Hai Người, Ba Bữa, Bốn Mùa Bên Nhau
Sau thành công của “Như sao trời ôm lấy đại dương” và “Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng”, tác giả trẻ Hngoc tiếp tục chạm đến trái tim người đọc bằng tập thơ mới nhất: “Hai người, ba bữa, bốn mùa bên nhau”. Một cái tên dịu dàng như nỗi nhớ, một lời nguyện cầu giản dị cho hạnh phúc - đủ đầy nhưng không cần quá nhiều.
Vẫn là Hngoc với câu từ dịu ngọt trẻ trung và lối thơ mềm mại như gió thoảng, nhưng trong lần trở lại này, Hngoc mang theo độ chín của một trái tim đã biết cách yêu người và yêu cả chính mình. Những vần thơ như đằm lại, sâu hơn, nhưng vẫn bừng sáng sức trẻ, vẫn dám tin, dám khát khao một tình yêu chân thành, không ngại ngần, không phòng bị:
“Biến trái tim trở thành vũ trụ
Bởi vì em là cả dải ngân hà
Tình yêu anh hạ cánh vào trú ngụ
Chỉ mong rằng chẳng bao giờ cách xa.”
Tình yêu trong “Hai người, ba bữa, bốn mùa bên nhau” có đủ vị: ngọt ngào, đắm say, và đôi khi là cả những lần chạm mặt với nỗi buồn. Bởi đâu phải cuộc tình nào cũng trọn vẹn? Và đâu phải ai yêu rồi cũng ở lại mãi mãi?
“anh ghét mùa hạ
ghét mùa mình xa
anh ghét người lạ
đã từng là ta.”
Bằng cách chuyển từng tiếng lòng thành từng tiếng thơ êm, Hngoc sẽ giúp bạn đi qua những tháng ngày tan vỡ ấy thật nhẹ nhàng. Bởi đôi khi, chia tay không phải là một kết thúc buồn, mà là khởi đầu của điều gì đó dịu dàng hơn đang lặng lẽ chờ đợi bạn. Trái đất vẫn quay, thời gian vẫn trôi - chỉ là chúng ta đã dừng lại để buông tay nhau đúng lúc.
Bước qua khoảnh khắc của lời tạm biệt ấy, bạn sẽ tìm thấy chính mình: trưởng thành hơn, tử tế hơn và vẫn tha thiết tin vào tình yêu. Để rồi, những năm tháng sau này, bạn sẽ gặp được một người cùng bạn đi qua muôn trùng sóng gió. Những chặng đường sau này, bạn không còn một mình cô độc nữa - mà có thể cùng người ấy nắm chặt tay, yêu nhau, giản đơn, từng ngày:
“Hai người,
ba bữa,
bốn mùa bên nhau”
Hai Người, Ba Bữa, Bốn Mùa Bên Nhau
Sau thành công của “Như sao trời ôm lấy đại dương” và “Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng”, tác giả trẻ Hngoc tiếp tục chạm đến trái tim người đọc bằng tập thơ mới nhất: “Hai người, ba bữa, bốn mùa bên nhau”. Một cái tên dịu dàng như nỗi nhớ, một lời nguyện cầu giản dị cho hạnh phúc - đủ đầy nhưng không cần quá nhiều.
Vẫn là Hngoc với câu từ dịu ngọt trẻ trung và lối thơ mềm mại như gió thoảng, nhưng trong lần trở lại này, Hngoc mang theo độ chín của một trái tim đã biết cách yêu người và yêu cả chính mình. Những vần thơ như đằm lại, sâu hơn, nhưng vẫn bừng sáng sức trẻ, vẫn dám tin, dám khát khao một tình yêu chân thành, không ngại ngần, không phòng bị:
“Biến trái tim trở thành vũ trụ
Bởi vì em là cả dải ngân hà
Tình yêu anh hạ cánh vào trú ngụ
Chỉ mong rằng chẳng bao giờ cách xa.”
Tình yêu trong “Hai người, ba bữa, bốn mùa bên nhau” có đủ vị: ngọt ngào, đắm say, và đôi khi là cả những lần chạm mặt với nỗi buồn. Bởi đâu phải cuộc tình nào cũng trọn vẹn? Và đâu phải ai yêu rồi cũng ở lại mãi mãi?
“anh ghét mùa hạ
ghét mùa mình xa
anh ghét người lạ
đã từng là ta.”
Bằng cách chuyển từng tiếng lòng thành từng tiếng thơ êm, Hngoc sẽ giúp bạn đi qua những tháng ngày tan vỡ ấy thật nhẹ nhàng. Bởi đôi khi, chia tay không phải là một kết thúc buồn, mà là khởi đầu của điều gì đó dịu dàng hơn đang lặng lẽ chờ đợi bạn. Trái đất vẫn quay, thời gian vẫn trôi - chỉ là chúng ta đã dừng lại để buông tay nhau đúng lúc.
Bước qua khoảnh khắc của lời tạm biệt ấy, bạn sẽ tìm thấy chính mình: trưởng thành hơn, tử tế hơn và vẫn tha thiết tin vào tình yêu. Để rồi, những năm tháng sau này, bạn sẽ gặp được một người cùng bạn đi qua muôn trùng sóng gió. Những chặng đường sau này, bạn không còn một mình cô độc nữa - mà có thể cùng người ấy nắm chặt tay, yêu nhau, giản đơn, từng ngày:
“Hai người,
ba bữa,
bốn mùa bên nhau”
Như Sao Trời Ôm Lấy Đại Dương
“Tớ gửi chiếc ôm đi đâu đó
Bay đến bên cạnh một bé yêu
Đang bật khóc giữa bầu trời đêm nhỏ
Để tớ ôm, tớ thương em rất nhiều.”
Thân gửi đến người bạn nhỏ một chiếc ôm đầy ấm áp qua tập thơ “Như sao trời ôm lấy đại dương”.
Chắc hẳn thế giới ngoài kia đã không ít lần làm xây xát trái tim vốn yếu mềm của bạn.
Hai chữ “trưởng thành” thật sự không dễ dàng, cuộc sống dù cho đã cố hết sức cũng không được như ý nguyện. Thế nhưng hy vọng bạn, cho dù có nhìn thấy những điều không hay vẫn tiếp tục tin tưởng vào những điều tốt đẹp sẽ xảy ra, giữ cho mình một trái tim lương thiện, sáng ngời.
Đôi mắt bạn xứng đáng được nhìn thấy những khung cảnh xinh đẹp, đôi tai bạn xứng đáng được lắng nghe những thanh âm dịu dàng và trái tim bạn xứng đáng được yêu thương.
“Như sao trời ôm lấy đại dương” là tác phẩm đầu tay của nhà thơ trẻ Hngoc. Tập thơ được chia làm hai phần: Yêu mình - Yêu người. Dù là phần nào thì bằng câu từ đẹp đẽ và lấp lánh, Hngoc sẽ khơi gợi khát khao yêu và được yêu trong mỗi chúng ta.
Có lẽ trên chặng đường học làm “người lớn”, chúng ta sẽ không tránh khỏi những va vấp trong tình yêu. Nhưng giống như biển cả phải có những con sóng thì biển mới trở nên sống động, cũng như trái tim, đôi lúc cần những vết thương để trở nên dạn dĩ, trưởng thành. Từ giây phút bạn học được cách chấp nhận những nỗi đau cũng là lúc bạn học được cách chữa lành cho chính mình. Bởi suy cho cùng chỉ khi ta tự yêu lấy bản thân mình thì mới có khả năng để yêu thương một ai đó khác.
Sau cuối, vẫn mong rằng bạn sẽ tìm được ánh sao trời của riêng mình. Người đó sẽ nguyện ở lại yêu thương, che chở và đưa bạn qua những tháng năm thăng trầm tựa sao trời ôm lấy đại dương.
“Như bầu trời ôm lấy biển xanh ngát
Mình ôm em thật sát ở trong lòng”
Bất luận thế nào, cũng hy vọng bạn sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc với mỗi ngày mình đang sống.
Em Đâu Thấy Đáy Lòng Tôi Dậy Sóng
Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng
Gửi đến dấu yêu của tớ những vần thơ ngọt ngào, mong đi qua giông bão bạn vẫn thấy được yêu!
Em không gì khác biệt
Không khó hiểu khó chiều
Tớ thương em, tớ biết
Em chỉ muốn được yêu.
Tiếp nối sự thành công vang dội của tác phẩm đầu tay “Như sao trời ôm lấy đại dương”, Hngoc cho ra mắt tập thơ thứ hai mang tên “Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng”. Vẫn là một Hngoc mang những vần thơ nhỏ xoa dịu vết thương to trong trái tim của mỗi người đọc. Nhưng trong tập thơ thứ hai này, Hngoc lần này dẫn dắt chúng ta vào những cung bậc cảm xúc sâu lắng hơn, trưởng thành hơn về tình yêu. Để chúng ta nhận ra tình yêu dù thăng hoa hay có lỡ lụi tàn, thì đó cũng là một chữ “tình” thật đẹp.
Yêu em đến bạt ngàn
Bỏ quên cả thời gian
Yêu em đến Biển cạn
Đến Trăng, Trời vỡ tan.
Những vần thơ dịu dàng trong “Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng” sẽ cho bạn thấy sự dũng cảm của tình yêu, bởi việc lựa chọn yêu một ai đó quả thực rất đơn giản, nhưng lựa chọn bao dung và tha thứ cho người mình yêu khi cả hai “lạc nhịp” yêu thương lại càng khó hơn.
Không chỉ có những dòng thơ tình, “Em đâu thấy đáy lòng tôi dậy sóng” của Hngoc còn tựa như một cái ôm để vỗ về và che chở bạn vào những khoảnh khắc bạn cảm thấy yếu đuối nhất, chông chênh nhất của tuổi trẻ.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi