Đàn Bà Phù Phiếm
""Tôi có một đời sống và công việc bận rộn, tôi là người phụ nữ bước đi giữa những thư viện và những chuyến bay. Nhưng dù ở đâu, tôi cũng luôn giấu trong túi xách hay ba lô một thỏi son đỏ và một đoạn văn chưa kịp viết xong. Có thể vì tôi tin rằng đời sống, nếu không có một chút phù phiếm, sẽ như trang sách nằm yên vắng không ai lật.
Người ta bảo tôi phù phiếm. Tôi không phản đối. Tôi chỉ mỉm cười. Trong nụ cười ấy, tôi giấu cả một thế giới đã va đập, đã vụn vỡ, đã hạnh phúc và tôi đã học cách dù bước đi trên đôi giày cao gót chênh vênh hay đôi giày thể thao êm ái, mà bàn tay vẫn bình thản tô son.
“Đàn bà phù phiếm” là tiếng nói nhẹ tênh từ một người phụ nữ đã học cách vừa yêu đời vừa ngẩng cao đầu bước tới. Tôi vẫn tin vào những điều đẹp đẽ, như tình yêu không lý do, như ánh sáng cuối một ngõ hẻm vắng người, như một ngày nắng tháng Ba rơi đúng lúc…
Nếu bạn cầm cuốn sách này trên tay, thì có lẽ... chúng ta không xa nhau lắm đâu. Biết đâu, chúng ta đã từng là những người cùng đứng trước gương, soi bóng hình của chính mình và suy niệm về một đời sống vừa đủ thực vừa đủ mơ."
Tôi Cầm Mặt Trời Và Ném
Mỗi con người chỉ có một cuộc đời để sống. Cuộc đời đó rộng hay hẹp, phóng khoáng hay tù túng, thanh thản hay mệt mỏi phần nhiều là do chính bản thân mỗi người.
Trước khi chờ đợi ý kiến của người khác, hãy tự quyết định cuộc đời của mình.
Cuộc sống là quý giá, mỗi phút giây qua đi là chúng ta càng thêm tuổi tác, vậy thì sao không sống hết mình, sống rực rỡ, sống vui tươi trong mỗi phút giây? Đừng quàng lên cổ mình quá nhiều gánh nặng, quá nhiều lo toan, quá nhiều hy sinh, trừ khi hoàn cảnh bắt buộc và không thể xoay chuyển được nữa.
-----
Tôi cầm mặt trời và ném là quyển sách thứ hai, sau Đàn bà thì phù phiếm, của tác giả Hà Thanh Vân được Saigon Books phát hành. Hẳn bất cứ ai theo dõi tác giả Hà Thanh Vân trên các trang mạng xã hội đều dễ dàng nhận ra Hà Thanh Vân bởi chữ ký của chị. Đó là chữ ký Tôi cầm mặt trời và ném.
Tôi cầm mặt trời và ném gợi lên một hành động thách thức: Vầng mặt trời chói lòa, mỗi ngày mỗi mọc như tượng trưng cho sự sống, cho rực rỡ huy hoàng giống như cuộc đời có những đỉnh cao, những giây phút vinh quang mà chúng ta luôn cố gắng vươn tới. Cuộc đời phải luôn hướng về những điều gì là kỳ vĩ nhất, tỏa sáng nhất, không những thế, phải bằng một thái độ chủ động, dấn thân, vượt lên trên những điều tầm thường, như vầng mặt trời có thể nắm gọn trong tay.
Mặt trời thì chói chang, mặt trời thì rực rỡ, mặt trời là quả cầu lửa mà ai đến gần đều có thể bị thiêu rụi thành tro bụi. Để cầm được mặt trời trong tay, không chỉ cần lòng dũng cảm, mà còn cần trí thông minh, sao cho vượt qua được những chướng ngại, hiểm nguy trên đường dấn bước.
Và thường trên đỉnh cao của sự huy hoàng vẻ vang, người ta thường nuối tiếc, thường muốn lưu lại những phút giây này mãi mãi. Nhưng vầng mặt trời rồi sẽ tắt vào các buổi hoàng hôn, cũng như những ánh hào quang rồi sẽ tan biến. Khi ấy, chúng ta phải học cách từ bỏ, nhưng không phải là bằng sự miễn cưỡng, cố gắng, mà bằng thái độ chủ động, tự tin.
Tôi cầm mặt trời và ném không chỉ là một chữ ký thông thường, nó là thái độ sống của tác giả đối với cuộc đời sôi động này, là lời tổng kết có ý nghĩa nhất những việc chị đã làm trong đời.
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi