Đường Về Hoa Nở
Cuốn sách gồm những bài viết ngắn về triết lý sống, động viên con người sống đúng đắn, mạnh mẽ, yêu thương và an nhiên giữa đời.
“Nếu một lúc nào đó bạn thấy lòng chông chênh, tâm ở vực sâu còn đời ngả nghiêng bao muộn phiền, hỗn tạp bủa vây, thì sẽ chẳng sao đâu, bạn vẫn còn chính mình đó thôi. Đủ vững chãi sẽ vượt ngàn bão tố, mây tan rồi mưa gió cũng tàn nhanh.
Trải qua bao thế sự mới thấu được lẽ thực cuộc đời. Chỉ cần bỏ bon chen, buông chấp niệm giữa cuộc sống đời thường, sẽ cảm nhận được bình yên trên những con đường đã bước. Những hơn thua, được mất, những cố chấp, tính toán, đến cuối cùng chỉ còn lại bao vết xước lòng đau. Tìm bình yên chi tận chỗ xa xôi, sống chánh niệm, tỉnh thức là bình yên có mặt ở đây rồi.
Lắng lòng lại để nghe tình đời trôi thật khẽ.
Tâm bình an, thở nhẹ, nở hoa cười.”
Mục lục:
Chuyện của hôm nay, ngày mai sẽ trở thành quá khứ
Chúng ta chỉ sống có một lần thôi
Cuộc đời, ai mà chẳng có những gánh nặng lo toan
Yêu cuộc sống, nhưng đừng quên yêu lấy chính mình
Sửa chữa những lỗi lầm
Khó khăn nào rồi cũng sẽ qua đi
Bản lĩnh của một người
Hãy sống vui vẻ mỗi ngày
Mỗi người đến với thế giới này đều có duyên phận
Nếu quá khứ mang đến nhiều nước mắt và niềm đau, đừng nghĩ về nó nữa
Sống như thưởng trà, vô cầu, vô l
Sống thật chậm để sống được lâu
Đời người hữu hạn
Khắp thế gian, đâu cũng là sự sống
Tâm bình yên, thế giới sẽ bình yên
Thương được bao lần hãy cứ thương
Hãy vị tha với người, đời sẽ bao dung với bạn
Chính mình là hải đảo vững chắc nhất
Trăm năm của đời người tựa giấc mộng Nam Kha
Sống an nhiên mới là chân ái cuộc đời
Tự mình làm ngọn hải đăng soi sáng
Mong chúng ta bình yên đi qua kiếp này
Tận cùng của cái đẹp chính là sự tử tế
Hoa nở, hoa tàn đều có lúc
Chọn bạn mà chơi, chọn người mà học
Bình yên rồi sẽ về
Mong cuộc đời sẽ dịu dàng với tất cả chúng ta
Việc kết hôn có ý nghĩa gì với cuộc đời của bạn?
Trái tim là nguồn sống của nhân sinh
Con người rồi sẽ trưởng thành qua những nỗi buồn
Gia cảnh nghèo nhưng chí khí không nghèo
Hạnh phúc tùy theo góc nhìn của mỗi người
Sống chân thành mang lại bao thương mến
Cha mẹ ân sâu tựa biển trời
Đừng bất an khi trời nổi cơn bão tố
Có kinh qua nỗi đau mới trưởng thành, chín chắn
Cuộc đổi thay
Không đi thì chẳng bao giờ tới
Bầu trời nào mà chẳng có bão giông
Gặp đúng người
Sống bình thản
Cuộc đời này có bình yên không?
Chúng ta đủ lớn để hiểu được chính mình
Niềm vui đang ở trước hiên nhà
Sống cho mình và sống cho người
Thái độ sống quyết định tương lai thành công
Sống đẹp, chết sẽ đẹp
Tổn thương nào cũng đáng yêu, cũng đáng được trân trọng
Nhìn yếu kém của người để biết mình cũng từng có nhiều yếu kém
Chiếc chìa khóa hạnh phúc
Làm người, hãy tập nhìn sâu
Bạn không thể tồn tại nếu chỉ có một mình
Gió tầng nào gặp mây tầng đó
Lấy bùn trồng sen
Tri ân đấng sinh thành
Tóm tắt nội dung:
1.
Nhân sinh, ai rồi cũng phải trải qua vòng tuần hoàn của bốn mùa xuân - hạ - thu - đông. Dù bạn muốn hay không, dù bạn buồn hay vui, đất trời vẫn giao mùa chuyển dịch. Bạn có trải qua nó như thế nào, thuận hay nghịch, khổ sở hay hạnh phúc, dễ hay khó cũng chỉ mình bạn tự biết, cũng chỉ có bản thân mới hiểu được chính mình. Vậy nên, cứ bình thản và thảnh thơi đến đến đi đi trong đời, chỉ cần mình bình an, người bình an, thì dẫu năm tháng có xoay vần, tự ta vẫn yên ổn.
Nhân sinh ngắn ngủi, hồng trần lắm nỗi truân chuyên, đường phía trước nhiều chông gai, tránh sao cho khỏi những va vấp không mong muốn trong đời. Do vậy, điều mà bản thân mong mỏi, đó là giữ được nội tâm an yên, bình thản đối diện. Không thương ai, không hận ai, không ồn ào, cũng không cần để tâm chuyện thị phi, hơn thua, tranh đấu. Huy hoàng nhất của bạn chính là lúc có được một cuộc sống bình yên. Biển đẹp nhất khi gió lặng như tờ. Trời đẹp nhất là lúc không giông bão. Lòng người hạnh phúc nhất khi đã đạt đến cảnh giới an nhiên.
- Trích “Sống thật chậm để sống được lâu”
2.
Chúng ta đang đi qua cuộc đời một cách chóng vánh. Vội đến, vội trẻ, vội già và vội về thế giới bên kia. Vì quá vội vàng nên chúng ta không kịp nhìn kỹ, nhìn sâu để hiểu thấu, hiểu tường tận mọi việc, mọi người. Chúng ta đánh mất niềm vui thực tại, niềm hạnh phúc có mặt cho mình và những người thân thương.
Hãy tập nhìn sâu, hiểu thấu, để khi có ai đó gọi điện hay nhắn tin cho mình, ta biết rằng đó là cả quá trình họ suy nghĩ và tưởng nhớ đến chúng ta, họ ưu tư rất lâu về việc nhắn cái gì, nói như thế nào khi gặp chúng ta qua điện thoại hoặc khi gửi tin nhắn. Cứ đặt bản thân mình vào các cuộc gọi và soạn thảo văn bản các tin nhắn gửi đi, từng câu từng chữ, từng từ đều là sự sắp xếp ý tứ, sẽ thấy được tấm lòng, tình cảm của họ dành cho mình. Hiểu như vậy để trân quý, mến thương hơn từng hành động nhỏ mà đối phương dành cho ta.
Hãy tập nhìn sâu vào cuộc sống, nhìn sâu vào đôi dép đã cũ của cha, mâm cơm chiều giản đơn
của mẹ, sự cố gắng, nỗ lực của vợ chồng, con cái… hay những món quà nhỏ bé chúng ta từng nhận được từ những người xung quanh mình, để thấy rằng ai ai cũng dễ thương và đáng quý. Nhìn sâu rồi sẽ hiểu, có nhiều thứ trong cuộc sống đáng để chúng ta sẻ chia, trân trọng, cảm thông, mà bấy lâu nay chúng ta hời hợt chẳng nhận ra. Cuộc đời này rất ngắn, ngắn đến nỗi có khi vừa gặp nhau, chưa kịp nói lời yêu thương thì tất cả đã vội lìa xa, li biệt. Sự thế vô thường, sớm còn tối mất. Nếu mỗi người đều thực tập nhìn sâu, hiểu thấu, chúng ta sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều.
- Trích “Làm người, hãy tập nhìn sâu”
Về tác giả:
Thích Nữ Nhuận Bình hiện là nghiên cứu sinh Tiến sĩ Phật học, Học viện Phật giáo Việt Nam tại thành phố Hồ Chí Minh.
Các sách đã xuất bản như: Giữa đôi dòng (NXB Phương Đông, 2017), Mở lối yêu thương (NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2018), Gieo mầm hạnh phúc (NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2019), Một kiếp nhân sinh (Thái Hà Books, 2021), Nơi khát vọng nảy mầm, Nhẹ nhàng nhặt cánh vô ưu…
Nơi khát vọng nảy mầm tập hợp các bài viết ngắn thuật lại những quan sát và suy tưởng của tác giả - sư cô Thích Nữ Nhuận Bình trong khoảng thời gian tình nguyện tại bệnh viện dã chiến số 12 TP. Thủ Đức giữa đại dịch Covid-19. Bên cạnh đó, tác giả đan xen cả các bài thờ, bài báo phỏng vấn và những bài viết xoay quanh chủ đề sinh – tử khi phải đưa tiễn những người thân yêu về bên Phật.
Tác giả:
Thích Nữ Nhuận Bình hiện là nghiên cứu sinh Tiến sĩ Phật học, Học viện Phật giáo Việt Nam tại thành phố Hồ Chí Minh.
Các sách đã xuất bản như: Giữa đôi dòng (NXB Phương Đông, 2017), Mở lối yêu thương (NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2018), Gieo mầm hạnh phúc (NXB Văn hóa – Văn nghệ, 2019), Một kiếp nhân sinh (Thái Hà Books, 2021),…
Mục lục:
Giã từ công tác hậu phương, tôi dấn thân vào tiền tuyến hiến tặng yêu thương
Ngoài kia bất an lắm
Gặp gỡ là một món quà
Đời người ngắn nhưng bất an lại quá nhiều
Vào tuyến đầu chưa được bao lâu thì hay tin Phật tử Huệ Liên vừa qua đời
Hãy ở yên nếu bạn muốn thật sự bình yên
Dấn thân ở tuyến đầu là bằng lòng phó thác sinh mạng của mình cho nhân dân
Lời tâm tình từ tuyến đầu chống dịch
Sứ giả của tình thương
Em bé ơi!
“Đón Vu lan nơi tâm dịch: ‘Lấy bình oxy làm hoa hồng dâng tặng…’”
Người ra đi từ tầng 19
Thương thật nhiều, tuyến đầu ơi!
Ngày mưa ở tuyến đầu nhớ bạn
Phận người mong manh trước cửa tử
Ba mươi ngày trong bệnh viện dã chiến: Những người ở lại
Đừng quên yêu thương chính mình
Bà ơi, nhanh khỏe rồi về với cháu
… Và rồi chú cũng ra đi
Tình thương như cơn mưa về
Sài Gòn, Quảng Ninh, Sơn La, chúng ta sẽ luôn nhớ về nhau bằng những gì tươi đẹp nhất
Gặp được nhau cũng chẳng dễ dàng gì
Kính tri ân
Những tháng ngày không quên
Địa ngục trần gian
Chưa đủ duyên giúp chú cạo râu lần cuối
Đón tuổi mới từ phòng cấp cứu
Gia đình là chốn bình yên để quay về
Dìu nhau bước qua đại dịch
Trao tặng bình oxy là mang đến sự sống cho người
Thương lắm, những trái tim quả cảm
Đêm đó mưa rồi
Xa xa vẳng tiếng chuông chùa
Bởi mọi cuộc chiến đều có rủi ro
2/9 đặc biệt và đáng nhớ nhất trong đời
Tấm lòng của người hậu phương
Mỹ đức lớn nhất của đời người là sự tử tế
Phép mầu xuất hiện, chú đã hồi sinh
Sau phút giây này, có khi mãi mãi cũng là thiên thu
Những ngày không quên
Mưa cứ rơi, sinh mạng rất chơi vơi. Thành phố buồn, mình cũng buồn muốn khóc
Chú đã đi rồi
Nắng vẫn rất vàng, nhưng nỗi buồn ngày một dày thêm
Mạnh mẽ động viên nhau để trụ vững ở tuyến đầu
Tình thương mang đến niềm hạnh phúc
Giúp người để lòng mình hoan hỷ
Chú đi bình an nhé! Ở nơi cõi xa xăm kia có lẽ sẽ dễ chịu hơn nơi này
Từ tâm dịch, tôi đọc được bài thơ dễ thương của Phật tử Mi Hồng đăng trên Facebook
Lòng hiếu thảo của con chính là sự mong chờ của ba mẹ
Cố lên nhé, rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta thôi
Tâm an, thân sẽ khỏe. Tâm bất an, mạng sống trồi trụt vô chừng
Hỗ trợ các bệnh viện thiếu nhân lực
Thương lắm tuyến đầu ơi!
Giáo pháp của Đức Phật trị liệu những nỗi khổ niềm đau
Người ở lại
Ở tuyến đầu, nhiều tâm sự trái ngang, những nỗi buồn không tên tuổi
Để việc phát tâm tình nguyện ở tuyến đầu không là… hư danh
“Người tu sĩ áo nâu hóa thân thành chiến binh áo trắng”
Kết nối những vòng tay
Mong tình yêu thương của Đức Phật sẽ sưởi ấm chúng con và chúng sanh
Chấp nhận xa nhau để được gần nhau trong thời gian sớm nhất
Khi chư vị Tăng ni không khỏe giữa đại dịch
Bài thơ gửi hậu phương
Mong Sài Gòn sớm vượt qua đại dịch
Tạm biệt những người hùng của sáu mươi ngày qua
“Phía sau cánh cửa cách ly”
Mừng vì Đức Phật đã thương con, cho con thêm thời gian để phụng sự ở tuyến đầu
Nhật ký ban đêm ở tuyến đầu
Gửi đến nhiếp ảnh gia tình nguyện xông pha nơi tuyến đầu chống dịch
Viết từ phòng cấp cứu tại tuyến đầu
Hạnh phúc hiện hình từ những hy sinh
Ở nơi này…
Niềm vui của các bệnh nhân Covid-19 ngày xuất viện
Nhận được báo Giác ngộ có hình tác giả trên trang bìa
Luôn vững tin Sài Gòn sẽ chiến thắng đại dịch
Gia đình là bến đỗ bình yên nhất
Ở tuyến đầu
“Những con chữ lan tỏa yêu thương”
Miền ký ức
Lời nhắn gửi của một tình nguyện viên gửi đến Nhuận Bình trước khi chị từ
bệnh viện về với gia đình
“Sư cô Nhuận Bình và tập sách viết bên giường bệnh”
Đời đẹp vì mình biết cho đi và thấu hiểu
Bài bình luận của tài khoản Facebook Phạm Huyên
Chuyến thiện nguyện tại các tỉnh miền Trung
“Tết nồng ấm với Phiên chợ 0 đồng cho người nghèo và công nhân ở lại”
Những tâm tình khi thành phố dần bình thường mới
Đêm thiền trà, thắp nến tri ân cha mẹ mùa Vu lan năm 2022
Đời người chẳng dài lâu, chỉ mong tình đệ huynh mãi ấm
Chị chỉ biết nguyện cầu và đợi chờ phép màu xuất hiện
Nhiều năm rồi hội ngộ, lại gặp nhau trong cảnh tử biệt sanh ly này
Quá khứ đã qua rồi, vĩnh viễn không quay về đây nữa
Đến cuối cùng, ai rồi cũng phải tuân theo định luật vô thường, ra đi theo nghiệp lực mình tác tạo
Tròn bốn mươi chín ngày của em…
Thời gian trôi qua, tất cả chúng ta đã già…
Hãy tự tại, an nhiên giữa lằn ranh sinh tử thầy nhé!
Mong thầy luôn vững chãi, thảnh thơi, thong dong dạo bước bên cõi trời phương ngoại
Trân trọng mọi khoảnh khắc hội ngộ trong đời
Một ngày qua đi, chúng ta sẽ già thêm một ngày
Tuổi mới
Hành trình về đất Phật
Trích đoạn nội dung sách:
… Và rồi chú cũng ra đi
Chú đã nằm lại rất lâu ở phòng cấp cứu. Mỗi ngày,chú đều ngoan ngoãn làm theo chỉ dẫn của bác sĩ, cố gắng ăn uống, tập thở để nhanh khỏe. Mặc dù đội ngũ y bác sĩ đã cố gắng hết sức, đã thay đổi rất nhiều phác đồ điều trị, sử dụng những loại thuốc tốt nhất nhưng bệnh tình của chú vẫn không thuyên giảm. Vì thế, chú được chuyển lên tuyến trên. Nhưng chỉ hơn một tuần sau, chú vẫn không thắng nỗi lưỡi hái tử thần.
Ngày hay tin chú mất, lòng tôi buồn hẫng hụt. Làm sao mà không buồn khi một người mà mỗi ngày mình chăm sóc, hỏi han nay đã lặng lẻ rời đi, bỏ lại tất cả để hòa vào thinh không bất tận?
Có lẽ chú đã cố gắng hết sức rồi và cũng đã quá mệt mỏi rồi nên chú chấp nhận buông tay, không tiếp tục cuộc chiến đấu trên hành trình này nữa.
Cũng là chú đã tự cho mình cơ hội để bắt đầu một đời sống mới, một hành trình mới, sáng tươi hơn, bình an hơn nơi chiến trường ảm đảm và khốc liệt này.
Mong chú ra đi thanh thản, tìm thấy thế giới mới như ý, đẹp xinh của cuộc đời mình. Không còn đớn đau, không còn những bất an, trăn trở, âu lo. Cuộc đời có đẹp xấu, sướng khổ, buồn vui nhưng chính chúng ta có thể chọn cho mình lối đi nào phù hợp và thuận tiện nhất. Chấp niệm càng nhiều, sát thương càng lắm.
Gia đình là bến đỗ bình yên nhất
Mỗi ngày, xe cấp cứu dừng lại trước bệnh viện ngày một nhiều. Cuộc sống của người dân ngày càng khó khăn hơn so với trước. Thương Sài Gòn! Thương người dân lam lũ, cần lao. Mới sáng sớm tinh mơ, tiếng hú còi của xe cấp cứu đã vang lên liên tục, lòng người rất đỗi lo âu. Tôi mong sao phép màu đến với dân mình trong những thời khắc gian nan như thế.
Dịch bệnh mỗi ngày diễn biến phức tạp, nhưng cái tình của người dân thành phố thì thấm đẫm muôn nơi. Tự nhiên chúng tôi lại thấy được an ủi dù mọi thứ vẫn căng thẳng vô cùng.
Trong thâm tâm mọi người ở đây, ai cũng mong dịch Covid-19 nhanh kết thúc để về với gia đình, ăn bữa cơm nhà đầm ấm. Gia đình là bến đỗ bình yên nhất, ngoài kia hoa lệ bao nhiêu cũng có ít nhiều giông gió. Ai đang được hưởng niềm hạnh phúc dưới mái ấm gia đình, nhớ trân trọng nhé! Đánh mất rồi, khó kiếm lại lắm thay!
Ngày 26 tháng 7
Con quỳ xuống lòng thành hướng Phật
Xin thùy từ cứu độ chúng sanh
Covid gây đau thương, Covid tung hoành
Chúng sanh khổ, trần gian tang tóc
Biết hiểm nguy, con bước đi chẳng ngại
Bởi Tổ quốc cần, con đến!
Chúng sanh gọi, con đi!
Chẳng kịp nghĩ suy phía trước nhiều hiểm nguy
Chỉ cần đẩy lùi dịch bệnh
Mọi sự hy sinh đều đáng quý vô cùng!
Cảm tác từ một ngày buồn ở bệnh viện
Mở Lối Yêu Thương
Mở lối yêu thương của sư cô Thích Nữ Nhuận Bình là tản văn, viết về những điều “thấy, nghe” của tác giả, thông qua đó, gợi mở cách suy nghĩ tích cực, cách tiếp cận tích cực và giải pháp tốt cho các vấn nạn trong đời thực.
Theo tác giả, “có mặt cho nhau” không chỉ là nhu cầu xã hội, còn là sự tương tác mang lại niềm vui, hạnh phúc cho con người. Tác giả đề cao nhiệt huyết khi cho rằng giúp người chính là giúp mình. Khép lại các kỷ niệm buồn đau, tạm biệt quá khứ buồn bã, tìm kiếm lý tưởng sống, chân thành cải thiện bản thân, không nhìn lỗi người, nhìn thấu trái tim mình, hoàn thiện chính mình như hoa sen nở từ bùn nhơ.
Tác giả đề nghị hãy sống bao dung như đất, nhiệt huyết như lửa, không chấp như ngọn gió, mỉm cười cho qua mọi việc, vững chãi ở mọi nơi, nhìn thấu bản thân và tha nhân, trải nghiệm hạnh phúc bây giờ và tại đây. Tác giả kêu gọi mỗi người “tự cứu lấy mình” bằng lối sống: Chơi với bạn tốt, nhẫn để an vui, kiên trì để thành tựu, biết xin lỗi và tha thứ,… để trải nghiệm hạnh phúc trong mỗi phút giây. Kêu gọi sống có lý tưởng, tác giả đề nghị hiểu để thương sâu, không bới lông tìm vết, buông bỏ khổ đau để trải nghiệm chân giá trị của cuộc sống.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi