Chase Bank, và Diễn đàn Kinh tế Thế giới tại Davos gần đây đã khởi động cuộc họp hằng năm của mình bằng hoạt động Trải nghiệm Lãnh đạo Tỉnh thức. Với tỉnh thức, thời cơ đã chín muồi.
Nếu tỉnh thức có tác dụng tốt với người lớn đến như vậy thì hãy tưởng tượng sẽ còn dễ thế nào nếu chúng ta dạy trẻ yêu thương bản thân, rèn luyện nội tâm và nhận thức không phán xét ngay khi chúng mới bắt đầu cuộc đời, trước khi chúng bị hàng lớp áo giáp tâm lý đè lên. Thế giới của chúng ta sẽ như thế nào nếu mọi đứa trẻ đều được dạy các kỹ năng nuôi dưỡng và phát triển trái tim, cơ thể và tâm trí? Những nghiên cứu sơ bộ về việc dạy tỉnh thức cho người trẻ đã chứng minh cho chúng ta chính những điều mà chúng ta hy vọng đạt được nhất. Nghiên cứu về tỉnh thức ở người trẻ đã cho thấy tỉnh thức sẽ giúp nâng điểm trong bài kiểm tra, giảm sự bốc đồng, nâng cao hạnh phúc và xây dựng chức năng thực thi.
Bài học hiện thân
Trên khắp vũ trụ, chỉ có duy nhất một thời điểm và một địa điểm để học tỉnh thức, đó chính là bây giờ và ở đây, bên trong cơ thể chúng ta. Để mở mắt và thật sự nhìn thế giới mà không vướng phải bất kỳ giả định nào, trước tiên, chúng ta phải cảm thấy thoải mái bên trong chính lớp da của mình. Công cụ chúng ta dùng để bắt đầu khám phá thế giới bên trong là nhận thức và phương tiện chúng ta dùng để học hỏi là cơ thể. Chúng ta bắt đầu bằng việc học ngôn ngữ của những cảm giác.
Giúp học sinh cảm thấy an toàn và an tâm bên trong cơ thể nên là ưu tiên hàng đầu. Nếu học sinh không cảm thấy thoải mái, các em sẽ dễ dàng bị mất tập trung, phản ứng và gặp khó khăn trong việc học tập. Mọi giáo viên đều biết một đứa trẻ thiếu khả năng điều tiết có thể gây mất trật tự và khó chịu trong lớp đến như thế nào. Chúng ta thường cảm thấy mình không có thời gian xây dựng một môi trường mang tính hỗ trợ và nuôi dưỡng học sinh, nhưng nếu xét đến lượng thời gian bị tiêu tốn vào việc lôi kéo sự chú ý của học sinh hết lần này đến lần khác, chúng ta sẽ thấy việc dành một khoảng thời gian đặc biệt để giúp học sinh ổn định và vững tâm là xứng đáng, ngay cả khi phải mất đến nửa tiết học.
Mục lục:
PHẦN I: Tại sao giáo dục tỉnh thức lại quan trọng?
Phương pháp giáo dục tỉnh thức
Cuộc cách mạng giáo dục tỉnh thức
Lịch sử giáo dục tỉnh thức
Vạch ra lộ trình
Khoa học tỉnh thức
Nguồn gốc của tỉnh thức
PHẦN II: Bắt đầu từ chính mình
Chăm sóc người làm công việc chăm sóc
Tỉnh thức: Khi nào? Ở đâu? Như thế nào?
Trau dồi hiện thân
Trau dồi sự chú ý
Trau dồi từ ái
Trau dồi tương liên
Trau dồi trí tuệ cảm xúc
Trau dồi giao tiếp tỉnh thức
Tỉnh thức trong thế giới hiện đại
PHẦN III: Lớp học tỉnh thức
Các phẩm chất của một giáo viên tỉnh thức
Các thành phần thiết yếu của một lớp học tỉnh thức
Làm việc với tính đa dạng và bao trùm
Xử lý căng thẳng và sang chấn
Làm việc với các nhóm tuổi khác nhau
PHẦN IV: Giáo trình giáo dục tỉnh thức
Giới thiệu tỉnh thức cho học sinh
Cấu trúc một bài học tỉnh thức
Giáo trình tỉnh thức
Bài học hiện thân
Ngôn ngữ của cơ thể
Trò chơi tỉnh thức
Chuyển động tỉnh thức
Ăn tỉnh thức
Những bài học về sự tập trung
Hơi thở mỏ neo
Lắng nghe tỉnh thức
Nhìn tỉnh thức
Dòng suy nghĩ
Các bài học từ ái
Lời từ ái
Cội rễ của cảm xúc
Các cảm xúc hủy hoại
Sản sinh lòng biết ơn
Bài học tương liên
Giao tiếp tỉnh thức
Bài học về thế giới tự nhiên
Tập xao lãng
Cam kết tỉnh thức
Tích hợp
Sự thực tập cá nhân
Những bài tập tích hợp
Gửi đi sự từ ái
Giáo trình mẫu
Sống Khoẻ Mạnh Không Phụ Thuộc Vào Thuốc - Lời Khuyên Từ Giáo Sư Ngành Dược
Trong cuốn “Sống khỏe mạnh không phụ thuộc vào thuốc”, giáo sư Ryoko Chiba chia sẻ những đúc kết của bà sau nhiều năm nghiên cứu và làm việc trong ngành Dược. Theo tác giả, nguyên tắc cơ bản khi sử dụng thuốc trong cuộc sống thường ngày chính là “ngắn và cụ thể”. Khi nào bị bệnh thì uống thuốc. Hết bệnh thì nhanh chóng ngừng thuốc. Tuy nhiên, nếu chỉ thay đổi mỗi cách sử dụng thuốc thì chúng ta không thể khỏe mạnh lên. Để thật sự khỏe mạnh, mỗi chúng ta cũng cần thay đổi cả thói quen sống hay chính cách suy nghĩ của mình.
Bên cạnh những chia sẻ về thuốc, tác giả còn cung cấp nhiều lời khuyên và kiến thức như cách rửa tay của các dược sĩ, cách sử dụng vitamin, thời điểm ăn cam, chanh cho hợp lý, hay cách phòng tránh chứng sa sút trí tuệ, vai trò của nước bọt, và mặt tiêu cực của những sản phẩm kháng khuẩn, nước xả vải…
Cuốn sách sẽ cung cấp cho bạn đọc những phương pháp cụ thể để giúp bạn sống khỏe mạnh cả về thể chất và tinh thần.
Tác giả Ryoko Chiba chia sẻ trong lời mở đầu cuốn sách
Cuộc sống hằng ngày của những người làm trong lĩnh vực y dược hay các dược sĩ đều vây quanh các loại thuốc. Trong suốt 40 năm nay, bản thân tôi đều sống những ngày tháng chỉ cần nghe tên thuốc là ngay lập tức hình dung đến công thức hay cấu tạo hóa học của chúng.
Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là cuộc sống của chúng tôi dựa hết vào các loại thuốc hoặc là không hoàn toàn tin tưởng vào các loại thuốc. Mặc dù rất quen thuộc với thuốc nhưng có lẽ chúng tôi lại là những người tránh xa thuốc hơn ai hết.
Bạn có biết nguyên nhân là gì không?
Đó là bởi chúng tôi không chỉ hiểu rõ những công dụng bề ngoài của thuốc mà còn biết được cả những mặt tối phía sau. Chính vì thế, thật khó để chúng tôi có thể thật sự tin tưởng vào thuốc.
Điều đầu tiên mà chúng tôi dạy cho các sinh viên khoa Dược chính là “thuốc rất nguy hiểm”. Đây không phải là điều gần đây mới áp dụng mà từ 40 năm trước khi học ở khoa Dược, tôi đã được dạy như vậy. Nói đúng hơn, quan điểm “thuốc là thứ nguy hiểm” đã ăn sâu bén rễ trong tâm trí những người học Dược
Như mọi người vẫn biết, thuốc (thuốc Tây) là sản phẩm hóa học và tất cả các sản phẩm hóa dược đều có một liều lượng gây tử vong. Cũng vì vậy, các loại thuốc vẫn luôn đi kèm với rất nhiều tác dụng phụ. Tác dụng phụ thực tế không phải là một tác nhân gây hại bên ngoài mà là một phần bên trong thuốc. Với thuốc, tác dụng phụ có thể được ví như con bọ trên người con sư tử vậy. Không những vậy, cuộc sống của chúng tôi còn xoay quanh các loại hóa chất khác.
Tất nhiên, thuốc vẫn có đóng góp to lớn cho nhân loại. Đại dịch đậu mùa khi xưa đã biến mất khỏi Trái Đất, bệnh dịch hạch cũng không còn bùng phát ở Nhật kể từ năm 1926. Bên cạnh đó, bệnh ung thư cũng dần không còn được gọi là “căn bệnh không thể chữa trị”. Chúng ta không thể đạt được những thành công ấy nếu thiếu các loại thuốc.
Chính vì vậy, tôi không có ý phủ nhận hoàn toàn mọi tác dụng của thuốc.
Tuy nhiên, điều tôi muốn nói chính là thuốc có hai mặt lợi và hại nên chúng ta vẫn luôn cần cẩn thận khi sử dụng. Cụ thể hơn, nguyên tắc cơ bản khi sử dụng thuốc trong cuộc sống thường ngày chính là “ngắn và cụ thể”.
Khi nào bị bệnh thì uống thuốc. Hết bệnh thì nhanh chóng ngừng thuốc. Tôi cho rằng đây chính là cách sử dụng thuốc đúng đắn. Ngay cả với các bệnh mạn tính như cao huyết áp, bạn vẫn có thể chọn uống thuốc ngắt quãng trong thời gian dài theo lời khuyên của bác sĩ và có thể giảm dần rồi ngưng dùng thuốc. (Khi đó, bạn bắt buộc phải hỏi ý kiến của bác sĩ kê đơn, bác sĩ điều trị).
Mặc dù vậy, chúng ta vẫn sẽ không thể khỏe mạnh hơn nếu chỉ thay đổi mỗi cách sử dụng thuốc. Để thật sự khỏe mạnh, mỗi chúng ta cũng cần thay đổi cả thói quen sống hay chính cách suy nghĩ của bản thân. Cuộc sống thường ngày của chúng ta đã và đang bị các loại hóa dược phẩm đầu độc.
Vậy ta nên thay đổi như thế nào đây? Tôi sẽ gợi ý những điều giúp ích cụ thể cho bạn trong cuốn sách này.
Xuyên suốt cuốn sách, tôi sẽ giới thiệu, chia sẻ cho mọi người những điều tôi rút ra được từ rất nhiều nghiên cứu. Nhiều điều trong đó cũng là những điều bản thân tôi đang thực hiện.
Hãy sử dụng cuốn sách như một “liều thuốc bổ” cho thể chất và tinh thần của bạn. Liều thuốc này tuyệt đối không đắng chút nào. Và nếu bạn có thể mang nó bên mình trong một thời gian dài, đó chính là niềm hạnh phúc không gì sánh được đối với một tác giả như tôi. Nó chắc chắn sẽ có hiệu quả với bạn đấy!
Tiếng Nhật Công Nghệ Thông Tin Trong Ngành Phần Mềm - Hội Thoại Trong Dự Án Phần Mềm
Hiện nay, mối quan hệ giữa Việt Nam và Nhật Bản đang phát triển nhanh chóng về mọi mặt, đặc biệt là trên lĩnh vực công nghệ thông tin. Cùng với đó, nhu cầu nhân lực biết tiếng Nhật cũng đang rất cấp bách. Đáp ứng nhu cầu đó, tiếp nối sự ra đời của cuốn sách “Tiếng Nhật công nghệ thông tin trong ngành phần mềm”, chúng tôi biên soạn cuốn “Tiếng Nhật công nghệ thông tin: Hội thoại trong dự án phần mềm” này dành cho đối tượng có trình độ tiếng Nhật tương đương N3 với các chủ đề phong phú, dễ nhớ và dễ áp dụng vào dự án thực tế.
Cuốn sách bao gồm 15 bài hội thoại mẫu với các bối cảnh quen thuộc trong quá trình quá trình thực hiện một dự án phần mềm từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc. Chúng tôi đã chọn lọc những câu thoại thường gặp trong các tình huống giao tiếp cụ thể của dự án như chào hỏi khách hàng, trao đổi khi đi công tác, báo cáo tiến độ... Ngoài ra, cuốn sách còn cung cấp một số phần luyện tập mẫu câu cũng như các cách nói tương tự giúp người học có thể sử dụng nhuần nhuyễn và đa dạng hóa cách biểu đạt.
Nhóm tác giả hy vọng những kiến thức đúc kết từ kinh nghiệm làm dự án phần mềm được đưa vào cuốn sách này sẽ giúp các bạn tự tin sử dụng tiếng Nhật trong công việc cũng như học tập. Để cuốn sách ngày một hoàn thiện hơn, chúng tôi rất mong nhận được ý kiến đóng quý báu của tất cả các bạn.
Hệ Vi Sinh Trên Cơ Thể Bé
Đây là một tư liệu hướng dẫn hết sức thiết yếu dành cho các bậc cha mẹ về cách chăm sóc trẻ sơ sinh, cách sử dụng kháng sinh, các khuyến nghị về chế độ ăn uống, tác động của môi trường đối với sức khỏe và cách nuôi dưỡng hệ vi sinh của em bé trước và sau khi chào đời. Hệ vi sinh trên cơ thể bé bao gồm các biện pháp phòng ngừa thiết thực như bí quyết tắm cho bé, những việc cần làm khi sinh nở, cách bảo vệ da, giảm tiếp xúc với các độc tố gây ô nhiễm không khí, độc tố trong các chất tẩy rửa và cách bảo vệ hệ vi sinh trong đường ruột thông qua chế độ ăn uống.
Tác giả Meenal Lele, một người mẹ hai con đã chia sẻ về hành trình chăm sóc cậu con trai Leo bị bệnh dị ứng nặng của mình. Cô đã nhìn thấy được bức tranh toàn cảnh của căn bệnh, tích cực chia sẻ kinh nghiệm làm mẹ và những nghiên cứu sâu rộng của mình đến tất cả những người liên quan, bao gồm cả các bệnh nhân nhỏ tuổi, cha mẹ, bác sĩ, y tá và chuyên gia dinh dưỡng của các bé. Xuyên suốt ấn phẩm Hệ vi sinh trên cơ thể bé, tác giả đã theo dõi sự tiến triển bệnh tật ở cậu con trai Leo, biểu hiện qua các bệnh miễn dịch, dị ứng thực phẩm, dị ứng môi trường và bệnh chàm. Cô đã kết nối các triệu chứng phức tạp của con trai mình với sự thay đổi của hệ vi sinh và các phơi nhiễm môi trường. Đây hẳn là một công việc đầy thách thức, vì hầu hết các bác sĩ và bệnh nhân đều tập trung vào việc điều trị các triệu chứng của bệnh nhưng rất ít khi xét đến các yếu tố gây bệnh cũng như những biện pháp phòng ngừa.
Trong cuốn sách này, tác giả Meenal Lele đã chia sẻ những nghiên cứu và kinh nghiệm của mình bằng một văn phong hết sức ấm áp. Đây là một tài liệu tham khảo quý giá không chỉ dành cho các bậc cha mẹ có con cái mắc những bệnh mãn tính được liệt kê ở trên mà còn cho những người trưởng thành cũng đang mắc các căn bệnh này.
Trích đoạn hay:
1. Từ những năm 1960 đến nay, tỷ lệ mắc các chứng dị ứng, bệnh liên quan đến miễn dịch và thoái hóa thần kinh đã tăng lên với một tốc độ đáng báo động. Sự gia tăng này diễn ra trùng hợp cùng với sự ra đời của các loại hóa chất mới, đã gây ra tác hại khủng khiếp cho sức khỏe của con người và Trái đất của chúng ta. Ngày càng nhiều dữ liệu cho thấy sự tổn hại hàng rào biểu mô (da, đường ruột, và phổi) ở con người, cùng với những biến đổi của hệ vi sinh trong những bộ phận này đã góp phần dẫn đến các chứng dị ứng thực phẩm, bệnh chàm, hen suyễn, dị ứng môi trường, không dung nạp gluten, viêm đường ruột và nhiều chứng bệnh khác. Sự rò rỉ ở biểu mô đường ruột (hay còn gọi là “hội chứng rò rỉ ruột”), và sự sụt giảm tính đa dạng sinh học của hệ vi sinh trong đường ruột, được xem là có liên quan đến các bệnh tự miễn và rối loạn trao đổi chất như tiểu đường, béo phì, đa xơ cứng, thấp khớp, viêm khớp, lupus, viêm cột sống dính khớp và viêm gan tự miễn. Sau cùng, các phản ứng viêm do “rò rỉ ruột” và sự thay đổi của hệ vi sinh trong cơ thể, còn bị nghi ngờ có liên quan đến hội chứng suy giảm trí nhớ Alzheimer, hội chứng liệt rung Parkinson, trầm cảm mãn tính, rối loạn tâm thần liên quan đến căng thẳng và rối loạn phổ tự kỷ.
2. Chúng ta có rất nhiều hệ sinh thái trên “hành tinh cơ thể” của mình. Hệ vi sinh của mỗi vị trí là duy nhất, tùy thuộc vào lượng ánh sáng, oxy, hơi ấm, axit, dầu và thức ăn mà nó nhận được. Một số loài tạo thành hàng tỷ vi sinh vật trong một bộ phận của cơ thể. Trong khi các loài khác có thể chỉ có 100 thành viên. Những loài này đôi khi được gọi là loài trọng yếu, tức hiếm về số lượng nhưng rất quan trọng để hệ sinh thái hoạt động hiệu quả. Ví dụ, vi khuẩn Ruminococcus bromii sống trong ruột kết, có khả năng đặc biệt giúp phân giải một số loại tinh bột mà những vi khuẩn khác, vốn đông đảo hơn nó rất nhiều, lại không thể làm được.
3. Da là cơ quan lớn nhất của con người. Và các tế bào cấu thành làn da phục vụ như tuyến phòng thủ đầu tiên, chống lại vô vàn “kẻ xâm lược” tiềm ẩn. Da cũng là cơ quan tiếp xúc nhiều nhất với thế giới bên ngoài, bao gồm quần áo, hóa chất, xà phòng, ô nhiễm không khí và tác nhân gây bệnh. Làn da của một người là nơi cư ngụ của các loại vi khuẩn, nấm, virus và bọ ve được tìm thấy trong chính môi trường sống của người đó. Và thành phần này sẽ liên tục thay đổi khi môi trường thay đổi. Một số vi sinh vật cư trú trên da có thể gây hại, chẳng hạn như S. aureus. Nó có thể gây ra mọi chứng bệnh từ nhiễm trùng da cho đến viêm phổi, hội chứng sốc nhiễm độc và nhiễm trùng huyết. Những vi sinh vật khác có thể lại hữu ích và đóng vai trò trong việc huấn luyện các tế bào ghi nhớ miễn dịch nhận ra các kháng nguyên.
4. Từ khi Leo lên cơn hen suyễn phải nhập viện và khiến tôi tự trách mình đang làm mẹ kiểu gì vậy, trong những tháng tiếp theo, con trai tôi đã phải trải qua ít nhất ba cơn hen suyễn nữa. Mỗi lần như vậy, con đã dùng rất nhiều liều steroid dạng hít cũng như dạng uống để điều trị. Chúng tôi càng lúc càng thấy kiệt sức hơn. Nhưng tôi vẫn tiếp tục phản đối việc dùng steroid hằng ngày. Tôi không thể chịu được ý nghĩ con mình phải uống thuốc hằng ngày như ăn cơm, trong suốt phần đời còn lại của bé. Tôi đã không biết là mỗi đợt thuốc dùng để cấp cứu khi bùng phát triệu chứng có liều lượng tương đương với số thuốc uống hằng ngày để phòng ngừa trong vòng 5 năm. Bằng cách cương quyết phản đối việc dùng thuốc hằng ngày, tôi đã giúp con mình có được 25 năm không phải “uống thuốc thay cơm”. Tóm lại, hãy cẩn thận với thuốc kháng sinh và tuân theo chỉ định của bác sĩ với bất kỳ loại thuốc nào khác mà con bạn nhận được.
Kiều Đàm Di - Prajapati
“Kiều Đàm Di - Prajapati” cuốn sách song ngữ dành cho trẻ 6+. Tất cả chúng ta đều có một mối thâm ân đối với Kiều Đàm Di. Trong quá trình chăm sóc, nuôi dưỡng Hoàng Tử Tất Đạt Đa trở thành một vị Thái Tử tôn quý, cường tráng và đầy đủ oai nghiêm, Kiều Đàm Di đã ban tặng cho chúng ta một con người, sau này con người ấy đã trở thành vị Phật Chánh Đẳng Chánh Giác và chỉ ra cho chúng ta rằng: một khi được sinh ra trong thân người, ai trong số chúng ta cũng có thể giải thoát bản thân mình ra khỏi tất cả mọi mối ràng buộc gây nên đau khổ.
Nhưng tầm quan trọng của Kiều Đàm Di không chỉ ở công việc chăm nom một vị Phật tương lai, giá trị của bà còn nằm ở lòng can đảm, tầm nhìn, tài lãnh đạo trong vai trò là một người phụ nữ, một đệ tử của Đức Phật, một người truy tìm chân lý và là bậc Thầy của chính mình.
Dù đã có những hạn chế lớn đối với phái nữ trong thời đại đó, Kiều Đàm Di đã một mực khẳng định rằng nữ giới cũng có thể chứng đạt Giác Ngộ không khác gì nam giới, và bà đã có công lớn trong việc thiết lập đoàn thể những người tu nữ thực hành theo Giáo Pháp của Đức Phật. Bà đã khai mở con đường dẫn đến Giác Ngộ để vô số người nữ trong thời kỳ đó được tiếp bước theo. Dưới góc nhìn này, Kiều Đàm Di thật sự được xem là một nhà cải cách vĩ đại.
Chắc chắn rằng, quyển sách minh họa thật đẹp này của Alicja migrodzka sẽ giúp cho chúng ta hồi tưởng về một người phụ nữ mà chúng ta không thể nào quên lãng được.
Trích đoạn sách hay:
In the kingdom of Koliya lived two sisters:
the princesses Maya and Prajapati.
At the birth of the younger sister,
an astrologer told their parents:
-----
Vương quốc Câu Lợi có hai nàng Công Chúa
xinh đẹp là nàng Đại Ái Thiên và Đại Ái Đạo.
Khi em gái Ái Đạo vừa sinh ra đời,
một nhà chiêm tinh đã nói
với Đức Vua và Hoàng Hậu rằng:
-----
”This girl will be a leader,
Followed by many.
Her name is Prajapati,
Queen of the Assembly.”
-----
“Công Chúa sẽ là người đứng đầu,
Dẫn dắt đông đảo quần chúng,
Xứng với danh hiệu Đại Ái Đạo,
Người là Nữ Hoàng Trong Hội Chúng.”
-----
The princesses grew up.
They both married King Suddhodana
of the Shakya clan, and went to live with him in his palace.
-----
Những nàng công chúa đến tuổi trưởng thành.
Cả hai cùng kết hôn với Vua Tịnh Phạn
của gia tộc Thích Ca và chuyển về sống
trong cung điện ở phía bờ kia con sông.
Bồ Tát Nhí - Con Đường Giác Ngộ Của Đức Phật Dành Cho Trẻ Em
“Bồ Tát Nhí - Con đường giác ngộ của Đức Phật dành cho trẻ em” cuốn sách song ngữ dành cho trẻ 6+. Bồ Tát Nhí đánh thức ước muốn của mỗi chúng ta để tìm kiếm sự giác ngộ vì lợi ích của người khác, để trở nên can đảm, có tấm lòng bao dung, tốt bụng và hào phóng.
“Trẻ em cần có những niềm vui.
Vì thế, chúng nên đọc tác phẩm của Tôn Giả Tịch Thiên.”
-Dzongsar Khyentse Rinpoche
Trích đoạn sách hay:
Like a flash of lightning
brightening a very dark night,
tender courage illuminates
a Little Hero’s heart
with the wish to help others.
This brave heart is called
awakening mind.
-----
Như tia chớp lóe lên
Sáng rực bầu trời đêm,
Lòng dũng cảm nhân hậu
Thắp tim Bồ Tát Nhí
Ước mong giúp mọi người.
Trái tim quả cảm đó
Gọi là Tâm Bồ Đề.
-----
from the moment a Little Hero
makes the promise to help others
without ever giving up,
a power as big as the sky
grows inside her,
even when she feels lazy,
even when she is sleeping.
-----
Kể từ ngay khoảnh khắc
Nguyện giúp đỡ mọi người,
Bồ Tát Nhí không nản,
Nuôi dưỡng lòng biển khơi,
Nuôi dưỡng một sức mạnh
To lớn như bầu trời,
Thậm chí lúc đang mệt,
Hay khi giấc ngủ vơi.
Bớt Thịt Thêm Thương!
“Bớt thịt thêm thương” cuốn sách song ngữ dành cho trẻ 6+. Có hơn 84.000 lý do để ăn nhiều rau củ quả hơn và ăn ít thịt lại. Hãy cùng tham gia chuyến du hành xuyên thời gian và không gian trên chiếc phi cơ chuối để tìm hiểu thêm nhé.
Trích đoạn sách hay:
Nội ơi, cảm ơn bà đã nấu cơm cho cháu. Tối nay, chúng ta sẽ dùng món gì vậy Nội?
Bà đã nấu món gà cháu yêu thích rồi đây!
Nhưng Nợi ơi, cháu xin lỗi! Cháu nghĩ là mình không ăn thịt nữa đâu…
Ôi cháu ngoan, bà biết là cháu yêu thương động vật, nhưng cháu cũng cần dùng một chút thịt để lớn nhanh và khoẻ mạnh.
Cháu đừng ngại nhé, hãy dùng bao nhiêu gà tuỳ thích!
Cảm ơn bà nhưng cháu muốn ăn ra củ quả hơn.
Sao chỉ ăn rau củ quả mà cháu khoẻ mạnh thế kia? Thật không thể tin được!
Ước gì tớ là một chú tinh tinh khoẻ mạnh!
Cậu không cần phải trở thành tinh tinh giống tớ đâu. Con người và “mọi loài động vật” đều có thể trở nên khoẻ mạnh hơn nhờ ăn rau củ quả. Chúng chứa những nguồn dưỡng chất vô cùng bổ dưỡng. Để tớ đưa bà và cậu đi tham quan bằng phi cơ chuối nhé!
Cẩm Nang Hướng Dẫn Tẩy Sỏi Gan Mật - Phương Pháp Diệu Kỳ Cho Sức Khỏe Dài Lâu
Hầu hết mọi người cho rằng sỏi mật chỉ có trong túi mật. Đây là nhận thức phổ biến, nhưng sai lầm. Thực ra phần lớn sỏi mật được hình thành ở gan, chỉ có một số được tạo ra ở túi mật. Bạn có thể dễ dàng xác minh điều này bằng cách tự tẩy sỏi mật, bất kể bạn là người chẳng có chuyên môn y khoa, hay là bác sĩ, nhà khoa học, hay thậm chí là người đã cắt bỏ túi mật và do vậy được coi là không còn sỏi mật.
Để duy trì hệ tiêu hóa khỏe mạnh, ngăn ngừa đột biến tế bào và tổn thương oxy hóa, cũng như cung cấp đủ dinh dưỡng cho tế bào, gan phải sản xuất 1 – 1,5 lít mật mỗi ngày. Hễ ít hơn thì sẽ gây ra vấn đề với quá trình tiêu hóa thức ăn, loại bỏ chất thải và thải độc trong máu. Nhưng nhiều người chỉ sản xuất được một cốc mật mỗi ngày, thậm chí ít hơn. Như nhiều nghiên cứu đã chỉ ra, hầu như mọi vấn đề về sức khỏe là hậu quả trực tiếp hoặc gián tiếp của việc suy giảm sản xuất và lưu thông mật.
Người mắc bệnh mạn tính thường có vài nghìn viên sỏi mật làm tắc nghẽn các ống mật trong gan. Một số sỏi cũng hình thành trong túi mật. Một khi những viên sỏi này được loại bỏ thông qua quá trình tẩy sỏi mật, rồi chế độ ăn và lối sống cân bằng được duy trì, thì gan và túi mật sẽ khôi phục lại chức năng ban đầu và hầu hết các triệu chứng khó chịu hay bệnh tật trong cơ thể sẽ thuyên giảm. Bạn sẽ nhận thấy tất cả bệnh dị ứng dai dẳng sẽ nhẹ đi hoặc biến mất. Đau lưng sẽ tiêu tan, còn năng lượng và sức khỏe được nâng lên.
Làm thông các ống dẫn mật trong gan là một trong những biện pháp quan trọng và mạnh mẽ nhất bạn có thể áp dụng để cải thiện và giành lại sức khỏe.
Thông qua cuốn sách “Cẩm nang hướng tẩy sỏi gan mật – Phương pháp diệu kỳ cho sức khoẻ dài lâu” của tác giả Andreas Morits, bạn sẽ học được cách nhẹ nhàng loại bỏ vài trăm viên sỏi mật trong một lần tẩy sỏi. Kích thước của chúng dao động từ hạt vừng đến hạt óc chó nhỏ (2 – 3cm), trong một số trường hợp hiếm hoi, sỏi có thể to bằng quả bóng chơi golf. Quá trình tẩy sỏi gan thực sự diễn ra trong khoảng dưới 14 giờ và có thể được thực hiện dễ dàng tại nhà vào cuối tuần.
Chương 1 giải thích chi tiết tại sao sỏi mật trong ống mật, cả trong và ngoài gan, lại là nguy cơ lớn nhất cho sức khỏe và có thể gây ra hầu như mọi thứ bệnh lớn nhỏ.
Chương 2 giúp bạn xác định các dấu hiệu và triệu chứng cho thấy sự hiện diện của sỏi trong gan và túi mật.
Chương 3 đề cập đến các nguyên nhân gây ra sỏi mật.
Trong Chương 4, bạn sẽ được hướng dẫn cách tẩy sỏi mật. Về cơ bản, nó bao gồm thời gian chuẩn bị 6 ngày để làm mềm sỏi và sau đó là động tác tẩy sỏi bằng hỗn hợp dầu ô-liu và nước cốt các loại quả họ cam chanh.
Chương 5 hướng dẫn cách ngăn ngừa sự hình thành mới của sỏi mật.
Chương 6, “Tôi có thể trông mong gì từ tẩy sỏi mật”, sẽ bàn về những ích lợi cho sức khỏe từ biện pháp tuyệt diệu này.
Chương 7 trình bày về những quan niệm sai lầm vẫn tồn tại trong công chúng cũng như trong giới y tế về tẩy sỏi mật và những thông tin bị xuyên tạc được truyền bá từ những người có lợi ích tài chính để ngăn mọi người thải độc gan và cản họ chủ động chăm sóc sức khỏe của chính mình.
Đến đây bạn có thể thắc mắc “Tẩy sỏi mật là làm gì?”. Quá trình thực ra khá đơn giản. Hiệu ứng tẩy sỏi là do dung dịch hỗn hợp bạn uống vào sẽ kích thích mật từ gan và túi mật xả ra nhanh và mạnh. Dịch mật tràn xuống ồ ạt cuốn theo mọi thứ chất độc, sỏi cholesterol từ gan và sỏi mật từ túi mật. Khi đó cả gan và túi mật đều tống chất độc và sỏi vào ống mật chủ.
Liệu pháp thải độc này cũng cần magnesium sulfate (muối Epsom), uống vào làm giãn ống dẫn mật và giữ cho chúng luôn mở, đảm bảo sỏi và các chất thải chảy thông đồng bén giọt tới đường ruột. Các viên sỏi được đẩy vào tá tràng (phần đầu tiên của ruột non), nơi ống mật chủ hợp với ống tụy. Từ đó, sỏi và chất độc được đưa tới ruột già để thải ra ngoài.
Trích đoạn sách:
VÌ SAO DỊCH MẬT QUAN TRỌNG ĐẾN VẬY?
Như đã đề cập, một trong những chức năng quan trọng nhất của gan là sản xuất mật, mỗi ngày khoảng 1 – 1,5 quart (0,95 – 1,4 lít). Dịch mật là một chất lỏng nhớt, màu vàng, nâu hoặc xanh lá cây, có tính kiềm cao (pH 9,5) và vị đắng. Nếu không đủ mật, axit clohydric vào ruột non từ dạ dày sẽ phá hoại toàn bộ đường tiêu hóa. Thêm nữa, thức ăn sẽ không được tiêu hóa hoặc chỉ tiêu được một phần. Ví dụ, để ruột non tiêu hóa và hấp thụ được chất béo và canxi từ thức ăn bạn nuốt vào, thì trước hết nó phải được kết hợp với dịch mật.
Dịch mật tiết ra không đủ làm các chất béo không được hấp thụ hết và bị sót lại trong đường ruột. Khi chúng đến ruột già cùng với các chất thải khác, vi khuẩn đường ruột sẽ phân hủy một số chất béo thành axit béo hoặc bài tiết nó cùng với phân. Chất béo nhẹ hơn nước nên làm phân nổi. Nếu chất béo không được hấp thụ, canxi cũng không được hấp thụ, khiến máu bị thiếu canxi và phải bổ sung từ xương.
Hầu hết các vấn đề về mật độ xương (loãng xương) thực ra đều phát sinh từ hiện tượng không đủ dịch mật và tiêu hóa chất béo kém, chứ không phải vì ăn thiếu canxi. Rất ít bác sĩ nhận thức được thực tế này, hầu hết họ chỉ kê đơn bổ sung canxi mà không tập trung giải quyết lý do thiếu canxi căn bản.
Tương tự, cơ thể cũng cần chất béo giúp tiêu hóa và sử dụng protein và carbohydrate (chất đường bột) hiệu quả. Để tiêu hóa chất béo, gan và túi mật phải giải phóng đủ dịch mật. Tiết mật kém làm chất béo không tiêu hóa hết và bị vi khuẩn phân hủy trong ruột già. Đầy bụng dai dẳng, khó chịu và trướng hơi là những dấu hiệu đầu tiên cho thấy chức năng quan trọng này của gan bị tổn hại nghiêm trọng.
Không chỉ phân hủy chất béo trong thức ăn, dịch mật còn loại bỏ độc tố khỏi gan. Gan là cơ quan giải độc quan trọng nhất và sức khỏe của mọi tế bào phụ thuộc vào hiệu quả của quá trình thải loại các chất độc trong gan.
Như đã nói trong phần giới thiệu, các thành phần dịch mật quan trọng như bilirubin và biliverdin có đặc tính chống oxy hóa và chống đột biến đáng kể. Nồng độ sắc tố dịch mật cao đã được chứng minh là có khả năng giúp giảm tỉ lệ mắc ung thư và bệnh tim mạch.
Một chức năng ít được biết đến nhưng cực kỳ quan trọng của dịch mật là khử axit và làm sạch ruột. Dịch mật là thuốc nhuận tràng tự nhiên. Táo bón và nhu động ruột chậm là hậu quả phổ biến nhất của hiện tượng thiếu dịch mật.
Khi sỏi nội gan và sỏi túi mật làm tắc dòng dịch mật, phân có màu nâu vàng, vàng cam hoặc nhạt như màu đất sét, chứ không có màu nâu như bình thường. Sỏi mật là hậu quả trực tiếp của chế độ ăn và lối sống không lành mạnh. Ngay cả khi tất cả các nguyên nhân khác của bệnh mạn tính đã được xử lý, nhưng vẫn còn sỏi trong gan hoặc túi mật, thì việc phục hồi sức khỏe là không thể, hay nếu có cũng chỉ là tạm thời.
Sỏi mật gây nguy cơ đáng kể cho sức khỏe, có thể dẫn đến bệnh tật và lão hóa sớm. Các trang sau mô tả những tác hại chính của sỏi mật với các cơ quan và hệ thống trong cơ thể. Khi những viên sỏi này được loại bỏ, toàn bộ cơ thể sẽ khỏe mạnh và hoạt động bình thường trở lại.
Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm @Comic - Tập 3
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., gọi tắt là Oregairu), là một trong những series light novel ăn khách nhất trong vòng 20 năm trở lại đây, bộ truyện được viết bởi tác giả trẻ Wataru WATARI, do họa sĩ Ponkan8 vẽ minh họa và được xuất bản bởi NXB nổi tiếng Shogakukan.
Chính bởi những thành công ấy của tiểu thuyết gốc, hàng loạt các phiên bản chuyển thể dựa vào nội dung của tiểu thuyết gốc Oregairu đã ra mắt như TV series anime, manga, artbook. Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm @comic được xem là bản chuyển thể truyện tranh bám sát nội dung bản gốc nhất, do hoạ sĩ Naomichi Io minh hoạ, đăng tải trên tạp chí Monthly Sunday G-X của Shogakukan, hiện đã xuất bản 21 tập tankobon.
CLB Tình nguyện đang ngày càng hợp tác ăn ý với nhau hơn. Sau khi liên tiếp giải quyết các yêu cầu từ Totsuka Saika – thành viên CLB Tennis, Hayama Hayato – nhân vật trung tâm của nhóm đẳng cấp cao trong trường học, cho tới thiếu nữ cá biệt Kawasaki Saki, những tưởng mọi chuyện sẽ ngày càng tốt đẹp hơn thì Hachiman chợt phát hiện Yuigahama chính là chủ nhân của chú chó mà cậu đã cứu vào ngày nhập học, khiến bản thân gặp phải tai nạn xe hơi.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên thật khó xử, Hachiman và Yui cũng không thể nói với nhau những lời thật lòng nữa. Đúng lúc ấy, Yukino đã ngỏ lời đề nghị “hẹn hò” vào ngày nghỉ lễ cùng với Hachiman. Liều thuốc tốt nhất dành cho một mối quan hệ rạn rỡ, ấy chính là sự quan tâm chân thành và dịu dàng.
Tập 3 đầy cảm xúc của phiên bản thể truyện tranh Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm đã đến rồi đây.
Mục lục:
Chương 12: Vì nhiều chuyện mà Kawasaki Saki mới hay cáu kỉnh (phần cuối)
Chương 13: Một lần nữa, Hikigaya Hachiman quay trở lại con đường cũ
Chương 14: Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi cùng Totsuka Saika quả nhiên là không hề sai lầm
Chương 15: Yukinoshita Yukino đúng là thích mèo mà.
Chương 16: Hikigaya Komachi đang lên một kế hoạch vô cùng tinh quái
Chương 17: Đột nhiên Yukinoshita Haruno xuất hiện
Thông tin tác giả:
Naomichi Io
Ra mắt lần đầu với giải thưởng Nỗ lực và giải thưởng Nhà văn mới lần thứ 23 của tạp chí GX. Phát hành truyện ngắn lần đầu trên website chuyên phân phối truyện tranh trên điện thoại mang tên Moba Man và tác phẩm này là series đầu tay.
Wataru WATARI
Ra mắt với tác phẩm Những câu chuyện ma giành giải Nhất trong cuộc thi Light novel Shogakukan lần ba của Gagaga Bunko. Các tác phẩm chính: Những câu chuyện ma, Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm.
Ponkan8
Hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ. Tác phẩm chính: Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm, Sư tử không đi làm và thánh nữ đỏ, Thám tử hội học sinh Kirika.
Bí Quyết Bán Dễ Dàng Mọi Thứ
Trong cuộc sống của chúng ta, bất kỳ ai cũng phải bán hàng và bất kỳ lĩnh vực nào hay mô hình kinh doanh nào cũng cần phải có bộ phận bán hàng. Chính vì thế mà những câu hỏi như: “Làm thế nào để bán được hàng, hay bí quyết nào để bán được hàng một cách dễ dàng?”... khiến cho rất nhiều người trăn trở và tìm kiếm câu trả lời.
Cuốn sách “Bí quyết bán dễ dàng mọi thứ” của tác giả Phan Văn Kỳ dành tặng những bạn trẻ đang và mong muốn làm nghề bán hàng. Để bán được mọi thứ một cách dễ dàng thì người bán hàng phải làm cho khách hàng tin tưởng, yêu thương mình. Trong cuốn sách này, tác giả tổng hợp lại tất cả những gì tinh túy nhất, bao gồm những kỹ thuật bán hàng và những bài học trải nghiệm mà tác giả đã tích luỹ được.
Mục lục
Phần 1: Bí quyết bán dễ dàng mọi thứ
1. Định nghĩa "hàng"
2. Kỹ thuật và chiến thuật bán hàng
3. Sáu bước bán hàng
4. Khách hàng mua hàng khi nào?
5. Làm sao để bán được hàng một cách dễ dàng?
6. Tại sao khách hàng mua hàng của bạn?
7. Chiến lược giúp khách hàng ra quyết định mua hàng
8. Chiến lược chăm sóc khách hàng
Phần 2: 14 bài học thực nghiệm
Bài học thực nghiệm 1: Tư duy cần có của người bán hàng chuyên nghiệp
Bài học thực nghiệm 2: Lưu tâm chuyện nhỏ, chuyện lớn dễ thành
Bài học thực nghiệm 3: Thấu hiểu vấn đề của khách hàng
Bài học thực nghiệm 4: Miệt mài làm việc, không ngại khó, ngại khổ
Bài học thực nghiệm 5: Có niềm tin của khách hàng là có tất cả
Bài học thực nghiệm 6: Không ngừng học hỏi là chìa khóa thành công
Bài học thực nghiệm 7: Làm việc nhóm là thế mạnh
Bài học thực nghiệm 8: Quản lý mục tiêu
Bài học thực nghiệm 9: Mười chìa khóa thông tin giúp tư vấn thành công
Bài học thực nghiệm 10: Chiến lược chăm sóc khách hàng
Bài học thực nghiệm 11: Làm chủ cuộc chơi - trả lời thông minh
Bài học thực nghiệm 12: Theo sát khách hàng
Bài học thực nghiệm 13: Khách hàng không thực sự có nhu cầu
Bài học thực nghiệm 14: Sáu bước bán hàng
Hành trình từ một anh công nhân nghèo trở thành một doanh nhân thành đạt
Lời kết
Trích đoạn sách:
SÁU BƯỚC BÁN HÀNG
Bán hàng là yếu tố không thể thiếu trong bất kỳ mô hình kinh doanh nào, kể cả mô hình kinh doanh cá nhân. Muốn trở thành một người bán hàng giỏi, bạn phải luôn thực hiện đúng sáu bước bán hàng sau đây:
Bước 1: Tìm kiếm khách hàng
Bước 2: Sàng lọc, phân loại khách hàng
Bước 3: Tư vấn khách hàng
Bước 4: Xử lý khi khách hàng từ chối
Bước 5: Chốt giao dịch
Bước 6: Chăm sóc khách hàng
Để thực hiện sáu bước bán hàng này, các bạn tìm hiểu ở phần Bài học thực nghiệm 14, tôi sẽ trình bày rất chi tiết từng bước một thông qua những trải nghiệm thực tế suốt hơn 15 năm bán hàng của tôi.
Bên cạnh việc thực hiện các bước bán hàng trên, để bán được hàng một cách dễ dàng, bạn phải biết đặt ra những câu hỏi và tự mình trả lời được những câu hỏi đó. Mời bạn cùng xem những câu hỏi mà tôi sử dụng thường xuyên trong quá trình bán hàng. Hy vọng nó sẽ giúp bạn phần nào trong kỹ thuật bán hàng của mình.
LÀM SAO ĐỂ BÁN ĐƯỢC HÀNG MỘT CÁCH DỄ DÀNG?
Nếu khách hàng hỏi thông tin về sản phẩm, dịch vụ mà chúng ta trả lời một cách ú ớ thì sẽ không thể bán được hàng. Vậy, muốn bán được hàng một cách dễ dàng, bạn phải hiểu thật rõ về sản phẩm, dịch vụ mà bạn đang bán. Ngoài ra, bạn cần có sự trải nghiệm và yêu thích sản phẩm, dịch vụ đó.
Bạn phải luôn ghi nhớ ba yếu tố để bán được hàng một cách dễ dàng này nhé:
- Yếu tố thứ nhất: Hiểu rõ về sản phẩm, dịch vụ mà bạn đang bán.
- Yếu tố thứ hai: Có sự trải nghiệm về sản phẩm, dịch vụ đó.
- Yếu tố thứ ba: Có sự yêu thích sản phẩm, dịch vụ đó.
Đặc biệt là yếu tố thứ ba, nếu bạn không yêu thích sản phẩm, dịch vụ đang bán thì bạn không thể nào truyền hết cảm hứng cùng chất lượng, lợi ích của sản phẩm đến cho khách hàng của mình được
Kinh Điển Về Khởi Nghiệp - Thực Hành
Cuốn sách Kinh điển về khởi nghiệp đã đặt nền nóng cho một phương pháp giáo dục chặt chẽ nhưng thiết thực trong hoạt động đào tạo tinh thần khởi nghiệp đổi mới sáng tạo. Về cơ bản, cuốn sách đã thay đổi bản chất của giáo dục tinh thần khởi nghiệp từ phương pháp kể chuyện sang sử dụng hộp công cụ và khung hệ thống. Tuy nhiên, việc gói gọn toàn bộ những điều đó trong một cuốn sách hơn 300 trang là điều không tưởng. Vì thế cuốn sách Kinh điển về khởi nghiệp - Thực hành ra đời nhằm giúp độc giả dễ dàng ứng dụng được 24 Bước lý thuyết.
Với cuốn Kinh điển về khởi nghiệp – Thực hành, bạn sẽ có thể:
- Xây dựng doanh nghiệp một cách có hệ thống
- Mài sắc trực giác để có thể nhìn ra và khắc phục vấn đề trước khi mọi chuyện đi xa hơn
- Kiểm tra và làm sâu sắc hơn vốn kiến thức của bản thân thông qua các bài tập, phiếu bài tập, và các trường hợp điển hình
- Đổi mới, bảo toàn, và sáng tạo ra những sản phẩm mà khách hàng mong muốn và sẵn sàng mua
Khởi nghiệp là một công việc nghiêm túc đi kèm với rất nhiều rủi ro và đòi hỏi nhiều sự hy sinh. Nhưng phần thưởng mà nó mang lại sẽ khiến bạn thay đổi và cảm thấy mãn nguyện.
Cuốn sách Kinh điển về khởi nghiệp của Bill Aulet ra mắt trước đó đã làm thay đổi vĩnh viễn cách nhìn nhận của giới chuyên gia về chuyện khởi nghiệp. Cuốn sách “Kinh điển về khởi nghiệp - Thực hành” đi kèm này không thể thay thế cho cuốn Kinh điển về khởi nghiệp mà là một tài liệu bổ sung. Nó như là cuốn sổ tay hướng dẫn thiết thực giúp bạn triển khai bộ khung trên, cuốn Kinh điển về khởi nghiệp – Thực hành sẽ chia nhỏ từng bước để giúp bạn tìm hiểu sâu hơn, nhấn mạnh vào các trọng điểm có ý nghĩa tới sự sống còn của một doanh nghiệp non trẻ. Các bài tập và nội dung đánh giá trong sách giúp bạn phát huy các điểm mạnh của mình đồng thời chỉ ra các vấn đề cần cải thiện – bởi trong kinh doanh, tốt vừa đủ là chưa đủ.
Hy vọng rằng bạn sẽ luân phiên vận dụng cuốn Kinh điển về khởi nghiệp và cuốn sách thực hành này để hiểu sâu hơn từng bước, phát huy được nhiều hơn nữa tác dụng của bộ khung 24 bước hành động hiệu quả để biến ước mơ kinh doanh của bạn trở thành sự thật.
Mục lục:
Lời nói đầu
Giới thiệu Canvas Kinh điển về khởi nghiệp
Bước 0: Tôi bắt đầu bằng cách nào? liệu tôi có nên làm vậy?
Bước 1: Phân khúc thị trường
Bước 2: Lựa chọn thị trường tiền tiêu
Bước 3: Phác họa chân dung người dùng cuối cho thị trường tiền tiêu
Bước 4: Ước tính tổng thị trường khả dụng (tam) cho thị trường tiền tiêu
Bước 5: Thiết lập chân dung khách hàng cho thị trường tiền tiêu
Bước 6: Tình huống sử dụng vòng đời sản phẩm
Bước 7: Mô tả tổng quát sản phẩm
Bước 8: Lượng hóa đề xuất giá trị sản phẩm
Bước 9: Nhận diện 10 khách hàng tiếp theo
Bước 10: Xác định yếu tố cốt lõi
Bước 11: Xác định vị thế cạnh tranh
Bước 12: Xác định đơn vị ra quyết định của khách hàng (dmu)
Bước 13: Xây dựng quy trình thu hút khách hàng trả tiền
Bước 14: Ước tính quy mô tổng thị trường khả dụng (tam) cho các thị trường tiếp theo
Bước 15: Tạo lập mô hình kinh doanh
Bước 16: Xác định khung giá
Bước 17: Tính toán giá trị trọn đời của một khách hàng
Bước 18: Xây dựng quy trình bán hàng
Bước 19: Tính toán chi phí thu hút được khách hàng (coca)
Bước 20: Xác định các giả định then chốt
Bước 21: Kiểm nghiệm các giả định then chốt
Bước 22: Xác định sản phẩm kinh doanh khả thi tối thiểu (mvbp)
Bước 23: Chỉ ra rằng “khách hàng sẽ mua sản phẩm của bạn vì họ cần”
Bước 24: Xây dựng kế hoạch phát triển sản phẩm
Phụ lục ngoài 24 Bước
Đáp án
Về tác giả:
Bill Aulet là Giám đốc điều hành của Trung tâm Martin Trust thuộc chương trình MIT Enterpreneurship và là Giảng viên Cao cấp tại Trường Quản trị MIT Sloan. Trước khi gia nhập MIT, Bill có 25 năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực kinh doanh và gặt hái được nhiều thành công lớn.
Ban đầu, ông làm việc ở IBM trong 11 năm, sau đó trở thành nhà khởi nghiệp hàng loạt. Ông thành lập và điều hành Cambridge Decision Dynamics và SensAble Technologies. Hiện nay, ngoài thời gian giảng dạy ở MIT, ông còn đi khắp nơi trên thế giới để làm việc với các doanh nhân, doanh nghiệp nhỏ, các nhà giáo dục, các tập đoàn lớn, và chính phủ các nước để thúc đẩy tinh thần doanh nhân đổi mới sáng tạo.
Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm @Comic - Tập 1
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., gọi tắt là Oregairu), là một trong những series light novel ăn khách nhất trong vòng 20 năm trở lại đây, bộ truyện được viết bởi tác giả trẻ Wataru WATARI, do họa sĩ Ponkan8 vẽ minh họa và được xuất bản bởi NXB nổi tiếng Shogakukan.
Chính bởi những thành công ấy của tiểu thuyết gốc, hàng loạt các phiên bản chuyển thể dựa vào nội dung của tiểu thuyết gốc Oregairu đã ra mắt như TV series anime, manga, artbook. Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm @comic được xem là bản chuyển thể truyện tranh bám sát nội dung bản gốc nhất, do hoạ sĩ Naomichi Io minh hoạ, đăng tải trên tạp chí Monthly Sunday G-X của Shogakukan, hiện đã xuất bản 21 tập tankobon.
Tập đầu tiên của bản @comic chuyển thể lại 3 chương đầu tiên của light novel, khi Hachiman lần đầu được đưa tới câu lạc bộ Tình Nguyện để gặp gỡ Yukino, rồi từ đấy cùng nhau hoạt động câu lạc bộ và giúp đỡ cho những học sinh đang có vướng bận tới xin tư vấn như Yuigahama hay Zaimokuza. Hoạ sĩ Naomichi Io đã chọn lọc những tình tiết đặc trưng nhất trong các chương truyện này, giảm bớt những phần quá u ám tiêu cực, kết hợp với nét vẽ tròn trĩnh, đáng yêu để tạo ra câu chuyện hài hước và tươi sáng hơn. Theo như chính lời nhận xét của tác giả Wataru Watari, câu chuyện gốc từ rất không ổn đã trở nên rất không ổn một cách tuyệt vời.
Tập 1 không thể bỏ lỡ đối với các fan cứng của Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm @comic đã tới rồi đây!
Mục lục:
Chương 1: Tóm lại, Hikigaya Hachiman là một kẻ thối nát
Chương 2: Lúc nào Yukinoshita Yukino cũng rất cố chấp
Chương 3: Chưa bao giờ Yuigahama Yui ngưng bận tâm đến xung quanh
Chương 4: Dù vậy, chuyện lớp học vẫn luôn được giải quyết ổn thoả
Chương 5: Nói cách khác, Zaimokuza Yoshiteru là một kẻ lệch lạc
Thông tin tác giả:
Naomichi Io
Ra mắt lần đầu với giải thưởng Nỗ lực và giải thưởng Nhà văn mới lần thứ 23 của tạp chí GX. Phát hành truyện ngắn lần đầu trên website chuyên phân phối truyện tranh trên điện thoại mang tên Moba Man và tác phẩm này là series đầu tay.
Wataru WATARI
Ra mắt với tác phẩm Những câu chuyện ma giành giải Nhất trong cuộc thi Light novel Shogakukan lần ba của Gagaga Bunko. Các tác phẩm chính: Những câu chuyện ma, Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm.
Ponkan8
Hoạ sĩ vẽ tranh minh hoạ. Tác phẩm chính: Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm, Sư tử không đi làm và thánh nữ đỏ, Thám tử hội học sinh Kirika.
Bác Sĩ Của Con
Người ta thường nói rằng nuôi dạy một đứa trẻ hạnh phúc, khỏe mạnh và ngoan ngoãn là một trong những nỗ lực khó khăn và đòi hỏi nhiều cố gắng nhất của toàn nhân loại. May mắn thay, đó cũng là một trong những nỗ lực được tưởng thưởng lớn nhất trong đời. Còn điều gì kỳ diệu và phấn khích hơn sự chào đời của một đứa trẻ? Tuy nhiên, chăm sóc trẻ mới sinh là một nhiệm vụ khắt khe 24/24, là quá trình học hỏi cho cả bạn và bé; mặc dù vậy, chẳng mấy chốc bạn sẽ học được cách diễn giải tiếng khóc, miệng cười toe toét, nét mặt nhăn nhó, và những dấu hiệu khác của con mình. Bạn sẽ dần trở nên tự tin vào đánh giá và các kỹ năng làm cha mẹ của mình. Điều đáng kinh ngạc là, từ lúc chào đời, trẻ nhỏ đã học tập ở tốc độ còn nhanh hơn cha mẹ mình – không chỉ về cách giải thích các dấu hiệu từ cha mẹ mà còn về cái thế giới to lớn, mới mẻ mà các bé vừa bước vào.
Khoa học hiện đại không ngừng khẳng định những điều mà các bậc cha mẹ vốn đã hiểu rõ: trẻ em phát triển mạnh mẽ khi có tình yêu thương và sự chú ý. Nền tảng được xây dựng cho trẻ trong những năm đầu đời quyết định phần lớn những giá trị và thành công ở tuổi trưởng thành. Nhưng như mọi bậc cha mẹ sẽ nói với bạn, thi thoảng bạn sẽ gặp phải một tình huống mà bạn cần được giúp đỡ. Quan trọng là phải nhận thức được rằng bạn không chỉ có một mình. Với những người mới bắt đầu, bác sĩ nhi là người bạn có thể tìm đến để xin lời khuyên về mọi việc, từ dỗ dành một đứa trẻ bị đau bụng cho tới việc xử lý những chuyện không thể tránh khỏi như: cơn nhiễm lạnh, đau tai, viêm họng và những trận ốm vặt khác thường thấy ở trẻ nhỏ. Hình thành một mối quan hệ cộng tác với bác sĩ nhi có thể giúp bạn vượt qua những lúc khó khăn và củng cố lại đánh giá của bạn khi bạn gây dựng sự tự tin trong các kỹ năng làm cha mẹ của mình.
Đảm bảo cho sức khỏe và hạnh phúc của con là một trong những trách nhiệm cơ bản của người cha, người mẹ. Lúc này hay lúc khác, cha mẹ nào cũng phải đánh giá các triệu chứng của con và quyết định phải hành động thế nào. Trong mấy tháng đầu, sẽ là một ý tưởng tốt khi gọi cho bác sĩ nhi nếu bạn lo lắng mình đang bỏ sót điều gì đó. Không lâu sau, bạn sẽ có khả năng phán đoán xem mình có thể xử lý được vấn đề đó không hay nên tìm tới sự chăm sóc của bác sĩ nhi. Cuốn sách này được thiết kế để giúp bạn phân biệt những vấn đề nhỏ nhặt hàng ngày với những vấn đề nghiêm trọng hơn. Nó gợi ý ra các bước tự hành động cho mỗi vấn đề. Tuy nhiên, cũng rất cần phải nhấn mạnh rằng không sách vở nào có thể thay thế được sự phán đoán nhạy bén của bạn
cũng như chuyên môn của bác sĩ nhi – cả hai đều là những yếu tố quan trọng trong việc đảm bảo những điều tốt nhất cho con bạn.
Mục Lục
Nhận xét về cuốn sách
Lời nói đầu
Mục lục
Giới thiệu
Phần I. Hướng dẫn về các triệu chứng phổ biến ở trẻ
Chương 1: Các triệu chứng thường gặp ở trẻ trong những tháng đầu
Chương 2: Các triệu chứng thường gặp ở trẻ nhỏ
Chương 3. Các vấn đề sức khỏe thể chất và tâm thần thường gặp ở trẻ trong độ tuổi thanh thiếu niên (từ 13 – 19 tuổi)
Phần II. Các thao tác sơ cấp cứu và các chỉ dẫn an toàn
Chương 4. Cơ bản về sơ cấp cứu
Chương 5. Chỉ dẫn an toàn và các biện pháp phòng ngừa các mối nguy hiểm
Giới thiệu tác giả
Bác sĩ (MD) Steven P. Shelov, Hội viên Viện Hàn lâm nhi khoa Mĩ (FAAP) là giáo sư nhi khoa ở Đại học Y Stony Brook và phó khoa đào tạo y học Bệnh viện Đại học Winthrop thuộc khuôn viên Stony Brook. Ông nhận bằng tiến sĩ của Đại học Y Wisconsin và bằng thạc sĩ y học quản trị Đại học Wisconsin. Sau khi hoàn thành thời gian thực tập nội trú nhi ở khoa nhi Trung tâm y tế Montefi ore, thuộc Đại học Y Einstein, BS. Shelov trở thành giám đốc chương trình nhi khoa ở đó, và 17 năm sau ông trở thành một giáo sư nhi khoa, giám đốc chương trình đào tạo nhi khoa và phó chủ tịch tại Khoa nhi. Từ năm 1997 đến 2010, ông là chủ tịch khoa nhi của Bệnh viện dành cho Trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ Maimonides ở Brooklyn. Là tác giả của hơn 100 ấn phẩm và 15 cuốn sách, ông từng là tổng biên tập sáng lập của cẩm nang hướng dẫn cha mẹ của Viện Hàn lâm Nhi khoa Mĩ: Chăm sóc trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ: Từ khi mới sinh đến 5 tuổi, từ ấn bản đầu tiên của cẩm nang này năm 1991.
Bác sĩ Shelly Vaziri Flais, Hội viên Viện Hàn lâm nhi khoa Mĩ, bác sĩ nhi được hội đồng chuyên khoa chứng nhận và là mẹ của bốn đứa con. Là giảng viên lâm sàng nhi khoa của trường Y Đại học Feinberg và bệnh viện cho trẻ em Ann & Robert H. Lurie ở Chicago, bà là tác giả cuốn sách Nuôi dạy trẻ sinh đôi của Viện Hàn lâm Nhi khoa Mĩ, đồng thời là cộng tác viên cho cuốn Giấc ngủ: Những điều mọi bậc cha mẹ cần biết. Bà đã chia sẻ phương pháp dạy con dựa từ trên thực tế của mình qua đài truyền hình, đài phát thanh địa phương và quốc gia, các trang mạng và các phương tiện truyền tin khác, bà cũng đóng góp cho các tạp chí Cha mẹ, Làm cha mẹ, Sinh đôi và Trẻ em khỏe mạnh. Ấn bản đầu tiên của Nuôi dạy trẻ sinh đôi đã được vinh danh ở Giải thưởng Th ông tin về Sức khỏe năm 2010 và Giải thưởng Sách Trung tây Mĩ năm 2009.
Về Viện Hàn lâm Nhi khoa Mĩ
Viện Hàn lâm Nhi khoa Mĩ là một tổ chức gồm 62.000 bác sĩ nhi chăm sóc cơ bản, các chuyên gia chuyên sâu nhi khoa, cùng các chuyên gia phẫu nhi vì sức khỏe, sự an toàn và cuộc sống hạnh phúc của trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ, trẻ vị thành niên và thanh niên.
Trích dẫn
NUÔI DƯỠNG MỘT ĐỨA TRẺ KHOẺ MẠNH
Khi trẻ lớn lên, các bé ngày càng tiếp xúc với mọi người và đồ vật nhiều hơn, điều đó kích thích trí tò mò và thúc đẩy sự phát triển của các bé. Giai đoạn mới mẻ này khiến cha mẹ thấy thật thú vị, và cũng khiến họ lo lắng nữa. Khi phạm vi tiếp xúc của trẻ mở rộng hơn, bé dễ tiếp xúc với các căn bệnh truyền nhiễm và các tình huống nguy hiểm.
Ngay cả khi bạn cẩn trọng hết sức có thể để bảo vệ con mình khỏi bệnh tật và nguy hại, ở một thời điểm nào đó, ngay cả lúc khỏe mạnh nhất, bé chắc chắn vẫn mắc phải một vài triệu chứng. Một số triệu chứng có thể là dấu hiệu cho sự khó chịu tạm thời, như những triệu chứng của cảm lạnh thông thường; những triệu chứng khác có thể là dấu hiệu cho một căn bệnh nghiêm trọng hơn cần khám ngay. Các biểu đồ trong chương này nói đến những triệu chứng thông thường nhất từ giai đoạn sơ sinh cho tới tuổi thiếu niên.
Những biểu đồ này sẽ giúp bạn nhận ra những khác biệt giữa các triệu chứng rất có thể sẽ tự mất đi và những triệu chứng đòi hỏi sự lưu tâm của bác sĩ nhi. Nếu các triệu chứng của con bạn không khớp với những điều được trình bày trong chương này, hoặc bạn có bất cứ nghi ngờ nào về việc cần làm, hãy gọi cho bác sĩ nhi để xin lời khuyên.
TỔNG QUÁT
Trẻ con bị đau bụng vì nhiều lý do thể chất hay tinh thần. Khi một cơn đau đột ngột xuất hiện, nó được gọi là đau bụng cấp tính (để có thêm thông tin về đau mãn tính, cơn đau kéo dài một tuần hoặc hơn và thỉnh thoảng lại trở lại, xem trang 22). May mắn thay, hầu hết các cơn đau dạ dày đều tự biến mất mà không cần điều trị đặc biệt. Vì vậy, các bậc cha mẹ nên tìm hiểu những triệu chứng thể hiện những nguyên nhân bất thường hoặc có khả năng nghiêm trọng.
Điều trị viêm ruột thừa
Viêm ruột thừa là một dạng nhiễm khuẩn hoặc viêm ở ruột thừa (hình 2-1). Ruột thừa là một bao có hình dạng giống con sâu ở gần nơi ruột già và ruột non gặp nhau trong cơ thể. Khi cơn đau bụng kèm triệu chứng khác và các xét nghiệm thể hiện dấu hiệu viêm ruột thừa, ruột thừa phải được cắt bỏ càng sớm càng tốt; nếu không, nó có thể vỡ, gây ra chứng viêm phúc mạc, một dạng nhiễm trùng nguy hiểm lan rộng cả khoang bụng. sau khi mổ, thường thì trẻ gần như có thể hồi phục nhanh chóng mà không có phản ứng phụ nào.
CẢNH BÁO!
Đừng ép trẻ ăn khi đang bị đau bụng, nhưng hãy đảm bảo là bé có nhiều đồ uống sạch để uống nếu bé muốn. Đừng cho bé uống thuốc giảm đau (ví dụ acetaminophen nếu lớn hơn 3 tháng tuổi và không bị nôn hay thiếu nước) trừ khi bác sĩ nhi đã khám cho bé và cho phép.
Gọi ngay cho bác sĩ nhi nếu:
Con bạn nhỏ hơn một tuổi và tỏ ra những dấu hiệu đau đớn có thể đoán là đau bựng (như khóc bất thường, chân co về phía bụng).
Con bạn bị đau liên tiếp trong 3 giờ hoặc hơn.
Con bạn bị đau cùng với sưng tấy ở háng hoặc bìu
Con bạn vẫn bị đau 3 tiếng đồng hồ sau khi nôn hoặc đi tiêu chảy.
Con bạn nôn ra dịch màu xanh hay nôn, đi ngoài có máu.
Nevio Chú Chuột Dũng Cảm - Tại Sao Có Ngày Và Đêm, Mặt Trời Thì Chiếu Sáng, Và Mặt Trăng Thì Quay Xung Quanh Trái Đất?
“Tại sao có ngày và đêm, Mặt Trời thì chiếu sáng và Mặt Trăng thì quay xung quanh Trái Đất?” Dành cho các bé từ độ tuổi 4+. Sách có độ dài vừa phải với nội dung khoa học thú vị và hấp dẫn. Hình ảnh minh họa sống động, chỉn chu giúp các bé thư giãn và học được nhiều bài học bổ ích.
- Là một trong bộ 5 cuốn sách về chú chuột Nevio can đảm, khao khát tìm hiểu và khám phá. Với lòng dũng cảm, Nevio đã trải qua các cuộc phiêu lưu hồi hộp và thú vị, mở rộng vốn hiểu biết và có thêm những người bạn tuyệt vời.
- Tác phẩm được dịch từ sách bản quyền của Đức – một đất nước nổi tiếng với công nghệ cơ khí và lượng người đọc sách cao nhất thế giới. Những cuốn sách được đầu tư về mặt hình ảnh và nội dung sẽ làm món quà hữu ích cho các bạn nhỏ mùa hè này!
“Tại sao Mặt Trời lại không chiếu sáng vào ban đêm nhỉ? Như vậy thì buổi tối chúng ta có thể chơi được lâu hơn rất nhiều!”, Nevio – chú chuột can đảm tự hỏi. Cậu tìm thấy câu trả lời trong một đài quan sát thiên văn bí ẩn.
Nhưng chuyến thăm này lại làm dấy lên trong chú chuột nhỏ rất nhiều câu hỏi mới: Có thực là Trái Đất trôi lơ lửng trong vũ trụ không? Cùng với bảy hành tinh khác nữa? Nevio phải tận mắt chứng kiến điều đó mới được. Cậu muốn du hành tới các vì sao, tốt nhất là trong một chiếc tàu vũ trụ chân chính! Liệu mơ ước của Nevio có thành sự thực không?
Trích đoạn sách hay:
“Ya huuu!” Tiếng reo vang khắp công viên thành phố! Chuột Nevio đã thức giấc. Những tia nắng đầu tiên của ngày mới đã đánh thức cậu. Cũng như mọi ngày – hôm nay cậu có rất nhiều dự định cần làm.
Ngay trước cửa ô tô, Nevio va phải một vật đã gỉ sét. Cái này có thể dùng để làm gì nhỉ?
Ping-pong! Buổi trưa Nevio chơi một ván Tennis bằng quả thông với sóc Busche. Còn buổi chiều, cậu tới chỗ thỏ Henry để cùng nhau đi đào hầm.
Khi cả hai lên khỏi mặt đất thì Mặt Trời đã lặn. “U-oa!” Henry ngáp dài. “Đã đến lúc về nằm cuộn tròn trên đôi tai mềm rồi!”
“Ôi, không! Sao bọn mình không chơi tiếp một trận bóng nữa nhỉ?” Nevio hỏi đầy vẻ sôi nổi.
“Nhưng trong bóng tối thì làm sao mà nhìn được bóng bay vào chỗ nào?” Erik cất giọng khàn khàn.
“Nhưng... nhưng...” Nevio giậm chân bực bội. “Chết tiệt! Tại sao trời lại phải tối chứ? Sao Mặt Trời không chiếu sáng cả vào ban đêm?”
Nevio Chú Chuột Dũng Cảm - Một Ngôi Nhà Được Xây Như Thế Nào , Có Những Ai Làm Việc Trên Công Trường Và Cần Cẩu Dùng Để Làm Gì?
“Tại sao lại có các mùa, những bông hoa kết thành trái như thế nào và các con vật trải qua những gì trong năm?” Dành cho các bé từ độ tuổi 4+. Sách có độ dài vừa phải với nội dung khoa học thú vị và hấp dẫn. Hình ảnh minh họa sống động, chỉn chu giúp các bé thư giãn và học được nhiều bài học bổ ích.
- Là một trong bộ 5 cuốn sách về chú chuột Nevio can đảm, khao khát tìm hiểu và khám phá. Với lòng dũng cảm, Nevio đã trải qua các cuộc phiêu lưu hồi hộp và thú vị, mở rộng vốn hiểu biết và có thêm những người bạn tuyệt vời.
- Tác phẩm được dịch từ sách bản quyền của Đức – một đất nước nổi tiếng với công nghệ cơ khí và lượng người đọc sách cao nhất thế giới. Những cuốn sách được đầu tư về mặt hình ảnh và nội dung sẽ làm món quà hữu ích cho các bạn nhỏ mùa hè này!
Tuyết vẫn chưa tan, nhưng Nevio đã phát hiện ra một bông hoa giọt tuyết ở đằng xa. Sao bông hoa này đã nở rồi nhỉ? Nevio liền lao đi và cùng với ong Flitzi nghiên cứu về các mùa. Tại sao những bông hoa lại nở vào mùa xuân?
Tới khi nào thì những quả anh đào mới chín đây? Vì sao những chiếc lá lại chuyển sang màu rực rỡ như vậy?
Nevio đã cùng các bạn của cậu trải qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thật hỗn loạn và lần theo dấu vết các kỳ quan của các mùa trong năm.
Trích đoạn sách hay:
Tối qua Nevio, chú chuột dũng cảm ham mê khám phá đã toát mồ hôi ra trò trong chiếc chăn mùa đông dày bịch. Phù! Sáng hôm sau, khi Nevio vừa bước chân lên đài quan sát của Biệt thự Chuột thì một làn gió ấm thổi lướt qua người cậu.
“Lạ thật,” cậu ta lẩm bẩm, “không còn tí tuyết nào ư? Rõ ràng tới tận hôm qua vẫn còn tuyết phủ trong công viên!” Cậu nhìn qua chiếc kính viễn vọng lớn của mình. “Còn kia là cái gì nhỉ? Trắng như tuyết nhưng lại không phải là tuyết?” Dưới những tàng cây đang lấp lóa những đốm trắng nhỏ.
“Đó là hoa giọt tuyết, Nevio ạ!” Quạ Kritta nhỏ nhẹ. Cô nàng vừa vỗ cánh bay tới và đậu xuống bên cạnh bạn mình. “Cuối cùng...” Cô nàng thở phào sảng khoái, “Cuối cùng thì mùa xuân cũng đến rồi!”
“Thật hả?”, Nevio hỏi. “Cậu cho là vậy à, thế thì có lẽ cả mùa hè – hay là mùa thu cũng sắp đến luôn cùng lúc?”
Kritta cười to: “Vớ vẩn! Đầu tiên là mùa xuân, xong đến mùa hè, tiếp theo là mùa thu và cuối cùng mới đến mùa đông. Sau đó lại tiếp tục lại từ đầu. Và sợi dây liền mạch này không con chuột nào cắn hỏng được, cho dù có là cậu đi nữa!”
Tìm Hiểu Phật Học Phổ Thông
Dù có tu hành Phật pháp hay không, đều nên ăn chay, vì xét về phương diện khoa học hay Phật học, về phương diện cá nhân hay đoàn thể, về hiện tại hay tương lai, ăn chay đều có rất nhiều lợi ích. Vì vậy, nếu muốn thân thể được khỏe mạnh, tinh thần được nhẹ nhàng, thanh sạch, minh mẫn, tiết kiệm được tiền của, công sức, thời gian, gia đình được hòa thuận yên vui, sự nghiệp thành đạt, thì hãy mau chóng làm quen với những thức ăn chay. Vẫn biết, nói thì dễ mà làm thì khó. Nhưng một con người khi đã muốn tiến bộ và đã thấy rõ những điều lợi ích đó, thì dù khó bao nhiêu, cũng dũng mãnh tinh tiến tiến lên quyết thực hành cho được. Sự thực hành ấy, không phải là nóng vội nhanh chóng làm ngay trong một lần, mà phải tuần tự tiến bước. Nếu thực hành ăn chay như những cách trên, thì thiết nghĩ không có gì là khó lắm. Ðiều quan trọng nhất là có thật sự quyết tâm hay không mà thôi. Nếu đem công đức ăn chay mà hồi hướng cho chúng sinh tin sâu nhân quả, đoạn ác tu thiện, phát tâm ăn chay trường, thì công đức vô lượng.
Trích đoạn sách:
CHƯƠNG I
SÁU CÕI LUÂN HỒI
“Thế gian là bể khổ, muôn nghìn đắng cay”, “nước mắt chúng sinh nhiều hơn bốn biển”. Đúng như những gì Phật nhãn1 của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã thấy khi Ngài thành đạo, Ngài đã thấy lại vô lượng vô biên kiếp quá khứ và vô lượng vô biên kiếp tương lai của bản thân và của chúng sinh4 . Cái thấy đó là sự thống khổ của chúng sinh. Chúng sinh đến thế gian này chỉ là cõi tạm, đời sống chỉ là để thọ quả báo tức là chính báo và y báo, đã hiện ra trong thời khắc đó, sự khổ đau của chúng sinh không một từ ngữ nào có thể diễn tả hết được. Nỗi khổ này chưa vơi, thì niềm đau khác lại ập đến. Tâm lý đau đớn, bức xúc nối tiếp, chồng chất diễn ra trong tâm trí không ngừng dứt, chi phối toàn bộ đời sống. Sự vô minh chìm đắm trong khổ đau ấy là sinh tử khổ đau luân hồi vô cùng tận, như bánh xe lăn không ngừng nghỉ qua vô lượng vô biên các chiều không gian thế gian tương tự như sáu đạo là: Trời, Atula, Người, Súc Sinh, Ngạ Quỷ, Địa Ngục. Cách sinh ra và tuổi thọ của chúng sinh trong vô lượng vô biên các chiều không gian ấy đều có sự khác nhau: Một là Thai sinh tức là những loài trong thai mẹ sinh ra; Hai là Noãn sinh tức là những loài trong trứng sinh ra; Ba là Thấp sinh tức là những loài từ nơi ẩm thấp mà sinh ra; Bốn là Hóa sinh tức là những loài hóa hiện sinh ra, tự biến hiện thân thể theo nghiệp lực quả báo.
I. CÕI NGƯỜI
Cõi này là thai sinh. Những ai biết đoạn ác tu thiện, tu hành năm giới nghiệp thiện gồm:
Một: Không sát sinh; Hai: Không trộm cướp; Ba: Không tà dâm; Bốn: Không nói dối; Năm: Không dùng rượu bia, chất kích thích thì thường được chuyển sinh vào các chiều không gian cõi Người.
Chư Phật thường hay xuất hiện ở cõi Người để giảng kinh thuyết pháp. Do quá khứ gieo nhân khác nhau nên quả báo của cõi Người không đồng đều, dưới đây chỉ là khái lược, còn rất nhiều loại quả báo khác nữa.
Mục lục:
CHƯƠNG I: SÁU CÕI LUÂN HỒI
I. Cõi Người
1. Quy ước thời gian và đơn vị trong đạo Phật
2. Năm Trược Ác Thế
3. Tam Khổ và Bát Khổ
II. Cõi Trời
1. Dục Giới Thiên
2. Sắc Giới Thiên
3. Vô Sắc Giới Thiên
4. Năm Tướng Suy
III. Cõi Atula
IV. Cõi Súc Sinh
V. Cõi Ngạ Quỷ
VI. Cõi Địa Ngục
VI. Kết luận
CHƯƠNG II: QUY Y TAM BẢO
1. Quy y Phật
2. Quy y Pháp
3. Quy y Tăng
4. Kết luận
CHƯƠNG III: MƯỜI NGHIỆP THIỆN
1. Không sát sinh
2. Không trộm cướp
3. Không tà dâm
4. Không nói dối
5. Không nói thêu dệt
6. Không nói lưỡi hai chiều
7. Không nói lời hung ác
8. Không tham lam
9. Không sân hận
10. Không si mê
CHƯƠNG IV: BÁT CHÍNH ĐẠO
1. Chính Kiến
2. Chính Tư Duy
3. Chính Ngữ
4. Chính Nghiệp
5. Chính Mạng
6. Chính Tinh Tiến
7. Chính Niệm
8. Chính Định
CHƯƠNG V: LỤC ĐỘ BA LA MẬT
1. Bố thí Ba La Mật
2. Trì giới Ba La Mật
3. Nhẫn nhục Ba La Mật
4. Tinh tiến Ba La Mật
5. Thiền định Ba La Mật
6. Trí tuệ Ba La Mật
CHƯƠNG VI: PHÁP MÔN NIỆM PHẬT
I. Đại nguyện của Đức Phật A Di Đà
1. Lợi ích và công đức của pháp môn niệm Phật
2. Tam Tư Lương
3. Lục Hòa
II. Giáo lý và kiến giải
1. Niết Bàn
2. Giáo lý kiến giải
3. Kết luận
III. Hành trì và chứng đắc
IV. Phát nguyện niệm Phật
V. Hồi hướng cho chúng sinh khi vô tình giết hại hoặc ăn năm tịnh nhục
CHƯƠNG VII: ĂN CHAY
I. Vì sao nên ăn chay
1. Vì lòng từ bi và bình đẳng
2. Vì muốn tránh quả báo luân hồi khổ đau
3. Vì tốt cho sức khỏe
4. Vì lợi ích cho bản thân và xã hội nhân loại
II. Phương pháp ăn chay
1. Ăn chay kỳ
2. Những việc nên làm khi ăn chay
III. Kết luận
Nevio Chú Chuột Dũng Cảm - Tại Sao Tên Lửa Lại Bay, Tàu Lại Bơi, Và Ô Tô Lăn Bánh Được?
“Tại sao tên lửa lại bay, tàu lại bơi và ô tô lăn bánh được?” Dành cho các bé từ độ tuổi 4+. Sách có độ dài vừa phải với nội dung khoa học thú vị và hấp dẫn. Hình ảnh minh họa sống động, chỉn chu giúp các bé thư giãn và học được nhiều bài học bổ ích.
- Là một trong bộ 5 cuốn sách về chú chuột Nevio can đảm, khao khát tìm hiểu và khám phá. Với lòng dũng cảm, Nevio đã trải qua các cuộc phiêu lưu hồi hộp và thú vị, mở rộng vốn hiểu biết và có thêm những người bạn tuyệt vời.
- Tác phẩm được dịch từ sách bản quyền của Đức – một đất nước nổi tiếng với công nghệ cơ khí và lượng người đọc sách cao nhất thế giới. Những cuốn sách được đầu tư về mặt hình ảnh và nội dung sẽ làm món quà hữu ích cho các bạn nhỏ mùa hè này!
Chú chuột nhỏ Nevio đang lâm vào tình thế khẩn cấp:
Chiếc ba lô tên lửa siêu nhanh của cậu bị hỏng. Làm sao cậu có thể đi khám phá thế giới và trở thành một chú chuột thám hiểm nổi tiếng đây? Đi bộ ư? Không thể nào!
Nevio ngay lập tức bắt tay vào tìm kiếm một phương tiện di chuyển mới.
Một cuộc phiêu lưu đầy hỗn loạn cả trên mặt nước, đất liền và không trung đã diễn ra, để cuối cùng, Nevio không chỉ tìm thấy một phương tiện di chuyển khác thường mà còn cả những người bạn tốt nữa.
Trích đoạn sách hay:
Mặt trời lên cao dần trên thành phố rộng lớn. Ánh nắng đang chầm chậm lướt qua những con phố rộng với vô số động cơ ô tô đang lao đi ầm ầm. Bỗng nhiên những tia nắng gặp phải một khoảng xanh ngát nằm giấu mình giữa những ngôi nhà cao tầng. Đó là một công viên nhỏ.
“Thật là một buổi sáng tuyệt đẹp!” Chú vịt Erik thốt lên vui sướng.
Cậu ta đang bơi trong ao và nhấm nháp bữa sáng của mình – một con giun béo mầm bắt được từ dưới đáy ao. Tiếng ầm ầm của xe cộ ở mãi tít đằng xa. Erik cảm thấy thật tuyệt vời khi mọi thứ lại yên tĩnh đến vậy. Cậu không thể tưởng tượng được liệu trên thế giới còn có nơi nào dễ chịu hơn nơi đây.
Bỗng đâu vang lên tiếng va đập loảng xoảng. Tiếng động mỗi lúc một to. Chúng phát ra từ đâu vậy nhỉ? Erik xoay chiếc cổ dài của mình. Đột nhiên một vật màu trắng lao vút qua bên kia ao và – Vụt! – hạ cánh vào một bụi rậm trên bờ. Cái gì vậy nhỉ?
Erik tò mò bơi vào gần bờ. Cậu gạt một vài cành lá sang bên và... ngay trước mắt cậu là một chú chuột trắng! Trên vai cậu ta chễm chệ một chiếc ba lô với hai ống xả đang phun khói cuồn cuộn.
Erik cẩn thận kéo nhẹ đuôi chuột.
“Này! Buông ra ngay!” Chú chuột kêu toáng lên và xoay người mòng mòng.
“Xi-i-in lỗi cậu”, Erik lắp bắp. “Tớ cứ tưởng cậu là… là… là…”
“Tớ là Nevio”, chú chuột nhe răng cười toe và nói. “Nhà khám phá – Nhà mạo hiểm – Cướp biển trên không! Thế còn cậu?”
“À, ừm… mình là ừm… E-erik, nhưng mà... loài chuột biết bay từ khi nào vậy?”
Nevio thở dài thườn thượt. “Tốt hơn là cậu nên hỏi tại sao cái ba lô – tên lửa của tớ lại không bay được nữa! Tớ vừa mới tình cờ tìm thấy nó trong một xưởng sản xuất đồ chơi cũ ở ngoại thành.”
“Cậu bay từ tận đó đến đây sao?” Erik kinh ngạc. Cậu ta chưa bao giờ ra khỏi công viên. Bên ngoài hết sức nguy hiểm, điều này thì ai cũng biết.
Tự Chữa Lành - Làm Sao Để Khai Sáng - Tập 2
Bạn sẽ không thể phát triển được nếu như không bị phá vỡ để ánh sáng có thể chiếu vào cho phép bạn mở rộng ý thức. Để tiến bộ và trở nên hoàn thiện hơn bởi nguồn ánh sáng rực rỡ mà người khác có thể nhìn thấy thì bản thân bạn phải muốn kết nối với ý thức cao hơn.
Giá trị của bạn không chỉ thể hiện ở vẻ bề ngoài, mà còn là cách bạn cho phép mình đi sâu vào sự thông thái của linh hồn, thể hiện trí thông minh ưu việt đã được lưu trữ trong vũ trụ mà bạn thực sự gắn kết. Đó là công việc của bạn.
Bạn trưởng thành từ những thách thức của người khác, trước những khoảnh khắc mà bạn sắp bỏ rơi chính mình. Khi bạn dừng lại và quay vào bên trong, thực hành thiền định, nhắm mắt quan sát hơi thở tự nhiên, nó cho phép bạn lựa chọn sự khác biệt. Một sự lựa chọn của hòa bình và tình yêu cao hơn.
Kế hoạch thiêng liêng sẽ được tiết lộ một cách rõ ràng hơn mỗi khi bạn lựa chọn tin tưởng vào chính mình.
Quyển sách Tự chữa lành – làm sao để khai sáng? không chỉ là nơi ghi chép đầy đủ những lời giảng của thầy Pradeep Vijay, mà nó còn là một cuốn sách chữa lành kỳ diệu. Tất cả các nội dung được trình bày trong quyển sách này đều hướng đến mục tiêu: Làm sao để khai sáng.
Mục lục:
Quyển sách này được chia ra làm bốn phần:
“Phần 1: Hành trình khai sáng diễn ra như thế nào?” để bạn có thể hình dung ra được con đường mà bạn cần phải đi. Đây là phần chính của toàn bộ quyển sách này, được coi như là nền tảng vững chắc trong hành trình khai sáng của bản thân.
“Phần 2: Một số hướng dẫn để khai sáng” là các kỹ thuật thực hành cơ bản nhất mà bạn có thể áp dụng hằng ngày khi đi trên hành trình khai sáng của mình.
“Phần 3: Các câu chuyện kể về thầy Pradeep Vijay” sẽ cho bạn có một cái nhìn rõ nét về những trải nghiệm trong cuộc sống của một người đã khai sáng. Từ đó, bạn sẽ có niềm tin và động lực để đi trên hành trình khai sáng của bản thân.
“Phần 4: Đặt câu hỏi cho thầy Pradeep Vijay” để củng cố lại các kiến thức mà bạn đã học được, từ đó giúp bạn vững chãi khi đi trên hành trình khai sáng.
Con đường khai sáng là hành trình riêng của mỗi người, không có ai giống ai. Quyển sách này chỉ viết lại những kiến thức và trải nghiệm của một vị thầy đã khai sáng mà tác giả có cơ hội được học một cách chân thành và nghiêm túc trong nhiều năm.
Trích đoạn nội dung:
Ham muốn về danh vọng
Đó là mong muốn được công nhận có tên tuổi, trở nên nổi tiếng. Nó liên kết với bản ngã, nhân dạng không đúng. Thật ra, nhân dạng sai lầm này bắt nguồn từ sự vô minh.
Trong cuộc sống, tất cả chúng ta đều muốn được người khác công nhận về những gì mình có: tài năng xuất chúng, nghề nghiệp danh giá, địa vị sang quý, thành tựu to lớn…
Chúng ta đeo rất nhiều mặt nạ: tôi là thế này, tôi là như thế kia, với rất nhiều nhân dạng khác nhau.
Điều này dẫn đến mong muốn sẽ được nhiều người biết đến, trở nên nổi tiếng, được mọi người trọng vọng. Thật ra là bạn muốn thấy bản thân mình đặc biệt, ví dụ như “tôi phải là một vị thầy lớn”.
Sự nổi tiếng hay sự công nhận chỉ là mong muốn đến từ bản ngã của bạn mà thôi.
Khi bạn có một công việc tốt, chẳng hạn như kỹ sư, bác sĩ, CEO… Điều đó thật tuyệt vời.
Bạn làm rất tốt công việc đó. Bạn nghĩ mình giỏi giang, xuất chúng, hơn người.
Khi bạn càng dính mắc vào địa vị xã hội mà bạn có được, bạn càng bị mắc kẹt trong hành trình khai sáng của bản thân.
Nevio Chú Chuột Dũng Cảm - Các Chú Lính Cứu Hỏa Dập Tắt Một Đám Cháy, Cứu Người Và Bảo Vệ Môi Trường Như Thế Nào?
“Các chú lính cứu hỏa dập tắt một đám cháy, cứu người và bảo vệ môi trường như thế nào?” Dành cho các bé từ độ tuổi 4+. Sách có độ dài vừa phải với nội dung khoa học thú vị và hấp dẫn. Hình ảnh minh họa sống động, chỉn chu giúp các bé thư giãn và học được nhiều bài học bổ ích.
- Là một trong bộ 5 cuốn sách về chú chuột Nevio can đảm, khao khát tìm hiểu và khám phá. Với lòng dũng cảm, Nevio đã trải qua các cuộc phiêu lưu hồi hộp và thú vị, mở rộng vốn hiểu biết và có thêm những người bạn tuyệt vời.
- Tác phẩm được dịch từ sách bản quyền của Đức – một đất nước nổi tiếng với công nghệ cơ khí và lượng người đọc sách cao nhất thế giới. Những cuốn sách được đầu tư về mặt hình ảnh và nội dung sẽ làm món quà hữu ích cho các bạn nhỏ mùa hè này!
Phát hiện một đám cháy và chạy tới nhanh như một tia chớp khi có người cần giúp đỡ khẩn cấp? Ai có thể làm điều đó giỏi hơn Nevio, chú chuột dũng cảm ham mê khám phá chứ?
Chính vì vậy nên chú chuột nhỏ nhất định muốn tham gia đội lính cứu hỏa! Nhưng thật đáng tiếc, đội trưởng đội cứu hỏa lại nghĩ khác: Một con chuột thì chẳng thể giúp gì trong nhiệm vụ cứu hỏa cả. Nhưng Nevio không dễ dàng bỏ cuộc như vậy. Liệu với sự giúp đỡ của các bạn, cậu có thể đạt được mục tiêu, trở thành chú chuột cứu hỏa đầu tiên trên thế giới không?
Trích đoạn sách hay:
Chuột Nevio bé nhỏ sống trong một chiếc ô tô cũ ấm cúng trong công viên thành phố. Mặt trời đang tươi cười rạng rỡ từ trên cao, Nevio và bạn của cậu, vịt Erik, đang ngồi ăn sáng trên nóc ô tô như mọi ngày. “Mmmh... loại mứt làm từ bèo tấm của các cậu ngon tuyệt!” Nevio tấm tắc.
“Tớ có thể chén sạch cả một xô to”. Nevio chép miệng với vẻ thỏa mãn. Bỗng một tiếng còi báo động vọng tới: Bí bo bí bo biiii booooo! Erik bối rối đến mức đánh rơi cả một miếng thức ăn đang ngậm trong trong mỏ. Bí bo bí bo biiii booooo... Tiếng còi lại vang lên một lần nữa rất to.
“Đó là từ trạm cứu hỏa”, Nevio kêu lên. “Nhất định là có đám cháy ở đâu đó! Đi nào Erik, hãy đưa tớ bay lên cao để tớ có thể nhìn được xa hơn!” Nevio nhanh nhẹn leo lên lưng bạn và Erik cất cánh bay lên. Quả đúng vậy: Ngay trước trạm cứu hỏa ở rìa công viên có một chiếc xe cứu hỏa rất to màu đỏ, đèn hiệu màu xanh lam đang nhấp nháy liên hồi.
“Tại sao xe cứu hỏa lại không chạy đi nhỉ?”, Nevio ngạc nhiên. “Hay là đang có đám cháy ở trạm cứu hỏa?”
Với Nevio ở trên lưng, Erik bay thẳng tới trạm cứu hỏa. Ở đó, cả hai nhìn thấy không chỉ một mà tới tận bốn chiếc xe cứu hỏa. Và rất nhiều người đang chen chúc vây xung quanh. Như vậy là sao nhỉ?
“Aaaah... giờ thì tớ biết chuyện gì đang xảy ra rồi!”, Nevio mừng rỡ.
“Những người lính cứu hỏa đang tổ chức lễ hội”. Tiếng còi báo động lại hụ lên một lần nữa. Nevio háo hức ve vẩy hai tai. “A ha, tiếng còi to thật đấy! Tớ cũng muốn được bấm thử chiếc còi này!”
Nevio Chú Chuột Dũng Cảm - Một Ngôi Nhà Được Xây Như Thế Nào , Có Những Ai Làm Việc Trên Công Trường Và Cần Cẩu Dùng Để Làm Gì?
“Một ngôi nhà được xây như thế nào, có những ai làm việc trên công trường và cần cẩu dùng để làm gì?” Dành cho các bé từ độ tuổi 4+. Sách có độ dài vừa phải với nội dung khoa học thú vị và hấp dẫn. Hình ảnh minh họa sống động, chỉn chu giúp các bé thư giãn và học được nhiều bài học bổ ích.
- Là một trong bộ 5 cuốn sách về chú chuột Nevio can đảm, khao khát tìm hiểu và khám phá. Với lòng dũng cảm, Nevio đã trải qua các cuộc phiêu lưu hồi hộp và thú vị, mở rộng vốn hiểu biết và có thêm những người bạn tuyệt vời.
- Tác phẩm được dịch từ sách bản quyền của Đức – một đất nước nổi tiếng với công nghệ cơ khí và lượng người đọc sách cao nhất thế giới. Những cuốn sách được đầu tư về mặt hình ảnh và nội dung sẽ làm món quà hữu ích cho các bạn nhỏ mùa hè này!
Một trận mưa như trút khiến cho nơi trú ngụ của Nevio, chú chuột bé nhỏ can đảm và ham mê khám phá, ngập chìm trong nước. Chính vì vậy nên Nevio muốn xây một căn nhà thực sự! Cùng với các bạn, cậu bắt tay ngay vào việc.
Thế nhưng những viên gạch thì quá nặng, còn những bức tường của biệt thự chuột thì càng lên cao càng nghiêng ngả. Không ai trong nhóm bạn thực sự biết chính xác một ngôi nhà phải được xây như thế nào. Liệu những người bạn nhỏ có thể tìm thấy lời khuyên nào từ công trình xây dựng của con người không nhỉ?
Trích đoạn sách hay:
Những tia chớp lóe lên trên nền trời nơi công viên nhỏ của thành phố. Sấm rền vang và mưa trút xuống ào ào. “Uiii!” Chú chuột Nevio hét nên hào hứng. “Thật là một cơn giông siêu to!”
Nevio sống trong một cái ô tô cũ hỏng. Nó thủng lỗ khắp nơi và thiếu các tấm kính chắn. Thế là mưa cứ thế rơi vào trong xe từ tứ phía.
“Cứ như vừa lắp một chiếc vòi sen vậy!”, Nevio vui sướng, nhảy tưng tưng trên ghế xe và ngân nga hát trong mưa: “Đung đưa chiếc bụng béo, vung vẩy chiếc đuôi dài, điệu nhảy trong mưa ôi sao thật tuyệt! Ya huu!”.
Nhưng nước mưa đọng lại trong xe mỗi lúc một nhiều.
Vũng nước nhỏ trên sàn chẳng mấy chốc đã thành một hồ nước thực sự. “Mọi việc đã đi quá xa!” Cậu chàng chuột kêu lên đầy lo lắng.
“Mình có cầu trời cho mình một cái bể bơi đâu chứ!” Cậu ta vội vàng phóng ra ngoài và đi tìm một chỗ trú khô ráo.
Ra ngoài, mũi Nevio bỗng ngửi thấy một mùi hương thật thơm ngon. Nó đến từ đâu nhỉ?
A! Từ hốc cây của sóc Xù! Sóc Xù vừa nấu mì spaghetti với nước sốt hạt dẻ và kẹo nougat. Nó rất sẵn lòng chia sẻ với cậu bạn Nevio.
“Mmmmmh”, Nevio ăn đầy một mồm. “Ngon quá ngon! Còn gì tuyệt hơn là vừa ăn mì spaghetti vừa ngắm mưa giông chứ! Dĩ nhiên là nếu mưa chỉ ở ngoài kia thôi – chứ không dột vào nhà như trong ô tô của tớ...”
“Một cái ô tô cũ hỏng cũng đâu phải là một tổ ấm thực sự,” sóc Xù nói giọng khô khốc.
“Cái gì? Ừm, sao cậu lại nói vậy!” Nevio kêu lên với vẻ tổn thương.
“Thì chắc chắn là vậy nếu trong thời tiết xấu,” Xù ta xoa dịu.
Nhưng Nevio vẫn hỏi tiếp: “Vậy thì thế nào mới là một tổ ấm thực sự nào?”
“Chà, với mình thì hốc cây này là đủ,” sóc Xù trả lời. “Nhưng mà với cậu thì, hừm...”
Đột nhiên mắt Nevio lóe lên. “Tớ nghĩ ra rồi – tớ cần một ngôi nhà! Ha! Đơn giản là tớ sẽ tự xây một ngôi nhà!”
“Cái gì – như thế nào – ở đâu – cậu nói thật đấy chứ?“, sóc Xù kinh ngạc hỏi.
“Dĩ nhiên rồi!” Nevio kêu lên. “Tớ còn biết chính xác nó sẽ trông như thế nào nữa!”
Thực Hành Thiền Định
Nếu như học thiền là một con đường mà ngay cả các bậc cao minh nhất đã theo đuổi trong suốt cuộc đời của họ thì thực hành thiền trong cuộc sống hàng ngày sẽ làm thay đổi cách nhìn của chúng ta về chính bản thân mình và thế giới. Đó là thông điệp mà cuốn sách Thực hành thiền định muốn gửi đến chúng ta. Cuốn sách vừa như vị thầy hướng dẫn tâm linh và triết học, vừa như người dắt dẫn cụ thể cho chúng ta cách thực hành thiền.
Mang trong mình hai nền văn hóa, bản thân lại có kinh nghiệm của người tu sỹ, hiểu biết những kinh sách thiêng liêng, được thường xuyên tiếp xúc với các vị thầy, Mathieu Ricard cho chúng ta thấy đặc tính chung của một môn phái thiền xây dựng trên nền tảng là tình thương yêu đồng loại, sự cảm thông và phát triển các phẩm chất của con người. Ông cũng hé lộ cho ta thấy những phúc lạc đương nhiên mà thiền có khả năng mang lại cho mỗi người trong một xã hội hiện tại vốn mang đậm tính cá nhân và vật chất, giúp chúng ta khám phá và vun trồng những khát vọng sâu xa nhất của bản thân.
Sống Như Bông Pháo Hoa - Hành Trình Khám Phá Điều Quý Giá Nhất Cuộc Đời
Cuốn sách “Sống như bông pháo hoa” là một cuộc hành trình khám phá điều quý giá nhất cuộc đời. Trong phòng trà giản dị, yên bình giữa núi rừng Đà Lạt, chúng ta được xem thước phim tua chậm về cuộc trò chuyện giữa tác giả và Trà sư. Độc giả như thấy chính mình qua những trải lòng và suy tư của tác giả Ruby Nguyen, tuy có lúc chông chênh và mất phương hướng nhưng mỗi người là một mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh cuộc đời rộng lớn. Những lời khuyên đầy tính triết lý, nhân văn của Trà sư khiến chúng ta hiểu ra một điều: Chỉ có tình yêu thương và tấm lòng rộng mở mới khiến chúng ta tìm được bình yên nơi tâm hồn và làm cuộc đời này trở nên ý nghĩa, đáng sống.
Cuốn sách “Sống như bông pháo hoa” gồm 12 chương tương ứng với 12 chặng trong cuộc hành trình, chúng ta lần lượt được khám phá những triết lý ẩn sau cuộc sống. Đó không phải là những điều cao siêu, khó hiểu mà hết sức nhẹ nhàng và dung dị. Cuộc sống là một dòng chảy bất tận. Chúng ta không thể chỉ hoài niệm về quá khứ hay chỉ chăm chăm vào đích đến mà đánh quên đi hiện tại quý báu. Hiện tại là cơ hội để biết ơn những gì đã qua, hướng tới những điều tốt đẹp hơn ở tương lai và biết yêu thương chính mình, trân trọng cuộc đời. Mỗi người cần sống chân thật – can đảm – tin tưởng – bao dung – cống hiến với một chí nguyện hướng thượng để không hoài phí sự sống ta đang có và khiến cuộc đời trở nên ý nghĩa. Hãy là dòng sông nhỏ đầy ắp yêu thương để tuôn chảy những điều tốt đẹp vào dòng chảy cuộc đời rộng lớn.
Những triết lý về cách sống giản dị mà sâu sắc ấy khiến chúng ta hiểu được sứ mệnh của mình giữa thế giới rộng lớn: Là một bông pháo hoa rực rỡ và hiến dâng những gì đẹp đẽ nhất cho cuộc đời. Dù chỉ sáng bừng trong khoảnh khắc, nhưng ta đã sống hết mình và nhờ đó cũng thắp sáng biết bao tâm hồn khác. Chính vì cách sống nhiệt thành và cho đi vô điều kiện ấy, chúng ta chạm gần hơn tới những vì sao.
Trích đoạn sách hay:
Trà sư: “Con đường ít người đi là con đường đáng đặt chân đến.” Tôi: Ngay cả khi ta chưa biết rõ đích đến nằm ở đâu? Trà sư: Ta biết chứ. Tự thân hành trình là đích đến. Đích đến nằm ở bước chân đi. Tôi: Liệu có bao giờ ta đi sai đường và đến sai đích? Trà sư: Liệu có con sông nào rốt cuộc không đổ về đại dương? (Trang 36-37)
Những “cái đã biết”, những trải nghiệm đã qua cũng giống như cái kén. Chúng giúp ta trở thành ta của hiện tại. Và tới khoảnh khắc của sự tái sinh lên một phiên bản tiếp theo, cái kén cần được bỏ lại. Nếu con sâu cứ mãi dính mắc vào những gì đã biết trong chiếc kén bao bọc mình, nó sẽ không bao giờ có thể hoá thành con bướm tự do. (Trang 154)
Nếu đặt cuộc đời này trong tương quan với Vũ Trụ thì khác nào như một cái chớp mắt. Khác nào như một bông pháo hoa bừng sáng rồi lụi tàn cả ngàn thu. Bừng sáng trong giây lát rồi biến mất như chưa từng xuất hiện. Cũng chính bởi nhân sinh hữu hạn, hãy sống rực sáng như một bông pháo hoa. Biết rằng sẽ tàn lụi chóng vánh, nên lúc bừng sáng hãy trọn vẹn hết mình. Biết rằng chỉ tồn tại trong phút chốc, nên hãy mang tất cả những gì đẹp đẽ nhất để cống hiến cho đời. Biết rằng cơ hội được sống là ngàn năm có một, nên hãy sống sao để không uổng một lần đến đi. Chính nhờ vậy mà “cái phút chốc” trở thành vĩnh cửu.
Trong đêm tối ảm đạm của những hoài nghi, lo âu, hời hợt, hãy là một bông pháo hoa của lòng can đảm và sự chân thành. Thắp lên ánh sáng bên trong để dẫn lối cho cuộc đời chính ta. Và rồi bằng cách đốt cháy chính mình, ta thắp sáng cho cả thế gian…
Phật Giáo Tây Tạng Cơ Bản - Chuyển Mê Khai Ngộ
Thông qua những chỉ dẫn tận tình và cụ thể hóa các kỹ thuật thiền định và chiêm nghiệm, đức Yongey Mingyur Rinpoche nhẹ nhàng mà thấu đáo bình luận, đồng hành và trở thành nguồn cảm hứng cho những ai mong muốn dấn thân vào con đường Phật giáo Tây Tạng. Đức Jetsun Khandro Rinpoche khẳng định Chuyển mê khai ngộ là “cuốn sách cần phải đọc đối với tất cả những ai muốn hành trì những pháp tu tinh tuý của thực hành ngondro”.
Cuốn sách này sẽ cần thiết cho người chưa biết gì và mong muốn tìm hiểu Phật giáo Tây Tạng; người đang tu tập theo Kim cương thừa; người ái mộ tác giả; người đã mua cuốn Sống chết mỗi ngày (cùng tác giả).
Tác giả:
Yongey Mingyur Rinpoche, sinh năm 1975 tại Nubri, Nepal, là con trai út của bậc thầy, thiền giả danh tiếng Tulku Urgyen Rinpoche. Ngài bắt đầu tu học chính thức ở tuổi mười một và hai năm sau bắt đầu khóa nhập thất ba năm đầu tiên của mình. Ngày nay, giáo lý của ngài tích hợp tính thực tiễn và quy luật triết học của các chương trình đào tạo Tây Tạng với các định hướng khoa học và tâm lý học của phương Tây. Ngoài vai trò là trụ trì của ba tu viện, ngài cũng lãnh đạo Tergar, một cộng đồng thiền quốc tế với một trăm trung tâm trên khắp thế giới. Ngài được biết rộng rãi đến nhờ cách trình bày thực hành thiền định rất rõ ràng và dễ tiếp cận. Ở tuổi ba mươi sáu, ngài bí mật rời tu viện của mình ở Ấn Độ để tham gia vào một cuộc nhập thất lang thang kéo dài bốn năm rưỡi, sống ở hang núi và đường phố, làng mạc. Ngài là tác giả của cuốn sách bán chạy nhất của tờ New York Times “Sống một đời vui”, “Sống chết mỗi ngày” cũng như “Trí tuệ hoan hỷ” và Turning Confusion into Clarity: A Guide to the Foundation Practices of Tibetan Buddhism (Chuyển mê khai ngộ).
Trích đoạn sách:
Thiền
Có những lúc chúng ta rất tập trung, chú tâm vào các công việc như rửa bát đĩa, lái xe, hay làm toán. Khi nói rằng ai đó làm việc rất tốt, điều này thường hàm ý họ có khả năng tập trung cao. Trong trường hợp của một người thợ làm giày, nơi họ cần chú tâm vào có thể là từng đường chỉ, nếp dán và độ dẻo của da. Người bác sĩ thì phải chú tâm vào các dấu hiệu thể trạng và cảm xúc của bệnh nhân. Để trở nên xuất sắc trong bất cứ công việc nào, người ta cần vận dụng tính biết thông thường, không xao lãng trong khi làm việc. Trong mỗi trường hợp, sự chú tâm hay chính tâm được đặt trên đối tượng của tính biết, ví dụ như cừu, giày, bệnh nhân hay con đường. Lúc này, tâm không bị cuốn trôi vào những lời luyên thuyên; nó nhận biết được đối tượng, nhưng vẫn không nhận ra bản thân tính biết.
Những phẩm chất như chú tâm và tập trung có thể là công cụ hữu ích cho việc tu học, chẳng hạn giúp ta ghi nhớ bản văn. Tuy nhiên, chỉ sự tập trung thì chưa đủ để giúp khai mở bản tâm, nơi ta tìm thấy chân giải thoát. Để làm được điều đó, chúng ta cần nhận ra tính biết.
Niệm chuyển tâm thứ nhất
Tôi có một người bạn từng than phiền rằng bang British Columbia nơi cô ở là nơi không hỗ trợ học pháp. Cô nói với tôi: “Con thấy thật lẻ loi khi tu tập ở phương Tây. Gia đình nào cũng muốn con cái phải học nghề y hoặc một nghề danh tiếng nào đó. Thậm chí, nếu giáo pháp khơi nguồn cảm hứng, khiến chúng con muốn sống một cuộc đời giúp đỡ người khác, ước mong đó cũng không được coi trọng. Nơi đây không giống như Tây Tạng, nơi mà ai cũng trân quý pháp”.
Tôi nói với cô ấy: “Bất cứ ai thực hành pháp cũng đều phải vượt qua những khó khăn của riêng mình. Nếu không thì thực hành để làm gì? Và ai cũng cần được khích lệ. Tất cả chư bồ-tát – những người phát nguyện giải thoát hết thảy chúng sinh – và các bậc đạo sư, ai cũng phải đối diện với chướng ngại, sự nản lòng hoặc gặp vấn đề với gia đình. Hãy nghĩ về đức Phật Thích Ca, đức Naropa hay đức Milarepa. Các Ngài vĩ đại không phải vì không có chướng ngại, mà vì các Ngài đã tận dụng chính những chướng ngại đó để đánh thức vị phật trong chính mình. Hãy nhìn tấm gương của các bậc đạo sư thời nay. Hãy nhìn Khyentse Rinpoche”.
Niệm chuyển tâm thứ hai
Hãy thử xem bạn có thể nhìn ra níu giữ là nhân của bất toại nguyện hay không, trong trường hợp bạn đang níu giữ một ý tưởng hay một ảo tưởng về việc bạn là ai hay bạn muốn gì, và sự níu giữ này ngăn cản bạn tương tác với mọi sự theo cách chúng là. Mục đích chính của niệm chuyển tâm thứ hai này là chấp nhận sự thay đổi không thể tránh khỏi từ khi sinh ra tới lúc chết và truyền cảm hứng cho ta tận dụng trọn vẹn kiếp người này trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà ta có. Tuy nhiên, là người mới bắt đầu, chúng ta cần làm việc với thói quen níu giữ, phản kháng và chấp thủ đã ăn sâu trong tâm ngay trong những câu chuyện của đời sống thế tục, trước khi có thể nhận diện chúng tác động ra sao vào cách ta chiêm nghiệm sự tồn tại của chính mình. Khi đã bắt đầu buông xả níu giữ, ta biết chấp nhận thực tại hơn, ngay cả sự thật về sự vô thường của chính bản thân mình.
Mục lục:
Phần 1: Bước vào đạo lộ
1. Những bước đi đầu tiên
2. Thiền
3. Ký ức về những đạo sư
Phần 2: Bốn thực hành nền tảng thông thường
4. Niệm chuyển tâm thứ nhất
5. Niệm chuyển tâm thứ hai
6. Niệm chuyển tâm thứ ba
7. Niệm chuyển tâm thứ tư
Phần 3: Bốn thực hành nền tảng đặc biệt
8. Thực hành đặc biệt đầu tiên
9. Thực hành đặc biệt thứ hai
10. Thực hành đặc biệt thứ ba
11. Thực hành đặc biệt thứ tư
12. Sau ngondro
Nuôi Con Không Phải Là Cuộc Chiến
Bạn đã được làm mẹ, được ôm trên tay sinh linh bé bỏng của mình. Hẳn bạn đang rất băn khoăn và trăn trở với hàng ngàn thắc mắc: làm thế nào để giúp bé làm quen với gia đình, bắt nhịp với cuộc sống mới lạ bên ngoài, làm thế nào để hiểu và đáp ứng đúng những nhu cầu của em bé sơ sinh chỉ mới biết dùng tiếng khóc làm công cụ duy nhất để giao tiếp đây. Những câu hỏi cứ liên tiếp nảy ra, bạn cuống cuồng tìm sự trợ giúp và giải đáp từ nhiều nguồn khác nhau, để rồi dễ dàng rơi vào một vòng xoáy sai lầm và một cuộc chiến mệt mỏi trong sự nghiệp nuôi con nhỏ.
Những ngày đầu tiên bạn sẽ cố gắng cho bé bú liên tục, nhằm kích sữa, để con biết đây là mẹ. Đôi khi bạn sẽ đánh thức con dậy để cho con bú khi thấy bé ngủ li bì vì bạn sợ lâu quá con không bú sẽ bị đói. Bạn liên tục tự hỏi: con bú ít thế có đói không? Mình làm như thế có sao không? Con có ngủ được không? Con có nóng không? Con có lạnh không? Và làm thế nào để con tăng cân nhanh nhất có thể. Con tăng cân thế có chậm so với anh, chị, em hay con nhà hàng xóm không?
Khi được 4 tháng tuổi, tự nhiên bạn thấy con bú ít hẳn, con cáu gắt, con ngủ không yên, con dậy đêm nhiều lần. Bạn nghĩ là con đói, hốt hoảng cho con bú mỗi giờ. Con quấy khóc, chỉ có ti mẹ hay cái bình mới có thể cho con ngủ được. Và chỉ khi ngủ con mới chịu ăn. Mỗi giấc ngủ của con chỉ kéo dài 30 phút rồi con choàng dậy và kích động như chưa bao giờ được nghỉ ngơi. Đêm con dậy liên tục, con đòi bú, bạn nghĩ con ngày bú ít chắc cần bú bù, cả đêm bạn chẳng ngủ vì phục vụ “tiếp dưỡng” cho con. Mẹ mệt và cảm giác càng ngày con càng “khó tính”.
6 tháng con bắt đầu ăn dặm, con cứ nhè chẳng ăn được bao nhiêu. Bạn quyết cho con nằm ngửa ra bón để chờ trọng lực của tự nhiên giúp thức ăn “rơi” vào bụng con. Sữa cũng vậy – cách duy nhất để uống sữa là nằm ngửa đút thìa, hay tệ hơn là uống bằng xi-lanh. Con vẫn quấy khóc đêm, dậy liên tục. Bạn cảm giác những đêm mất ngủ có lẽ sẽ kéo dài đến vô tận. 9 tháng, cân nặng của con mãi không tăng, con cự tuyệt và sợ hãi với thức ăn. Sữa giờ phải bỏ ra đút thìa. Mà kể cả vậy, một thìa vào bụng con thì một thìa rơi xuống đất. Lãng phí. Bạn thấy thất vọng và bất lực với con. Bạn đọc hơn trăm trang tài liệu ăn dặm, các loại Tây Tàu Nhật Thổ, nhưng dường như con bạn là đối tượng không phù hợp với bất cứ phương pháp nào.
Mười mấy tháng con chào đời, bạn những tưởng con càng lớn sẽ càng dễ, nhưng không, mọi sự trở nên khó hơn. Lúc này, mỗi bữa ăn bạn phải cho con ra đường đi dạo, phải cho ra sân chơi, phải có đồ chơi nếu con ngồi ghế, đi ăn nhà hàng là một cơn ác mộng. Con có thể đòi hỏi nhiều điều không tưởng, và bạn đáp ứng vô điều kiện, miễn là con ăn… Cuối cùng con cũng không muốn ăn. Rồi con ăn vạ, con khóc, con dọa nôn ra thức ăn, và thế là bạn lại tìm mọi cách thực hiện yêu sách miễn là con không ăn vạ, con không nôn kẻo con lại sụt cân…. Bạn những tưởng con qua nấc 1 tuổi sẽ có thể cho bạn một giấc ngủ nguyên đêm, nhưng không, con vẫn thức dậy vài lần, mỗi đêm trằn trọc không ngon giấc. Bạn đi khám mọi bác sỹ dinh dưỡng, uống đủ các loại men tiêu hóa và cảm giác bất lực càng thêm bất lực vì bạn không thể thay đổi tự nhiên, không thể làm con béo, hay con ngủ ngoan.
Hơn thế nữa, lúc nào bạn cũng cảm thấy như có thêm cái đuôi bất đắc dĩ, bạn vừa chạy ra ngoài 5 phút thì ở trong phòng đã nghe tiếng khóc nức nở. Bạn đi vào nhà tắm làm công tác bí mật cũng phải có khán giả bất đắc dĩ vừa nhăn mũi vừa nhăm nhăm trèo lên lòng . Lâu hơn chút, bạn cảm giác như mình có thêm ông vua bà chúa con trong nhà, thích gì là phải có ngay lập tức, trái ý là lăn đùng ra đất giãy giụa, tiếng khóc át tiếng bom, thậm chí còn dọa đập đầu vào tường, càng ở chốn đông người thì bạn càng được nghe ca nhạc kịch với âm lượng quá tải. Bạn thường xuyên trong tâm trạng lo sợ con ngã, con khóc; đôi khi bạn cảm thấy xấu hổ khi thấy người đi đường ngoái lại nhìn rồi xì xào nên lại chạy ra bế, ra ôm và lại đáp ứng mọi nhu cầu của các thượng đế tí hon. Hay thỉnh thoảng khi con bị ngã, bạn liền lập tức ra tay “đánh chừa” này, đôi khi ông bà cha mẹ lại được con “phát” miễn phí vài cái tát, hay vài dấu răng trên tay, trên vai. Những tưởng lớn dần bạn nói con sẽ hiểu, thế nhưng đời đâu như mơ, một ngày đẹp trời, thiên thần nhỏ của bạn chỉ biết nói duy nhất từ “không” đối với tất cả những gì bạn yêu cầu hay đòi hỏi ở con: tắm xong thì nhất quyết không chịu mặc quần áo, không chịu ngồi yên một chỗ để ăn, không chịu cất đồ chơi. Nói nhẹ không được chuyển qua nói nặng rồi ép buộc rồi dọa nạt, thế là ngôi nhà biến thành trận chiến nơi có tiếng la hét quát tháo của mẹ và những cơn nức nở của con…
Nếu bất cứ trường hợp nào trên đây giống như những gì xảy ra ở gia đình bạn, thì cuốn sách này là dành cho bạn!
Cuốn sách không là cẩm nang để bé ăn nhiều tăng cân nhanh hay dạy bé nghe lời răm rắp, mà giúp bạn hiểu con mình hơn. Giúp bạn hiểu chu kỳ sinh học của con và cách phối kết hợp cuộc sống gia đình với chu kỳ sinh học đó của bé. Hơn thế, cuốn sách còn hướng dẫn bạn cách cho ăn khi con đói, các thông tin kinh nghiệm và các trường hợp thực tế áp dụng thành công của các “bà mẹ tuyệt vọng” khác giúp bạn có thông tin cũng như nghị lực thay đổi cách áp dụng nuôi và dạy con ở gia đình. Suy cho cùng, nuôi không hẳn đã khó, đến đoạn dạy con còn khó hơn nhiều.
Cuối cùng đây là kinh nghiệm đặt những khuôn khổ hợp lý cho từng lứa tuổi, là bài học về tôn trọng trẻ thơ trong những khuôn khổ ấy. Nó sẽ làm cho kinh nghiệm làm mẹ của bạn ngọt ngào hơn và tránh cho con một tuổi thơ nước mắt bên bát cơm.
Giới thiệu tác giả:
1. Hachun Lyonnet
Hachun Lyonnet tên thật là Thu Hà, hiện đang sống cùng chồng và hai con tại Malaysia. Hachun đã từ bỏ việc tư vấn đầu tư tài chính, chỉ làm bán thời gian để ở nhà chuyên tâm chăm sóc và nuôi dạy con cái.
2. Mẹ Ong Bông
Mẹ Ong Bông tên thật là Liên Hương, hiện đang sống tại Hà Nội với chồng và con gái. Nghề nghiệp chính là làm mẹ. Bản tính ham vui nên rất thích buôn chuyện, nhất là mấy chuyện ăn chơi , ngủ ị của các chiến sĩ nhỏ tuổi.
3. Bubu Hương
Bubu Hương tên thật là Thanh Hương. Cô gái Hà Thành (Hà Nội) trên đất Sài Gòn, pha trộn một chút cá tính và hài hước của người Hà Thành với một tẹo nồng nhiệt và dịu dàng của người Sài Gòn tạo nên một “Thuyệt Phẩm” bà mẹ một con, lúc thì dữ dội như bão tố khi lại dịu dàng như gió mùa thu.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi